Góc nhìn của Độc giả Toàn tri

tập 29: yến tiệc của các tinh tọa (5).

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch: Cúc - Biên tập: Luna, Bút Lông

Khai mạc nghi lễ kế thừa giai thoại, sáu căn phòng nhỏ được dựng lên phía cuối sân khấu. Số lượng phòng đúng bằng số lượng hóa thân tham gia nghi lễ.

―Các hóa thân vui lòng nhanh chóng di chuyển vào [Căn phòng bí mật]!

Cơ chế của nghi lễ Kế thừa giai thoại rất đơn giản, các hóa thân sẽ gặp riêng với các tinh tọa bên trong “phòng” và lắng nghe các điều kiện họ đưa ra. Sau đó các hóa thân sẽ công bố giai thoại mình lựa chọn.

Bước đến căn phòng ghi “Hóa thân Kim Dokja”, tôi nói với Yoo Junghyuk, “Gặp anh sau nhé.”

Yoo Junghyuk không trả lời mà tiến thẳng luôn vào phòng. Tôi bước vào căn phòng của mình rồi ngồi xuống. Âm thanh bên ngoài đã hoàn toàn bị ngăn cách, dường như không gian này đã bị cô lập.

[Căn phòng bí mật.]

Đây là một trong những nơi được bảo mật tốt nhất Tinh Hà. Chuyện xảy ra ở đây sẽ không bị bất kỳ kẻ nào biết được, thậm chí là cả những dokkaebi.

[Bạn đã trở thành chủ nhân của “Căn phòng bí mật” trong một giờ.]

[Bạn đã được trao quyền quản lý của “Căn phòng bí mật”.]

[Thời gian tối đa bạn có thể sử dụng Căn phòng bí mật là một giờ.]

[Xin hãy kết nối với nhiều tinh tọa nhất có thể trong thời gian cho phép.]

Tôi nhìn về phía cửa chờ đợi người đầu tiên bước vào. Được rồi, ai sẽ là vị khách đầu tiên đây? Ngay lúc đó, có ai đó đã đá văng cửa tiến vào. Người đó khoác một bộ pháp phục màu vàng, với một quyển Thánh điển lơ lửng sau lưng.

[Hóa thân Kim Dokja, hãy chọn giai thoại “Lễ phục sinh”.]

… Người đến đàm phán đầu tiên hình như là một vị thần Ấn Độ.

***

[Tinh tọa “Tổ tiên của nhân loại” đang nhìn bạn.]

Người đàm phán của Vedas là tinh tọa ‘Manu’, kẻ được xưng là “Tổ tiên của loài người”. Tôi biết giai thoại của ông ta, đương nhiên không phải vì tôi đã đọc thần thoại Ấn Độ, mà là nhờ Bí kíp sinh tồn.

「Theo thần thoại Ấn Độ, Manu là người duy nhất còn sống sót sau cơn đại hồng thủy nhờ cứu mạng một con cá. Để trả ơn, con cá đó chuẩn bị cho Manu một con thuyền để chạy nạn đến tận Himalaya…」

…Nhớ lại giai thoại này, tôi đã rõ vì sao người đàm phán lại là ông ta. Ông ta và tinh tọa “Chủ nhân của con thuyền” thuộc Eden đã nhẵn mặt nhau trong những cuộc tranh luận về bản quyền của giai thoại này[note50206]. Nói cách khác, Manu là chuyên gia giải quyết các vụ việc về tranh chấp bản quyền giai thoại của Vedas.

“…Chủ nhân của ngày 25 tháng 12 không tới hay sao ạ?”

[Ngươi nghĩ ngài ấy rảnh rỗi đến thế à? Thôi đừng đánh trống lảng nữa, trả lời luôn ngay đi. Ngươi sẽ chọn “Ngày lễ phục sinh” chứ?]

Thái độ đàm phán kiểu gì thế này? Chủ nhân của giai thoại Lễ phục sinh là Mithras còn không thèm xuất hiện nữa chứ.

[Nếu ngươi không điếc, ngươi hẳn phải biết rằng Vedas là một trong những tinh vân lớn nhất “Tinh Hà”. Vô số thần thoại đã được sinh ra tại Vedas, và có rất nhiều những tinh vân khác đã đạo nhái giai thoại của bọn ta. Đặc biệt là mấy kẻ đến từ Eden…]

“Cái đó là chuyện cá nhân của các ngài rồi. Tôi xin vào đề luôn, giờ nếu tôi chọn Lễ phục sinh, Vedas có thể cho tôi cái gì?”

[Ngươi sẽ nhận được sự bảo hộ của Thần mặt trời.]

“Sự bảo hộ của Thần mặt trời cụ thể là gì vậy ạ?”

[Tại sao ta phải giải thích với ngươi? Tên nhân loại ti tiện…!]

“Tôi xin hỏi ngài một câu.”

[Cái gì?]

“Bộ ngài không thấy cái cụm từ “nhân loại ti tiện” nó xưa như diễm rồi à? Tinh tọa thì luôn yêu thích các câu chuyện mới mẻ độc đáo, mà sao các ngài lại suốt ngày chì chiết nhân loại bằng mấy từ cũ rích vậy ạ?”

Manu trợn trừng mắt với tôi.

[Ngươi nghĩ gì mà dám ăn nói xằng bậy như vậy…!]

“Thì tôi nghĩ thế đấy ạ.”

[Bạn đã sử dụng quyền quản lý của “Căn phòng bí mật”.]

[Tinh tọa “Tổ tiên của loài người” đã bị trục xuất khỏi phòng!]

Theo lệnh của tôi, một luồng sáng bao vây lấy Manu đang la ó và ông ta nhanh chóng biến mất. Khi còn có cơ hội thì tôi phải tranh thủ xử lý cho dứt điểm.

Ở trong căn phòng bí mật này thì các tinh tọa không thể làm gì tôi, dù có là tinh tọa bậc giai thoại đi chăng nữa. Còn chuyện sau khi tôi kế thừa giai thoại thì đó là một vấn đề khác rồi, ít nhất thì hiện tại người có tiếng nói lớn nhất ở đây vẫn là tôi.

“Tiếp theo.”

Tôi vừa dứt lời đã có người tiến vào. Người đó đeo một chiếc vương miện cũ rích, mặc quần áo rách nát tả tơi như một kẻ lang thang. Ai đây nhỉ?

[Hóa thân Kim Dokja, hãy gia nhập Olympus.]

Ô hay, mấy tên này cùng nhau học văn mẫu “Hướng dẫn sử dụng Kim Dokja” trước khi đến đấy à?

[Tinh tọa “Kẻ tự khoét mắt mình” mỉm cười với bạn.]

….Kẻ tự khoét mắt mình?

[Dường như ngươi biết ta.]

“Hồi còn học đại học, tôi đã được giảng về những câu chuyện của ngài tới muốn ong cái lỗ tai luôn rồi.”

[Ồ thế à? Bất ngờ đấy. Một đất nước phương đông nhỏ bé vậy mà cũng…!]

“Kẻ tự khoét mắt mình”. Đó là Vua Oedipus, cái tên được nhắc đi nhắc lại đến chán ngấy trong các lớp đại cương ở trường đại học. Nghe đi nghe lại nhiều quá làm tôi ghét luôn cả Sophocles[note50207].

“Thật ra thì, tôi đã nghe lời đề nghị từ phía “Thần của Rượu vang và Hoan lạc” rồi. Ngài muốn tôi trở thành “Giáo chủ Bacchus” đúng không?”

[Bacchus à? Hắn ra tay cũng sớm đấy.]

Tự dưng lại thấy lạnh gáy ngang.

Persephone cũng đến tham dự yến tiệc, nhưng lại chẳng muốn dính líu tới các thành viên khác của Olympus. Dionysus thì khuyên tôi chớ nên tin tưởng bất kỳ ai. Cả hai người họ đều can ngăn tôi gia nhập Olympus, trong khi Vua Oedipus thì ngược lại.

[Ta không định khuyên ngươi về phe Bacchus. Ta càng không muốn nói về bản quyền của giai thoại phục sinh.]

Nói cách khác, mục đích của vua Oedipus hoàn toàn khác với hai tinh tọa kia.

…Xem ra đây mới là đại diện “đích thực” của Olympus?

[Giai thoại Olympus sẽ cho ngươi là “Lễ hội sấm chớp”.]

“Dạ?”

Tôi kinh ngạc. Lễ hội sấm chớp là giai thoại của Zeus, một trong ba vị thần tối cao. Oedipus nhìn phản ứng của tôi và nở một nụ cười quái gở.

[Xem ra ngươi cũng biết về giai thoại này. Đúng vậy đấy. Giai thoại chúng ta sẽ cho ngươi hoàn toàn khác biệt so với những giai thoại phục sinh của các tinh vân khác.]

“…Tại sao ngài lại đưa cho tôi giai thoại cao cấp cỡ này?”

[Bởi vì ba vị nữ thần của vận mệnh đã thoáng thấy số phận của ngươi.]

…Số phận của tôi.

[Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ có tư cách kế thừa “Lễ hội sấm chớp”. Tất nhiên, ngươi cũng có thể chọn kế thừa giai thoại “Tiên tri mù” của ta, nhưng… một kẻ vốn được thiên hạ đồn là “tiên tri” như ngươi, chắc cũng chẳng thèm ngó ngang gì tới nó.]

“Đợi đã, ý ngài là gì? Tại sao số mệnh của tôi…”

[Quyền quyết định là của ngươi. Tuy nhiên, chắc chắn ngươi sẽ cần đến Olympus, nên hãy suy nghĩ kỹ càng.]

Oedipus biến mất khỏi căn phòng, để lại mình tôi trong sự bối rối. Tôi không biết “số mệnh” mà Oedipus nhắc đến là gì, nhưng nếu đó thật sự là tiên đoán của ba vị nữ thần vận mệnh, thì có lẽ tôi sắp phải đối mặt với biến cố rồi đây.

Với lại, việc đủ tư cách để kế thừa giai thoại từ thần thoại Hy Lạp làm tôi cảm thấy có chút nôn nao. Dù sao thì mấy cái giai thoại ở bên đó đều…

[Xin chào?]

Ngay trước khi đầu tôi kịp nảy số, thì ai đó đã bước vào phòng. Một mùi hương trong lành và ngọt ngào thoang thoảng trong không khí, gương mặt xinh đẹp của một thiên thần xuất hiện ngay trước mắt tôi. Đó là một cô bé thiên thần, nhưng lại khiến người ta liên tưởng đến một tiểu ác quỷ.

Xem ra đã đến lượt Eden.

“…Tôi cứ nghĩ “Chủ nhân của con thuyền” sẽ đến, nhưng không ngờ lại là ngài.”

[Cậu thất vọng lắm hả?]

Tim tôi nảy lên khi nghe thấy giọng nói ấy.

…Uriel đáng yêu quá đi mất.

“Không hề, tôi vui lắm.”

[Tôi rất muốn được gặp cậu đấy Kim Dokja!]

Uriel ôm chầm lấy tôi. Tôi có thể cảm nhận làn da của cô ấy qua lớp lụa mỏng. Thật là cái ôm của ác quỷ. Chiếc váy lụa hở lưng của cô nàng khiến tôi không biết đặt tay vào đâu. Uriel thích thú xoa nắn mặt tôi như thể tôi là một con búp bê dễ thương nhất trên đời vậy. Tôi thở dài.

“Tôi cũng… rất muốn được gặp ngài.”

[Tuyệt quá!]

Mặc dù hơi xấu hổ thật nhưng đúng là tôi rất vui khi được gặp cô ấy. Uriel là tinh tọa đã dõi theo tôi từ kịch bản đầu tiên kia mà.

“Ngài muốn tặng tôi “Con đường của Messiah” sao?”

[…Hả, à! Tôi đang muốn nói với cậu chuyện đó đây!]

Uriel ngẩng phắt dậy, nhìn vẻ ngạc nhiên trên gương mặt cô ấy, xem ra cô ấy hoàn toàn quên mất chuyện chính. Chắc hẳn cô ấy rất vui khi được gặp tôi.

[Đều tại cậu quá đẹp trai đó.]

“Nghe thuyết phục quá trời.”

Uriel cười nói, [Kim Dokja, cậu sẽ chấp nhận giai thoại của Eden chứ?]

“Ừm. Tôi cần thêm thời gian suy nghĩ đã.”

[Tại sao chứ? Giai thoại của chúng tôi rõ ràng là hấp dẫn nhất! Những giai thoại khác không thể sánh bằng!]

Hiển nhiên là vậy. “Con đường của Messiah” là giai thoại phục sinh có tầm ảnh hưởng lớn nhất. Chỉ là có một vấn đề.

“Tôi sẽ đánh mất một thứ quý giá nếu nhận nó.”

[Hả? À. Ừ nhỉ. Nếu cậu chọn giai thoại của chúng tôi, cậu sẽ không còn chim cúc cu nữa… Không thể được!]

Tôi tưởng cô ấy sẽ sẽ cố gắng thuyết phục nhưng không ngờ Uriel lại kích động đến run rẩy. Người có nguy cơ bị thiến là tôi chứ có phải cô đâu mà lo lắng thế ủa alo?

[Làm sao đây? Nếu mình không thuyết phục được Kim Dokja, ngài Metatron sẽ không cho mình lên mạng cả tháng lận… Nhưng mà nếu cậu ấy chấp nhận, Kim Dokja sẽ thành hoạn quan mất… Nếu mà như vậy… Ôi, chờ đã nào. Nếu mà đổi vị trí thì hình như cũng được mà…?]

…Vị trí gì cơ?

[Được rồi! Kim Dokja! Đừng lo lắng quá. Dù sao thì…!]

Uriel trông vô cùng kiên quyết.

Tôi lắc đầu “Tôi không muốn vậy.”

[Ôi! Không sao đâu mà, nếu cậu thành thái giám…!]

“Tiếp theo.”

***

Sau đó, tôi gặp rất nhiều tinh tọa, có Tamna, Guiok, và cả các tinh tọa độc lập nữa.

Đặc biệt là các tinh tọa bậc vĩ nhân của Bán đảo Hàn Quốc đã cổ vũ tôi rất nhiều. Ngoài ra, họ cũng không hy vọng tôi có quan hệ mật thiết với tinh vân nào.

[Cậu là hy vọng của thế giới này.]

[Xin hãy vững chí.]

Tôi hiểu tâm trạng của họ. Các tinh tọa bậc vĩ nhân đã luôn bị các tinh tọa bậc giai thoại chèn ép, thấy tôi được hành xử tùy tâm tùy tính thế này bọn họ cũng ghen tị lắm ấy chứ.

Chẳng bao lâu sau, thời gian đàm phán kết thúc, các hóa thân lần lượt lên sân khấu. Đã đến lúc đặt lên bàn cân những giai thoại được mời chào và đưa ra quyết định lựa chọn giai thoại nào rồi đây.

―Ngay bây giờ, hãy công bố kết quả của nghi lễ Kế thừa giai thoại! Đầu tiên là Selena Kim từ nước Mỹ!

Con dokkaebi trên sân khấu hăng hái liến thoắng y chang mấy bà bán kem trộn vậy. Nó phấn khích như thế cũng dễ hiểu thôi, sau vụ này kiểu gì Cục quản lý chẳng kiếm được bộn tiền.

―Selena Kim đã quyết định nhận kế thừa giai thoại “Aegis bất khuất”[note50208] của tinh tọa “Phần lương tâm cuối cùng”!

Woaaaaaaa!

Selena Kim đã chọn Olympus… với tư cách là Người bảo vệ Đức vua, cô ấy rất hợp với giai thoại “Aegis bất khuất”.

Càng lúc tôi càng cảm thấy lòng như lửa đốt. Dù lựa chọn của tôi có là gì đi nữa thì tôi vẫn sẽ kết thù với một phe nào đó. Mà nếu tôi không chọn bất cứ bên nào, thì số lượng kè thù của tôi cũng chỉ có tăng lên chứ không có giảm.

‘Nghĩ đi nào. Vấn đề của mình bây giờ là nên trở mặt thành thù với ai.’

Đây là những gì Persephone đã nói.

Tôi đã phần nào hiểu được dụng ý của bà ấy rồi. Có lẽ ý của Persephone là tôi nên bao trọn tất cả các “giai thoại phục sinh”? Dù sao thì tôi cũng không chỉ có một mạng, khéo lần tiếp theo tôi hồi sinh bọn họ lại tranh cướp nhau đòi tôi nhận kế thừa giai thoại của bọn họ ấy chứ.

Nhưng vẫn còn một vấn đề nan giải khác.

Eden và Vedas chắc chắn sẽ không chịu nhường “lần phục sinh đầu tiên” của tôi cho đối phương đâu. Vả lại, nếu tôi nhận kế thừa trực tiếp từ bọn họ thì chắc chắn sẽ phải chịu hạn chế là trở thành kẻ phụ thuộc vào bọn họ.

Đó là điều không thể tránh khỏi. Bởi lẽ ngay từ ban đầu, mối quan hệ giữa hóa thân và tinh tọa đã là không bình đẳng rồi.

Chờ đã, “bình đẳng” …?

Cuối cùng đã đến lượt Yoo Junghyuk lên sân khấu.

―Người tiếp theo là Bá vương của Seoul…

Nhìn Yoo Junghyuk bước đến mà đám khán giả nuốt nước miếng thèm thuồng. Các tinh tọa bậc giai thoại nhìn hắn ta bằng ánh mắt rất vi diệu. Trong số bọn họ, có những kẻ khao khát có được Yoo Junghyuk, có những kẻ khác lại e sợ Yoo Junghyuk…

Ngay lúc này, một ý nghĩ nảy lên trong đầu tôi.

Yoo Junghyuk mở miệng. “Tôi…”

Dionysus đã từng nói với tôi rằng chớ có tin bất cứ kẻ nào, tuy nhiên, điều đó chỉ áp dụng với các tinh tọa. Ít nhất vẫn có một người mà tôi có thể tin tưởng được đang ở ngay đây.

Tôi lao về phía sân khấu, nắm lấy tay Yoo Junghyuk và giơ thẳng lên trời.

“Tôi có điều muốn nói.”

Tôi nói dõng dạc trước toàn thể các tinh tọa. Tôi nhanh chóng liếc nhìn phản ứng của bọn họ, hầu hết đều trông rất bất ngờ. Còn Uriel thì như thể sắp xỉu ngang vậy.

Nghi lễ Kế thừa giai thoại vốn không bình đẳng, bởi việc kế thừa một giai thoại được tiến hành dưới hình thức “bảo trợ” từ một phía, và nó diễn ra theo cách đó là do mối quan hệ giữa hóa thân và tinh tọa luôn luôn bất bình đẳng.

[Tinh tọa “Hải quân chiến thần” bối rối trước tuyên bố của bạn!]

Sức mạnh của tinh tọa bậc giai thoại khác hẳn với tinh tọa bậc vĩ nhân. Những kẻ thuộc tinh vân luôn xem thường nhóm còn lại.

[Tinh tọa “Vedas” quan tâm đến quyết định của bạn!]

“Chúng tôi quyết định không nhận kế thừa giai thoại của bất kỳ ai.”

Trong khoảnh khắc, hàng ghế khán giản trở nên vô cùng tĩnh lặng. Vô số ánh mắt đổ dồn về phía Yoo Junghyuk, áp lực khổng lồ đổ ập lên người hắn. Yoo Junghyuk nhìn chăm chăm về phía tôi, đôi tay chúng tôi vẫn đang nắm chặt lấy nhau.

Tôi nở một nụ cười với hắn, rồi quay sang nói với các tinh tọa.

“Chúng tôi sẽ “mua” giai thoại của quý vị.”

Để một trò chơi bất công trở nên công bằng, tôi cần phải khiến cho vị thế của mình ngang bằng với đối thủ.

“Nếu các vị muốn bán giai thoại của mình cho tôi và Yoo Junghyuk, xin hãy giao dịch với “tinh vân” của chúng tôi.”

Truyện Chữ Hay