Hiệu thuốc ở Dị Giới

chương 07: nhà máy marseille và hệ thống thần thuật trận phát điện bằng sức gió

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tháng 8 năm 1147, hai con ngựa thuần chủng đang phi nước đại trên cánh đồng thuộc lãnh địa Marseille.

Một con ngựa chở Palle và Blanche, con kia chở Farma và Lotte. Farma cùng đoàn đi Marseille để khảo sát đất đai và kiểm tra nhà máy dược phẩm. Chuyến đi lần này chỉ có gia đình Médici.

Ellen đảm nhận công việc khám bệnh, cùng với các dược sư làm việc bán thời gian, nên hiệu thuốc vẫn hoạt động.

"Huynh Trưởng ơi, ngựa chạy nhanh quá! Em sợ lắm, làm ơn chạy chậm lại đi ạ!"

Blanche, ngồi trước Palle và bị nhấc bổng lên từng đợt, sợ hãi đến méo mặt khi bị Palle giữ cổ áo. Ngựa của Palle là ngựa chiến nên chạy rất nhanh, khiến Blanche lo sợ bị rơi khỏi ngựa, phải bám chặt vào bờm ngựa.

"Farma-sama, chúng ta đến nơi chưa? Đã đến chưa ạ?"

Lotte, nhắm mắt và bám chặt vào lưng Farma, hỏi. Cô chưa quen cưỡi ngựa nên toàn thân căng thẳng quá mức.

"Mở mắt ra đi, Lotte. Em cứ bám chặt vào lưng anh là không bị rơi đâu."

Lotte giấu mặt vào lưng Farma, vừa nói "Không, em không thể" vừa lắc đầu. Cô lúc thì bám chặt vào Farma, lúc thì xấu hổ rời ra.

Farma mỉm cười nghĩ về sự trưởng thành của Lotte mấy ngày gần đây.

"Farma, nơi này có phải là vùng nông thôn không mà vắng tanh vậy?"

Palle hét lớn hỏi Farma trong khi vẫn cưỡi ngựa.

"Không có ai thì mới tốt đó. Anh nhìn kìa, nó ở đằng kia."

Farma đáp, nhìn vào bản đồ. Họ nhắm đến một thung lũng ven biển gần nhà máy dược phẩm trong lãnh địa Marseille, được đại diện Adam chọn. Đây là một vùng đất hoang vu, nơi họ dự định xây dựng trạm phát điện gió để cung cấp điện cho nhà máy dược phẩm Marseille.

"Đây là nơi để làm cái ''giật giật'' của Sophie-sama ý ạ, để khiến Farma-sama thoải mái hơn."

Farma cười khổ trước hiểu lầm của Lotte về điện.

"Em nói vậy người ta hiểu lầm mất."

"Vậy sao ạ?"

"Nơi thích hợp để phát điện là nơi có gió thổi qua, hoặc nguồn nước ổn định với độ chênh lệch cao. Anh không tài nào hiểu nổi mong muốn phát triển điện của em, thế giới vẫn hoạt động mà chẳng cần thứ đó đâu."

Palle nói, trong khi chỉnh lại dây cương. Mặc dù anh luôn giúp đỡ em trai, nhưng anh không ngừng ngạc nhiên trước những ý tưởng mới lạ của Farma.

"Có điện sẽ làm được nhiều việc hơn đó ạ."

"Thần thuật không đủ sao? Không dùng được tinh thể à?"

"Tất nhiên là thần thuật có thể làm được rồi, và có thể phát triển thêm nữa là đằng khác, nhưng công nghệ thì đến cả dân thường cũng sử dụng được, không chỉ quý tộc. Nếu chỉ quý tộc sử dụng được thì không có ý nghĩa gì cả."

Khi tiến hành xét nghiệm gen, Farma đã cảm nhận được sự bất tiện khi thiếu điện. Không có điện đồng nghĩa với việc cần sự hỗ trợ của Sophie hoặc phải tự làm mọi thứ.

Farma đã thấy nhiều tình huống trong thế giới này mà có điện sẽ tốt hơn: chụp X-quang nè, điện tâm đồ nè, phân tích hóa sinh, máy tạo nhịp tim, siêu âm, máy tim phổi nhân tạo. Lợi ích của điện đối với y học là vô cùng to lớn.

Việc đưa điện vào một nền văn minh chưa biết về nó là một vấn đề nan giải mà Farma cũng đã suy nghĩ trăn trở khá nhiều.

Nhưng để cung cấp dịch vụ y tế tiên tiến hơn, điện là yếu tố cần thiết.

"Farma-sama cũng biết nhiều thứ khác ngoài dược học ha."

Lotte ngưỡng mộ Farma.

"Hóa học và vật lý là nền tảng của dược học mà."

(Dù toán học, vật lý, hóa học không liên quan trực tiếp, nhưng trong chương trình học dược, chúng đều được dạy kỹ lưỡng...)

Farma hiểu rõ về điện vì cậu đã học cả đại học và cao học ngành dược cơ mà, cùng với các kiến thức về vật lý, hóa học, toán học, khoa học thông tin và cả kỹ thuật điện trong chương trình học và tự học nữa.

Farma muốn nhanh chóng triển khai hệ thống phát điện vì sắp tới cậu sẽ nhận công việc giảng dạy tại đại học.

Để làm được điều này, trước tiên phải có nền móng đã.

"Chẳng hạn như xét nghiệm gen vừa rồi, phương pháp PCR và điện di gel phải trở nên phổ biến rộng rãi mới được. Để không chỉ những người sử dụng Thần Thuật, mà ngay cả Lotte cũng có thể thực hiện xét nghiệm được."

"Em cũng có thể làm được sao ạ? Em muốn thử! Chúng ta sẽ làm gì vậy ạ?"

Lotte vui mừng, hỏi.

"Để người không có kiến thức sử dụng điện cũng có thể gây nguy hiểm đấy."

Palle lo lắng khi cho phép dân thường sử dụng điện.

"Vậy thì hãy tạo ra các thiết bị an toàn cho người dùng là được."

"Hiểu rồi."

"Phát điện có nhiều loại: nhiệt điện, thủy điện, phong điện, điện hạt nhân. Tất cả đều có nguyên lý tương tự. Khi di chuyển một nam châm qua lại trong một cuộn dây kim loại, điện sẽ được tạo ra. Chỉ cần làm cho cuộn dây hoặc nam châm chuyển động là có thể phát điện."

Farma giải thích rằng dùng cối xay nước, cối xay gió hay tuabin chạy bằng hơi nước đều có thể tạo ra điện.

"Đơn giản hơn anh nghĩ." Palle đồng ý.

"Em khum hiểu gì hết." Lotte tỏ ra lo lắng.

"Chúng ta sẽ dẫn điện đến nhà máy, sử dụng cho sản xuất và thí nghiệm. Nếu thành công, chúng ta sẽ triển khai hệ thống phát điện ở kinh đô."

"Điện chạy bằng sức gió à... Nhưng gió ở thung lũng này không mạnh lắm, anh nói đúng chứ?"

Palle lo ngại rằng gió yếu không đủ để quay cối xay gió lớn như thế được.

"Vì thế em mới cần anh đi cùng."

"Sao? Anh á?"

Palle đã nghĩ rằng anh chỉ tham gia cho có.

"Nghe nói anh có thể vẽ tất cả các loại Thần Thuật Trận. Em muốn anh vẽ thần thuật trận gọi gió ở đây."

Farma nghe từ Ellen rằng có loại thần thuật trận có thể giảm áp suất. Dù Ellen chỉ có thể vẽ thuỷ thần thuật trận, Palle lại có thể vẽ tất cả các loại thần thuật.

"Anh chỉ dùng được Thuỷ Thần Thuật, nên vẽ cũng không thể kích hoạt được."

Thế mà anh ấy lại đi học những thứ mà bản thân không sử dụng được, có vẻ như là do người dạy cả nhỉ.

"Không sao đâu, anh cứ vẽ đi."

"Được rồi, nếu em muốn thì..."

Palle xuống ngựa, dựng cây trượng lớn màu đen và bắt đầu tụng niệm dài. Vài phút sau, một thần thuật trận ánh sáng với hình tròn và sao bảy cánh được tạo ra và cố định vào đất. Thần thuật trận hoàn thành, nhưng không có gió vì không phải thuộc tính của Palle.

"Được rồi. Nhưng làm sao để kích hoạt trận này?" Palle hỏi lại.

"Cảm ơn anh. Để em thử kích hoạt."

Sau khi Palle dựng xong thần thuật trận, Farma đặt một tinh thể lớn ở trung tâm trận và nén thần lực vào đó.

Thần thuật trận bắt đầu hoạt động, tạo ra luồng gió mạnh từ biển thổi qua thung lũng.

Gió có tốc độ ổn định.

Ellen nói rằng thần lực của Farma không bị giới hạn bởi thuộc tính, có thể kích hoạt bất kỳ thần thuật trận nào, và điều này đã đúng.

"Farma, em đã làm thế nào vậy hả? Sao Phong Thần Thuật Trận lại hoạt động? Em không phải người sử dụng Thuỷ Thần Thuật sao?"

Palle kinh ngạc.

"Chỉ là may mắn thôi."

"Thần lực đã nạp đầy rồi kìa... Trận này có thể kéo dài vài tháng! Em thật sự đã làm gì thế hả?"

Thông thường, thần thuật trận chỉ kéo dài khoảng một tuần.

(Tinh thể chứa thần lực có thể kéo dài hàng chục năm.)

Farma nghĩ trong lòng, nhưng không nói ra.

"Một khi thần thuật trận được kích hoạt, điều kiện gió sẽ không thay đổi, đúng không ạ?"

"Ừ, sẽ không thay đổi. Dù là ban đêm, khi không có gió, hay cả khi có bão."

(Nếu có biến áp, mình có thể kết nối với lưới điện.)

"Chúng ta hãy biến nơi này thành cơ sở phát điện gió nào."

Sau đó, Palle cùng với Bruno đi kiểm tra lãnh thổ, còn Farma và Lotte đi thăm nhà máy dược phẩm. Nhà máy đã hoàn thành khu sản xuất dược phẩm, bắt đầu các thí nghiệm tổng hợp hóa học hữu cơ đơn giản và nuôi cấy vi khuẩn Actinomycetes từ Đại học Y dược đế quốc do Giáo sư Caspar điều hành.

"Hoạt động của nhà máy và tình hình sản xuất thế nào?" Farma hỏi khi đến nhà máy và gọi Chiara.

Chiara, người từng là Y Liệu Thần Quan với kỹ năng thần thuật cao cấp, hiện là quản lý chính của nhà máy.

"Vâng, chúng tôi đang hoàn thiện quy trình sản xuất và xuất hàng. Đây là các tài liệu..." Chiara trả lời khi cởi bỏ bộ đồ bảo hộ trắng.

"Việc sản xuất kháng sinh do Giáo sư Caspar và Đại học Y dược đế quốc phát triển, cùng với các loại thuốc tổng hợp hữu cơ và bình oxy, đang đi vào quỹ đạo."

"Chúng ta đã duy trì kiểm soát chất lượng chặt chẽ chưa?" Farma xác nhận.

"Vâng, chúng tôi đã tiến hành thử nghiệm xác thực để đảm bảo tính vô trùng của sản phẩm. Bên trong nhà máy, đã được yêu cầu làm việc trong môi trường sạch sẽ, chúng tôi đã tuyển dụng các nhân viên sử dụng Phong thần thuật để duy trì độ sạch một cách nghiêm ngặt. Chúng tôi đang duy trì độ sạch ở mức 100."

Farma đã từng giải thích với Chiara rằng độ sạch được đo bằng số hạt bụi lớn hơn 0,1μm trong mỗi foot khối không khí. Độ 100 tương đương với mức sạch nhất của các nhà máy sản xuất dược phẩm hiện đại, thậm chí gần bằng với các nhà máy sản xuất chất bán dẫn. Điều này làm Farma rất ngạc nhiên.

"Đó là mức sạch rất cao đó! Đều là nhờ vào nỗ lực của Chiara và các nhân viên, cảm ơn rất nhiều."

Farma nhận ra lợi ích của thần thuật trong việc tạo ra không gian sạch sẽ, nhưng cũng nhận thấy sự cần thiết của việc cung cấp điện ổn định để giảm bớt gánh nặng cho nhân viên làm việc 24 giờ liên tục.

"Xin lỗi vì đã tạo gánh nặng cho mọi người, bọn tôi sẽ cung cấp điện để tự động hóa hệ thống điều hòa."

"Chúng tôi sẽ rất cảm kích nếu được như vậy ạ, nhưng nhóm thần thuật của chúng tôi luôn nỗ lực hết mình. Không thể để những loại thuốc quý giá mà Farma-sama và các giáo sư đã phát triển bị ô nhiễm được."

Chiara tự hào nói rằng các nhân viên bàn giấy, kỹ thuật và sản xuất đã được chọn lọc kỹ càng dựa trên năng lực và được trả lương đủ cao để họ làm việc hăng say.

"Các nhân viên khác ngoài những người sử dụng thần thuật thì sao?"

"Họ làm việc vui vẻ và hài lòng ạ. Nhờ lời động viên của Farma-sama, các nhân viên cũng chú ý đến sức khỏe của mình."

Những người bị phát hiện có bệnh mãn tính trong quá trình tuyển dụng cũng đang dần phục hồi sức khỏe nhờ tiếp tục điều trị.

Hoạt động của nhà máy dần đi vào ổn định, Farma tổ chức một buổi tiệc kỷ niệm cho các nhân viên nhà máy dưới hình thức một Tiệc đồ ngọt ngoài trời.

Đích thân Farma mời một đầu bếp bánh ngọt từ kinh đô đến để chuẩn bị các món tráng miệng ngon lành như canelé, macaron, fondant au chocolat, crème brûlée mới, đĩa trái cây và chocolate fondue.

Những món ngọt cao cấp này khiến các nhân viên không thể cưỡng lại.

"Ngon quá! Tôi chưa bao giờ được ăn ngon như thế này!" Một người đàn ông to lớn mừng quýnh như một đứa trẻ ấy.

"Farma-sama, tôi có thể mang về nhà một ít cho gia đình không ậ? Tôi muốn cho bọn trẻ một lần được thưởng thức những món ngon thế này..." Một nhân viên nữ, có vẻ là một bà mẹ, rụt rè hỏi.

"Được thôi, nhưng nhớ ăn hết trong ngày hôm nay nhé." Farma mỉm cười đáp.

Câu trả lời của Farma dẫn đến một cuộc tranh giành đồ ngọt khắp nơi, thậm chí có cả cãi vã xảy ra.

"Mọi người, không cần hấp tấp đâu, ai cũng sẽ có phần mà." Farma cố gắng trấn an mọi người.

"Ha... lúc ăn đồ ngọt là lúc em hạnh phúc nhất. Aaaa, nhưng lúc làm việc ở nhà thuốc cũng vui nữa, lúc vẽ tranh, đi dạo nè... cũng đều tuyệt cả. Ngủ trưa cũng không tồi." Lotte nói trong khi tận hưởng món ngọt của mình, gương mặt tràn đầy hạnh phúc mãn nguyện.

"Lotte có nhiều sở thích vui tươi thật ha. Em có chocolate dính quanh miệng kìa."

"Kyaa! Farma-sama, đừng nhìn mà!" Lotte vội vã che miệng và chạy biến đi, không quên mang theo đĩa bánh của mình.

Khi bữa tiệc kết thúc, tất cả các nhân viên tập trung trong khu vườn của nhà máy để chụp ảnh kỷ niệm với người sáng lập, Farma. Số lượng nhân viên đã tăng lên đáng kể so với lần chụp ảnh trước đó, và mọi người đều nở nụ cười tự nhiên.

"Mỗi năm chúng ta sẽ chụp ảnh như thế này nhé."

Farma nói, dự định biến việc chụp ảnh thành một sự kiện thường niên.

Sau khi ảnh được rửa xong, Farma phát cho từng nhân viên.

"Cảm ơn ngài, người sáng lập."

"Tôi rất tự hào khi được làm việc ở đây ạ."

Các nhân viên cảm ơn Farma khi nhận ảnh.

Dù một ngày nào đó Farma không còn ở đây nữa, nhà máy dược phẩm Marseille vẫn sẽ tiếp tục phát triển dưới sự hỗ trợ của nhiều cá nhân, mang thuốc đến đế quốc và khắp thế gian này, giúp chữa lành căn bệnh cho mọi người.

Farma nghĩ thầm trong lòng, cảm thấy mãn nguyện với những gì đã đạt được.

Truyện Chữ Hay