Trans: SALTED EGG
---
Vài ngày sau…
Stayle khỏi ốm, bác sĩ đã cho phép em sinh hoạt như bình thường. Em ngay lập tức quay trở lại với công việc học tập nhưng vẫn không quên đến thăm tôi.
Cả tôi và Stayle đều không nhắc đến việc đã xảy ra hôm nọ. Có lẽ do em bị sốt cao nên đã không nhớ mọi chuyện nhưng ngay cả khi em không quên đi chăng nữa thì tôi cũng vẫn ổn thôi. Em không làm gì có lỗi với tôi cả, tốt nhất em nên quên sự vô dụng của bà chị này đi thì hơn.
Ngoài ra, tôi còn bắt em thực hiện yêu cầu ích kỷ của mình: “…Làm ơn hãy giết chị đi nhé?”. Mặc dù yêu cầu như vậy thật quá mức đối với một đứa trẻ 7 tuồi nhưng tôi biết, ẩn sâu trong tôi, một Pride khác đang thật sự tồn tại.
Mọi chuyện đang ngày càng trở nên khó xử vậy nên tôi đã quyết định không bước vào phòng em ấy thêm lần nào nữa.
----
Sau bữa trưa, vẫn còn thời gian cho tới khi đến lớp học tiếp theo bắt đầu, tôi mang Stayle đến gặp cha. Cha nói có chuyện cần gặp cả tôi và Stayle.
“Đây là một ngoại lệ, con phải giữ bí mật, kể cả với những người trong lâu đài!”
Cha đưa cho Stayle một phong thư đã được niêm phong cẩn thận.
Em nhận phong thư bí ẩn và mở nó ra.
“Ôi…”, em thảng thốt.
Tôi không ngạc nhiên khi thấy phản ứng của em, bởi vì thứ bên trong chính là lá thư của mẹ em.
“Pride đã yêu cầu thực hiện nó. Cung điện đã hứa trao cho mẹ con một khoản bồi thường lớn nhưng ta đã quyết định thay vì đưa một lần toàn bộ số tiền, sẽ tốt hơn khi đưa nó hàng tháng! Và ngược lại, một lá thư của mẹ con sẽ được gửi tới lâu đài. Con chỉ được hồi âm cho bà ấy một lần trong năm, vào ngày sinh nhật mà thôi!”
Tất nhiên là nội dung các bức thư sẽ được kiểm tra kỹ lưỡng và nghiêm ngặt. Bà ấy không được phép hỏi Stayle bất cứ điều gì liên quan đến Hoàng tộc. “Mẹ con đã đồng ý...”, cha nói thêm.
Nhưng trước khi cha nói hết thì Stayle đã bật khóc.
“Uwaaaaa…..”, Stayle đã khóc ngay sau khi nhận được thư của mẹ. Ngay cả Pride, người đang đứng sau cậu cũng chưa bao giờ tưởng tượng sẽ có ngày thấy cậu khóc lớn như thế.
….Em ấy vẫn luôn cố chịu đựng…
Tôi biết không thể yêu cầu Cha và Mẹ cho phép Stayle gặp lại gia đình mình. Nhưng nếu là các bức thư thì sẽ ổn thôi. Ở kiếp trước, Internet và mạng xã hội là những dịch vụ thiết yếu, kể cả khi bạn xa xa đình thì bạn cũng vẫn liên lạc đưuọc với họ.
Dù không thể trao đổi thường xuyên nhưng ít nhất điều này có thể giúp Stayle và mẹ hiểu nhau hơn, dù chỉ một chút miễn là họ vẫn còn kết nối.
Tôi đã yêu cầu cha về việc này rất nhiều lần. Tôi
đề nghị với ông rằng chúng ta có thể dùng việc này để biết được tình hình của người dân trong Vương quốc và nó sẽ có ích trong việc cai trị. Cuối cùng, cha đã đồng ý.
Ngay cả thủ tướng Girbelt cũng đã bối rối trước yêu cầu của tôi nhưng sau khi nói chuyện với mẹ, bà ấy đã chấp thuận và cho thông qua. Có vẻ như bà đã mỉm cười và nói: “Đúng như mong đợi từ Nữ hoàng tương lai, một Nữ hoàng cương nghị nhưng lại có trái tim rộng lớn!”; cha dường như chắc chắn đã đồng ý mẹ tôi đã nói nhừng lời như trên.
Dù sao thì tôi rất vui…
Khi tôi xoa đầu Stayle, người đang khóc, em đã quay lại ôm tôi bằng một cái ôm mạnh mẽ.
Stayle đang dần dần đón nhận tình cảm của tôi nhưng đây là lần đầu tiên em hành động như vậy.
Khi em cố nén nước mắt, tôi tự hỏi sau tất cả mọi chuyện, có phải em đã hoàn toàn đón nhận tôi? Khi nghĩ về việc này, tôi cảm thấy sự ấm áp đang lan tỏa trong trái tim mình.
“Stayle; chị, cha, mẹ và cả mẹ em nữa, tất cả mọi người đều yêu em.”
Tôi vừa nói vừa ôm Stayle. Những giọt nước mắt mà em đã cố kìm nén đã quay trở lại…Cha cũng rất vui khi thấy em như này.
Stayle…cậu em bé bỏng của tôi. Tôi ước em cũng có thể yêu Tiara…
Tôi nhìn qua khung cửa số, suy nghĩ về cô em gái chưa từng gặp mặt.
----
Sau cùng Stayle đã trở về phòng mình. Em liên tục đọc lại bức thư và không rời khỏi phòng cho đến khi được gọi ăn tối.
Tôi từng lo lắng mong muốn trở về nhà của em trở nên mãnh liệt hơn sau khi nhận bức thư nhưng trong bữa tối, trông em tràn đầy năng lượng. Điều này đã khiến tôi an tâm hơn.
Chỉ là so với dáng vẻ ảm đạm mà em biểu hiện ở lần đầu gặp và cả nụ cười sảng khoái sau đó thì bây giờ em an tĩnh và điềm đạm hơn. Giống hệt mô tả của game!
Nhưng đây là tưởng tượng của tôi thôi phải không?!....
Ngoài việc gọi tôi là “Pride” hay “chị cả” thì em ấy còn gọi tôi là “Đệ nhất công chúa”.
Nếu đột nhiên có khoảng khoảng cách giữa tôi và Stayle giống như kịch bản của game và em ấy bắt đầu ghét tôi, tôi phải làm gì đây? Dù cho tôi đã làm hết sức nhưng tôi vẫn thấy bản thân thật yếu ớt.
Vẫn còn 10 năm nữa, ngày Phán xét diễn ra…