Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

chương 353: tg17: thanh mai xứng trúc mã (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edt: Mítt

~~~~~~~

“Con ranh chết tiệt kia còn không chịu dậy, muốn bị đánh đúng không?”

“Bang” một tiếng, dây mây rắn chắc dừng ở trên người Tô Vãn, trên eo cô đau xót, cả người lập tức từ trên giường gỗ nhỏ có bánh xe lăn xuống dưới, tuy rằng đã sớm có chuẩn bị, nhưng nhìn tay nhỏ chân nhỏ của mình, Tô Vãn vẫn buồn bực nhíu nhíu mày.

“Con ranh chết tiệt kia, nhăn mày cái gì đấy! Còn không đứng dậy giúp lão nương làm việc!”

Bên cạnh lại truyền đến âm thanh của phụ nữ vừa bất mãn lại khắc nghiệt, Tô Vãn vừa nhấc đầu liền nhìn thấy một người phụ nữ mặc áo vải màu lam, tóc ngắn ngang tai, trên eo đeo tạp dề, lúc này cô ta đang vẻ mặt sắc lạnh nhìn Tô Vãn.

Người phụ nữ trước mắt thoạt nhìn còn chưa đến 30 tuổi, lớn lên còn có vài phần tư sắc này, chính là mẹ kế của Tô Vãn, Lưu Lệ.

Cô ta và cha của Tô Vãn là Tô Quốc Lượng kết hôn 6 năm, hiện giờ Tô Vãn vừa mới chín tuổi, mà em gái Tô Thanh Mai của cô đã năm tuổi.

“Mẹ.”

Lúc này, hình như là bị âm thanh của Lưu Lệ đánh thức, Tô Thanh Mai mặc một thân váy nhỏ xoa mắt to xinh đẹp của mình, vẻ mặt mông lung nhìn Tô Vãn và Lưu Lệ: “Mẹ, mẹ đừng đánh chị, đừng đánh chị nữa được không?”

Nói xong mắt to xinh đẹp kia của Tô Thanh Mai đã chứa đầy nước mắt trong suốt.

“Ai u, bảo bối ngoan của mẹ, con đừng khóc, đừng khóc! Mẹ cũng không có đánh chị mà!”

Vừa nói Lưu Lệ còn hung hăng trừng mắt liếc nhìn Tô Vãn một cái: “Con ranh chết tiệt kia, không thấy em gái mày khóc sao? Còn không qua đây dỗ con bé.”

“A.”Tô Vãn chầm chậm từ trên mặt đất bò dậy, sau đó đi từng bước tới trước mặt Tô Thanh Mai: “Em gái em đừng khóc, chị mang em đi ra ngoài chơi được không?”

“Được nha được nha!"

Nghe Tô Vãn nói, Tô Thanh Mai quả nhiên lập tức nín khóc, cô bé giơ tay bắt lấy tay nhỏ Tô Vãn, không đợi Lưu Lệ phản ứng hai chị em đã ra khỏi phòng.

Đứa nhỏ này!

Lưu Lệ đứng ở phía sau hai người dùng sức thở dài một hơi……

Nhà của Tô Quốc Lượng ở tại tứ hợp viện, toàn bộ đại viện có bảy tám hộ gia đình, tuy rằng Lưu Lệ cá tính tương đối đanh đá, nhưng cô ta cũng hiểu được xem mặt đoán ý, mà Tô Quốc Lượng có tiếng là người thành thật, Tô Vãn và Tô Thanh Mai cũng đều lớn lên ngoan ngoãn đáng yêu, cho nên gia đình bọn họ ở tứ hợp viện nhân duyên cũng không tồi, nhìn thấy Tô Vãn và Tô Thanh Mai sóng vai ra tới, các cụ già ngồi ở trong viện phơi nắng lập tức lên tiếng tiếp đón hai người.

“Tiểu Vãn, lại mang em gái đi ra ngoài chơi sao?”

"Vâng ạ.”

Tô Vãn giòn tan lên tiếng, sau đó liền nhảy nhót lôi kéo Tô Thanh Mai đi ra ngoài, đi ra sân nhìn gạch lộ cổ xưa, còn có những đám người chạy xe đạp lui tới, Tô Vãn và Tô Thanh Mai trong lòng không hẹn mà cùng thở dài một hơi ——

Đờ mờ, đây thật là một cái niên đại hố cha mà!

Không sai, Tô Thanh Mai là trọng sinh, cô chính là nữ chủ đại nhân của thế giới này.

Ở kiếp trước, Tô Thanh Mai chính là dưới sự cưng chiều của Lưu Lệ mà lớn lên, từ nhỏ cô đặc biệt hiếu thắng, cũng vô cùng tùy hứng, khi đó Lưu Lệ đối với Tô Vãn cũng vô cùng không tốt, Tô Thanh Mai cũng không cảm thấy có gì không đúng.

Sau đó hai chị em chậm rãi trưởng thành, Tô Vãn thích Tạ Trường An ở trong viện cách vách, ở cái niên đại kia, tình cảm của một người đều đặc biệt chân thành tha thiết lại hồn nhiên, Tô Vãn yên lặng thích Tạ Trường An, cô ấy không dám nói cho bất kì ai biết, cho nên chỉ có thể viết ở trong nhật ký của mình, mà sổ nhật ký kia trong lúc vô ý bị Tô Thanh Mai phát hiện, cô nhỏ hơn Tô Vãn bốn tuổi, khi đó Tô Thanh Mai chỉ có mười hai tuổi căn bản không hiểu cái gì là tình yêu, cô chỉ đơn thuần tò mò, chị nói thích là cái gì? Tạ Trường An lại có chỗ nào tốt đâu?

Vì thế chậm rãi, Tô Thanh Mai cũng bắt đầu chú ý Tạ Trường An, thời gian lâu rồi cô cũng chậm rãi thích Tạ Trường An.

Khác với Tô Vãn nhẫn nhục chịu đựng, Tô Thanh Mai dám yêu dám hận, cô năm mười lăm tuổi liền đi tìm Tạ Trường An thổ lộ, khi đó Tạ Trường An đã hai mươi tuổi, lên đại học.

Đối mặt với lời tỏ tình của tiểu loli thanh mai trúc mã, nói không động tâm là giả.

Tô Thanh Mai xinh đẹp hơn Tô Vãn, từ nhỏ lại dưới sự cưng chiều của Lưu Lệ mà lớn lên, học qua khiêu vũ và đánh đàn nên khí chất cả người của Tô Thanh Mai cũng vô cùng xuất sắc.

Cô gái như vậy ai thấy mà không thích?

Vì thế, sau khi Tô Thanh Mai tỏ tình hai người liền bắt đầu trộm yêu đương, nhưng tình yêu của hai người cũng không có kéo dài được bao lâu.

Ở sau khi Tô Thanh Mai lên cao trung, cô ở cao trung gặp lão sư Cao Vũ anh tuấn soái khí lịch sự, Cao Vũ là con cháu thế gia, ở trong trường học mạ vàng.

Wattpad: HBNmoemoe

Cách nói năng của hắn bất phàm, tuấn mỹ dị thường, lúc ấy trong trường học rất nhiều cô gái đều trộm thích hắn, mà hắn lại liếc mắt một cái nhìn trúng Tô Thanh Mai.

Dưới thế công tiền tài cùng lời ngon tiếng ngọt của Cao Vũ, Tô Thanh Mai rất nhanh liền luân hãm, cô quên mất hẹn ước của mình và Tạ Trường An, xoay người nhào vào ôm ấp của Cao Vũ.

Hai năm sau, Cao Vũ rời khỏi trường học tới làm ở bộ giáo dục, mà Tô Thanh Mai cũng thuận lợi thi vào đại học, cô vẫn luôn khát khao tương lai mình tốt nghiệp có thể cùng với Cao Vũ xây dựng gia đình hạnh phúc, nhưng hiện thực tàn khốc lại đánh nát mộng đẹp của cô.

Bởi vì Tô Thanh Mai học đại học ở nơi khác, cô và Cao Vũ chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, nhưng hai người vẫn luôn duy trì quan hệ thực thân mật, có một lần trường học kiểm tra sức khoẻ, Tô Thanh Mai thế nhưng bị kiểm tra ra mang thai!

Ở lúc ấy tuyệt đối là bê bối oanh động toàn trường, Tô Thanh Mai cũng bất chấp nhiều việc như vậy không kịp gọi điện thoại cho Cão Vũ liền vội vàng ngồi xe lửa về quê, kết quả khi cô đi vào nhà Cao Vũ lại nhìn thấy Cao Vũ đang cùng một đồng nghiệp nữ của hắn thân mật.

“Tôi với cô chỉ là chơi đùa mà thôi, Tô Thanh Mai, đừng nói với tôi cô chơi không nổi!”

Tô Thanh Mai vĩnh viễn cũng không quên được sắc mặt lúc đó của Cao Vũ, thật sự quá làm người ta ghê tởm.

Chuyện mang thai này làm cô bị trường học khai trừ, cô không dám về nhà, trên người đến tiền đi làm phẫu thuật cũng không có, ở ngay lúc này, Tô Thanh Mai lại gặp Tạ Trường An.

Hiện giờ Tạ Trường An đã cùng Tô Vãn kết hôn, là anh rể của Tô Thanh Mai.

Biết được Tô Thanh Mai xảy ra chuỵên, Tạ Trường An lập tức giúp đỡ cô sắp xếp bệnh viện, vì chiếu cố cho cảm xúc của cô, hắn cũng một mình bận rộn trong ngoài, cũng không có đem chuyện này nói cho người Tô gia, thậm chí trường học bên kia cũng là Tạ Trường An tự mình chạy đến một chuyến, ăn nói khép nép liên tục khẩn cầu, trường học mới bằng lòng để Tô Thanh Mai tạm thời nghĩ học, một năm sau lại về trường học lại.

Nằm ở trên giường bệnh lạnh băng, nhìn Tạ Trường An đang ngồi ở mép giường khuôn mặt mỏi mệt nhưng vẫn như cũ ôn hòa, Tô Thanh Mai đột nhiên hối hận vô cùng ——

Năm đó, rõ ràng có một người đàn ông tốt như vậy, vì sao mình không biết quý trọng?

Một hai phải bị những lời ngon tiếng ngọt, hư vinh và tiền tài mê hoặc hai mắt chứ?

Tô Thanh Mai cảm thấy thật hối hận, hiện giờ cô thành cái dạng này, còn có người sẽ chấp nhận cô sao?

Lỡ như, lỡ như chuyện mình và Cao Vũ truyền ra ngoài, mình phải làm sao làm người đây? Tạ Trường An chịu tận tâm tận lực giúp đỡ mình như vậy, hắn nhất định vẫn còn yêu mình đúng không?

Đáng tiếc, hiện tại hắn đã là chồng Tô Vãn, nếu thời gian có thể quay ngược lại, nếu tất cả có thể làm lại, Tạ Trường An, em nhất định sẽ không bỏ lỡ anh, tuyệt đối không bỏ lỡ anh……

Mang tâm tình như vậy, Tô Thanh Mai ở trên giường bệnh hôn mê, chờ cô lần nữa tỉnh lại, cô phát giác mình thế nhưng về tới năm mình năm tuổi.

Một năm này, gia đình Tạ Trường An vừa mới dọn đến cái huyện thành này.

Một năm này, mình và Tô Vãn đều là tiểu loli không rành thế sự, một năm này, tất cả đều còn cơ hội…… Trọng sinh lại đến!

Truyện Chữ Hay