Edt: Mítt
~~~~~~~
Thời điểm Tô Vãn một mình về đến nhà, Lưu Lệ vừa mới dọn dẹp nhà xong, nhìn thấy Tô Vãn một mình về trước, Lưu Lệ trừng mắt: “Làm sao chỉ có mình mày, em gái mày đâu?”
“Em gái đang ở trong sân chơi với anh trai nhà hàng xóm.”
Tô Vãn trả lời một câu, xoay người lập tức đi về căn phòng nhỏ của mình.
“Con ranh chết tiệt kia, mày làm gì đó?”
Phía sau truyền đến âm thanh của Lưu Lệ, bước chân Tô Vãn không có dừng lại, lạnh lùng trả lời một câu: “Con viết bài tập, bài tập còn chưa có viết xong đâu!”
“Viết viết viết, có thể viết ra cái gì? Đầu óc đần như vậy, cũng không trông cậy vào mày có thể thi đậu đại học.”
Lưu Lệ ở phía sau Tô Vãn nói thầm một câu, xoay người lại đi phòng bếp làm việc. Lưu Lệ là một bà chủ gia đình điển hình, trong nhà trọng trách kiếm tiền đều đè ở trên người Tô Quốc Lượng, Tô Quốc Lượng là công nhân viên chức của xưởng ô tô ở thành phố C, ở trong thời đại này đã là một công việc vô cùng tốt, tiền lương của một người cũng đủ nuôi sống cả gia đình này, mà chuyện Lưu Lệ làm mỗi ngày chính là những việc vặt trong nhà, còn có phải chiếu cố hai chị em Tô Vãn và Tô Thanh Mai, đương nhiên trọng điểm là chiếu cố Tô Thanh Mai, Tô Vãn chỉ là thuận tiện……
Lúc này, Tô Vãn đã trở về phòng mình, nói là phòng, thật ra chỉ là một cái cách gian không đến năm mét vuông, trong phòng có một cái giường gỗ nhỏ tìm thợ mộc chế tạo, mép giường bày biện thêm một cái bàn học có chút cũ nát, bên cái bàn còn có cái tủ quần áo kiểu cũ, đó còn là của hồi môn lúc kết hôn của mẹ ruột Tô Vãn và Tô Quốc Lượng, sau khi mẹ ruột qua đời, tủ quần áo này vẫn luôn lưu tại phòng Tô Vãn.
“Haizzz.”
Nhìn phòng nhỏ của mình Tô Vãn thở dài một hơi, cô đi đến trước cái bàn nhìn bài tập toán tối hôm qua chưa viết xong, phép trừ trong phạm vi một trăm, mười bài tập thế nhưng viết sai hết sáu bài, Tô Tiểu Vãn cũng say……
~~~~
Thành phố C, trung tâm thành phố, đại viện chính phủ.
“Kẽo kẹt.”
Cao Kiện từ đơn vị tan tầm trở về, liền nhìn thấy vợ mình Đổng Viện Viện ngồi ở trên sô pha vẻ mặt không cao hứng.
“Viện viện, có chuyện gì vậy?”
Buông xuống túi công văn, Cao Kiện một bên cởi âu phục một bên quan tâm hỏi một câu.
“Anh nói xem em có chuyện gì?”
Đổng Viện Viện chưa đến 40 tuổi được bảo dưỡng khéo léo, trang điểm nhẹ, lúc này cô mặc áo lông cừu bó sát người kết hợp với chân váy, nghe được chồng mình hỏi, cô lập tức nhướng mày, trong giọng nói tràn đầy tức giận.
“Vị tổ tông nhỏ nhà chúng ta hôm nay ở trong trường học đánh thầy tổng giám thị, sau khi trở về còn chết sống nhất định phải chuyển tới khu mười ba!”
“Cái gì?”
Nghe vợ mình nói, Cao Kiện sắc mặt trầm xuống: “Cao Vũ, cái thằng ranh con này! Lăn ra đây cho tôi!”
“Phanh!”
Lúc này, phòng ngủ tận cùng bên trong truyền đến âm thanh dùng sức mở cửa, thiếu niên mặc giáo phục màu lam, mặt mày lạnh lẽo đi ra, nhìn thấy Cao Kiện ở phòng khách, thiếu niên hơi thu liễm ánh mắt sắc bén của mình, ngữ khí tràn đầy hờ hững: “Ba, ba đã về!”
“Anh còn biết tôi là ba anh? Ba ngày không đánh leo lên nóc nhà lật ngói có phải hay không? Dám ở trường học đánh người, mà người bị đánh lại là thầy tổng giám thị, anh muốn bị đuổi học có phải hay không?”
“Vâng.” Đối mặt với Cao Kiện giận không thể át, thiếu niên vẫn như cũ vẻ mặt lạnh nhạt: “Hoặc là bỏ học, hoặc là để con chuyển tới cao trung mười ba!”
“Mày, mày cái thằng ranh con này!”
Nghe con trai mình nói, Cao Kiện lập tức cầm lấy gạt tàn thuốc trên bàn trà muốn ném lên đầu hắn.
“Cao Kiện, anh làm cái gì đó? Anh còn có chút bộ dáng của phần tử trí thức hay không? Anh giáo dục con như vậy sao? Một lời không hợp liền động thủ, đánh con trai em hỏng rồi làm sao bây giờ?”
Đổng Viện Viện một bên nhìn thấy Cao Kiện thế nhưng thật sự động thủ, lập tức đứng dậy bảo vệ con trai mình.
Cao Kiện:……
Gì đó kêu mẹ hiền chiều hư con!
“Mẹ, mẹ không cần che chở con.”
Lúc này Cao Vũ lại chậm rãi đẩy Đổng Viện Viện trước người ra: “Ba, ba chuyển con tới cao trung mười ba, năm sau thi đại học, con lấy cho ba xem cái danh hiệu đứng đầu toàn thành phố, ba thấy thế nào?”
“Mày?”
Nghe Cao Vũ nói, đừng nói Cao Kiện, đến Đổng Viện Viện cũng sững sờ tại chỗ.
“Tiểu vũ, con nói thật?”
Đổng Viện Viện ánh mắt chợt lóe, biểu tình kích động nhìn con trai mình —— đứng đầu toàn thành phố là cái khái niệm gì? So với thành phố B kia tuyệt đối là thỏa mãn nha! Nếu mà thi đậu, vậy thì có bao nhiêu mặt mũi?
“Con nói được thì làm được!”
Cao Vũ ánh mắt kiên định nhìn Cao Kiện trước mặt: “Được chưa, ba nói chút gì đi!”
Liếc thấy ánh mắt tin tưởng tràn đầy của con trai mình, Cao Kiện chần chờ một chút.
“Được, tiểu tử anh nhớ kỹ lời nói ngày hôm nay anh nói cho tôi, chờ đến thời điểm anh thi đại học nếu xảy ra sai lầm gì, tôi tuyệt đối không tha cho anh! Còn có…… Đừng cho là tôi không biết anh ở cao một làm những chuyện gì, tới mười ba cao (cao trung mười ba) anh thu liễm lại cho tôi, nếu như để tôi biết anh yêu sớm, anh chết chắc rồi!”
Cao Vũ:……
Wattpad: HBNmoemoe
Yêu sớm? Với ai? Tiểu nha đầu?
Tưởng tượng đến đây mỗ thiếu niên liền có chút ưu thương, mình tốt xấu gì cũng đã mười bảy tuổi sắp lên mười tám, mà Tô Vãn lại là tiểu loli chín tuổi!
Hơn nữa bởi vì từ nhỏ thân thể yếu, gia đình điều kiện kém, bạn nhỏ Tô Vãn đã chín tuổi nhưng hiện tại mới học tiểu học năm thứ hai!
Cao trung năm hai cùng với tiểu học năm hai, đây thật là khác nhau như trời với đất……
Không sai, Cao Vũ tự nhiên chính là Tô Duệ.
Đều nói cái gì không có được thì càng muốn có được, kiếp trước Cao Vũ đá Tô Thanh Mai, mà một đời này, Tô Thanh Mai mở ra hình thức nữ chủ ngược tra nam, đem Cao Vũ ngược đến thê thảm, nhưng càng ngược hắn thì hắn càng để bụng ——
Đó gọi là nữ chủ ngược ta trăm ngàn lần, ta đợi nữ chủ như mối tình đầu.
Nam phụ khổ bức trong truyền thuyết, chính là cái Feel này.
Lúc này Cao Vũ vốn nên học cao trung tốt nhất thành phố C, hai năm sau hắn sẽ thuận lợi thi đậu vào đại học sư phạm ở tỉnh lân cận, sau đó tốt nghiệp làm thầy giáo mười ba cao, quen biết Tô Thanh Mai, sau đó Cao Kiện lại vận dụng quan hệ đem hắn điều tới bộ giáo dục.
Có thể nói sau khi Tô Thanh Mai trọng sinh, quỹ đạo nhân sinh của Cao Vũ cũng không có phát sinh thay đổi quá lớn, duy nhất biến hóa thật lớn chính là đời sống tình cảm của hắn ——
Đại thiếu một thế hệ phong lưu, bị hào quang nữ chủ vừa chiếu đến lập tức hoa lệ biến thân thành nam phụ si tình, đối với nữ chủ theo đuổi không bỏ, đến chết không phai.
Đương nhiên, hiện tại Tô Duệ biến thành Cao Vũ, hắn chỉ nghĩ ——
Nữ chủ là gì đó? Có thể ăn không?
……
Ban đêm, trong phòng Tô Duệ.
“Tiểu Vũ, mười ba cao cách nhà chúng ta rất xa, còn có nghe nói bên kia rất loạn, thường xuyên có người đánh nhau gây sự, con ngàn vạn lần đừng đi theo những đứa trẻ hư đó mà học hư nha!”
Đổng Viện Viện một bên giúp đỡ con trai mình thu thập đồ đạc một bên nhịn không được lải nhải. Cô là con một, cô và Cao Kiện hưởng ứng quốc gia kêu gọi cũng chỉ sinh một đứa con trai là Cao Vũ, đứa con trai này chính là tâm can bảo bối của cô, tưởng tượng đến con trai mình muốn tới cao trung xa như vậy đi học, trời xa đất lạ, Đổng Viện Viện cảm thấy thực lo lắng.
“Tiểu Vũ, nếu ở trong trường học có chuyện gì, con đi tìm hiệu trưởng Lưu, ba ba con đã chào hỏi qua với ông ấy, ông ấy sẽ chiếu cố con, con nhớ rõ chưa?”
“Con đã biết, con nhớ rõ.”
Tô Duệ ngồi ở mép giường thất thần lên tiếng, hắn thật ra đang suy nghĩ mình phải vào nhà Tô gia bằng cách nào mới tốt đây?
Tô Thanh Mai nhất định không chào đón mình, nhưng mà mình có thể ra tay từ trên người vợ chồng Tô Quốc Lượng và Lưu Lệ, Tô Quốc Lượng là công nhân viên chức thành thật bổn phận, mà Lưu Lệ lại là bà chủ gia đình ngày thường nhìn đanh đá ngang ngược, một khi gặp phải chuyện gì cũng là người không có chủ kiến.
Lại nói tiếp, nghe nói bạn học Tô Tiểu Vãn thành tích rất kém cỏi! Mình có nên làm lão sư phụ đạo cho cô ấy hay không?
A. Tưởng tượng đến mình tốt nghiệp đại học, Tô Vãn mới lên năm hai sơ trung, Tô Duệ lập tức lại rơi lệ đầy mặt, bi thương có thể ngược thành dòng sông được chứ?