Dịch: Elise - Biên tập: Bút Lông
Máu của Song Minwoo lênh láng khắp mặt đất. Nắm đấm nhuốm máu này của tôi giờ đã trở nên tê cứng. Song Minwoo vẫn đang chảy máu, hắn không thể mở mắt hay nói chuyện được nữa. Cả cơ thể đầy thương tích của hắn dường như cũng đã bỏ cuộc, không còn tự tái tạo nữa.
Han Sooyoung thì thầm, “Đáng sợ thật… Anh đã giết tên người sói đó chỉ bằng tay không thôi á?”
Những gã người sói khác đã kịp trốn thoát hoặc bị Han Sooyoung bẻ gãy cổ. Tôi nhìn xuống Song Minwoo và nói, “Vẫn chưa chết.”
Giờ thì “Bức tường thứ tư” đã không còn lung lay mỗi khi tôi nhìn hắn nữa. Tôi cũng không biết chấn thương tâm lý của mình đã được chữa lành hay chưa, thế nhưng tôi biết rằng ít ra thì giờ tôi đã có thể đối mặt được với quá khứ một cách mạnh mẽ hơn trước.
[Tinh tọa “Kẻ vượt qua thử thách muộn màng” đã gửi lời cổ vũ đến bạn.]
[Tinh tọa “Kẻ vượt qua thử thách muộn màng” muốn tặng tinh ấn cho bạn.]
Tặng tinh ấn cho tôi? Thật á? Màn thưởng thường không phải do một tinh tọa đề xuất, thế nên tôi rất ngạc nhiên trước đề nghị tặng tinh ấn như vậy.
Và tất nhiên, tôi rất biết ơn vì món quà này.
[Đã nhận được tinh ấn "Tự hợp lý hóa[note39622]".]
[Tinh tọa “Kẻ vượt qua thử thách muộn màng” mỉm cười hài lòng với người vừa tiếp nhận tinh ấn của mình.]
[Giờ đây cơ chế phòng vệ mới sẽ giúp bạn không ảnh hưởng bởi bất kỳ chấn thương tâm lý nào nữa.]
Cảm ơn nha… Sau đó, suy nghĩ của tôi bắt đầu bay lên chín tầng mây xanh.
[Tinh tọa "Tù nhân của Vòng Kim Cô" đang ôm bụng cười ha hả.]
Tự hợp lý hóa? Lại còn phải viết cả chữ Hán vào mới được hả? Đùa nhau chắc?
Han Sooyoung hỏi, “Này, anh không định giết luôn đi à?”
“Hả?”
“Tôi đang nói tới hắn.”
Tôi nhìn xuống Song Minwoo đang bị mình nắm lấy.
Liệu tôi có nên giết hắn không? Dù sao hắn cũng là chủng biến dị, nên dù xuống tay thì tôi cũng không phạm tội sát nhân.
[Tinh tọa bảo trợ của Song Minwoo đang quan sát bạn.]
Các tinh tọa ở kênh của Bihyung thì thích tôi xử hắn hơn.
[Nhiều tinh tọa đang mong chờ màn trả thù của bạn.]
Tôi nhìn Song Minwoo một lát rồi bỏ hắn xuống.
“Đi thôi.”
“Gì cơ? Thật hả?”
“Ừ.”
[Một số tinh tọa thất vọng trước sự giả tạo của bạn.]
[Nhiều tinh tọa đang thắc mắc trước quyết định của bạn.]
[Tinh tọa Mưu Lược Gia Bí Mật đang dõi theo phán quyết của bạn.]
“Anh không giết hắn thật à? Thằng đó chắc phải có cả tấn xu ấy?”
“Phải.”
“Thế tôi giết hắn được không?”
“Cứ tự nhiên. Nhưng chắc là cô sẽ hối hận đấy?”
“Hối hận?”
Tôi nhún vai và bước tới trước mặt cô ấy, nói đúng hơn là về hướng của bầy người sói vừa tẩu thoát. Có thể bản doanh của bọn chúng nằm cuối hướng đó. Và nếu tôi đoán không sai thì ở đó sẽ có [thiên thạch] - thứ đã giúp biến đổi bọn chúng thành người sói. Chúng tôi phải thu thập [thiên thạch] để có thể chuẩn bị cho các tai ương lần này.
Han Sooyoung đang bám sau lưng ném cho tôi một cái nhìn hoài nghi. Đột nhiên, tiếng bước chân phía sau tôi tăng dần và đồng loạt quay xoay ngược về phía sau: hướng của Song Minwoo.
Các avatar...
Phải rồi. Han Sooyoung, tôi biết là cô sẽ làm thế mà.
Tôi để cô ấy hành động theo ý thích, và đổi lại, cô ấy sẽ nhắm mắt làm ngơ trước hành động giả nhân giả nghĩa của tôi.
Một lát sau.
“Đệt! Quỷ gì đây?”
Han Sooyoung run rẩy hét toáng lên. Tôi đoán nội dung đoạn thông báo trong đầu cổ sẽ đại loại như này:
[Quỷ vương Andras đã nhận diện kẻ thủ ác đã ra tay kết liễu chủng biến dị hạng 6 "Song Minwoo".]
[Quỷ vương Andras sẽ ghi nhớ hóa thân đã ra tay kết liễu gia quyến của mình.]
[Quỷ vương Andras sẽ truy tìm hóa thân đã ra tay kết liễu gia quyến của mình.]
[Kẻ kết liễu: Han Sooyoung]
Han Sooyoung mặt mày tái mét quay sang nhìn tôi. Tôi nhe răng cười, nói:
“Tôi đã nói là cô sẽ hối hận mà.”
Song Minwoo nằm dưới trướng Andras - một trong 72 Quỷ Vương.
***
72 Quỷ Vương
Các tinh tọa không phải những thế lực hùng mạnh duy nhất trong hệ thống phát sóng trực tiếp Tinh Hà. Ngoài chúng ra, còn có những kẻ từ bỏ việc đăng ký với bầu trời và lang thang giữa các hành tinh bằng thực thể. Một trong những thế lực đó là “Quỷ Vương”.
“Anh đúng là một thằng khốn.”
Cũng như các tinh tọa lựa chọn hóa thân, thì quỷ vương đi tìm “gia quyến” cho mình. Mục tiêu của chúng là những hóa thân sa đọa vào con đường biến dị hoặc ác quỷ. Quỷ vương Andras nằm ở tầng dưới cùng của lâu đài 72 Quỷ Vương, và một trong những biểu tượng của ông ta là “sói”. Chính là nhờ có sự bảo trợ của Andras mà Song Minwoo có được kỹ năng Tái tạo thân thể.
Han Sooyoung lắp bắp: “T-tôi phải làm…”
“Đừng lo. Tôi biết một gã cũng bị quỷ vương nguyền rủa như cô, và gã không có tạch liền luôn đâu.”
“Anh nói thế mà coi được hả?”
Nói mới nhớ, không biết cái gã Han Myungoh bị Quỷ vương Asmodeus nguyền rủa xong giờ như thế nào nữa rồi. Liệu gã còn sống không ấy nhỉ?
“Suy nghĩ tích cực lên. Andras không phải là một quỷ vương bậc cao. Nếu trở thành kẻ thù của quỷ vương, cô sẽ nhận được ân huệ từ hệ thống Chí Thiện và có thêm nhiều nguồn tài trợ hơn. Âu cũng là chuyện tốt.""
“Tôi không có khoái gì mấy tên Tổng lãnh Thiên thần. Với lại, nhà bảo trợ tôi định chọn ghét đám thiên thần lắm!”
Thế ra cô định chọn quỷ vương bảo trợ à?
Câu hỏi chưa kịp ra khỏi miệng thì tôi đã kịp nhận ra, có gì đó không đúng.
…Cô ấy vừa nói gì cơ?
“Nhà bảo trợ cô “định chọn” ghét đám thiên thần lắm?”
Han Sooyoung nhận thấy ánh mắt của tôi, cô đưa tay lên miệng:
“Đậu má, cái mồm chết tiệt này….”
“Tới giờ cô vẫn chưa có nhà bảo trợ sao?”
Đây cũng chẳng phải chuyện bất khả thi gì, vì chính tôi cũng là người không có nhà bảo trợ. Sự thật là trong kịch bản thứ nhất, có rất nhiều người sống sót không có nhà bảo trợ. Nói chính xác hơn là họ không có ai để lựa chọn cả.
Thế nhưng, một hóa thân mạnh như Han Sooyoung mà lại không có nhà bảo trợ thì cũng thật là bất ngờ.
“Không phải là tôi không thể chọn, chỉ là tôi không chọn thôi. Vừa bắt đầu đã vội vội vàng vàng chọn nhà bảo trợ thì kỳ cục lắm đúng không? Do dù gì thì cũng chỉ được chọn một lần thôi.”
“Ừm, cô nói cũng đúng.”
Phần Lựa chọn Nhà bảo trợ nếu trì hoãn được thì nên trì hoãn. Có rất nhiều tinh tọa tốt, và tùy vào việc kịch bản được kích hoạt hay không, mà hoàn toàn có thể xuất hiện rất nhiều cảnh "xe rác vừa đi thì xe Benz[note39623] lại đến".
Sự kiện Lựa chọn Nhà bảo trợ diễn ra một lần ngay sau kịch bản thứ nhất và sẽ được lặp lại thường xuyên trước khi "kịch bản tai ương" diễn ra. Kịch bản thứ 5 cũng là một loại "kịch bản tai ương" nên Han Sooyoung sẽ có thể tham gia vòng thứ hai của Lựa chọn Nhà bảo trợ.
Tôi giả vờ quan tâm và hỏi, “Thế cô định chọn ai vậy? Có tinh tọa nào mà cô nhắm đến không?”
Han Sooyoung nói với vẻ tự tin, “Chắc cậu sẽ bất ngờ khi tôi nói đáp án nhỉ? Tinh tọa này đã thể hiện sự hứng thú đối với tôi rồi.”
“Ai thế?”
Lẽ nào là Tề Thiên Đại Thánh?
“Anh đã từng nghe đến Thâm Uyên Hắc Diễm Long chưa?”
…Hắc diễm Long?
[Tinh tọa "Thâm Uyên Hắc Diễm Long" đang quan sát phản ứng của bạn.]
Tôi do dự trong chốc lát rồi nói, “À biết chứ. Đó là một nhà bảo trợ tốt đấy.”
Trong tiểu thuyết gốc, chính Thâm Uyên Hắc Diễm Long là nhà bảo trợ của Ác Ma Cuồng Vọng Kim Namwoon. Thật ra đó cũng không phải là một lựa chọn tồi, bởi Ác Ma Cuồng Vọng là một trong những nhân vật phụ mạnh ngang ngửa Thiết Kiếm.
[Tinh tọa "Thâm Uyên Hắc Diễm Long" đang nhìn bạn với ánh mắt phức tạp.]
Tên này bảo bây giờ hắn ko còn hứng thú với tôi nữa mà, đúng là kỳ lạ.
Hàng lông mày của Han Sooyoung giật giật trước câu trả lời đầy hững hờ của tôi, "Mặt cậu chán đời vậy? Nhà bảo trợ của cậu là ai mà sao nhìn mặt khó chịu thế?"
“À, không có gì. Tôi chỉ đang thấy ghen tỵ thôi.”
“Thật không?”
“Thật.”
[Nhân vật "Han Sooyoung" đã sử dụng "Phát hiện nói dối (Cấp 1)".]
[Nhân vật Han Sooyoung xác nhận bạn đang nói dối.]
“Muốn chết hả, có thật không”
Tôi không có hứng thú với Thâm Uyên Hắc Diễm Long, tôi chỉ muốn cô ấy có một nhà bảo trợ thôi. Han Sooyoung và cái tinh tọa côn đồ kia hợp nhau kinh dị.
[Tinh tọa đam mê harem đang cổ vũ cho bạn và Han Sooyoung.]
[Đã nhận được 500 xu tài trợ.]
Biểu cảm của Han Sooyoung trở nên vặn vẹo khi cô ấy nghe được thông báo tương tự cái của tôi.
“Cái quần què gì nữa vậy...”
Đáng tiếc thay, ước muốn của tinh tọa kia sẽ không bao giờ thành sự thật. Han Sooyoung và tôi chỉ còn đồng hành trong 10 ngày tới mà thôi. Đúng là chúng tôi đã từng hợp tác với nhau nhưng không thể chối bỏ sự thật rằng cô ta vẫn là một kẻ thù đáng phải dè chừng.
“Có vẻ như chúng ta đã đến nơi rồi.”
Chỉ một lát sau, chúng tôi đã đến nơi trông có vẻ là hang ổ của bọn người sói.
Nơi này gần ga Bangbae. Mùi máu phảng phất giữa những dãy nhà cao chật hẹp. Tôi nghe thấy tiếng tru tréo của người sói và tiếng la hét từ con người ở phía xa, như thể một cuộc chiến đang diễn ra vậy. Han Sooyoung nói, “Hình như ta tới trễ rồi. Chắc là có kẻ đã tới trước?”
Dường như đám người sói đã di chuyển tới một nơi khác, tôi không thấy có tên thủ vệ nào lượn lờ quanh đây cả. Tiến vào sâu hơn một chút, một trại cày xu có quy mô còn to hơn cái của Phó phòng Yoon hiện ra trước mắt chúng tôi.
"Trại cày xu" là một loại bất động sản chỉ có ở thế giới bị diệt vong này. Vậy nên tôi vẫn sẽ phải nhìn thấy chúng cho tới khi tôi phát ốm. Có vẻ như đợt thu hoạch xu này đã kết thúc, bởi vì bên trong những chiếc lồng kia, không còn một ai sống sót.
Han Sooyoung đang đi trước bỗng giơ tay bịt mũi lại.
“Ew, cái gì thế?”
Khi chúng tôi vừa băng qua hàng rào sắt và tiến vào nơi ở của người sói, một cảnh tượng còn ghê tởm hơn đã xuất hiện. Phần đùi người bị cắt ra và treo lủng lẳng trên cao bằng dây cao su. Cảnh tượng hệt như trong hàng bán thịt này có thể khiến người ta hiểu ngay mục đích của chúng.
[Kỹ năng đặc biệt "Bức tường thứ tư" đã xoa dịu cú sốc tinh thần của bạn.]
Tôi đã từng đọc về cảnh tượng này trong sách nhưng tận mắt chứng kiến thì đây là lần đầu tiên. Có một cách cố hữu để con người tiến hóa thành chủng biến dị, đó là ăn thịt người.
Nói cách khác, họ ăn thịt chính đồng loại của mình.
Han Sooyoung văng tục, “Cái lũ man di mọi rợ này…”
Hầu hết chủng biến dị đều tiến hóa một cách vô tình. Thường thì những người không thể vượt kịch bản phụ "Tìm kiếm thức ăn" sẽ rơi vào con đường này. Nhưng một khi đã ăn thịt đồng loại, họ sẽ không thể dừng lại được. Những kẻ đã biến đổi thành chủng loài khác sẽ không còn cảm thấy tội lỗi khi giết người.
“Cô có vẻ tức giận khi thấy cảnh tượng này nhỉ.”
“Tất nhiên. Ai mà chả thế?”
“Mấy nhà tiên tri khác nói, cô chỉ đang cố dùng những thông tin mình biết để thống trị thế giới.”
“Ai nói vậy?” Han Sooyoung cười mỉa mai, “Nghe vô lý hệt như lúc anh kêu tôi là kẻ đạo văn vậy.”
“…”
“Thống trị thế giới ư? Nghe hay đấy. Nhưng mục tiêu hàng đầu của tôi là ngăn chặn sự hủy diệt. Nếu không thì tôi tập hợp các tông đồ để làm gì?”
“Đám tông đồ toàn bọn rác rưởi.”
“Bọn chúng vốn đã là rác rồi! Đó là lỗi của tôi chắc?”
Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!
Chúng tôi nín thở theo phản xạ. Có một âm thanh rất lớn vang lên ở phía trước. Tôi có thể nghe thấy tiếng thịt vỡ tan ra như bã đậu.
Pằng!
Kiểu gì thì kiểu, đây chắc chắn là tiếng súng. Nhưng không phải quân đội đã bị quét sạch rồi sao?
Chúng tôi chạy vòng qua tòa nhà, đi về nơi phát ra tiếng súng. Kể cả nếu quân đội vẫn còn tồn tại, thì việc xử đám người sói bằng súng vẫn là một chuyện không tưởng. Thế nhưng khung cảnh trước mắt tôi lại như đang kể một câu chuyện khác.
Xác người sói chồng chất cao như núi. Phần da bị đạn bắn trên những cái xác đã chuyển sang màu đen sạm. Tôi và Han Sooyoung thốt lên gần như cùng lúc:
“Đạn thuộc tính.”
“Viên đạn mang thuộc tính thần thánh?”
Tôi thấy bóng vài người đang chĩa súng ở phía xa xa. Họ được trang bị súng trường hiện đại, thế nhưng lạ lùng là, tất cả đều đang mặc quần áo tù nhân.
Han Sooyoung lo lắng giật lấy cổ áo tôi, “Này, anh có nhớ tôi từng nói là có một người phụ nữ y hệt anh ở nhà tù Seodaemun không?”
“Ừa.”
“Đây chính là lực lượng của bà ta.”
Han Sooyoung chỉ về phía một người phụ nữ đeo mặt nạ. Nếu không nhờ mái tóc dài qua vai thì sẽ rất khó để nhìn ra giới tính của bà ta, nó che khuất phần lớn cơ thể, và cả khuôn mặt bà ta.
“Bà ta chính là thủ lĩnh. Xét vào mức độ phát triển và những gì bọn chúng làm thì tôi khá chắc mụ là một kẻ bỏ ngang, nhưng mà tôi lại không thể đọc được thông tin của mụ.”
Ra thế. Thì ra đám người này chính là nhóm ở nhà tù Seodaemun mà Han Sooyoung từng nhắc tới… Thế tại sao đội quân này lại không xuất hiện trong cuộc chiến giành ngai vàng?
Han Sooyoung nhìn về đống xác người sói đang chồng chất, nói:
“Bọn họ đều là kẻ lang thang. Những kẻ lang thang mạnh mẽ… Mạnh nhất trong những kẻ lang thang mà tôi biết.”
Một người phụ nữ cầm súng ở phía bên kia bắt đầu đi về phía chúng tôi. Cô ta không phải vị thủ lĩnh mà Han Sooyoung nói. Tôi lập tức rút Tín Niệm Bất Diệt ra, còn Han Sooyoung đã chuẩn bị các Avatar.
Ngay lúc này, họng súng của cô ta dịch chuyển. Người phụ nữ bất ngờ cúi gập xuống, chĩa súng vào đống xác người sói.
Pặc pặc pặc pặc!
Những cái xác dần trượt xuống vì đường đạn. Ngay sau đó, một thứ ẩn giấu dưới đống xác bỗng hiện ra.
“Đây là?”
Đó là một viên đá phát sáng dài 2m - một trong những mảnh thiên thạch mà tôi đang cần để ngăn chặn "tai ương". [Mảnh thiên thạch vàng] đang ở đây. Nó cũng nguồn gốc mang sức mạnh lại cho lũ người sói.
Người phụ nữ kia nhìn chằm chằm mảnh thiên thạch, sau đó lại quay sang hướng tôi, cô ta mở miệng:
“Anh là Kim Dokja?”