Khi tuyết tan hết và cây cối bắt đầu đâm chồi nảy mầm thì mùa nuôi ong mà tôi rất mong chờ đã tới.
Theo bài nghiên cứu của cha thì, ong mật có thể sống qua được mùa đông. Hình như chúng tiến lại gần nhau và đập cánh để giữ nhiệt độ của tổ ong ở khoảng ba mươi độ C. Chúng còn ủ thêm mật ong để có thể sống sang mùa đông nữa.
Tôi nhanh chóng mang theo hai cái tổ ong và đi vào khu rừng.
Tôi chỉ mới làm có hai cái thôi. Tôi mang theo một cái với dây thừng, còn cái còn lại tôi cầm theo trong tay.
Sieg có nói là cô ấy cũng muốn giúp đỡ, nhưng vì mái tóc của cô ấy có thể sẽ làm cho lũ ong kích động cho nên tôi quyết định là mình sẽ tự làm nó.
Tôi mua những hộp gỗ từ bà chủ tiệm để làm tổ ong. Ở hai bên thì tôi tạo ra các lỗ vuông như cửa sổ cũng như những lỗ nhỏ để loài ong có thể bay qua, sau đó thì tôi phủ một tấm lưới lên trên.
Trong tổ ong, cần phải có các khung cơ bản để ong có thể làm mật ong trên nó. Tôi làm các khung hình vuông và đặt các thanh gỗ thành một hình chữ thập. Tôi đặt khoảng sáu thanh vào trong. Chúng sẽ giúp các tảng ong khỏi sụp xuống.
Ong mật rồi sẽ tạo tổ dựa trên khung và đặt mật ong của mình vào đó. Tuy vậy, mật ong vẫn chưa hoàn thành. Lượng đường trong mật ong thì vẫn còn rất là thấp, chỉ là phấn hoa mà thôi. Từ đó, nó sẽ thay đổi nhiều lần trong cơ thể loài ong, làm cho mật ong ngọt và ấm hơn.
Sau đó thì tôi sẽ thu hoạch lấy phần mật ong đó.
Những bài nghiên cứu của cha tôi có miêu tả chi tiết quá trình lấy mật ong. Nó có nhắc tới việc dùng một máy ly tâm, một nơi để đặt các tảng ong vào để quay để chiết mật ong ra từ đó.
Nó nghe rất là tiện luôn, nhưng tôi không có tài liệu nào về nó cho nên tôi không thể nào làm nó được.
Thì vì đây mới là năm đầu tiên nên tôi định là nghĩ ra cách lấy mật ong trước.
Các tổ ong được đặt vào một cánh đồng đầy hoa ở trong rừng. Một nơi có đủ ánh mặt trời và không có quá nhiều gió, nên đó là nơi tốt nhất để lấy mật ong.
Tiếp theo là việc bắt lấy ong.
Trong các tổ ong thì một phần của cái tổ cũ sẽ được đặt vào để lùa ong vào với mùi hương của chúng.
Vài ngày trước, tôi nhận được một tổ ong từ Teoporon cho nên tôi quyết định là sẽ dùng nó.
Sau đó thì ngày nào tôi cũng tới tổ ong hết. Không có một con ong nào chuyển tới đó sống cả.
Vì nó không thành công tôi quyết định chuyển sang cách tiếp theo.
Sau mùa đông thì, tổ ong sẽ xuất hiện một ong chúa mới. Ong chúa cũ sẽ lấy một nửa số ong thợ và làm một cái tổ mới.
Có vẻ là để bảo vệ ong chúa.
Tôi cần phải bắt chúng lại trong một cái lưới.
Vì tôi định là sẽ sử dụng cách bắt lại đó, tôi đến sau khi đã trang bị đầy đủ.
Tôi gắn một cái lưới được dệt chặt lại vào nón để không có chúng tới gần mặt tôi, và chắc rằng không có phần nào trên cơ thể tôi bị lộ ra cả.
Tôi kiếm một khối ong mật trong khu rừng. Bảo là đầm lầy thì đúng hơn.
Tôi tìm thấy một tổ ong, nhưng tôi lại không tìm thấy được một khối ong mật.
Bởi vì trở về như thế này là một việc rất là đáng thất vọng, cho nên tôi nghĩ, sao ong chúa không ra khỏi tổ đi nhỉ~ và quan sát một tổ ong treo lủng lẳng trên cành cây. Tuy vậy, một việc bất ngờ đã xảy ra.
“——Ai da!!”
Một cơn đau truyền đến từ bắp chân tôi.
Tôi ngay lập tức nhận ra rằng tôi bị một con ong đốt.
Nghĩ rằng tôi sẽ không bị ong cắn nếu như tôi mặc một bộ đồ mùa đông dày đúng là một suy nghĩ sai lầm.
Nếu như tôi hoảng loạn tại nơi này thì, có thể là tôi sẽ kích động lũ ong đang ẩn nấp trong khu vực mất. Cho nên tôi quyết định là sẽ từ từ ra khỏi khu vực đó.
Tôi đi dạo trong rừng rất là nhiều lần rồi, nhưng đây là lần đầu tiên mà tôi lại bị ong đốt như này.
Một cơn đau khó chịu từ từ lan ra từ phần bị đốt. Tôi được bảo rằng khi bị đốt thì phải ngay lập tức rút ngòi đốt của ong ra, nhưng vì tôi cần phải chạy xa tổ ong trước cho nên tôi cố chịu cơn đau.
Tôi tới một con suối gần đó và xắn quần lên. Đương nhiên là phần bị đốt sẽ bị sưng lên rồi.
Tôi không thể thấy ngòi đốt nào cả.
Tôi nhanh chóng rửa lấy phần bị đốt với nước. Vì bài nghiên cứu có viết rằng những thứ lạnh rất là tốt khi bị đốt, cho nên tôi ngâm chân trong nước và chờ.
Có vẻ như mật ong rất tốt cho việc bị đốt. Vì nó sẽ làm cho cơn đau giảm đi.
Tôi thắc mắc rằng tại sao tôi lại bị đốt, nhưng nghĩ lại thì, một con người quan sát tổ ong chỉ có thể bị xem như là một người đáng nghi thôi. Việc tôi đốt không phải là việc lạ.
Ong sẽ không bao giờ tha thứ những ai dám tới gần tổ của mình.
Vì việc tôi bị tấn công là một việc không thể tránh đươc. Tôi tự kiểm điểm bản thân mình.
Vì ngày hôm nay tôi bị một con ong mật đốt, cho nên cõi lòng tôi bây giờ tan nát mất rồi. Mặt trời cũng đang lặn, cho nên tôi trở về nhà sau khi hái thảo dược.
◇◇◇
“Anh về rồi đây!”
Khi tôi trở về, Sieg thì đang giặt đồ. Còn Arno đang nằm ở trên lưng cô ấy.
Arno đang ngủ rất là ngon. Ngay cả khi thằng bé nhắm cả hai mắt lại đi chăng nữa, thằng bé cũng rất là dễ thương. Đúng là con trai của chúng tôi.
“Anh có nên cho Arno vào nôi không?”
“A, em có thể nhờ anh việc đó được chứ?”
“Hãy giao nó cho anh!”
Trong lúc đỡ Arno bằng một tay, tôi nới lỏng tấm nút thắt quanh bụng Sieg.
Cơ thể của một đứa bé đang ngủ thì rất là ấm. Chỉ đụng vào thằng bé thôi thì tôi cũng đã thấy thoải mái hơn rất nhiều rồi.
Tôi đặt thằng bé xuống cái nôi trong phòng khách và nhìn vào mặt thằng bé.
Hai má phúng phính, hơi đỏ, chỉ nhìn hai bàn tay nắm chặt lại của thằng nhóc thì tôi có thể cảm thấy mình như được chữa lành.
Trong lúc tôi nhìn chằm chằm khuôn mặt đang ngủ của con trai tôi, Sieg đi vào.
“Em đã phơi hết số thảo dược trong rổ rồi đấy.”
“Cảm ơn em.”
Trong số thảo dược đó thì, có những loại cần phải phơi khô và có những loại vần phải đun lên. Có vẻ như Sieg nhớ hết những loại đó một cách hoàn hảo, và phản ứng của cô ấy thì cũng rất tuyệt nữa.
“Sieg này hôm nay cũng không được nữa rồi.”
“Thế à.”
Bất ngờ thay, nuôi ong không phải là một việc dễ làm. Tôi đang tự trải nghiệm nó mỗi ngày đây.
Nói thật thì, tôi muốn dừng tại đây, nhưng vì tôi nuôi ong nhờ sự giúp đỡ của gia đình cho nên tôi không nên che dấu việc gì cả. Tôi cần phải kể cho bọn họ nghe về việc tôi bị một con ong đốt. Tôi hít một hơi thật sau và nói.
“N-Nói thật là, ngày hôm nay là lần đầu tiên anh bị một con ong mật đốt đấy.”
“Cái gì cơ!?”
Sieg rất là lo lắng, nhưng việc bị ong đốt như thế đối với tôi đúng là một việc rất là xấu hổ mà.
“Anh bị đốt ở đâu? Có sưng lên không?”
“Ổn mà.”
“Cho em xem mau.”
“Không, ừm, hahaha.”
Tôi cố cười cho qua, nhưng tôi lại bị la và cô ấy bắt tôi cho cô ấy xem nó.
Sau khi tôi xắn quần lên thì, cô ấy nhanh chóng quì xuống một chân và xem kĩ vùng bị đốt đó.
“Anh có thấy đau không.”
“Không có bao nhiêu hết.”
“Anh có thấy khó thở hay nhức đầu không?”
“Không”
Khi tôi hỏi vì sao cô ấy lại lo lắng tới mức này, cô ấy trả lời rằng cô ấy từng thấy ai đó đột quỵ vì bị ong đốt vào lúc còn ở trong quân đội.
“Đó là một trường hợp hiếm thấy, nhưng có vẻ như có nhiều trường hợp mà cơ thể phản ứng lại với việc bị đốt, dẫn tới tử vong. Em nghe đó từ một bác sĩ từ lâu lắm rồi.”
“Vậy ra là thế.”
Cô ấy bảo tôi bảo vệ sức khỏe của mình nếu như tôi bị ong đốt.
“Anh biết mà.”
“Xin anh đấy.”
Sau đó thì mang tới một hộp cứu thương mà cô ấy mua từ khi chúng tôi còn trong tuần trăng mật và nhẹ nhàng phết lên một lớp dầu chống vết cắn côn trùng và các vết đốt.
Khi nó xong, cô ấy đặt lại cái hộp lên kệ, ngồi xuống kế bên tôi và bắt đầu nói chuyện một cách bình tĩnh.
“Nếu có thể, thì em muốn cùng với anh……”
“H~m.”
Màu tóc của Sieg sẽ kích động bản năng tự vệ của loài ong, và Arno thì không có lớp bảo vệ nào hết cho nên chúng tôi không thể nào đi cùng nhau được.
“Thì, vào thời điểm này thì, không còn cách nào khác. Nhưng một ngày nào đó, em cũng muốn——“
“Ừ, được chứ.”
Nếu như cô ấy buộc tóc mình lại và giấu nó dưới lớp nón thì chắc là sẽ không có vấn đề nào đâu. Tôi cảm thấy hạnh phúc rằng cô ấy muốn giúp đỡ tôi, cho nên tôi nghĩ rằng nó sẽ là một việc tuyệt vời như thế nào nếu như chúng tôi cùng nhau làm nó trong tương lai.
Sieg nhìn tôi một cách bất ngờ.
“Có gì không?”
“K-Không có gì cả, em không nghĩ rằng anh sẽ để em giúp.”
“Dù vậy, đó chỉ là trường hợp khi công đoạn thu hoạch mật ong thành công mà thôi.”
Đươc rồi. Đầu tiên thì tôi phải bắt được ong mật trước. Và vấn đè còn lại là làm cách nào để có thể tới nơi thu thập mật ong một cách an toàn được. Con đường trở thành một thợ nuôi ong vẫn còn xa quá.
“Cho đến lúc đó thì, Sieg, xin em hãy làm bông hoa duy nhất của anh nhé.”
Nếu như một bông hoa sinh trưởng ở một nơi an toàn thì sẽ rất là an toàn vì sẽ không có con bọ nào sẽ vây quanh hết, nhưng cô ấy lại là một người siêng năng và năng động. Đó cũng là một điểm tốt của cô ấy.
Cô ấy đột nhiên trở nên im lặng, cho nên khi mà tôi nhìn Sieg đang ngồi kế tôi, hai má cô ấy đã đỏ ửng lên từ lúc nào rồi.
“C-Có gì sao!?”
“Đó là vì Ritz vừa mới nói một thứ quá kì cục đi.”
Có vẻ như cô ấy xấu hổ trước việc bị gọi là một bông hoa.
Nhìn thấy vẻ mặt đó tôi cũng rất là xấu hổ nữa chứ.
“Nhưng đó là sự thật mà.”
Tôi chỉ là một con bọ phiền phức được bông hoa tuyệt đẹp là Sieg dụ tới mà thôi.
Tuy vậy, tôi chưa bao giờ nói cho cô ấy biết điều đó.
Dù vậy, Sieg khi xấu hổ thật là dễ thương quá đi, nhìn nó xong rồi tôi chết cũng đáng.
Khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, cô ấy nhanh chóng quay sang chỗ khác.
Ngay cả cái thái độ lạnh băng đó thì cũng rất là dễ thương nữa chứ!
Tôi từ từ tận hưởng cho trọn vẹn một Sieg đang làm một vẻ mặt đáng yêu tới vậy.
----------------
T/N: Dùng các thông tin từ trang:
để dịch chương này do mình không biết cách nuôi ong.
P/S: Thả thính như Ritz thì ai chịu được nhỉ :3