Góc nhìn của Độc giả Toàn tri

tập 15: thế giới không vua (6).

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch: Elise - Biên tập: Bút Lông

Trước khi tôi kịp nhận thức thì Song Minwoo đã đứng trước mặt tôi. Tốc độ thật kinh người! Chỉ số nhanh nhẹn của hắn chắc chắn phải trên cấp 40 mới có thể đạt được trình độ đó.

“Mày là ai?” Giọng hắn ta gầm gừ. Có vẻ như hắn đã hoàn thành quá trình chuyển hóa thành chủng biến dị.

[Chủng biến dị hạng 6 “Song Minwoo” đã kích hoạt “Sự đe dọa của kẻ săn mồi” (Cấp 5).]

[Nhân vật “Han Sooyoung” đã sử dụng “Lá chắn tinh thần” (Cấp 3).]

[Nhân vật “Han Sooyoung” đã làm giảm bớt tác dụng của “Sự đe dọa của kẻ săn mồi”.]

Chỉ trong chớp mắt, cánh tay của Song Minwoo đã tóm chặt lấy cổ Han Sooyoung.

“Hự...”

Mặc dù Han Sooyoung đang không ở trong trạng thái tốt nhất, nhưng sức mạnh này phải rất khủng khiếp mới có thể áp đảo cô hoàn toàn như vậy.

Chủng biến dị hạng 6, là loại kẻ thù khó nhằn nhất hiện tại.

Chuyện này khác xa với lần chạm trán hỏa long hạng 5. Lúc đó thuộc tính băng của tôi đã lấn át thuộc tính hỏa và tôi có thể lợi dụng chuyển động chậm chạp của nó.

Nhưng giờ thì...

Song Minwoo nhìn tôi chằm chằm, “Mày là đứa phá “Trại cày xu” của tao đúng không?”

Hắn đặt câu hỏi nhưng giọng điệu lại chắc như đinh đóng cột. Han Sooyoung hét lên ngay khi cô ấy thấy cặp răng nanh của Song Minwoo, “Cái đệt, xử hắn nhanh lên!”

Tôi liền kích hoạt Kiếm Tín Niệm, còn Han Sooyoung sử dụng Avatar. Nhưng chỉ trong tích tắc ngay sau đó, Song Minwoo đã tung ra một cước đầy uy lực.

Bùm!

Cái đầu của avatar vừa được tạo ra đã nổ tung, còn tôi thì bị sút bay thẳng lên trời.

[Chủng biến dị hạng 6, Song Minwoo đã kích hoạt “Tăng tốc” (Cấp 5)!]

Nắm đấm của Song Minwoo nhanh đến nỗi nó trở nên tàng hình. Những đòn tấn công liên tiếp không chút sơ hở lao tới đầu, vai, hông tôi. Tôi phun ra một búng máu.

Han Sooyoung hét lên, “Kim Dokja!”

...Thật vô lý, dù chủng biến dị có mạnh tới cỡ nào đi chăng nữa, nó cũng không thể mạnh tới cỡ này được? Giờ thì quá trễ để né nó rồi. Tôi vội vàng nâng các chỉ số tổng lên và ngồi gập xuống.

[Đã cộng 16,000 xu vào “Thể chất”.]

[Thể chất (Cấp 24) => Thể chất (Cấp 50)]

[Cơ thể bạn đang tràn đầy sức mạnh của một người khổng lồ.]

Cơn đau nhanh chóng dịu xuống ngưỡng mà tôi có thể chịu đựng được. Thế nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại.

“Kim Dokja? Tao đã nghe thấy cái tên này ở đâu rồi nhỉ?” Tôi nghe thấy hắn tự lẩm bẩm. Xuyên qua khe hở của lớp phòng thủ, cuối cùng tôi cũng nhìn thấy gương mặt hắn. Ngay lập tức, tôi đã nhận ra vấn đề nằm ở đâu. Hắn ta không hề mạnh, chính tôi mới là người có vấn đề.

[“Sự đe dọa của Kẻ săn mồi” đã làm giảm ý chí chiến đấu của bạn.]

[“Sự đe dọa của Kẻ săn mồi” đã làm bạn chậm lại.]

Thật nực cười. Tôi đã áp chế được sự đe dọa từ một con hỏa long cấp 5, thế mà lại bị một tên như hắn ảnh hưởng?

Không thể nào, tôi có “Bức tường thứ tư” mà...

[Kỹ năng đặc biệt, “Bức tường thứ tư” đang bị lung lay.]

Tôi đã từng thấy chuyện này xảy ra vài lần rồi. Một là khi tôi đấu với Yoo Junghyuk trong bí cảnh Rạp chiếu phim và hai là khi tôi chìm trong góc nhìn thứ nhất của Yoo Junghyuk. Thế nhưng mà giờ hắn đâu có ở đây, vậy tại sao?

Song Minwoo tóm chặt lấy cổ tôi, hắn gầm lên và giương móng vuốt: "... Nhìn mày quen mắt lắm. Mày có biết tao không vậy?”

–Này, Kim Dokja. Mày đang làm cái gì đấy?

Một giọng nói quen thuộc vang lên đè lên giọng nói hiện tại.

[Kỹ năng đặc biệt, “Bức tường thứ tư” đang bị lung lay.]

Tôi siết lấy cổ tay gã ta và trả lời: “Tôi không biết.”

“Thật sao? Tao nghĩ chắc là tao sẽ nhớ ra đấy.”

–Đừng có đọc nữa, mau đi mua cho tao mấy lát bánh mì đi, ha?

[Chủng biến dị hạng 6, Song Minwoo đã kích hoạt “Tăng cường trí nhớ” (Cấp 3)!]

“Tao biết mày.”

[Kỹ năng đặc biệt, “Bức tường thứ tư” đang bị lung lay.]

...Chết tiệt, ra là vậy. Giờ thì tôi đã biết kỹ năng Bức tường thứ tư là gì rồi.

Một nụ cười xuất hiện trên môi Song Minwoo, “Hay thật đấy, một thằng mọt sách như mày mà cũng sống sót được tới lúc này? Phế vật suốt ngày chỉ biết đọc truyện.”

“…...”

“Ha ha, đúng mày rồi. Chẳng phải mày là cái đứa trốn đi đọc truyện lúc giữa giờ xong bị tao tẩn cho đó sao? Mày còn nhớ tao không?”

Tôi nhớ chứ, tất nhiên là nhớ. Cơn thịnh nộ liền dấy lên trong lồng ngực.

“Tao là Song Minwoo. Lẽ ra mày phải nhớ mặt của bạn cùng trường cũ chứ ha? Cũng khéo thật, tao còn đang tự hỏi liệu mày đã về chầu trời hay chưa.”

Hồi 17 tuổi, tôi đã từng nghĩ rằng. Nếu như có được sức mạnh trong tay, tôi sẽ lập tức xé xác cái tên trước mặt mình.

Song Minwoo gằn giọng, “Bộ tiểu thuyết mà mày đọc lúc đó, tao có thể đọc nó ở đâu hả?”

Vừa nghe thấy những lời này, tôi lập tức nhớ tới một cảnh tượng: Trong lúc tôi đang bị bè lũ của hắn đánh đập, thì hắn ngồi vào chỗ của tôi, tay lướt bộ truyện mà tôi đang đọc.

...Lẽ nào?

–Ê này, thằng chó otaku kia, mày đọc mấy cái thứ này ấy hả? Có thú vị không vậy?

Nó thú vị chứ.

Dù sao thì bộ truyện mà tôi đọc khi đó chính là…

Huỵch!

Song Minwoo tung nắm đấm thẳng vào bụng khiến cả người tôi văng ra xa, găm chặt vào bức tường bên ngoài của tòa nhà, cùng lúc đó các avatar của Han Sooyoung lao tới tấn công Song Minwoo.

Rầm!

Bức tường bên ngoài tòa nhà đổ sập xuống cơ thể tôi.

[Kỹ năng đặc biệt, “Bức tường thứ tư” đang bị lung lay.]

[Bức tường thứ tư.] Đó là kỹ năng đặc biệt tôi có ngay từ đầu. Đến hiện tại tôi vẫn chưa thể tỏ tường mọi tác dụng của nó, thế nhưng ít nhất có một điều tôi có thể chắc chắn rằng:

Kỹ năng này giúp tôi nhìn thế giới dưới dạng “một bộ tiểu thuyết”.

Thật ra thì có đôi lần tôi cũng cảm nhận được sự bất thường. Tôi thường đưa ra những kết luận và hành động mà tôi sẽ không thể nào đưa ra nếu là ở thế giới hiện thực, cứ như thể tôi đang đứng bên ngoài, bình tĩnh quan sát thế giới này vậy.

Tất cả là nhờ tác dụng của Bức tường thứ tư.

“Đờ mờ… Anh đang làm cái gì vậy?”

Một giọng nói giận dữ vang lên. Sau khi dọn đống đất đá trên người xuống, tôi thấy một Han Sooyoung đang nổi trận lôi đình đứng chắn trước mặt mình.

Hàng tá avatar của của cô ấy đang đấu với Song Minwoo và bầy sói trên hành lang. Máu tuôn ra từ mũi của Han Sooyoung và mạch máu căng phình trên khắp khuôn mặt cô. Han Sooyoung thật sự là quá giỏi khi có thể vắt cạn nguồn ma lực vốn ít ỏi của mình để thi triển hàng loạt kỹ năng như vậy.

“Anh bảo tôi cứ tin ở anh, thế mà anh đang làm cái quái gì thế hả?”

Tôi chậm rãi đứng dậy, cơn đau từ những chiếc xương bị gãy trước đó bắt đầu kéo tới. Đúng là đau thấu xương thật mà. Tôi quên béng rằng Bức tường thứ tư cũng là một loại buff giảm đau.

[Các tinh tọa cảm thấy bối rối trước tình tiết phát triển ngoài dự kiến.]

Tôi nén đau và đứng dậy, phủi đi bụi đất trên người.

“Đây là một kịch bản vượt qua chính mình.”

"... Gì cơ?”

“Lúc nào cũng dễ dàng chiến thắng thì còn gì thú vị nữa? Đôi khi ta cũng phải vượt qua nghịch cảnh chứ.”

“Ồ, thế ra đây là lý do khiến anh bị đánh cho ra bã ấy hả?”

“Tôi chỉ vừa suy tư một lát thôi mà.”

[Rất nhiều tinh tọa cảm thấy an tâm.]

Bức tường thứ tư là một kỹ năng khiến cho thực tại trông như một quyển tiểu thuyết, thế thì lý do khiến nó lung lay đã quá rõ ràng.

Kengg!

Đó là vì tôi đã nhìn nhận Song Minwoo như một phần của “hiện thực”. Hắn ta là tên cặn bã đã bắt nạt và biến những năm tháng thiếu niên của tôi thành địa ngục.

"... Hình như anh biết tên kia hả?” Han Sooyoung là một nhà văn và một người phụ nữ nhanh nhạy. Tôi đưa mắt nhìn cô, Han Sooyoung khựng lại, vội thêm lời, “Tôi xin lỗi. Tôi không muốn nghe lén nhưng những lời hắn nói với cậu…”

Dù sao thì cô ta cũng có kỹ năng Phát hiện nói dối, nên tôi đành trả lời thành thật.

“Đúng vậy, tôi biết hắn.”

“Tôi cũng đoán sơ sơ được rồi...”

“Hồi tôi còn nhỏ, chỉ là một chấn thương tâm lý hiển nhiên thôi.”

"... Chấn thương tâm lý hiển nhiên là kiểu gì? Loại chấn thương nào cũng nghiêm trọng đấy.”

Han Sooyoung nói rồi gạt đống máu đang chảy từ mũi xuống ra.

“Này! Thế rốt cuộc chuyện là thế nào? Chị đây giúp sẽ giúp chú thức tỉnh, nên chú cứ kể đi. Chẳng phải là trong “Bí kíp sinh tồn” thì chú chỉ cần nói vài câu, sau đó thức tỉnh là sẽ mạnh hơn gấp bội sao?”

“Cô nghĩ tôi là Lee Hyunsung chắc?”

Sau cùng thì tôi vẫn sẽ là người tự thân đứng ra giải quyết vấn đề này thôi. Sẽ rất phiền phức nếu sau này Bức tường thứ tư cứ lung lay mỗi lần tôi gặp lại người từng tạo ra chấn thương tâm lý cho mình.

Nhưng trên hết, tôi giờ đã 28 tuổi rồi. Tôi không còn là cậu bé 17 tuổi bị bọn bắt nạt làm khổ làm sở nữa.

[Một tinh tọa thích trả thù đã tiết lộ danh xưng của mình.]

[Tinh tọa “Kẻ Vượt qua Thử thách Muộn màng” đang cổ vũ cho bạn.]

[Một vài tinh tọa đã thống nhất với nhau.]

[Một kịch bản thưởng đã được mở ra!]

+

[Kịch bản thưởng - “Vượt qua chấn thương tâm lý”]

Phân loại: Phụ

Độ khó: C

Điều kiện thông qua: Một số tinh tọa, chẳng hạn như “Kẻ Vượt qua Thử thách Muộn màng” đã yêu cầu một kịch bản thưởng dành cho bạn. Hãy xóa bỏ bóng ma tâm lý trong quá khứ và chữa lành tổn thương tâm lý của chính mình trong thời gian quy định.

Thời gian: 1 tiếng

Phần thưởng: ???

Thất bại: Nhận lấy sự khinh thường từ tinh tọa “Kẻ Vượt qua Thử thách Muộn màng”.

+

“Kẻ Vượt qua Thử thách Muộn màng” là một tinh tọa mà tôi đã từng thấy trong “Bí kíp sinh tồn”. Theo như những gì tôi biết thì tinh tọa này đến từ một thế giới khác. Tính tới việc gã sẽ xuất hiện ở kịch bản thứ năm thì chắc giờ cũng đã đến lúc gã được xuất hiện nhiều hơn rồi. Dù sao thì đây cũng là một lời chúc phúc trá hình. Tôi ném Áo tơi của Samyeongdang cho Han Sooyoung.

“Lau máu mũi và lùi lại đi.”

“Hả?”

“Đủ rồi.”

Tôi vượt qua đám avatar của Han Sooyoung và nhảy tới trước mặt đám người sói.

[Đã cộng 6,000 xu vào “Nhanh nhẹn”.]

[Nhanh nhẹn (Cấp 30) => Nhanh nhẹn (Cấp 40)]

[Thân thể bạn giờ đây nhanh nhẹn như một cơn gió.]

[Đã cộng 15,500 xu vào “Sức mạnh”.]

[Sức mạnh (Cấp 25) => Sức mạnh (Cấp 50)]

[Cơ bắp của bạn đang cuồn cuộn như một con quái vật.

Lẽ ra tôi nên làm điều này sớm hơn. Tôi đã quá thận trọng kể từ khi bị “cơn bão hợp lý hóa” đánh không lâu trước đó.

Rẹt!

[Đã kích hoạt tùy chọn đặc biệt của “Tín Niệm Bất Diệt”.]

[Thuộc tính aether đã chuyển đổi sang “Thần thánh”.]

Kenggg!

Không có lý gì để tôi thua trong cuộc chiến này. Bức tường thứ tư bị lung lay làm khả năng phán đoán của tôi cũng bị ảnh hưởng phần nào. Nếu nghĩ kỹ lại thì tôi có đủ khả năng để chế ngự những gã này. Nhiều là đằng khác.

Soạt!!

Đám người sói đổ rạp trước lưỡi kiếm của tôi. Chúng mang trong người thuộc tính bóng tối, thế nên chúng cực kỳ yếu ớt trước thuộc tính thần thánh. Hơn nữa, tôi cũng không cần phải lo lắng bị trừng phạt vì vi phạm luật ‘bất sát’. Như đã nói trước đó, chúng là chủng biến dị, không phải con người. Chúng đã không còn là đồng loại của con người nữa.

Tôi nhìn thấy Song Minwoo trong đám người sói. Đôi mắt hắn từ từ trợn lên. Giọng nói mang theo hơi thở nặng nhọc của Han Sooyoung vang lên phía sau tôi.

“Này! Liệu anh có ổn không đó?”

Tôi không trả lời. Bởi vì thật ra tình huống lúc này cũng giống y trước.

[Kỹ năng đặc biệt “Bức tường thứ tư” đang lung lay.]

Tuy nhiên, lần này đã khác trước.

“Không sao. Chương trình vượt qua chính mình đến đây là hết rồi.”

Tôi lao thẳng về phía Song Minwoo.

Gràooooooo!

Một vài ý niệm lóe lên trong đầu tôi. Nếu tôi sử dụng Giản Bình Nghi và gọi một tinh tọa như ‘Thợ săn Ngôi sao Lục giác” ra là ván này sẽ phá đảo ngay thôi. Thế nhưng tôi lại không muốn vượt qua chấn thương tâm lý của mình bằng kiểu đánh đấm đó.

Lần này, tôi phải chiến đấu với toàn bộ sức mạnh của mình.

[Chủng biến dị hạng 6, Song Minwoo đã kích hoạt “Tăng tốc” (Cấp 5)]

Sau khi ‘Tăng tốc’ được kích hoạt, thân thể Song Minwoo di chuyển với tốc độ cực nhanh. Độ nhanh nhẹn của hắn ta đã đạt cấp 40 và giờ đây còn được gia tăng nhờ hiệu ứng của “Tăng tốc” Cấp 5 nữa.

Tôi không có bộ pháp nên chỉ có thể đi đường tắt mà thôi.

[Đã cộng 7,000 xu vào “Nhanh nhẹn”]

[Nhanh nhẹn (Cấp 40) -> Nhanh nhẹn (Cấp 50)]

[Tốc độ của bạn giờ đây nhanh như vũ bão.]

Nếu như không có kỹ năng đặc biệt thì tôi sẽ dùng chỉ số để đối phó. Tôi nhẹ nhàng tránh đi móng vuốt đang lao tới và đưa đường kiếm lên.

“Gràooo!”

Khi cánh tay bị tôi chém đứt còn đang bay trong không trung thì cánh tay còn lại của hắn cũng bị tôi chặt xuống. Song Minwoo trở nên hoảng loạn và mất thăng bằng. Tôi nhanh chóng bắt lấy cơ hội và chém đứt hai chân hắn.

Grặc!

Song Minwoo gầm lên khi cả tay lẫn chân đều bị chặt đứt trong chớp mắt. Chỉ với một tiếng gầm, các chi đã đứt lìa của hắn đã dần dần mọc lại như cũ. Đây chính là đặc quyền của người só: “Tái tạo thân thể”. Tuy nhiên, thông thường thì tốc độ phục hồi phải chậm hơn mới phải.. .Chẳng lẽ tên khốn này đã nhận được ai đó “bảo hộ”?

Ừ thì… thế có khi lại tốt hơn.

[Tinh tọa “Kẻ Vượt qua Thử thách Muộn màng” đang tập trung theo dõi hành động của bạn.]

Mục đích của kịch bản thưởng lần này không phải là để giết hắn, mà là vượt qua chấn thương tâm lý. Không đời nào gã tinh tọa đó hài lòng nếu đối tượng trả thù bị giết một cách dễ dàng như vậy cả. Tôi cất kiếm đi và quyết định dùng sức mạnh của nắm đấm.

[Đã cộng 8,000 xu vào sức mạnh.]

[Sức mạnh (Cấp 50) => Sức mạnh (Cấp 60)]

[Sức mạnh của bạn đã thu hút những gã khổng lồ.]

[Các chỉ số tổng của bạn đã gần như chạm tới giới hạn của kịch bản này.]

Tôi nắm lấy cổ Song Minwoo khi tứ chi của gã vẫn đang trong quá trình mọc lại.

[Kỹ năng đặc biệt “Bức tường thứ tư” đang lung lay.]

Mỗi lần nhìn vào mặt hắn ta, tôi lại cảm thấy “Kim Dokja 17 tuổi” bên trong mình đang thu người lại.

Thật đáng thương. Giờ thì, người anh này sẽ trả thù cho em.

“Minwoo, trước đó mình chưa chào hỏi bồ đường hoàng ha.”

“Hả…?”

“Rất vui được gặp bồ nè.”

Tôi thụi một cú vào bụng hắn.

“Hộc…..!”

“Nhưng mà ấy, hồi đó mình đau lắm luôn.”

“Kim Dokja 17 tuổi” đang quan sát tôi từ trong tiềm thức. Cứ tự nhiên mà thưởng thức cảnh tượng này nhé. Để xem kẻ bắt nạt mà cậu từng sợ hãi có năng lực tới đâu.

“Cơ mà nếu như bồ có lương tâm ấy. Thì chẳng phải bồ nên xin lỗi mình trước khi đòi mình ôn lại kỷ niệm xưa hay sao?”

Một tay tôi giữ chặt hắn còn tay kia thì tiếp tục đấm. Ngực, bụng và cả mặt.

“Đọc tiểu thuyết thì có gì sai hả? Tao đã đụng đến mày chưa?” Thay mặt “Kim Dokja 17 tuổi”, tôi đấm hắn hết lần này đến lần khác.

“Thằng chó, tao lấy tiền của mày để mua tiểu thuyết chắc?”

Những cú đấm không chút nhân nhượng đã làm cho hàm răng hắn gãy nát, cơ ngực bị dập nát còn xương thì vỡ vụn. Mấy tên người sói gần đó gầm gừ nhưng lại không thể tiếp cận. Ngay cả khi không sử dụng kỹ năng “Sự đe dọa của Kẻ săn mồi” thì tôi vẫn khiến bọn chúng phải run rẩy.

Bởi vì nỗi sợ thật sự được sinh ra từ cách biệt sức mạnh.

Chắc phải 10 phút trôi qua rồi ấy nhỉ? Song Minwoo bắt đầu van xin với cái miệng be bét máu.

“G, gặc! X-xin lỗi, tôi xin lỗi…!”

“Thật không? Mày thật sự thấy có lỗi?”

“Đúng vậy! Tôi vô cùng vô cùng xin lỗi! L-lúc đó tôi trẻ người non dạ…”

Tất nhiên rồi. Tôi biết chứ. Bởi vì tôi đã đủ lớn để hiểu rằng trẻ con ở độ tuổi đó có thể tàn nhẫn tới mức nào. Tuy nhiên...

“Hình như mày hiểu lầm rồi… Tao đánh mày không phải vì cần mày xin lỗi.” Đây không phải chuyện có thể cảm thông hay tha thứ, “Ngay từ đầu, tao đã không phải là người mày cần xin lỗi.”

“Mày đang nói cái đéo gì vậy...”

“Giờ tao sẽ đánh mày tới khi những chấn thương tâm lý tan hết thì thôi.”

Tôi nhìn Song Minwoo đã ngã quỵ và nghĩ về thời niên thiếu của mình. Khi đó tôi bất lực, yếu đuối và chẳng có gì ngoài tiểu thuyết. Thật ra thì Han Sooyoung nói đúng.

Trên thế gian này không có chấn thương tâm lý nào hiển nhiên cả.

Tất cả những chấn thương tâm lý đều nghiêm trọng đối với những người liên quan, thế nên tôi không nghĩ chấn thương của mình có thể dễ dàng biến mất chỉ với mấy cú đấm này. Tôi vẫn sẽ có những cơn ác mộng, nơi mà Kim Dokja năm 17 tuổi bị mắc kẹt và chịu đựng những bi kịch lặp đi lặp lại.

Tuy nhiên, tôi cũng thấy thoải mái hơn phần nào, giống như khi đọc “Bí kíp sinh tồn” vậy.

Những cú đấm của Kim Dokja 28 tuổi có lẽ sẽ giúp được Kim Dokja 17 tuổi thoát khỏi cơn ác mộng, dù chỉ là trong một khoảng thời gian ngắn.

“Hộc! Khụ khụ! D-dừng...lại…”

Tựa như “Yoo Jonghyuk” đối với tôi vào thời điểm đó vậy.

“Khụu...”

Tôi đã đấm hắn bao nhiêu cú rồi nhỉ?

Cuối cùng thì cũng tới lúc tôi không còn cảm xúc gì khi nhìn khuôn mặt Song Minwoo nữa.

[Kỹ năng đặc biệt ‘Bức tường thứ tư’ đã ngừng lung lay.]

[Đã đạt điều kiện qua kịch bản thưởng!]

Truyện Chữ Hay