( Ngươi không nghĩ thử xem, ngồi trong này xem cái tên - Mộ Dung Viêm kia ngu ngốc không phải tốt hơn sao ? )
[ Nhưng mà cô cũng cần công lược mà.
]
( Không vội, bao giờ con của Khương Bích Lan ra đời, ta sẽ ra thôi.
)
[ Chủ nhân , sáu tháng nữa lận đó.
]
( Hôm sao, ta sẽ tự lo.
)
[ Người không biết nam chính lần này được nâng cấp sao ? Độ khó được tăng lên đó.
]
( Điểm hảo cảm của hắn đối với ta là bao nhiêu ? )
[ Điểm hảo cảm của nam chính Mộ Dung Viêm đối với cô là %.
]
( Cũng đến mức yêu rồi.
)
[ Chủ nhân, khó ở chỗ là tên này vô cùng cố chấp đó.
Tuy hắn yêu cô nhưng hắn vẫn nghĩ mình yêu Khương Bích Lan kia.
]
( Ta biết, chỉ cần đọc được suy nghĩ của hắn thôi , là ta hiểu rồi.
)
[ Vậy sao cô còn ở đây ? ]
Cô vuốt ve lông thỏ con nói:
( Tên này quá cố chấp, rõ ràng hắn yêu ta nhưng lại nghĩ mình yêu Khương Bích Lan kia , vậy nên ta nghĩ hắn nên cần một chút thời gian để biết mình biết ai là người quan trọng nhất đối với hắn.
)
[ Ta hiểu rồi.
]
( Điểm hảo cảm của hắn đối với Khương Bích Lan là bao nhiêu ? )
[ Độ hảo cảm của nam chínhMooj Dung Viêm đối với nữ phụ Khương Bích Lan là % ]
Cô có chút bất ngờ, sau đó nở nụ cười chế giễu nói:
( Thật không ngờ tên này lại yêu cùng một lúc hai người được nha.)
[ Chủ nhân, người cảm thấy tên này , hắn đây là yêu hai người sao ? ]
Cô mỉm cười , không nói gì cả.
" Trái tim người đàn ông có thể chứa rất nhiều phụ nữ.
Quan trọng là phụ nữ tốt phải làm gì để trái tim ấy chỉ chứa một mình mình.
"
Đó là câu nói của một người nói với cô.
Nhưng cô không tin vào câu nói đó.
Với cô, đàn ông như vậy là một người đàn ông không chung thủy.
Và người đàn ông đấy thì không nên yêu.
Sáu tháng trôi qua.
Trong sáu tháng này cô luôn ở bên trong hệ thống, mặc cho bên ngoài kia xảy ra vô cùng nhiều chuyện.
Ví dụ như Khương Bích Lan có thai, mọi người đều biết cái thai đấy không phải là của Mộ Dung Viêm.
Nhưng không ai dám nói ra nói vào nhiều.
Vì sao ? Vì không ai không biết hoàng thượng độc sủng hoàng hậu cơ chứ.
Đây chỉ là lời đồn thôi.
Còn hắn - Mộ Dung Viêm thì sao ? Từ khi cô đi đến giờ hắn như một cái xác mà không có hồn.
Hắn cho người tìm cô nhưng vẫn không tìm được.
Hắn ngày ngày uống ngày đi uống rượu, hắn nhớ A Tả của hắn.
Lần nào say rượu hắn cũng không tự chủ bước chân bước đến Thanh Nam điện.
Ở đó có mùi hương của cô.
Mùi hương của người hắn luôn nhớ.
Hắn tham lam hít hết mùi hương đấy.