“Ối chà, vậy là em sẽ làm xét nghiệm quan hệ cha con à. Đúng là một cơ hội học hỏi hiếm có ha, em sẽ kiểm tra thông tin di truyền, phải không?”
Palle nói với vẻ hào hứng.
Farma đang ở giai đoạn thiết lập công nghệ sinh học để tạo ra thuốc và thực hiện các xét nghiệm dựa trên các loại hóa chất mang về từ phòng thí nghiệm của thế giới khác, nhưng cậu chưa từng đảm nhận việc xét nghiệm quan hệ cha con.
Palle cũng có vẻ quan tâm đến quá trình thực hiện xét nghiệm, không biết nó sẽ diễn ra như thế nào.
“Với thiết bị và hóa chất hiện có, thì em có thể làm được. Huynh Trưởng à, thế nên...”
Farma quay sang Palle.
“Em muốn chuẩn bị cho cuộc xét nghiệm quan hệ cha con, nhưng hôm nay các dược sư làm bán thời gian đều đã đi thăm khám hoặc đào tạo, chỉ có em và Ellen ở đây. Chúng em không đủ người, anh có thể giúp quản lý cửa hàng được không?”
“Được thôi, anh sẽ giúp em.”
Palle hào hứng nói và chỉ vào mình. Farma nhanh chóng đưa hồ sơ bệnh án cho Palle.
“Chị có thể tự làm mà.”
Ellen phản đối.
“Ellen, một mình chị sẽ rất vất vả đó, nhờ vả anh ấy đi.”
Farma nói và chỉ dẫn Cedric treo tấm bảng đề tên “Dược sư hạng nhất Palle de Médicis” lên góc tường ghi tên dược sư làm việc trong ngày.
Cậu cũng đưa thẻ tên cho Palle. Ellen không đồng ý.
“Chờ đã, sao có thể để Palle sử dụng các loại thuốc mới trong cửa hàng này chứ? Dù anh ấy là dược sư hạng nhất, nhưng nếu kê đơn không chính xác thì sẽ rất nguy hiểm.”
“Cô nghĩ người viết cuốn sách giáo khoa đó là ai?”
Palle đáp lại với vẻ mỉa mai.
“Anh ấy và em đã cùng viết cuốn sách giáo khoa đó. Không phải lo đâu, Ellen à. Dù anh ấy là dược sư mới, nhưng anh ấy có thể chẩn đoán và bào chế thuốc mà không vấn đề gì.”
Farma trấn an Ellen.
Ellen nhớ ra rằng Palle là một trong những tác giả của cuốn sách giáo khoa về dược học và đành phải đồng ý.
“Đúng rồi, Ellen, gọi Sophie tới được không?”
“Được thôi, nhưng sao lại cần cô ấy?” Ellen hỏi với vẻ ngạc nhiên.
“Em cần cô ấy giúp một việc.”
Farma giải thích rằng cậu không muốn sử dụng biện pháp này, nhưng không còn cách nào khác ngoài việc nhờ Sophie giúp đỡ trong một số thí nghiệm.
Ellen đã đến nhà Bonfoy để gọi Sophie.
Và rồi...
“Eleanore, cô làm việc chậm chạp quá. Hãy để tôi làm chẩn đoán và bào chế thuốc cho.”
Farma đang chuẩn bị trong phòng thí nghiệm và phòng bào chế, Ellen đang chẩn đoán bệnh, còn Palle đang bào chế thuốc.
Từ phòng bào chế, Palle đã phàn nàn rằng quá trình này quá chậm.
Anh muốn nhanh chóng hoàn thành để xem công việc của Farma.
“Hả? Nếu anh có thể làm nhanh hơn thì cứ làm thử đi cho tôi xem cái nào.”
Ellen đáp lại với vẻ bực tức.
Palle cởi áo khoác đen và bước ra trước mặt các bệnh nhân. Palle không mặc áo blouse trắng khi làm việc.
“Tốc độ không quan trọng, hãy làm cẩn thận các bước với nhau nhé hai người.”
Farma không ngừng công việc của mình, cậu nhắc nhở vọng ra từ phòng bào chế.
“Đương nhiên rồi. Các ngươi nên cảm ơn vì được một dược sĩ hạng nhất khám bệnh đấy, bọn dân thường.”
Các bệnh nhân, đã quen với thái độ niềm nở của Farma, giờ đây bị bối rối bởi sự xuất hiện và thái độ kiêu ngạo của dược sư trẻ này.
“Anh luyên thuyên cái gì vậy hả, Palle? Thái độ phục vụ của anh là chúa của tệ đấy... Xin lỗi mọi người ạ, anh ấy là nhân viên mới, có vẻ như đang gặp chút căng thẳng nên phát ngôn không có chuẩn mực.”
“Giề? Ý kiến ý cò gì hả, Eleanore? Ra ngoài gây nhau coi nào!”
“Thích thì chiều!”
Hai người cầm trượng và định bước ra ngoài, khiến Farma phải can thiệp.
“Hai người làm trò con bò gì vậy? Nếu bỏ bệnh nhân lại thì làm sao em tập trung xử lý công việc được hả?"
Farma than thở về người anh trai thích dùng bạo lực để giải quyết vấn đề.
“Xin lỗi, huynh trưởng của tôi vô phép quá. Nhưng kỹ năng của anh ấy rất tốt đó ạ. Anh ấy tốt nghiệp thủ khoa từ Đại học Y dược Novarute nên hơi tự tin quá mức.”
Farma giới thiệu và xin lỗi các bệnh nhân.
“Là anh trai của chủ hiệu à.”
“Vậy thì yên tâm rồi.”
Công việc tiếp tục, Palle bắt đầu chẩn đoán bệnh nhân bằng cách kết hợp kiểm tra mắt, sờ, nghe, và kết hợp nước bọt của bệnh nhân với thuốc chữa bệnh, sau đó phân tích phản ứng của thuốc để xác định loại bệnh và kê đơn thuốc hiện đại.
“Hắn ta làm nhanh như vậy, có qua loa không đấy... Farma-kun, để nguyên như vậy cũng được sao?”
“Ellen.”
Farma đưa cho Ellen một mảnh giấy ghi chú. Cậu bảo Ellen kiểm tra xem chẩn đoán của Palle có khớp với chẩn đoán của mình không.
“Uầy.. hoàn toàn khớp nhau.”
Chẩn đoán của Palle hoàn toàn trùng khớp với chẩn đoán của Farma.
Khi gặp bệnh khó, Palle sẽ nhanh chóng nhờ đến sự giúp đỡ của Farma. Anh ta biết giới hạn khả năng của mình và có thể đánh giá khách quan.
“Dù không muốn thừa nhận nhưng đúng là hắn ta có tài. Kỹ năng chẩn đoán của gã thật ấn tượng.”
Ellen dường như đã nản lòng, buộc phải công nhận điều đó.
Bản thân Thủ Hộ Thần là Thần Dược cũng đã tác động đến khả năng của dược sư rồi. Palle và Bruno, khi ở trong khu thánh địa của Farma, nhận được sự bảo trợ và tăng cường thần lực. Khả năng chẩn đoán nhanh cũng là một trong những ưu điểm đó.
Khi ở gần Farma, Palle cảm thấy sức tập trung và sự nhạy bén của mình tăng lên.
“Ellen luôn làm việc cẩn thận và chính xác tỉ mỉ, điều đó giúp em rất nhiều. Thái độ phục vụ của Ellen cũng rất tốt nữa ạ.”
“Nhưng Palle làm việc rất nhanh và không mắc lỗi. Hắn đúng là một dược sư tài năng.”
Ellen thừa nhận, cảm thấy chút tự ti.
“Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh nhỉ.”
(Không chỉ là do huyết thống đâu.)
Farma nghĩ thầm. Cậu biết rằng Palle đã nỗ lực không ngừng, cả trong y học hiện đại và thần thuật.
Kể từ khi Farma chữa khỏi bệnh bạch cầu, Palle đã nhận ra hiệu quả của y học hiện đại và càng chăm chỉ học tập.
Dù Ellen cũng là người nỗ lực và thuộc hầu hết các loại giáo khoa về dược phẩm, nhưng cô ấy lại thiên về tài năng thiên bẩm hơn.
“Sao lại gọi ta đến đây thế hả?”
Công tước, đi cùng một đoàn tùy tùng đông đảo, bị lôi đến tiệm thuốc với vẻ mặt bất mãn. Cả Công tước phu nhân cũng bước vào nữa.
Farma đứng dậy từ phòng bào chế và bước ra chào đón công tước.
“Chào mừng ngài đến đây, thưa Công tước. Tôi là Farma, dược sư cung điện và chủ tiệm thuốc này.”
Cả hai cúi chào nhau.
“Theo yêu cầu của quý phu nhân, chúng tôi sẽ tiến hành xét nghiệm quan hệ cha con giữa ngài, phu nhân và đứa trẻ. Chúng tôi sẽ tiến hành xét nghiệm một cách công bằng, có nhân chứng đi cùng ngài không ạ?”
“Ừm... ngươi là con trai của Tôn tước và là dược sĩ chính của Nữ Hoàng nhỉ...”
Công tước ngập ngừng, có lẽ vì đã trót nói những lời không mấy lịch sự. Farma đã trở nên nổi tiếng qua các buổi lễ phong thưởng, và Công tước cũng đã từng gặp Farma.
Farma dẫn đoàn vào một khu vực tư vấn được ngăn cách bằng rèm và mời họ ngồi.
“Dựa vào ngoại hình của cha mẹ để xác nhận con cái, chỉ là góc nhìn chủ quan mà thôi. Vì vậy, chúng ta sẽ kiểm tra bản thiết kế của cơ thể để kết quả chính xác hơn.”
“Bản thiết kế?” [note60644]
“Xin hãy dùng que bông này chà nhẹ vào bên trong má. Không cần dùng lực mạnh. Đối với trẻ sơ sinh, hãy để nhân chứng làm giúp ạ.”
Farma lấy mẫu tế bào niêm mạc miệng từ ba người và đặt chúng vào kính hiển vi, gắn tên rõ ràng để phân biệt. Cậu đặt mẫu lên bàn kính hiển vi và chỉ cho họ xem các tế bào.
“Tôi có thể nhìn mấy cái sinh vật tròn tròn kia, giống như Bộ Ốc vậy.”
“Đó là tế bào. Cơ thể của mọi động vật đều được cấu tạo từ những tế bào này. Đây là đơn vị nhỏ nhất của sự sống.”
“Thật ư...”
“Bên trong tế bào có một phần gọi là nhân, chứa các nhiễm sắc thể, được tạo từ DNA (Deoxyribonucleic acid).”
Farma thực hiện quá trình phá vỡ tế bào để lộ ra nhân tế bào và các nhiễm sắc thể. Quá trình này mất một chút thời gian, nên Lotte mang trà và bánh ngọt ra mời khách, làm dịu không khí căng thẳng. Farma cho họ xem mẫu dưới kính hiển vi.
“Cái gì... những sợi dây này là gì, chúng ở trong cơ thể ta sao?”
“Đó là nhiễm sắc thể.”
Công tước, khi nhìn vào kính hiển vi, thấy những nhiễm sắc thể hình chữ X màu tím và kinh ngạc.
Phu nhân, đang bế đứa trẻ, đứng ngồi không yên theo dõi.
“Nhiễm sắc thể được sắp xếp theo thứ tự từ lớn đến nhỏ, và chúng tôi gọi chúng bằng số để phân biệt.”
Farma giải thích rằng con người có 22 cặp nhiễm sắc thể chung và hai nhiễm sắc thể giới tính, tổng cộng là 46 nhiễm sắc thể. Công tước chăm chỉ đếm.
“Có tổng cộng 46 nhiễm sắc thể...”
“Đúng vậy. Bản thiết kế của cơ thể con người, tức là toàn bộ thông tin di truyền, được gọi là gen.”
“Ta có thể đọc thông tin này ở đây?”
Công tước bắt đầu quan tâm hơn, và Farma mỉm cười thân thiện.
“Hãy cùng tôi đọc, và giải mã thông tin bộ gen này.”
Farma cho xem sách giáo khoa có hình minh họa của Lotte, rất hữu ích cho việc giải thích.
“Thông tin gen trên nhiễm sắc thể của con người gần như giống nhau, nhưng có một số khác biệt nhỏ. Chúng tôi sẽ kiểm tra xem đứa trẻ có mang các phần khác biệt này từ cha và mẹ không.”
“Những khác biệt đó là gì?”
“Trong gen có những đoạn mã lặp lại nhiều lần, gọi là chuỗi lặp. Chúng tôi sẽ kiểm tra số lần lặp lại của các đoạn mã này.”
Vừa nói, Farma vừa lấy ra những thứ đã chuẩn bị sẵn.
"Ở đây có một loại enzyme giúp sao chép gene."
Farma chỉ vào một ống nhỏ cỡ đầu ngón tay được đông lạnh bằng thần thuật.
Đây là enzyme DNA polymerase được mang về từ phòng thí nghiệm ở thế giới khác. Enzyme này là cơ sở của kỹ thuật công nghệ sinh học.
"Enzyme này khi gắn vào hai đoạn ngắn của DNA, sẽ sao chép các đoạn đó. Đoạn ngắn của DNA chỉ là một phần nhỏ của gen, và ở đây tôi đã chuẩn bị sẵn vài loại."
Farma chỉ vào ống chứa đoạn DNA, gọi là 'primer' trong thuật ngữ hiện đại. Mặc dù giải thích rất ngắn gọn, nhưng thực ra có nhiều điều cần được làm rõ khi nói với người bình thường.
"Enzyme, đoạn ngắn của DNA và gen. Khi trộn chúng lại và kiểm soát nhiệt độ phản ứng, DNA sẽ được khuếch đại theo cấp số nhân. Quá trình này gọi là phản ứng chuỗi polymerase (Polymerase Chain Reaction), hay PCR."
"Tại sao phải khuếch đại?"
"Dù một sợi DNA không thể nhìn thấy, nhưng nếu có đủ số lượng, DNA sẽ có thể thấy rõ bằng mắt thường."
"Thấy bằng mắt thường ư!"
Phu nhân giật mình và che miệng lại.
"Giờ, chúng ta sẽ khuếch đại các đoạn lặp lại đặc trưng của từng cá nhân bằng phương pháp PCR. Sau đó, sẽ đếm số lần lặp lại. Quá trình này cần thời gian, nên xin mời mọi người có thể đi dạo trong lúc chờ đợi."
Farma thực hiện phản ứng PCR trong hai giờ. Người gác cổng của hiệu thuốc là một người sử dụng thần thuật hệ hỏa giỏi, nên dưới sự chỉ đạo của Farma, đã điều chỉnh nhiệt độ chính xác cho mẫu, tiến hành phản ứng.
Được rồi. Đây là chuỗi được nhân bản chỉ trong khu vực cụ thể bởi phản ứng PCR.
Công tước và gia đình vừa quay lại sau khi dùng bữa nhẹ. Farma đưa ống nghiệm đã hoàn thành phản ứng cho họ xem.
"Chúng ta kiểm tra số lần bằng cách nào?"
Gia đình công tước đã chờ đợi khá lâu và muốn xem kết quả sớm.
"Chúng ta so sánh bằng độ dài. Bây giờ, tôi có một câu hỏi. Giả sử có một người to cao và một đứa trẻ nhỏ. Nếu hai người này đi qua đám đông, ai sẽ đi qua đám đông trước?"
"Đứa trẻ. Người to cao sẽ bị chậm lại vì va vào người khác."
Phu nhân cũng gật đầu đồng ý.
"Đúng vậy. Vậy chúng ta hãy tạo ra tình huống như thế."
Farma đặt miếng thạch chữ nhật đã chuẩn bị sẵn vào trong dung dịch trong bát, và chèn dung dịch DNA sau phản ứng vào một cạnh của thạch. Sau đó, Farma đặt điện cực và dây dẫn vào bát.
"Sophie, giúp tôi một tay."
Farma gọi Sophie đến và đưa điện cực cho cô ấy cầm trong tay.
Kết quả là, dòng điện chảy theo một hướng trong toàn bộ thạch.
"Bên trong miếng thạch này có dạng lưới, có thể tưởng tượng thứ này là 'đám người đông đúc' với kích thước không nhìn thấy được bằng mắt thường. Sau đó, khi chúng ta áp điện từ đầu này, vì DNA mang điện âm nên nó sẽ bị kéo từ cực âm sang cực dương, và DNA kích thước nhỏ hơn sẽ đến đích trước. Đây là phương pháp điện di (Electrophoresis)." [note60645]
"Hả? Ể?"
Công tước có vẻ bối rối khi nghe đến thuật ngữ 'điện', nhưng sau khi được giải thích vài lần thì có vẻ đã hiểu. Sophie bật điện, quá trình tách DNA bắt đầu. Theo lời Farma, DNA di chuyển theo dải và tiến về đích trong thạch.
"Ta không thấy gì đang di chuyển cả? Thậm chí, không thấy DNA đâu luôn."
Công tước phàn nàn rằng mặc dù đã thực hiện phản ứng PCR để có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng ông ấy không thấy gì cả.
"DNA là trong suốt nên vẫn chưa có màu. Bây giờ kết quả đã có rồi, chúng ta hãy nhuộm màu để có thể nhìn thấy DNA, xem nó như thế nào nhé."
Sau 25 phút, DNA được nhuộm để nhìn thấy bằng mắt thường. Farma sử dụng thuốc nhuộm hiển thị màu dưới ánh sáng khả kiến. Kết quả DNA của cha, mẹ, và con được so sánh bằng cách đo khoảng cách di chuyển của DNA. Khi nhuộm, các dải DNA đã di chuyển khá xa so với vị trí ban đầu.
"Khối DNA này được gọi là Dải (band) [note60646], di chuyển theo kích thước do điện. Đây là DNA của ngài công tước, và đây là dải của quý phu nhân."
Farma so sánh khoảng cách di chuyển của các dải DNA trong ba mẫu thử.
"Hai dải này có cùng khoảng cách di chuyển, và con của ngài có cả hai dải này. Vì chúng tôi đã tách DNA theo kích thước, nên nếu khoảng cách di chuyển giống nhau, thì DNA có cùng kích thước, tức là có cùng số lần lặp lại trong chuỗi. Mẫu này chỉ xuất hiện ở khoảng một trong mười người mà thôi.""Ừm..."
Công tước và phu nhân đều hiểu rằng khoảng cách di chuyển của DNA là giống nhau.
"Thế thì cứ mười người thì có một người hả, cũng có thể có trường hợp trùng lắm chứ?"
Farma đi trước một bước.
"Vì vậy, lần này chúng tôi đã kiểm tra nhiều vị trí hơn. Và... tất cả đều khớp nhau. Do đó, xác suất tích lũy trong trường hợp này cứ 30.000 người thì mới chỉ có một người mang mẫu đó thôi ạ."
Số lượng quý tộc ở đế đô không đến 30,000 người.
"Tức là, trong đế đô chỉ có một người duy nhất."
Farma nhìn vào mặt công tước. Công tước há hốc miệng.
"Nếu ngài không hài lòng, chúng ta có thể tăng số lượng điểm kiểm tra."
Farma liếc nhìn phu nhân.
"Không... không cần đâu... Ta xin lỗi. Ta đã nói những lời không phải với nàng."
Công tước xin lỗi vì đã nghi ngờ và nói những lời cay nghiệt với phu nhân. Phu nhân, được cứu rỗi bởi phương pháp chứng minh rõ ràng của Farma, rớt nước mắt.
"Đây là con của chàng. Không cần nghi ngờ gì nữa đâu ạ, hãy ôm nó đi."
Người vợ đưa đứa bé đến gần chồng, người chưa từng một lần ôm con.
"Tôi cũng nghĩ vậy. Xét riêng mặt xác suất, khả năng cao đây là con của ngài đấy ạ."
Farma nói như đang khuyên nhủ công tước, cậu tránh đưa ra kết luận chắc chắn.
"Ta sẽ đặt tên cho nó..."
Công tước vụng về nhưng đầy yêu thương nâng đứa bé lên.
Ba người họ rời khỏi hiệu thuốc cùng nhau. Phu nhân trả cho Farma một khoản tiền lớn. Farma vui vẻ nhận lấy.
"Lại một lần nữa, anh nợ em rồi."
Palle đã hoàn thành tất cả các ca khám bệnh và phát thuốc. Một số bệnh nhân quý tộc đã ký hợp đồng thuê Palle làm dược sư riêng vì rất thích anh ta. Farma không phiền về việc mất đi một số bệnh nhân, thậm chí còn cảm ơn là đằng khác, cậu còn cười vì hành vi khôn khéo của Palle ấy chứ.
"Dù sao thì, gen đúng là trung thực ha."
Ellen nói với vẻ an lòng.
"Nó không phải là vạn năng đâu. Nó cũng lưu giữ những ký ức về sự sống từ thời xa xưa."
Farma gật đầu đồng ý.
"Hy vọng gia đình đó sẽ hạnh phúc."
"Họ phải như vậy chứ."
Nhờ vào xét nghiệm gen, một thế hệ gia đình đã không đứt mạch giữa chừng.