Giữa trưa, giữa cái nóng hừng hực chói chang đến từ phía chân trời. Cơ Bạch đang ngồi trước thềm của một của hang nhỏ, che mình khỏi cái nắng như thiêu đốt.
Anh thất vọng bước ra khỏi cửa hàng thứ 9. Vào lúc này, tâm trạng anh thấy không ổn lắm. Anh nghi ngờ nếu mình cứ tiếp tục như vậy, việc đạt thành tựu 999 cửu hàng từ chối là không xa.
Thật khó để tìm một công việc. Nó còn khó hơn cả việc đã tạo nên tên tuổi anh, chém hạ hấp huyết quỷ đại công tước. Từ sáng sớm đến tận trưa chiều, không hề có một chút tiến triển nào cả…
Dưới cái nắng của mặt trời chói chang, Cơ Bạch cảm thấy miêng mình như khô lại, trong khi bụng kêu cồn cào vì đói. Người anh ướt đẫm mồ hôi, mò mẫm bốn phía.
“Tuyệt, không kiếm nổi một công việc, và giờ lại phải bù đắp lại calo”. Cơ Bạch thở dài và đứng dậy.
Bây giờ thì cứ đi ăn trước rồi tính.
“Một đồng tiền cũng làm khó vô số anh hùng hảo hán.” Đúng là câu nói thâm thúy đúc kết từ kinh nghiệm sống dày dặn của cổ nhân. Cơ Bạch cuối cùng cũng hiểu tại sao lũ trộm cắp không tìm việc thay vì động tay vào xe người khác.
Dù sao thì Cơ Bạch cũng sẽ không bao giờ làm những việc như vậy. Nếu dùng từ ngữ để mô tả con người anh, nó sẽ như ‘Anh ấy có tinh thần kỹ sĩ cao cả, cũng như phẩm hạnh cùng với kỵ sĩ tín điều mà chính bản thân anh đã thề, điều đó cũng có nghĩa là anh sẽ không bao giờ làm trái với lương tâm của mình. Đấy à lí do tại sao anh không dạng h[note30578]..khụ khụ,.. ăn trộm.”
Trên thực tế, với tư cách là kỵ sĩ đại diện cho thánh điện, Cơ Bạch sở hữu một khoản tiền tiết kiệm không hề nhỏ. Tuy nhiên, thẻ của anh đã bị lũ hấp huyết quỷ lấy mất trong thời gian anh bị bắt làm tù binh.
“Thưa ngài, chúng tôi đang tổ chức một buổi đại hạ giá nhân dịp khai trương cửa hàng. Tất cả khách hang đều được giảm 50% hóa đơn! Ngài có muốn tìm hiểu thêm không?” Cơ Bạch bị phân tâm bởi lời của người phục vụ với trang phục chỉnh tề và nụ cười rạng rỡ.
Cơ Bạch nhìn người phục vụ phía trước và liếc sang nhà hàng cổ mang phong cách giống như một ngôi chùa. Anh nhìn vào cậu phục vụ trước mặt, anh ta dường như đã im lặng.
“Anh nghĩ tôi giống người có thể trả những chi phí này không?” bất giác Cơ Bạch vừa nói vừa giật mạnh chiếc áo phông rẻ tiền trên người.
“Ai biết, không phải người giàu có thường đi vào các nhà hang cao cấp với quần áo rách rưới sao? Và khi thanh toán, họ sẽ ném một viên mã não vào các nhân viên đang coi thường họ, đồng thời nói ‘không cần thối lại’? Những kẻ giàu có gọi cách chơi này là ‘đánh thẳng vào mặt’[note30580], kiểu như ’30 năm Hà Đông Hà Tây tính toán’[note30579]…Mà quên đi, ai mà biết lũ người giàu nghĩ gì.”
“Sao ngài không thử nhìn thực đơn ngay cả khi ngài không có tiền?” Người phục vụ vẫn giữ khuôn mặt niềm nở khi nãy.
“Trung bình 1 món có giá bao nhiêu?” Cơ Bạch nheo mắt khi chạm vào đầu mình.
“Ể? Không đắt lắm đâu. Một suất ăn trưa có giá tầm gần ngàn thôi…”
“Chào anh” Cơ Bạch không đợi anh ta trả lời, liền vẫy tay rời đi. Từng đấy tiền cho một bữa ăn? Khác gì cướp giữa ban ngày?
Cơ Bạch đi dạo xung quanh cho đến khi tìm thấy một quán ăn trông hợp túi tiền và yên tâm ngồi xuống. “Ông chủ, cho con 1 tô mì chay, không rau không thịt.”
“Có ngay! Nhưng chàng trai trẻ, cậu có chắc là không cần thêm thịt? Người trẻ như cậu cần nhiều dinh dưỡng lắm đấy…”
“Không cần đâu ông chủ à, con đang ăn kiêng.” Cơ Bạch xua tay.
“Ồ, vậy được rồi, tuy ở đây miễn phí phần thịt rau…”
“Ah! Vậy xin ông chủ hãy thêm vào!”
“…” Khóe môi ông chủ giật giật. Quay đầu lại, ông thấy cái áo phông rẻ tiền mà chàng trai đang mặc, chậm rãi thở dài. Thật là khó khăn cho bọn trẻ ngày nay. Ở cái tuổi này, có lẽ đang tận hưởng cuộc sống học đường trong khuôn viên trường rồi.
Cơ Bạch, người đang ngồi gần lối vào quán ăn, không biết ông chủ nghĩ gì trong đầu. Nhìn xung quanh, ánh mắt anh khóa chặt vào những người mang lễ phục kỵ sĩ. Họ ngồi trong một nhà hang sang trọng phía đối diện và có vẻ đang thảo luận điều gì đó.
Trên ngực mỗi người đều đeo huy hiệu mang hình lá chắn cùng thánh giá. Dường như họ cố tình đeo ở vị trí cố để người ta chú ý nhất.
Cơ Bạch nhìn vào huân chương, không những quen, mà còn biết rõ, Cái huy hiệu kia đại diện cho kỵ sĩ đoàn, chính là “Thiên Huy Kỵ Sĩ” một tay anh sáng lập mà thành.