Dịch: Elise - Biên tập: Bút Lông
Cô bé đã sống sót qua đêm đó. Ấy là bởi vì Yoo Sangah không muốn giết cô bé và tôi cũng đồng tình với cô ấy.
“Mấy người muốn làm gì thì làm.” Han Sooyoung càu nhàu rồi bỏ đi, để lại còn mỗi tôi và
Yoo Sangah trong tòa nhà hoang.
Dưới tác dụng của “Điểm huyệt”, cô bé đã tạm thời chìm vào trong giấc ngủ. Yoo Sangah khẽ vuốt tóc cô bé, trầm giọng hỏi.
“Con bé thật sự là một tai ương sao?”
“Ừm.”
“Anh Dokja, có phải anh phát hiện ra bằng kỹ năng của mình không?”
“Đại loại vậy.”
Tôi nhớ lại một câu trong “Bí kíp sinh tồn.”
[“Tai ương cuối cùng của kịch bản thứ năm, loại tai ương nguy hiểm nhất và cũng mang tới nhiều đau thương nhất - Tai ương Lũ lụt.”]
Yoo Sangah cắn môi và hỏi, “Có phải con bé giống với “Tai ương Nghi vấn” không?”
“Tương tự vậy, nhưng vẫn có chỗ khác biệt.”
Tai ương Lũ lụt. Nếu cô bé này phát huy được toàn bộ sức mạnh của mình, thì đó sẽ là một tai ương mà Tai ương Nghi vấn không thể nào sánh được. Tai ương Nghi vấn cùng lắm chỉ phá nát được cái quận Gangdong thôi, chứ Tai ương Lũ lụt thì lại khác. Nếu cô bé tung hết sức, Seoul sẽ bay màu trong chưa đầy một giờ.
“Tôi nhìn kiểu gì cũng không thấy em ấy giống một tai ương. Đứa trẻ này có thể trở thành tai ương chỉ trong 5 ngày sao?”
Thật ra ở thời điểm này thì Yoo Sangah nói đúng. Bây giờ cô bé vẫn chưa là tai ương.
[Kỹ năng đặc biệt, “Danh sách Nhân vật” đã được kích hoạt.]
+
[Thông tin nhân vật]
Họ tên: Shin Yoosung
Tuổi: 11
Tinh tọa bảo trợ: Không có (Hiện có hai tinh tọa đang tỏ ra quan tâm)
Thuộc tính: Thuần thú sư (Hiếm), Sát nhân hối cải (Thường)
Kỹ năng đặc biệt: Thuần hóa (Cấp 5), Giao cảm đa dạng (Cấp 7), Đôi chân nhanh nhẹn (Cấp 6), Thiện chí khác loài (Cấp 4)
Tinh ấn: Không có
Chỉ số tổng: Thể chất (Cấp 12), Sức mạnh (Cấp 12), Nhanh nhẹn (Cấp 16), Ma pháp (Cấp 24)
Đánh giá tổng quan: Nhân vật này có ma pháp mạnh nhưng các tổng thể các chỉ số thì khá thấp. Mặc dù có tài năng xuất chúng và các thuộc tính hiếm, nhưng lại vẫn chưa nhận được sự chú ý từ các tinh tọa vì bản chất yếu đuối của mình.
+
Shin Yoosung. Tên của đứa trẻ này, không nhầm lẫn gì nữa, chắc chắn nó là tai ương mà tôi biết. Và sau 5 ngày nữa, cô bé sẽ hủy diệt Seoul.
Yoo Sangah nói, “Tôi nghe nói các tai ương được ấp nở từ thiên thạch, thế nhưng cô bé này đâu có như thế…”
“Đúng vậy. Đứa trẻ này không phải được sinh ra từ thiên thạch. Em ấy sinh ra và lớn lên ở Trái Đất. Em ấy vẫn sẽ là con dân của Trái Đất trong 5 ngày tới.”
“Thế thì tại sao…”
“Tai ương Nghi vấn vốn đến từ Trái Đất.”
Đôi mắt Yoo Sangah mở to, “Vậy là giống như Tai ương Nghi vấn, cô bé này cũng…”
“Phải, và không phải.”
“Gì cơ?”
Tất cả những tai ương đến từ Trái Đất đều là các quy hoàn giả. Sau khi đã hủy diệt một thế giới khác, họ lại quay trở về thế giới này. Cô bé cũng đã góp phần hủy diệt Chronos, nên cũng có thể coi như là một quy hoàn giả. Tuy nhiên, đó vẫn chưa phải là tất cả.
Trong số năm tai ương ở Chronos, đứa trẻ này là đặc biệt nhất, và cũng là nguy hiểm nhất.
“Kẻ gây ra tai ương không phải là em ấy của hiện tại, mà là em ấy của tương lai.”
“Em ấy của tương lai?”
“Cô bé của vài thập kỷ sau sẽ quay trở về đây để hủy diệt Trái Đất.”
Trong tương lai, cô bé ngọt ngào, trong sáng và lễ phép này sẽ trở thành một trong những tai ương kinh hoàng nhất thế giới.
“Đó là lý do Han Sooyoung nói rằng phải giết đứa trẻ này. Nếu chúng ta làm thế, ta có thể loại bỏ “bản thể tương lai” của em ấy.”
Và đây cũng là tai ương mà ngay cả Yoo Junghyuk cũng không thể ngăn chặn.
***
[“Yoo Junghyuk nhìn xuống lỗ hổng ngay nơi trái tim mình. Đó là loại vết thương không thể chữa trị được nếu không sử dụng “Cải tử hoàn sinh” ngay lập tức. Hắn giận dữ chất vấn người phụ nữ đã gây nên vết thương kia:
“Shin Yoosung. Tại sao… cô lại đổi ý?”
“Đổi ý? Tôi chưa bao giờ đổi ý.” Shin Yoosung bật cười, “Tôi không giống đội trưởng, tôi không phải là một hồi quy giả có thể đi qua các tuyến thế giới. Tôi chỉ là một món đồ chơi bị kẹt trong bánh răng của kịch bản mà thôi. Con người tôi bây giờ cũng hệt như “tai ương” mà đội trưởng từng gặp trong lần hồi quy trước.”
“Thế thì tại sao…”
“Nghe nói đây là lần hồi quy thứ 3 của anh? Chắc hẳn tôi đã cho anh cơ hội trong lần hồi quy thứ 2, thế nhưng đội trưởng lại lần nữa thất bại. Tôi đã cung cấp cho anh bao nhiêu thông tin, thế mà anh vẫn thất bại.”
Shin Yoosung nở một nụ cười buồn trước khuôn mặt vô cảm của Yoo Junghyuk:
“Thế giới này sẽ không thay đổi. Đội trưởng vẫn là đội trưởng, và mọi thứ vẫn y như cũ.”
Shin Yoosung vừa nói vừa ngước nhìn Lỗ Sâu Dị Giới trên bầu trời, “Vậy nên tôi đã nghĩ, thế giới này nên kết thúc ở đây thì hơn.]
Ôn lại “Bí kíp sinh tồn” sau một thời gian dài không đọc làm những cảm xúc xưa cũ lại ùa về với tôi. Quả nhiên là “Bí kíp sinh tồn” mà tôi yêu thích.
“Này, anh đang làm gì thế?”
Tôi nghe thấy tiếng gọi nên vội tắt điện thoại.
Ra là Han Sooyoung.
“Giờ anh định thế nào?”
“Tôi vẫn đang suy nghĩ.”
Han Sooyoung nhíu mày trước chất giọng do dự của tôi. Cô ta thì thầm trong khi để mắt đến Yoo Sangah và Shin Yoosung đang ở phía xa, “Anh quên rồi sao? Trong lần hồi quy thứ 3, Yoo Junghyuk đã suýt đi bán muối vì tai ương cuối cùng đấy.”
“Nhưng anh ta cũng có nghẻo thật đâu.”
“Không quan trọng. Quan trọng là chúng ta không thể thắng nếu đánh trực diện.”
Những gì Han Sooyoung nói là sự thật. Ở lần hồi quy thứ 3, Yoo Junghyuk đã suýt chết dưới tay Shin Yoosung.
“Nếu anh không giết Ác Ma Cuồng Vọng Kim Namwoon thì giờ này gã đã…”
Trong nguyên tác, Ác Ma Cuồng Vọng chính là người đã giết được Shin Yoosung, nhưng đen cho tôi là lần hồi quy này, gã đã không còn nữa rồi.
“Tôi đã bảo là tôi phản đối rồi mà. Tôi cảnh báo cô đấy, với cả đâu phải chỉ có mình tôi nghĩ như vậy?”
[Một số tinh tọa tỏ ra không thích “mùi khoai lang cháy” này.]
[Tinh tọa “Tù nhân vòng Kim Cô” đang chuẩn bị đồ uống có ga để ăn khoai[note39972].]
[Tinh tọa “Ma tính Hỏa diệm Phán quan” đang trông chờ quyết định sáng suốt của bạn.]
Có vẻ như trò chuyện này không bị cắt sạch. Hẳn là do độ kiểm duyệt đối với các thông tin về tương lai đang dần dần được nới lỏng...
Yoo Sangah thở dài sau khi nói chuyện với Shin Yoosung và tiến lại gần, “Anh Dokja, anh không thể nghĩ tới chuyện đó được.”
Gương mặt cô ấy thể hiện sự tuyệt vọng, “Tương lai đó vẫn chưa diễn ra. Nếu chúng ta chăm sóc cô bé thật tốt, có lẽ tai ương sẽ không diễn ra chăng? Giống như hiệu ứng cánh bướm…”
Cũng có lý. Người quay lại thế giới này là “Shin Yoosung tương lai.” Thế giới này chính là nơi đầu tiên tạo ra Shin Yoosung. Nói cách khác, nếu chúng ta thay đổi Shin Yoosung của hiện tại, tai ương có thể sẽ không xảy ra. Theo lý thuyết là thế. Nó giống với việc thủ tiêu Shin Yoosung để ngăn chặn tai ương vậy. Tuy nhiên, vẫn còn một vấn đề.
“Sự kiện khiến đứa trẻ này trở thành tai ương diễn ra ở một tương lai rất xa. Chúng ta không thể làm gì được cả.”
Hiệu ứng cánh bướm không diễn ra dễ dàng như thế. Một con bướm vỗ cánh ở Thái Bình Dương sẽ tạo nên bão tố ở bờ bên kia Trái Đất sao? Nó chỉ khả thi về mặt lý thuyết thôi. Điều quan trọng là thời gian cánh bướm cần để trở thành “bão tố.”
Yoo Sangah bỗng trở nên cáu kỉnh, “Nhưng anh đâu biết được…”
“Tôi xin nhắc lại, chuyện đó hiện tại không khả thi. Kể cả khi chúng ta khiến đứa trẻ thay đổi, tai ương xảy ra sau 5 ngày nữa vẫn sẽ y như cũ.”
Thật ra Yoo Junghyuk cũng từng làm thế trong những lần hồi quy về sau. Đầu tiên anh ta tìm Shin Yoosung, sau đó khuyên giải cô ấy hòng ngăn chặn tai ương. Nhưng rồi lần nào cũng đều là công cốc. Cho dù có thay đổi Shin Yoosung ở hiện tại như thế nào, Shin Yoosung ở tương lai cũng sẽ trở lại sau 5 ngày.
Và rồi, cô ấy lại tiêu diệt toàn bộ Seoul.
Giọng của Yoo Sangah dần hạ xuống, “Tại sao đứa trẻ này lại là tai ương? Tương lai đã xảy ra chuyện quái gì vậy?”
“Tôi cũng không biết nữa.”
Đương nhiên là tôi biết câu trả lời, nhưng tôi không muốn nói. Thay vào đó, tôi bước tới chỗ đứa trẻ đang mải mê ăn thịt và hỏi, “Có ngon không?”
“... Ngon ạ.”
Tôi cảm nhận được Yoo Sangah và Han Sooyoung đang quan sát từ đằng xa.
‘Không đâu nhỉ?’
‘Giết.’
‘Anh sẽ không làm vậy, phải không?’
‘Giết nó đi.’
Thật ra thì việc giết Shin Yoosung lúc này cũng không ảnh hưởng tới phần quan trọng của đoạn kết. Và nếu tôi không giết Shin Yoosung ngay bây giờ, thì tôi chỉ cần mắc một sai lầm nhỏ thôi, là toàn bộ Seoul sẽ đi đời. Nói ngắn gọn là cứu Shin Yoosung sẽ chỉ thiệt cho tôi.
Shin Yoosung ăn miếng thịt và nhìn tôi với bằng ánh mắt mờ mịt, “Chú ơi, chú thấy được tương lai sao?”
“... Gì cơ?”
“Con... có phải con sẽ thành người xấu không?”
Có lẽ con bé đã nghe được cuộc nói chuyện của chúng tôi. Tôi thành thật trả lời, “Có thể.”
“Con xấu xa cỡ nào?”
“Có lẽ là xấu xa nhất Seoul.”
“Như Joker hay Thanos sao?”
“Có lẽ là vậy.”
Shin Yoosung cúi đầu bất lực, “Cũng không lạ gì.”
“Tại sao?”
“Con vốn đã là người xấu rồi.”
Dù cô bé không chịu nói nhưng tôi hiểu em đang nhắc tới chuyện gì. Bởi vì tôi biết cách để một cô bé Shin Yoosung sống được trong một thế giới như thế này.
[Hiểu biết của bạn về nhân vật “Shin Yoosung” đã tăng.]
[Kỹ năng đặc biệt, “Góc nhìn của độc giả toàn tri” Bậc 2 đã được kích hoạt!]
[“Mình đã giết em ấy.”]
Cô bé đã giết chú chó của mình để được sống trong kịch bản đầu tiên.
[“Cháu xin lỗi.”]
Cô bé đã cướp áo khoác của một người già đang gục ngã vì bị tấn công. Cô bé đã giết người phụ nữ luôn chăm sóc mình để giữ được Vùng Xanh. Cô bé đã giao nộp một người đang bị truy bắt để đổi lấy thức ăn.
Thật ra thì trong thế giới này, đó là những việc mà mọi người đều buộc phải làm. Nhưng không phải ai cũng có thể xem chúng là việc hiển nhiên.
[“Mình sẽ bị trừng phạt. Mình không đáng được sống.”]
Sự kiên định dần bao phủ đôi mắt đang sợ hãi của cô bé. Dù là trẻ con hay người lớn, biểu cảm khi đã sẵn sàng để chết của họ đều không khác gì nhau.
“Ưm… Chú có thể giết con. Con sẵn sàng rồi.”
Nếu tôi là nhân vật chính trong câu chuyện này, tôi sẽ giết chết Shin Yoosung mà không hề do dự. Thế nhưng tôi lại là một độc giả. Độc giả thì phải lựa chọn theo kiểu của một độc giả. Dĩ nhiên tôi không phải là tác giả, cho nên tất cả những câu chuyện tôi nói ra đều là những điều hiển nhiên. Tôi xoa đầu Shin Yoosung và nói, “Đừng lo, cái chết của con không phải là kết cục chú mong muốn.”
Nếu như tôi giết đứa trẻ này, việc hồi quy của Yoo Junghyuk sẽ trở nên vô nghĩa. Nếu như một người đang đấu tranh để thay đổi quá khứ, vậy mà bạn lại giết luôn mục tiêu của anh ta chỉ vì “tương lai đã được ấn định”, thế thì công sức của anh ta còn nghĩa lý gì?
Vậy nên tôi sẽ vì Yoo Junghyuk mà ngăn chặn cái chết của đứa trẻ này.
Đôi mắt cô bé lấp lánh.
[Nhân vật “Shin Yoosung” đang bày tỏ sự tin tưởng yếu ớt với bạn.]
[Hiểu biết của bạn về nhân vật “Shin Yoosung” đã tăng.]
“Nhưng con phải chết…”
“Có một cách có thể ngăn chặn tai ương.”
Tôi nghe được tiếng thở dài của Han Sooyoung phía sau lưng. Yoo Sangah đứng bên cạnh cô ấy cũng nhìn tôi với đôi môi mím chặt.
“Chú sẽ làm được nếu có con giúp đỡ.”
Có thể ban đầu thì cái kết mà tôi mong muốn là bất khả thi. Nhưng nếu tôi lần lượt thay đổi từng những điều bất khả thi nho nhỏ ấy, thành một điều khả thi, thì có lẽ một ngày kia, cái kết bất khả thi ấy sẽ trở thành sự thật. Mà Shin Yoosung là một trong những dấu mốc nhỏ cho câu chuyện bất khả thi này.
Tôi lập tức nhờ Bihyung mở túi Dokkaebi ra và mua vài vật phẩm. Shin Yoosung rụt rè nói nhỏ, “Con có thể làm gì? Con còn không có nhà bảo trợ.”
“Tại sao không có nhà bảo trợ lại là vấn đề?”
[Bạn đã tài trợ “Gói Tăng trưởng I” cho hóa thân “Shin Yoosung.”]
Shin Yoosung há hốc mồm kinh ngạc.
[Bạn đã tài trợ “Gói Tăng trưởng II” cho hóa thân “Shin Yoosung.”]
[Bạn đã tài trợ “Gói Kỷ niệm Kịch bản mới” cho hóa thân “Shin Yoosung.”]
……
Thông báo nổ lia lịa làm Shin Yoosung tái mặt:
“Đ-đây là...”
“Không sao đâu, chú giàu lắm.”
“Chú ơi… Rốt cuộc chú là ai?”
“Chú là Dokja. Kim Dokja.” Tôi gõ nhẹ vào trán cô bé - người đã hồn bay phách tán nãy giờ, “Trong vòng 5 ngày tới, con sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bất kỳ ai ở đây.”
Tôi không nói điêu đâu. Chúa tể Quái thú Shin Yoosung, cô bé sẽ trở thành một trong 100 người mạnh nhất thế giới.
Đứa trẻ này, người có lẽ là một tai ương trong tương lai, sẽ trở thành “hóa thân đầu tiên” của tôi trong kịch bản này.