“…Kỳ lạ, có gì đó chắc chắn sai”
Sau khi mặt trời lặn, quầy tiếp tân bang hội chỉ còn lác đác vài bóng người… Lidelle nhăn nhó lẩm bẩm.
Biểu cảm của cô ấy không để lộ với các mạo hiểm giả, thậm chí cả đồng nghiệp của mình.
Cô vô thức hiện vẻ mặt đó bởi cảm giác khó chịu.
“Senpai! Em pha trà cho chị nè -Hửm? sao thế? Trông chị cứ như thấy gián bò ra từ tủ ý?”
“…Làm ơn thôi cái kiểu so sánh ấy đi, nhất là khi em phục vụ ai đó đồ ăn thức uống”
“Ôh, phải rồi, Senpai là gái thành thị mà ha? Tại em từ quê lên, nên không để tâm lắm do quen nhìn thấy côn trùng rùi.”
“Sao cũng được. chị không muốn biết về cuộc sống nông thôn. Quan trọng hơn, Parfait nè, chuyện gì xảy ra với vụ người sói ở sườn núi Atend thế?”
“À, vâng, em vừa nhận được thông tin xác nhận xong. Nó bị chinh phục rồi! Điểu sư núi Skim, Ma nữ ở nghĩa địa chung, nữ thủy quái hồ Toya và người sói sườn núi Atend hôm nay! Tất cả các nhiệm vụ nhức nhối đều bị lần lượt dọn sạch. Thực tế ra chủ bang còn khen ngợi em về chuyện này đó! Viii!”
Lidelle cảm thấy hơi phiền phức bởi đàn em dễ thương của mình, cô bé đang giơ hai tay hình chữ V lên.
Nhưng nghĩ lại, cô chỉ biết chấp nhận nhìn con bé vui vẻ về chuyện đó.
Tất nhiên, công trạng dọn số nhiệm vụ tồn đọng thuộc về các mạo hiểm giả. Nhưng, các tiếp tân giao những nhiệm vụ đó cho họ cũng đồng thời được tuyên dương.
Với một tiếp tân bang hội, kỹ năng quan trọng cần phải có, đó là biết cách thuyết phục các mạo hiểm giả tiếp nhận những nhiệm vụ rắc rối. Do đó, họ sẽ được đánh giá cao nếu các nhiệm vụ được hoàn thành.
Đã thế còn tận bốn nhiệm vụ liên tiếp. Chưa kể chúng đều là nhiệm vụ quy mô lớn. Các nhiệm vụ quy mô nhỏ hơn thì hoàn thành được mười. Parfait thành công dọn nhiều nhiệm vụ tồn đọng trong khoảng thời gian ngắn, nên con bé có sung sướng cũng là điều dễ hiểu.
Các tiếp tân xinh đẹp đều là ngôi sao của bang hội, nhưng để đạt được những gì cô bé làm quả không hề dễ dàng.
Chỉ cần giao nhiệm vụ cho các mạo hiểm giả rồi trả phần thưởng cho họ khi kết thúc – công việc của họ không phải như vậy.
Các tiếp tân phải xác định trước xem nhiệm vụ mà khách hàng yêu cầu có thể chinh phục được hay không, và từ đó đảm bảo rằng có một phần thưởng thích hợp cho nó.
Nếu không có tiền thì họ không được phép chấp nhận yêu cầu của khách hàng. Việc nói với những nông phu có gia đình bị bắt cóc bởi goblin “Chúng tôi xin lỗi, với số tiền này chúng tôi không thể nhận yêu cầu của ngài.” Nói với họ, những người đến bang hội trong nghẹn ngào nước mắt để xin yêu cầu sự giúp đỡ - là trải nghiệm gì đó mà mọi tiếp tân bang phải trải qua dù bất kể là ai.
Có nhiều lần họ phải từ chối các mạo hiểm giả tân binh muốn làm những nhiệm vụ vượt ngoài cấp bậc của mình, và cũng bởi điều đó mà các tiếp tân bị nổi giận và cay ghét. Nhiều lần thì họ phải cố gắng làm hài lòng các mạo hiểm giả kỳ cựu giàu kiêu hãnh, để khiến những người đó chấp nhận tham gia vào các nhiệm vụ rắc rối.
Cũng có những lần họ đánh giá sai độ khó của nhiệm vụ, và khiến các tổ đội nghiệp dư hơn bị tàn sát. Họ sẽ phải chịu trách nhiệm nặng nề trước đồng đội và bạn bè của những người đã chết từ thất bại, tất cả chỉ vì thông tin do khách hàng cung cấp sai lệch.
Vì trở thành một tiếp viên bang hội là như thế, nên dù cá nhân có xuất chúng đến đâu, thì những người nhạy cảm vẫn sẽ phải sớm bỏ cuộc. Nếu không, họ sẽ phải yêu cầu thay đổi bộ phận làm việc.
Mọi người hay trêu đùa về việc các tiếp tân bang hội có nhiều can đảm bằng mạo hiểm giả kỳ cựu, nhưng ngay từ đầu, một người không có can đảm, thì không thể đảm nhận được công việc vô cùng khà khắc khi trở thành một tiếp tân.
Do đó không chỉ Lidelle, cô gái đã làm tiếp tân bang trong hơn 5 năm có một cái gan hùm, mà ngay cả Parfait, cô bé mới ở đây được khoảng một năm cũng như vậy.
Parfait xưng hô Lidelle là “senpai, senpai” như thể ngưỡng mộ cô ấy lắm, nhưng thực chất con bé đang âm thầm nhắm tới cái ghế của Lidelle – quản lý tiếp tân bang hội “lâu năm”.
Thông thường, Lidelle sẽ bỏ qua chuyện này sau khi nói gì đó kiểu như “Thái độ xấc xược ấy sẽ chỉ được một lúc thôi…” với nụ cười khẩy, nhưng trước những gì đang diễn ra hiện tại, cô ấy không thể làm thế được.
Kẻ ẩn nấp trong bóng tối ấy đã nâng tầm danh tiếng của Parfat lên, và cô ấy có thể cảm nhận được kẻ đó ghét mình.
“Vậy, em đã đề xuất cho Lunamaria-san nhiệm vụ nào tiếp theo rồi?”
“À về chuyện đó, nghe này senpai! Cô ấy đã nhận các nhiệm vụ khó với có tiền thưởng suốt rồi đúng không? Nên em đã đề xuất cho cô ấy nhiệm vụ từ quý tộc đấy? Cái người đến từ nhà bà tước nói rằng họ muốn sở hữu con Điểu sư nhồi bông cho riêng mình sau khi nghe tin Điểu sư bị đánh bại ý.”
“À, cái cô gái được bang chủ nói là ưu tiên hàng đầu ấy hử?”
“Vâng. Rồi chị biết Lunamaria đáp lại thế nào không? Trời ơi! Cô ấy thẳng thừng từ chối cái nhiệm vụ béo bở có thể giúp cổ gắn kết với nhà bá tước, cái cô Lunamaria đấy thật là!”
“….Thật sao?”
“Em ngỡ ngàng luôn. Sau đó em thắc mắc cô ấy muốn cái gì. Nhớ cái nhiệm vụ từ trại trẻ mồ côi cách đây không lâu không? Cái thu thập cỏ Ald từ rừng Thetis ấy? Cô ấy lại đi nhận cái nhiệm vụ đó.”
Phần thưởng cho nhiệm vụ này là năm đồng xu. Đó là số tiền sẽ bay hết khi vừa mua thêm sữa tươi bỏ vào rỏ thức ăn cùng với ít xúc xích và bánh mì. Giống làm tình nguyện nhiều hơn là làm nhiệm vụ.
Thường thì các kiểu nhiệm vụ như vậy sẽ bị hoàn trả ngay từ lúc tiếp nhận, nhưng nó là trường hợp đặc cách do bang hội không muốn từ chối yêu cầu từ trại mồ côi và hộ nghèo.
Nhiệm vụ đó đính trên bảng thông báo với hy vọng gặp được mạo hiểm giả tốt bụng. Như vậy, các mạo hiểm giả rảnh rỗi có thể nhìn thấy nó và chấp nhận nhiệm vụ đấy với một tiếng cười.
Tuy nhiên, cỏ Ald không mọc ở rìa rừng, mà ở khá sâu bên trong. Đó không phải nơi để một người nghĩ tới việc làm tình nguyện.
Loài cỏ này là thảo dược trị sốt. Có lẽ họ đề xuất nhiệm vụ đó do có bệnh nhân từ hộ nghèo. Nhiều khả năng, sẽ không kịp để chữa trị. Tất nhiên, điều đó đã được giải thích cho khách hàng khi họ đề xuất yêu cầu, nhưng bên phía khách hàng vẫn không muốn rút lại.
Dù có ai đảm nhận nhiệm vụ hay không, họ vẫn muốn giữ niềm hy vọng đó.
Cuối cùng, hy vọng ấy được đáp ứng.
Parfait nghiêng đầu nói.
“Lunamaria-san đột nhiên trở nên tích cực sau khi rời Falcon Sword. Hồi đó, cô ấy chỉ giống kiểu người đứng đằng sau Larz rồi mỉm cười, nhưng giờ cô ấy tự lực một mình…Không, cái người thực sự năng nổ chắc là tên ‘ký sinh trùng’ đó.”
Falcon sword, tổ đội của lứa trẻ tuổi đầy hứa hẹn và thông minh. Thật khó để bỏ lỡ trước hình ảnh một trong số thành viên của họ lại bước ra, bước vào bang hội với một cái vòng nô lệ trên cổ.
Vì thế mà đa số những người quen của bang đều biết chuyện gì đã xảy ra với Lunamaria và Falcon Sword.
Ngay cả một đứa trẻ cũng biết “chủ nhân” hiện tại của cô ấy là người mang tên Sora.
Lidelle khoanh tay rồi nói.
“Lunamaria-san và cô bé Ciel ấy gần như không bước ra khỏi Ishka. Điều đó đồng nghĩa người triệt hạ Điểu sư là Sora-san. Một người cấp 1 không thể làm thế được. Không…một người cấp 1 ngay từ đầu cũng không thể đánh bại Larz trong một trận đấu tay đôi như thế.
“Ah! Em cũng muốn xem trận đấu đó cơ! Em mới là người phụ trách Falcon Sword mà. Đáng lẽ chị phải gọi em tới xem chứ senpai?!”
“Chị là người được chọn để phụ trách sự kiện đó. Dù sao thì hướng đi của Lunamaria-san hiện tại có gì đó kỳ lạ. Nếu có thể, chị không nghĩ em nên đưa cô ấy quá nhiều nhiệm vụ để làm…”
Parfait cười trước nỗi lo sợ của Lidelle.
“Em thì nghĩ chẳng có gì chúng ta phải dè chừng cả. Cô ấy giải quyết đống nhiệm vụ tồn đọng mà không ai muốn làm. Cô ấy đang giúp chúng ta, không phải sao? Có lẽ tên “ký sinh trùng” rất muốn quay trở lại bang hội chăng?”
“Chị không nghĩ có mạo hiểm hạng chín nào, lại đi từ chối lời mời quay trở lại của đích thân bang chủ như thế đâu.”
“Anh ta mất kiểm soát rồi từ chối đề nghị của bang chủ lúc đấy, nhưng giờ hối hận thì sao? Với cả do anh ta tự mình gây ra chuyện đó, nên không dám bước ra và nói mình muốn quay trở lại làm mạo hiểm giả. Thế nên ảnh mới muốn thể hiện mình có ích thông qua Lunamaria. Nếu mà thế thật, anh ấy quá đỗi dễ thương luôn ý.”
“…Chị không nghĩ anh ta là người đơn giản đến vậy đâu.”
Lidelle bất đồng quan điểm, nhưng cô cũng dễ dàng nhận thấy cô em Parfait không hề có ý định nghe mình nói. Do Parfait đã đánh mất một tổ đội Falcon Sword mà cô bé phụ trách, nên em ấy tất nhiên không quan tâm đến việc Lunamaria với Sora chung đội, miễn là họ tiếp tục nâng tầm danh tiếng của một tiếp tân như cô bé.
Cô bé này nghĩ như vậy không sai. Đúng hơn đó là điều hiển nhiên. Chưa kể những nhiệm vụ Lunamaria đã thực hiện đều là các vụ mà bang hội không thể thu xếp.
Hành động của họ đem lại lợi ích cho bang, khách hàng và người dân Ishka. Thay vì cố gắng ngăn cản họ, Lidelle nên khen họ mới đúng.
[Mọi cá nhân thuộc về bang đều có trách nhiệm làm việc cho Ishka, dù là mạo hiểm giả hay nhân viên bang đi nữa]
Cô nhớ lại những lời trên nói với Sora hai tháng trước khi đuổi anh ra khỏi bang hội.
Giờ đây, khi Sora là người làm việc có ích cho thành phố Ishka, thì Lidelle lại là người nảy sinh tư tưởng ngăn cản điều đó bởi hoài nghi của mình.
Cách họ đổi vai trò cho nhau thật đáng ngạc nhiên.
Đừng nói với mình rằng…Anh ta làm tất cả những việc đó để tạo ra tình cảnh này…?
Bằng cách nào đó, cô cảm nhận được ý định của Sora là muốn xúc phạm bang hội bằng việc anh ta làm.
Một mạo hiểm giả bị trục xuất đang dọn dẹp đống nhiệm vụ bang hội không thể đối phó. Đã thế còn diệt Điểu sư, ma nữ, nữ thủy quái và người sói.
Giống như anh ta đang bảo mọi người rằng, bang hội đã sai khi đuổi anh ta vậy.
Vậy cuối cùng, tất cả những việc anh ta đã và đang làm là để gây thù chuốc oán với bang hội sao? anh ta chỉ đang chế giễu Lidelle và những người khác vì không có mắt nhìn người thôi ư?
Từ những gì cô nghe được. Kể từ cái ngày anh ta trở về, Sora đã boa cho nhà trọ “Lồng chim xanh bé nhỏ”, người chủ và cô con gái rất hào phòng mỗi ngày.
Nếu mọi chuyện anh ta đang làm đúng như những gì cô suy tính, thì tất cả đều có lý.
Nó có lý, nhưng Lidelle tin rằng ý nghĩa đằng sau việc này còn nhiều hơn thế.
Bất kể chuyện gì có xảy ra đi nữa, không đời nào một kẻ biến đồng đội cũ của mình làm nô lệ, rồi chia rẽ nội bộ nhóm của họ, mà lại thỏa mãn với chỉ những hành động như thế được.
…Những nỗi lo của cô thành sự thật sau đó vài ngày.
Vào hôm đó, Lunamaria nộp đơn từ chức và rời khỏi bang hội, cô ấy chính thức từ bỏ cấp bậc mạo hiểm giả hạng 6 của mình.
Sau khi đơn rút khỏi bang của cô ấy có hiệu lực, nhiều khách hàng của bang cũng đệ đơn rút khỏi bang hội. Họ đã ngán ngẩm cái cảnh các nhiệm vụ của mình không được hoàn thành, nên họ muốn nương tựa vào ai đó khác.
Và người khác đó chính là một nhóm mạo hiểm giả không thuộc về bang. Một nhóm mới được thành lập đã hạ gục Điểu sư, nữ thủy quái lẫn người sói.
Tên nhóm đó là “Huyết yên kiếm”