Hone to Issho no Isekai Seikatsu

chương 03

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

~ Cuộc sống mạo hiểm giả, ngày 2 (thứ ba) buổi trưa ~ phía đông nam thành phố Comnes - Dãy Đá Tân Thủ.

Sau khi rời khỏi thị trấn, dãy đá đó sẽ cách đây tầm khoảng 30 phút đi bộ.

Trong game, họ gọi nơi đó là ‘Dãy Đá Tân Thủ'.

Tại Comnes, có một vài khu vực level thấp để lựa chọn lúc mới bắt đầu. Mặc dù vẫn có rất nhiều quái vật mạnh ở những khu vực xa.

(Gerin đã đi thực hiện nhiệm hộ tống thương nhân, không biết anh ấy có ổn không...)

Mà, anh ta là người mạnh nhất trong nhóm lính gác bọn tôi, nên tôi không thật sự lo lắng lắm.

Bên cạnh đó, tôi được xếp ở nửa trên.

Quay lại chủ đề nào.

Ta có thể thấy được những tảng đá nằm rải rác trong khu vực.

Nơi này từng được dùng để khai thác đá muối. Mặc dù bây giờ thị trấn lấy muối từ hồ muối White, thành ra nơi này cũng trở nên khá yên tĩnh.

Tôi leo lên một trong những tảng đá lớn để quan sát xung quanh.

Ở nơi xa nhất mà tôi có thể thấy, hầu hết những thứ tôi thấy được là các bụi cây và cỏ dại nằm xen giữa những tảng đá.

“ Chắc chắn rằng mình sẽ không bao giờ đi đến đó, nhưng đó quả là một khung cảnh đẹp... Mà, khu rừng có hơi thưa thớt nhỉ?”

Theo những gì được nói thì có lẽ bọn họ sử dụng gỗ để đun muối. Nhưng xem ra nó đang được phục hồi lại.

Thậm chí lúc này, nếu không có nhiệm vụ thu thập thảo dược thì chẳng việc gì tôi phải đến đây.

Tôi còn nhìn thấy một vài người ở xa. Hầu hết bọn đều là mạo hiểm giả giống tôi.

“ Được rồi, đã đến lúc thực hiện nhiệm vụ.”

Sau khi xác định được vị trí của thảo mộc, tôi nhảy xuống khỏi tảng đá.

“ Sekieisou và Toorinagusa hửm... Xem ra mình đã nhận hơi quá rồi. Có lẽ nên nhanh chóng làm việc thôi.”

Ngoài công dụng của một loại thuốc tiêu hóa, cả hai thứ đó còn được dùng để khử mùi, khử trùng... và hình như là cả thuốc dạ dày nữa thì phải?

Tôi quan sát lại lần nữa trên đỉnh một tảng đá khác.

Có lẽ tôi phải cảm ơn quãng thời gian làm lính gác rồi. Vị trí của số thảo dược đã được in sâu vào đầu tôi.

Mặc dù số lượng chúng có nhiều hay không thì tôi không biết.

Thật xấu hổ khi tôi thậm chí còn không thể sử dụng được kiến thức trong game cho điều này.

“ Ah, tìm thấy rồi.”

Sau khi tình cờ tìm ra mục tiêu của mình, tôi đào rễ nó lên bằng con dao săn và cho cả cây vào trong túi.

Oh, bên kia còn có nhiều hơn nữa. Với tốc độ này thì tôi sẽ hoàn thành sớm thôi...

... Công việc này lặng lẽ tiếp tục trong vài giờ kế.

“ Được, bấy nhiêu chắc đủ rồi.”

Tôi đặt chúng lên tảng đá và kiểm tra lại một lần nữa.

Lỡ như Guild nói tôi đã nhầm loại thì sẽ rất chán.

Kiểm tra lần nữa...

Tôi nhìn thử mặt trời, xem ra vẫn đang là buổi chiều.

Bất ngờ thật đấy, việc này không tốn quá nhiều thời gian.

Mà nếu nó dễ như thế này thì phần thưởng chắc cũng chẳng được bao.

Để đống thảo dược sang một bên, tôi lấy ra một chiếc túi khác. Bên trong nó chứa những khúc xương heo.

So với những thanh kiếm mà tôi dùng khi còn là lính gác, thì chiều dài và cân nặng của thứ này không có vấn đề gì cả, mặc dù hình dạng của nó có hơi đáng quan ngại. Khó để miêu tả nhưng nó cảm giác như tôi khá quen thuộc với vũ khí này vậy.

Ít ra thì khi nghiêm túc đánh vào đầu ai đó với thứ này sẽ gây được chút sát thương...

Vì có 2 cái nên tôi buộc cái còn lại lên thắt lưng.

Để cho chắc, tôi bắt đầu đi tới phía rìa khu vực này.

... Đã đến lúc đi kiếm con mồi rồi.

~ Cuộc sống mạo hiểm giả, ngày 2 (thứ ba) buổi chiều, tại Dãy Đá Tân Thủ, phần rìa.

Thứ mà tôi đang tìm là một con quái vật được gọi là thỏ vẩy.

Chiều dài của nó tầm một mét, có lớp vỏ phủ đầy từ đầu đến lưng.

Tuy có tai thỏ nhưng nó nhìn giống một con armadillo hơn.

Mặc dù là loài ăn cỏ, nhưng một khi bạn bước vào lãnh thổ của nó, nó bỗng dưng sẽ trở nên hung hãng và đuổi bạn ra.

Do cái cơ thể cứng cáp kia nên sẽ khá nguy hiểm đối với những người không chuẩn bị kỹ càng.

Vì chúng tránh xa khỏi lũ ngựa và con người nên không gây quá nhiều vấn đề cho người khác.

Bọn thỏ vẩy xây tổ ở dưới đất nên người ta không thường thấy chúng ở những khu vực có nhiều đá.

Vì vậy, tôi phải rời khỏi dãy đá. Nếu là quãng thời gian tôi còn có thể sử dụng kiếm thuật của lính gác thì mọi chuyện đã có thể nhanh chóng kết thúc.

Tuy nhiên, vì không còn khả năng đó nữa nên thay vào đó, tôi sẽ thử xem lượng sát thương cộng thêm của khúc xương từ kĩ năng của thầy triệu hồn sẽ như thế nào.

Khi đi đến nơi đất mềm hơn, tôi đã tìm được một con thỏ vẩy, hay đúng hơn, nó bỗng nhiên xuất hiện và tìm thấy tôi trước.

Con thỏ vẩy rất chi cảnh giác nên tôi bắt đầu di chuyển chậm lại...

*Xào xạc!*

Ngay lập tức nó trốn vào trong cỏ.

Tôi có thể nghe thấy tiếng nó đang lao về phía mình, nhưng không tài nào biết được vị trí chính xác của nó... vào lúc sự tập trung của tôi hướng về phía khác, con thỏ liền tông vào tôi từ phía bên trái.

(Ow!!)

Trước khi nhận ra thì tôi đã đo ván dưới đất.

Khốn thật! Cỏ dài xung quanh làm tôi không thấy được gì!

*Xào xạc!*

Tôi vội đứng dậy và quan sát xung quanh. Tuy nghe thấy nhưng tôi lại không tài nào tìm ra nó.

Nó lao về phía tôi một lần nữa, nhưng lần này là từ bên phải.

Bị ngạc nhiên, tôi lại ngã xuống đất với con thỏ đang ngay trước mặt.

( Không ổn, nó sẽ cắn mình mất!)

Tôi nhanh chóng giơ khúc xương về phía trước và may mắn thay, nó đã chặn được con thỏ.

Có lẽ nó đã lao đến tôi với một lực rất mạnh, đến mức gây tổn thương cho bản thân.

Tôi nên nhân cơ hội đẩy nó ra khỏi mình và đứng vững lại.

*... Creak...*

(... Eh?)

Có dấu hiệu của nguy hiểm. Mặc dù giữ khúc xương bằng cả 2 tay nhưng tôi cảm thấy nó sắp bắt đầu...

* Rắc!!*

Ah, khúc xương gãy nát mất.

Con thỏ ở ngay trước mặt tôi... tôi liền nhắm nghiền mắt lại và sẵn sàng trước những gì sắp tới.

...

... Tôi không cảm thấy gì cả.

Tôi có thể cảm thấy thứ gì đó ấm ấm ở trên ngực mình.

Cái gì đây. Máu sao?

Con thỏ chắc chắn đã tấn công tôi, nhưng tôi lại không hề cảm thấy đau đớn.

Đừng nói tôi đây là máu...

Cẩn thận mở mắt ra. Trước mặt tôi là con thỏ toạc đầu, máu bắn tung tóe lên ngực và cánh tay của tôi.

“ Uwaa!!!”

Tôi hét lên và ném nó xuống đất.

Có vẻ như nó đã chết rồi... nhưng tôi vẫn thử chọc vào nó với khúc xương vài lần nữa cho chắc.

Ừ thì tuyệt đấy, nhưng quần áo của tôi đã bị bẩn rồi.

Mà không, điều đó không quan trọng. Thứ gì đã gây ra cái chết của nó?

Lúc kiểm tra con thỏ, tôi nhăn mặt lại khi nhận ra có một dòng nước dãi chảy dài từ miệng đến cổ nó. Có lẽ nó đã chết vì mất máu.

Thấy vậy, tôi liền nhìn lại vào vũ khí của mình.

Mặc dù đã gãy nhưng phần đầu của mảnh xương gãy ấy lại nhọn như một con dao. Có lẽ tôi đã đoán được chuyện gì xảy ra rồi, vệt máu trên nó là nơi đã khiến con thỏ phải chết.

Lau máu trên người bằng mảnh vải đem lúc sáng. Tôi vẫn còn cảm thấy hồi hộp từ sự việc vừa rồi, nhưng lúc này phải xử lí con thỏ cái đã.

Dựa vào cách mà nó vừa chết thì có lẽ không cần phải cắt tiết.

Cái phần bị vỡ ra từ khúc xương, mặc dù nhìn không hay cho lắm, nhưng vẫn dễ dàng đâm vào được con thỏ vẩy.

Tôi đã từng thử xử lí xác chết trước đây, nhưng lúc này thì chỉ là chuyện vặt.

Tôi nghĩ mình biết lí do tại sao, nhưng lúc này thì cứ tập trung vào chuyên môn trước đã.

Tôi hoàn tất việc xử lí con thỏ sau vài phút thầm lặng làm việc.

Sẽ gây ra không ít sự chú ý nếu đem theo những khúc xương bên mình... Tôi đã từng nghĩ như vậy trong một quãng thời gian.

Đi lại với khúc xương dính thịt nghe không được hay cho lắm.

Tôi sẽ chôn hết những thứ không cần thiết. Còn về những khúc xương... thì sẽ ở một nơi khác.

Nhấc chiếc túi lên, tôi đi đến một địa điểm khác.

Tôi không nghĩ rằng mình có đủ sức để giải quyết một con thỏ vẩy khác nữa, nên tôi sẽ cố không đi quá xa. Tìm con khác lúc này là quá nguy hiểm.

Chọn một hòn đá dễ thấy để chôn đống xương, nhưng tiếc là tôi không có thứ gì để đào được một cái hố to cả.

Cuối cùng, tôi đào một cái hố nông bằng tay trần và đặt một hòn đá to lên nó.

Tôi đã kiệt sức rồi.

Đi về thôi...

~ Cuộc sống mạo hiểm giả, ngày 2 ( thứ ba) buổi tối ~ Thị trấn Comnes - Guild mạo hiểm giả - trung tâm trao đổi.

Vào lúc mà tôi trở về Guild thì cũng đã gần tối, thị trấn được nhuộm bởi một màu đỏ tươi từ mặt trời.

Tôi có thể nghe thấy tiếng nhậu nhẹt của những mạo hiểm giả đã hoàn thành nhiệm vụ.

Tôi nhanh chóng đi qua để không làm xáo trộn mọi thứ lên.

Ơn trời vì lối vào của trung tâm trao đổi nằm ở một tòa nhà riêng biệt... chắc họ đã tính đến trường hợp như thế này rồi, nhưng vẫn...

“... Erm... anh ổn chứ?”

“ Yeah, tôi ổn.”

Người nhân viên tại quầy hỏi về tình trạng kinh khủng của tôi nên tôi đáp lại bằng một câu như vậy.

Tôi thật sự rất muốn về nhà và tắm rửa.

Khi đưa ra số thảo dược theo nhiệm vụ cùng với thịt và vẩy của con thỏ vẩy, người nhân viên im lặng phân loại các nguyên liệu, bắt đầu với số thảo dược.

Bỏ vào trong một chiếc túi trong suốt và trả lại tôi một phần thảo dược.

“ Tôi đã xác nhận đây đúng là những nguyên liệu được yêu cầu. Còn đây là phần còn lại, cậu có muốn trao đổi nốt không?”

“ Vâng, cảm phiền.”

Sau đó, người nhân viên bắt đầu xác nhận số thịt và vảy.

Cả hai đều trong tình trạng tốt, vậy nên Guild đề nghị nhận một nhiệm vụ từ bảng nhiệm vụ.

... Mặc dù giá của chúng có hơi rẻ mạt, nhưng tất cả chắc được hơn 110 goldos... hơn được một chút so với phí nhà trọ.

Sau khi đăng ký những nhiệm vụ cuối cùng, người nhân viên đó quay lại.

“ Tôi đã hoàn tất việc giấy tờ. Vui lòng đến quầy lễ tân bên cạnh để nhận phần thưởng của anh.”

“ Eh!?”

Nghiêm túc đấy à. Vậy ra cuối cùng tôi vẫn phải đi qua đám người say xỉn đó.

Truyện Chữ Hay