Hangyaku No Soul Eater (WN)

chương 35: săn bắt kijin

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Xem ra đã có một kijin hai sừng bị phát hiện trong rừng Thetis…

Tin đồn về tôi là một hiệp sĩ rồng đã bắt đầu lan truyền trên các nẻo đường Ishka được một khoảng thời gian.

Như tôi đã đề cập từ trước, kijin là chủng tộc thù địch với con người, và sừng mọc từ trán họ là một vật phẩm cực hiếm. Một khi tin tức có hai kijin xuất hiện được công khai, cặp mắt của một đến hai trăm con người sẽ lóe sáng ngay lập tức.

Nói là vậy, trong số những người đó cũng có tôi.

Tuy nhiên, lý do mắt tôi sáng lên không giống mấy người kia.

“Cô bé ấy, đúng vậy...”

Tôi nhớ lại khuôn mặt của cô nàng Kijin có sừng mà tôi gặp ở sự cố Ruồi vương.

Kể từ lần đó, tôi đã vô số lần tiến vào khu rừng, nhưng tôi chưa từng một lần gặp lại em ấy.

Khu rừng này là một nơi rộng lớn. Hơn nữa lại thiếu thốn thông tin về kijin cho đến tận hôm nay, có lẽ em ấy sống ở một nơi có kết giới bảo vệ hay gì đó.

Đúng là một phép màu đưa hai chúng tôi gặp nhau ở tổ Ruồi vương vào ngày hôm ấy.

Mình sẽ không bao giờ gặp lại em – đó là điều tôi nghĩ. Tôi không bao giờ ngờ rằng mình có thể nghe tin tức về em theo cách như thế này.

“Vậy, nên làm gì đây?”

Không phải tôi có nghĩa vụ đi giúp đỡ. Hơn nữa, nếu tôi giúp một kijin chống lại con người, danh tiếng băng nhóm tôi dày công xây đắp sẽ thành mây khói.

Khi tôi nghĩ như vậy, việc giúp cô gái ấy là có hại nhiều hơn là có lợi.

Tuy nhiên.

Đúng vậy, có một tuy nhiên ở đây.

Để chứng kiến một người mà bạn muốn cứu, có một kết cục bất hạnh… Tôi nên nói thế nào nhỉ? Tôi thấy khó mà nuốt trôi được.

Giống như, giả dụ bạn cứu một cô gái khỏi hang goblin, nhưng sau đó cô ấy lại bị giết bởi lũ cướp ở làng của mình – Ai mà muốn nghe tin đó chứ?

[Vì mình đã nỗ lực cứu được ai đó, nên mình muốn người ấy hạnh phúc đến cuối đời], tôi nghĩ như vậy không quá kỳ cục đâu đúng không? Hay ít nhất, tôi không muốn nghe tin họ đã có một kết cục bi thảm.

Sau cùng thì…

“Đó lần hiếm hoi mình làm điều gì đấy tốt đẹp”

Nhớ lại cảm giác hài lòng khi cứu được cô bé, tôi quyết định hướng đi của mình.

Về danh tiếng băng nhóm tôi…Chà, xem nào… thay vì giúp cô bé, tôi sẽ chiến đấu với kẻ khác để giành lấy em “kijin” cho chính mình. Cứ quyết như vậy đi.

Các mạo hiểm giả tranh giành vật phẩm rơi có giá trị không phải điều hiếm gặp, đôi khi còn tới mức đánh đấm lẫn nhau.

…Mà đúng là danh tiếng của tôi có thể bị giảm theo, nhưng sau đó chỉ cần kéo lên lại là được. Ngay từ đầu tôi lập băng nhóm cũng chỉ để khiêu khích bang hội, chứ tôi không thiết tha gì với nó.

Trong lúc tôi đang dang dở với những suy nghĩ, *Cốc*,*Cốc*,*Cốc*, tiếng gõ cửa phòng tôi vang lên ba lần.

Khi mở cửa tôi thấy chủ nhà trọ đứng đó, anh ta nói với tôi bằng giọng cụt ngủn, rằng tôi có khách đến thăm.

Nghe tên vị khách xong, tôi bất giác cau mày.

Một cái tên tôi thật sự không mong đợi được nghe thấy.

◆◆◆

“Đã lâu không gặp, mà tôi đoán cũng chưa lâu lắm, Sora-dono. Xin thứ lỗi vì chuyến thăm đột ngột thế này.”

Người cúi chào tôi đầy cường điệu là thương nhân mập địt với cặp mắt lờ đờ, tên Fedor.

Lão ta là thành viên của Liên hiệp, người nhân chứng cho trận so tài giữa Larz và tôi hôm nọ.

Sau khi tôi đánh bại Larz và có Lunamaria trở thành nô lệ, tôi không giữ liên lạc gì với lão. Gã buôn nô lệ xảo quyệt này sẽ không ở đây mà không có lý do. Tôi chắc chắn việc lão lặn lội tới chẳng có gì tốt đẹp.

… Mặc dù tôi không biểu lộ vẻ mặt cẩn trọng, nhưng đôi mắt lờ đờ của lão híp lại, trông có vẻ như đang mỉm cười.

“Thực ra, tôi có một yêu cầu dành cho Sora-dono – À không, cho băng nhóm ‘Huyết yên kiếm’”

“Liên hiệp đáng gờm có một yêu cầu tới băng nhóm mới toanh, vừa được thành lập gần đây ư?”

“Đúng là băng nhóm của ngài thành lập chưa được lâu, nhưng tên tuổi của nó đã nổi đình nổi đám ở Ishka rồi không phải sao? Băng nhóm có người dùng hắc kiếm điều khiển rồng, có một nàng elf và bé nhân thú đồng hành. Ngài tiêu diệt Điểu sư báo thù cho một phu nhân mất con trai và đứa cháu, thanh tẩy ma nữ khóc hằng đêm ở cô nhi viện, vạch trần bộ mặt thật của nữ thủy quái đội lốt con người ở hồ Toya và cứu chàng trai trẻ bị bắt vì tội mà cậu ta không gây ra. Đã vậy, ngài còn diệt trừ người sói điên khùng ở sườn núi Atend, thứ đã làm người dân ở đó khiếp sợ trong suốt thời gian dài.”

“…Ông nắm bắt thông tin khá đấy chứ”

“Thông tin dù sao cũng là một món vũ khí. Tôi không bao giờ đi thụt lùi trong việc thu thập thông tin, chứ đừng nói là thông tin về ngài, một người cấp 1 áp đảo mạo hiểm giả hạng 6. Làm sao bỏ qua được?”

Dứt lời, lão Fedor lại hí hửng cười quái lạ.

Nhưng một lúc sau, ông ta lập tức ngậm chặt rồi nhìn chằm chằm vào tôi, trông như không muốn lãng phí thêm thời gian.

“Có thể ngài đã đoán ra, nó có từ trước khi tin đồn bắt đầu. Chính đúng vào hôm ngài với Larz so đấu. Hôm đó, một mạo hiểm giả bắt gặp một nữ kijin trong rừng. Hắn đến bán thông tin đó cho Liên hiệp chúng tôi.”

Nghe xong, tôi lại chợt nhớ ra gì đó.

Khi Fedor tới làm chứng cho trận đấu, lão ta thở hụt hơi rồi bảo mình gặp vấn đề trên đường đi.

Có phải vì lão nhận được tin về kijin đó?

Nếu chúng vẫn đuổi theo cô bé suốt quãng thời gian vừa qua, hẳn chúng đã có trong tay lượng thông tin đáng kể về em ấy. Nếu chúng đã mò ra nơi cô bé sống, thì cũng không có gì lấy làm lạ.

Sau đó, Fedor tiếp tục nói như thể đọc được ý nghĩ của tôi.

“Từ ba lần cô ta bị phát hiện, với những lối thoát mà ả đã dùng ở những lần đó, chúng tôi đã gần như hình dung được vị trí của nơi bọn chúng sinh hoạt. Tuy nhiên, chỗ đó nằm sâu trong khu rừng. Như ngài đã biết, sâu trong rừng Thetis là ổ của lũ ma thú. Không dưới một hay hai lần, chúng tôi cử người vào bắt cô ta đã thành mồi cho bọn quái vật. Đó là điểm tôi muốn nhờ ngài giúp đỡ, do ngài kiểm soát được một con rồng.”

“Hừm. Vì nếu ta bay trên trời, ta có thể bỏ qua đám ma thú rắc rối và đến thẳng nơi các kijin sống.”

“Chính xác. Tất nhiên, ngài sẽ được thưởng rất hậu hĩnh. Nếu ngài có hứng, tôi thậm chí còn tặng ngài thêm một nô lệ nữa. Mới đây, tôi thực ra vừa nhận được một nô lệ mới rất chi là thú vị.”

“Ta rất muốn nghe thêm về chuyện đó, nhưng trước tiên ta có một câu hỏi. Ông chỉ cần ta đưa quân của Liên hiệp tới đó thôi sao?”

Lão chỉ muốn tôi làm người vận chuyển? hay lão còn có dự định dùng tôi để chiến đấu?

Và những gì lão Fedor này cần là cái lý do đầu tiên.

“Chúng tôi sẽ có thợ săn chuyên nghiệp để bắt kijin. Chúng bắt buộc phải được bắt sống hoặc những cái sừng giá trị của chúng sẽ bị cắt đôi, nên tôi không phiền ngài chuyện đó đâu, Sora-dono.”

“ ‘bắt buộc’ sao lại thế? À, thứ lỗi. Ta nhiều chuyện rồi.”

“Không sao đâu. Như ngài đã biết, sừng của chúng là vật phẩm ma thuật quý hiếm. Giá trị thu hoạch giữa sừng một kijin còn sống và sừng một kijin đã chết rất khác nhau. Nếu con trước chứa 200 mana, thì con sau chỉ còn cùng lắm là 30. Nhưng dẫu vậy, chúng vẫn sẽ rất đắt giá.”

“Hô hô… Vậy sao?”

“Đúng vậy, Do đó, có bài tập tiêu chuẩn giúp bắt sống bọn chúng để lấy sừng. Thông thường, kijin sẽ chết nếu mất sừng, nhưng hoàn toàn có thể kéo dài sự sống của chúng bằng ma thuật và dược liệu cấp cao. Bằng cách đó, khi chúng dần bình phục, đống sừng đã gãy sẽ mọc lại.”

“…Như vậy đồng nghĩa chúng sẽ trở thành cây hái tiền nếu mọi thứ diễn ra suôn sẻ.”

“Chuẩn rồi. Tuy nhiên, giá trị sừng sẽ tụt dốc từ lần thứ hai khi sừng chúng mọc lại. Nếu chúng ta quay lại ví dụ lúc nãy, nó thậm chí còn chẳng được nổi 10 mana trên 200, chắc chỉ được 4 hay 5 thôi. Những loại sừng kijin đang bán trên thị trường hiện tại đa phần là có chất lượng như thế. Nhưng dù vậy, các quý tộc vẫn tranh chấp nhau để có được chúng bằng tiền. Nên về cơ bản, chúng tôi phải bắt sống lũ kijn. Ngài hiểu chưa nhỉ?”

“Ta hiểu. Nếu là vậy, những ai không thành thạo chiến đấu với kijn, thì chỉ tổ gây phiền phức đúng không? Thế ta làm vận chuyển thôi vậy.”

“Vậy tôi coi đó là lời chấp nhận nhé?”

“Tất nhiên rồi. Ngay từ đầu ta cũng đâu dám từ chối đề nghị của Liên hiệp.”

Tôi vừa quay sang đối đầu với bang hội xong. Không thể cũng biến Liên hiệp thành kẻ thù được.

Chẳng có lý do gì để từ chối, nếu tôi chỉ giả vờ làm phương tiện vận chuyển cho chúng.

Nơi tôi đưa người của lão tới là sâu trong rừng Thetis. Một cánh rừng ngập tràn ác quỷ, nơi mà chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Chỉ cầu mong không có tên thợ săn kijin nào đen đủi gặp nạn ở đó thôi.

Truyện Chữ Hay