Mặt trời nhường chỗ cho màn đêm khi ánh hoàng hôn dần buông phía cuối chân trời.
Tôi và Hong Bi-Yeon chọn một căn phòng tự học còn trống để không ai có thể làm phiền cả hai. Hiện tại, chúng tôi đang ngồi đối diện nhau với chỉ một chiếc bàn ngăn cách giữa hai người.
Áp lực từ cái nhìn của cô khiến tôi cảm thấy mình sắp về chầu ông bà rồi.
“… Tôi không rõ cô hy vọng sẽ đạt được thứ gì khi sẵn sàng trả một cái giá cao như thế để biết được đáp án cho 3 câu hỏi kỳ quặc đó.”
“Mọi thứ đều có nguyên do của nó; việc của cậu là dạy cho tôi thôi.”
Tôi phần nào đoán trước được rằng cô sẽ trả lời như thế.
“Nhưng cô chỉ sai có 3 câu đó thôi. Thấy không? Cô là người thông minh mà. Còn tôi thì sai tất cả các câu còn lại. Cô không thấy xấu hổ khi học từ tôi à?”
Tôi xếp hạng thứ 1,141 trong toàn trường, còn cô là học sinh ưu tú ở hạng 5.
“Tôi không thấy xấu hổ. Đúng hơn là, tôi còn thấy nhục nhã hơn khi trả lời sai những câu hỏi đó và vẫn chưa tìm ra lời giải cho chúng. Miễn là có được câu trả lời, tôi có thể đi hỏi bất kỳ ai.”
'Ồ… Con nhà người ta đây rồi.'
‘Nhưng nghe cứ như cô ấy đang coi thường tôi vậy…'
“Thôi thì… cùng xem qua nào.”
Tôi đeo Kính tri giác lên và nhìn vào câu hỏi.
Tôi không để ý trong lúc làm bài, nhưng nhìn lại lần nữa thì, chúng đúng là những câu hỏi ngớ ngẩn thật.
‘Trời đất. Họ tổ chức một bài kiểm tra ma thuật hoành tráng để rồi đưa những câu hỏi vô nghĩa vào.'
‘Được rồi, liệu mình có thể giải thích một cách hợp lý được không?’
Tôi bị cám dỗ bởi ‘cái giá’ từ miệng của cô nên đã vô tình đồng ý, nhưng không biết liệu yêu cầu mà tôi đưa ra có được chấp nhận không.
Tôi đang trong tình huống tiến thoái lưỡng nan. Đây thật sự chỉ là những câu hỏi ngẫu hứng để kiểm tra trí tưởng tượng thôi, nên rất khó để dạy cho người khác.
‘Làm sao để dạy thứ này nhỉ?’
'Tuy nhiên, nếu từ chối ở đây, mình sẽ bị Hong Bi-Yeon gây khó dễ cho đến khi tốt nghiệp mất. Nghe đáng sợ quá.'
'Hơn nữa.'
‘… Tôi muốn cải tiến cây đũa Argento, và sẽ thật phí phạm nếu bỏ lỡ cơ hội này.’
Tôi phải có ý tưởng nào đó. Nhớ lại tất cả thông tin về nhân vật Hong Bi-Yeon, tôi hỏi cô ấy một câu để câu thời gian.
“Trước khi đi vào giải thích, tôi có một thắc mắc. Tại sao cô lại muốn hỏi người như tôi?”
Không phải là cô không có bạn bè, và xét đến thân phận là công chúa, nếu cô hỏi bất kỳ ai khác thì sẽ có rất nhiều người sẵn sàng trả lời, đúng không?
Cô nghịch lọn tóc rực lửa của mình một lúc rồi lạnh lùng nói, như thể tin rằng chuyện chẳng có gì khó hiểu cả.
“Trong tổng số 1,141 tân sinh, chỉ có 3 học sinh bao gồm cả cậu, trả lời được cả ‘3 câu hỏi của quỷ’ đó.”
“Hả….?”
‘Ý cô là sao?'
“Tôi nghe nói rằng chúng chỉ là những cái bẫy trong bài được thiết kế để học sinh không thể giải được… nhưng Mayuseong, Edna và cậu thì khác. Thế nên tôi đang điên đầu suốt mấy ngày qua đây.”
“Khoan, dừng khoảng chừng là 2 giây. Đây là một cái bẫy á. Đùa hả? Cô đang nói với tôi rằng chúng vốn đã không có lời giải từ đầu?”
“Đúng thế. Cậu không biết à?”
"Khỉ thật…”
Đến lúc này tôi mới nhận ra lý do mình vào được lớp S, và tại sao Edna lại luôn cảnh giác với tôi.
Những câu hỏi để bẫy học sinh chưa từng xuất hiện trong game. Hoặc có lẽ tôi đã không để ý đến chúng.
‘Vì lí do nào đó, khi biết tôi trả lời đúng cả 3 câu hỏi, phản ứng của mọi người rất lạ…!’
Tôi không biết rõ cách bối cảnh trong truyện được xây dựng và phát triển và chỉ mơ hồ nhớ được các chi tiết trong đó. Bởi tôi là dạng người chơi tận hưởng game hơn là hiểu cốt truyện.
Tuy nhiên, bối cảnh trong cuốn tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng mà Edna đã đọc lại hoàn toàn khác. Cô không biết đến sự tồn tại của phiên bản game, nhưng ít ra cô nắm được các chi tiết một cách khá chính xác.
Ví dụ như, trong bài kiểm tra phân hạng, cô đã biết trước rằng sẽ có 3 câu hỏi bẫy…
Chỉ Mayuseong mới có thể trả lời được những câu hỏi đó, nên để khiến bản thân trở nên nổi bật, cô cũng làm điều tương tự với với kiến thức từ cuốn tiểu thuyết có được từ cuốn tiểu thuyết.
Cô cũng là một thiên tài theo cách riêng so với Mayuseong!
Nhưng rồi, một nhân vật phụ không hề tồn tại trong cốt truyện gốc bất ngờ xuất hiện và xen ngang.
Điều này có nghĩa Edna đã nhận thức được sự tồn tại của nhân vật ‘Baek Yu-Seol’.
‘Tệ thật…’
Tôi rùng mình khi nghĩ đến vô số kết luận mà cô ấy hẳn đã rút ra về tôi.
‘Đáng ra không nên thu hút quá nhiều sự chú ý như vậy.’
Thở dài trong lòng, tôi cố gắng chấp nhận sự thật. Dù gì thì chuyện cũng xảy ra rồi.
“Trông cậu không ổn lắm?”
“Đừng lo cho tôi.”
Hong Bi-Yeon hơi cau mày như thể không hài lòng với giọng điệu của tôi, nhưng cô không quá bận tâm vì còn phải đối phó với một ‘con quỷ’ đang ở nhà.
“Trước khi chỉ cho cô, đừng quên rằng cô từng nói sẽ thực hiện một yêu cầu của tôi đúng không?”
“Đơn giản thôi. Cô biết cây đũa này chứ?”
“Là Argento.”
“Yêu cầu thợ rèn hoàng gia biến nó thành một cây thương … Không, thành một thanh ma kiếm.’’
“???”
Biểu cảm Hong Bi-Yeon thay đổi ngay lập tức, nghĩ rằng có lẽ mình đã nghe lầm.
“Cô không nghe lầm đâu.”
“… Vũ khí thô sơ chỉ dành cho lính đánh thuê tầm thường. Tại sao cậu, một pháp sư, lại muốn sử dụng thứ như thế?”
“Sở thích của tôi thôi.”
Hong Bi-Yeon im lặng trước câu trả lời của tôi. Có chút khó xử, nhưng tôi không có ý định giải thích mọi thứ, dù sự thực rằng tôi là một pháp sư không có tí mana nào.
“Tôi nghĩ thế là đủ rồi. Có cần tôi kể mọi thứ cho cô nghe về bản thân không? Cô chấp nhận yêu cầu của tôi chứ?”
“Được rồi, tôi sẽ làm nó cho cậu. Chuyện nhỏ thôi.”
Uy quyền của một cô công chúa đúng là tuyệt thật.
“Vậy thì… Tôi sẽ chỉ cho cô cách đơn giản để giải quyết những câu hỏi này.”
Tôi nghĩ đến tính cách của nhân vật Hong Bi-Yeon trong game.
Pháp sư mạnh nhất xét riêng về nguyên tố hỏa. Những pháp sư thiên tài thường sử dụng tối thiểu từ hai đến ba nguyên tố, nhưng Hong Bi-Yeon đã vươn lên hàng ngũ những pháp sư mạnh nhất chỉ sử dụng hỏa nguyên tố mà thôi.
Nhưng lúc đầu cô đã thể hiện những tố chất đó chưa?
Không.
Năm nhất tại Học viện, cô rất mạnh nhưng cũng có những khuyết điểm rõ ràng và sau này cô bị vượt mặt bởi Edna.
Điểm yếu đó là ma pháp của cô quá rập khuôn.
Cô ứng xử với những tình huống trong cuộc sống theo những gì viết trong sách, và chúng thường khá ngu ngốc và không thực tế.
Hong Bi-Yeon chiến đấu không theo ý chí của bản thân, và Edna, nắm bắt được điểm yếu của cô, tận dụng điều đó và dành chiến thắng.
Nếu vượt qua được điểm yếu này, Hong Bi-Yeon ở năm hai sẽ có sức mạnh ở đẳng cấp hoàn toàn khác.
‘Một sự thay đổi trong tư duy.’
Hong Bi-Yeon luôn biết bản thân thiếu sự sáng tạo, bởi những cuốn sách về chủ đề đó chất đống trong phòng cô.
Tuy nhiên, cô chỉ nhận thức được điều đó mãi cho tới cuối năm hai.
‘Tôi không thể khai sáng cho cô bây giờ… nhưng có thể đưa cho cô vài lời khuyên hữu ích.’