Edt: Mítt
~~~~~~~~
Một chiếc xe vận tải cũ màu lam lôi kéo một chiếc xe chở đồ dùng trong nhà ngừng ở cửa lớn sân cách vách.
Từ trên xe dẫn đầu đi xuống là một cô gái trẻ tuổi ăn mặc chỉnh tề, ngay sau đó, một cậu bé tám chín tuổi cũng đi theo cô ấy nhảy xuống, cậu bé lớn lên mi thanh mục tú, ánh mắt sáng ngời.
Nháy mắt nhìn thấy cậu bé kia, hô hấp Tô Thanh Mai lập tức dồn dập lên ——
Là Tạ Trường An.
Lúc này Tạ Trường An vừa mới mười tuổi, lớn lên gầy hơn một ít so với những bé trai cùng tuổi, nhưng lúc này mặt mày hắn đã có thể nhìn ra bộ dáng thiếu niên anh tuấn nhiều năm sau.
Cảm giác được lòng bàn tay Tô Thanh Mai đều ra mồ hôi, ánh mắt Tô Vãn chợt lóe, giòn tan mở miệng: “Em gái, em xem bên kia có người mới chuyển nhà kìa? Chúng ta lại có hàng xóm mới rồi!”
“Đúng vậy.”
Nghe Tô Vãn nói, Tô Thanh Mai nháy mắt to nhanh chóng tránh thoát tay nhỏ của Tô Vãn.
“Chị, em đi xem!”
Nói xong, Tô Thanh Mai liền chạy như bay tới hướng nhà Tạ Trường An, nhìn thân ảnh nho nhỏ kia càng ngày càng xa, ánh mắt Tô Vãn cũng càng ngày càng thâm thúy ——
Kiếp trước, Tô Thanh Mai bởi vì bản thân ái mộ hư vinh mà từ bỏ người đàn ông tốt như Tạ Trường An, sau đó Tạ Trường An tốt nghiệp đại học dưới sự sắp xếp của mẹ mình mà cưới Tô Vãn, hai vợ chồng nhiều năm hoạn nạn giúp đỡ, vô cùng ân ái.
Có lẽ, Tạ Trường An còn nhớ rõ Tô Thanh Mai năm đó, cô bé dũng cảm nói với hắn ba chữ “Em thích anh”, đáng tiếc, đó chỉ là đã từng.
Không có người nào sẽ luôn ngừng ở tại chỗ, ở thời điểm bạn đi về phía trước, người khác cũng giống vậy đi trên con đường nhân sinh của chính họ, bạn sở dĩ không nhìn thấy thân ảnh của người ấy, có lẽ chỉ bởi vì con đường người ấy phải đi, khác với con đường của bạn mà thôi.
Thật ra ở thời điểm Tô Thanh Mai bị Cao Vũ vứt bỏ, Tô Vãn và Tạ Trường An cũng đã có con của họ.
Tô Thanh Mai xảy ra chuỵên lớn như vậy, Tạ Trường An thương tiếc cô, đồng dạng hắn cũng không muốn bị người trong nhà biết những việc này, đặc biệt là Tô Vãn vợ mình, cô ấy vốn tính tình mềm yếu, thân thể không tốt, còn mang thai, lỡ như bị những việc này kích thích thì không tốt.
Thân là một người đàn ông, Tạ Trường An một mình gánh vác chuyện này, hắn vì Tô Thanh Mai chạy ngược chạy xuôi, lại không nghĩ rằng, hắn làm những việc này lại bị Tô Thanh Mai nghĩ lầm là Tạ Trường An còn yêu cô ấy……
Sau khi trọng sinh Tô Thanh Mai bắt đầu cố ý vô tình tiếp cận Tạ Trường An, ở trước mặt hắn sắm vai tiểu loli ngây thơ trong sáng.
Cái gọi là Thanh Mai xứng trúc mã, có Tô Thanh Mai tồn tại, cảm giác tồn tại của Tô Vãn liền trở nên rất thấp.
Vì thế, tại một đời này, nguyên chủ Tô Vãn trở thành pháo hôi.
Cô vốn dĩ cùng với Tạ Trường An là một đôi trời đất tạo nên, mà một đời này bởi vì Tô Thanh Mai trọng sinh, cô ấy chỉ có thể luôn âm thầm thích Tạ Trường An, nhìn Tạ Trường An đối với Tô Thanh Mai cưng chiều có thêm, nhìn bọn họ hỉ kết liên lí……
Người không biết chân tướng vĩnh viễn là người hạnh phúc.
Nguyên chủ trở thành pháo hôi cũng không biết tất cả ở kiếp trước, tại một đời này, cô còn vẫn luôn mang lòng cảm kích Tô Thanh Mai, bởi vì đời này Tô Thanh Mai ở đáy lòng cảm thấy "Áy náy" với Tô Vãn cho nên thường xuyên ở trước mặt Lưu Lệ nói tốt cho cô ấy, cho nên một đời này tình cảm hai chị em vô cùng tốt.
Ở sau khi Tô Thanh Mai và Tạ Trường An bên nhau, cô còn giúp Tô Vãn tìm một người đàn ông thoạt nhìn không tồi, nhìn Tô Vãn gả chồng, tâm Tô Thanh Mai mới chân chính yên ổn xuống ——
Tô Vãn cùng ai ở bên nhau đều sẽ hạnh phúc, bởi vì cô ấy chính là người phụ nữ tính cách thiện lương.
Huống hồ kiếp trước Tạ Trường An cũng không yêu cô ấy, không phải sao?
Tô Thanh Mai vẫn luôn tin tưởng vững chắc Tạ Trường An yêu mình, hắn vẫn luôn yêu mình, cho nên mặc dù đời này mình không chen chân vào quan hệ của hắn và Tô Vãn, kết cục hai người ở bên nhau cũng là bi kịch, bi kịch như vậy mình là người trọng sinh nhất định phải ngăn cản. (xí chút, ta thấy mụ này có bệnh rồi. Ghét nhất người tự cho mình là đúng kiểu này)
Tô Thanh Mai tin tưởng ông trời để cô ta trọng sinh lúc này đây chính là vì để cô ta ngăn cản bi kịch phát sinh……
Tô Vãn thu hồi tâm tư phức tạp của mình, lần nữa ngẩng đầu nhìn thấy Tô Thanh Mai đã thở hổn hển chạy tới trước mặt Tạ Trường An.
Cô nháy đôi mắt diệu thạch lóe sáng mê người, vẻ mặt tươi cười nhìn Tạ Trường An, ngữ khí cũng phá lệ non nớt dễ nghe: “Anh ơi, anh ơi, anh là hàng xóm mới của chúng em sao? Em tên Tô Thanh Mai, anh tên là gì?”
Nhìn thấy tiểu loli đáng yêu như vậy ở trước mặt mình ngọt ngào kêu anh ơi, Tạ Trường An cười nhạt, giơ tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu Tô Thanh Mai: “Anh tên Tạ Trường An, em kêu anh là anh Trường An là được.”
Wattpad: HBNmoemoe
Nói xong, Tạ Trường An đột nhiên ngẩng đầu nhìn Tô Vãn vẫn luôn đứng ở cách đó không xa lẳng lặng nhìn hai người bọn họ.
Lúc này thời tiết đã có chút lạnh, nhưng Tô Vãn vẫn như cũ mặc đồ mỏng manh.
Cô bé dáng người gầy ốm đứng ở gió lạnh, mặt mày thanh lãnh nhìn bọn họ, cặp mắt kia không có bất kỳ cảm xúc dư thừa nào.
Hình như không có người nào nhìn ra được cô bé đang suy nghĩ cái gì.
“Thanh Mai, đó là chị của em sao?”
Tạ Trường An giơ tay chỉ chỉ Tô Vãn đứng trong gió lạnh.
“A, đúng vậy.”
Tô Thanh Mai sửng sốt, nhưng vẫn nhanh chóng trả lời một câu: “Chị rất sợ người lạ.”
"Vậy sao?”
Nghe Tô Thanh Mai nói, Tạ Trường An cười ấm áp, giơ tay hướng về phía Tô Vãn vẫy vẫy: “Này! Chào cậu! Về sau chúng ta chính là hàng xóm nha! Tôi tên Tạ Trường An, còn cậu?”
“Tô Vãn.”
Tô Vãn đứng ở tại chỗ không có động, hướng về phía Tạ Trường An nhàn nhạt phun ra hai chữ.
Tô Vãn.
Tạ Trường An rũ con ngươi, mỉm cười nhìn nhìn Tô Thanh Mai bên người: “Chị em xác thật không thích nói chuyện nha.”
“Vâng.”
Tô Thanh Mai nghe Tạ Trường An nói tròng mắt chuyển động: “Anh Trường An, em giúp anh chuyển nhà được không? Em có sức lực!”
Nói xong cô liền chạy tới bên cạnh xe vận tải, nhón chân nhỏ muốn lấy đồ vật trên xe, mẹ của Tạ Trường An ở một bên tên Liêu Ngọc Cầm bị hành động của Tô Thanh Mai chọc cho vui vẻ: “Đứa bé ngoan, con lấy không được, tới đây, dì cho con đường ăn, con và anh Trường An qua bên kia chơi đi!”
Nhìn thấy Liêu Ngọc Cầm cười tủm tỉm đưa cho mình một khối đường, Tô Thanh Mai lập tức ngọt ngào nói lời cảm ơn: “Cảm ơn dì xinh đẹp!”
Xinh đẹp?
Nghe lời cô nói, tươi cười trên mặt Liêu Ngọc Cầm càng sâu.
Mà lúc này, trong lòng Tô Thanh Mai cũng thực vui mừng, kiếp trước Liêu Ngọc Cầm vẫn luôn thích Tô Vãn, không thích Tô Thanh Mai, ở thời điểm Tô Thanh Mai và Tạ Trường An trộm yêu đương cô liền biết, Liêu Ngọc Cầm không thích mình.
Kiếp này, Tô Thanh Mai quyết định muốn lợi dụng ưu thế về tuổi tác hiện giờ của mình, đầu tiên thu phục mẹ chồng tương lai Liêu Ngọc Cầm này.
“Anh Trường An, chúng ta qua bên kia chơi đi!”
Nói xong Tô Thanh Mai liền nâng tay nhỏ mũm mỉm của mình nắm lấy tay Tạ Trường An.
Tạ Trường An phảng phất hơi thất thần, lúc này mới tùy ý Tô Thanh Mai lôi kéo mình chạy về trước mặt Tô Vãn.
“Chị ơi chị, đây là anh Trường An!”
“Chị biết.”
Tô Vãn lạnh lùng trả lời một câu, cô cũng không phải kẻ điếc, Tạ Trường An vừa rồi cũng đã tự báo gia môn, cô tự nhiên cũng nghe thật rõ ràng.
Thoáng nhìn khuôn mặt Tô Vãn lạnh lùng, Tạ Trường An vẫn như cũ vẻ mặt tươi cười sáng lạn: “Bên này gió lớn, anh mang hai người đi trong viện chơi được không?”
“Được nha được nha!”
Tô Thanh Mai một bên nghe Tạ Trường An nói tự nhiên lập tức vỗ tay tán thành, Tô Vãn lại rụt rụt bả vai: “Các người đi chơi đi, tôi còn phải về nhà làm bài tập!”
Hôm nay là chủ nhật, hiện tại trường học được nghỉ, tuần này chỉ có một ngày nghỉ mà đêm qua Tô Vãn vẫn luôn giúp đỡ Lưu Lệ làm việc nhà, đến bây giờ còn chưa làm xong bài tập đâu.