Góc nhìn của Độc giả Toàn tri

tập 29: yến tiệc của các tinh tọa (4).

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch: Dương Kha - Biên tập: Luna, Bút Lông

Tiếp đến là Yoo Junghyuk, hiển nhiên hắn nhận được sự yêu thích của phần lớn khán giả. Thậm chí có cả tinh tọa ở lầu hai cổ vũ khi hắn lên sàn kia mà. Tôi nghe loáng thoáng ở phía Eden còn réo cả tên tôi nữa, không biết có phải do tôi nghe nhầm hay không.

[Yoo Junghyuuuuk—!]

[Bá Vương no 1!]

[Đến tinh vân của chúng tôi đi!]

Một lát nữa nghi lễ Kế thừa giai thoại mới khai mạc, nên tôi vẫn còn thời gian cẩn thận quan sát tình hình yến tiệc. Mọi tinh toạ ở đây đều là đối tượng cần phải cảnh giác, dù có là bậc vĩ nhân hay giai thoại đi chăng nữa.

Tôi không tới đây để tìm đồng minh, không phải tự dưng mà Dionysus lại nhắc nhở tôi đừng tin tưởng bất cứ ai. Thay vì đi tìm một đối tượng "đáng tin cậy", mục tiêu của tôi là tìm được một đối tượng "hữu dụng".

"Tôi…" Iris tiến lại gần, dường như muốn nói gì đó.

Tôi đã lờ mờ đoán ra được nó định nói gì, nên bèn chặn ngang trước khi con nhỏ kịp mở miệng, "Nếu còn muốn sống thì đừng có ăn nói thiếu suy nghĩ nữa."

"Sao, sao cơ?"

Chỉ trong nháy mắt, vẻ mặt của Iris chuyển từ ngơ ngác sang hoảng sợ, con nhỏ ngẩng lên nhìn không trung.

[Một số tinh toạ ngạc nhiên trước khả năng phán đoán của bạn.]

[Một số tinh toạ đã tài trợ 5,000 xu cho tình tiết sảng khoái này.]

Có một chiếc màn hình trên trần nhà đang phóng to gương mặt của Iris, nhiều tinh toạ cười khúc khích khi thấy con bé đỏ mặt. Iris lẩm bẩm.

"T-tất cả đều bị quay lại ư?"

Nhãi con thật là ngây thơ khi nghĩ rằng các kênh phát sóng của Tinh Hà sẽ ngừng chiếu trong phạm vi thế giới của các tinh toạ. Ngay từ khoảnh khắc chúng tôi bước chân vào đây, ánh mắt của bọn họ đã luôn theo sát để rình rập phản ứng của tôi và Iris.

Đặc biệt là tinh toạ trên lầu hai, nếu như tôi xảy ra xích mích với Iris trong phòng chờ thì chắc bọn họ phấn khích đến điên luôn ấy chứ.

Nhưng mà tôi không rảnh làm xiếc mua vui cho bọn họ. Tôi nói rồi, tôi đâu có đến đây để chơi đâu. Ít nhất thì tôi cũng không muốn mình trông như một thằng hề.

"Lần sau cố lên nhé, nhóc con."

Tôi vỗ vai Iris rồi đứng dậy. Lúc tôi bắt đầu đi lên, các tinh toạ ở trên lầu lớn tiếng mời gọi.

[Kim Dokja! Ở đây này!]

Mọi tinh toạ ngự ở lầu một đều xuất hiện trong trạng thái "biểu tượng" thay vì biến thành con người hay sinh vật nào đó. Bậc vĩ nhân khó mà cáng đáng được việc tiêu hao quá nhiều độ hợp lý để duy trì ngoại hình giống người, vậy nên để hạn chế sự tiêu hao này thì họ thường sẽ giữ hình dạng những biểu tượng đơn giản.

Mà cũng chính vì thế nên ban đầu tôi nhìn hoa cả mắt mà chẳng nhận ra ai với ai.

Lúc này, một cây gậy trúc trụi lủi cùng với một chiếc vương miện vàng Silla lắc lư chuyển động đến gần tôi.

"Ông là Thủ lĩnh của nghĩa quân trọc đầu... Người còn lại là Mị Cẩm chi Tôn?"

[Ồ! Cậu còn nhớ ta kìa!]

[Tôi đây. Lâu rồi mới gặp cậu.]

Tôi gặp được các tinh toạ đến từ Bán đảo Triều Tiên.

[Ta luôn muốn được gặp cậu một lần nhưng không ngờ là lại ở đây.]

Con mắt kia chắc là Độc nhãn Di lặc nhỉ...

Ngoài ra còn có Người hùng cuối cùng của Hwangsangbeol, Đại vương Heungmu. Cả Gyebaek nữa...

[Kim Dokja.]

Tôi nhìn về phía chủ nhân của giọng nói và thấy một đồng 100 won[note50198] đang trôi nổi. 100 won? Là ai vậy?

[Rất vui được gặp cậu.]

"Ngài là..?"

[Ta giận đấy nhé. Không nhận ra ta sao?]

Khoan. Ai được khắc trên đồng 100 won nhỉ?

"Tướng quân?"

Tôi ngập ngừng lên tiếng. Dù lòng yêu nước của tôi không được nồng nàn cho lắm, nhưng khi đứng trước nhân vật này, tôi vẫn thấy tim mình xốn xang đến lạ. Đồng xu lật ngược lại, để lộ hình khắc trên mặt trước của nó.

[Có vẻ như cậu vẫn đang dùng tinh ấn mà ta tặng.]

"Cảm ơn ngài vì lần đó."

Trung Võ Công Yi Sunsin là người đã truyền Khúc kiếm ca cho tôi, ông ấy cũng được mời tới bữa tiệc này.

"Mà sao ngài lại xuất hiện dưới hình dạng này?"

[...Ta có được chọn đâu.]

Erm… hiểu. Vả lại, Trung Võ Công cũng chẳng phải người duy nhất có ngoại hình là tiền. Tôi liếc nhìn tờ tiền xanh phấp phới ở phía bên kia đại sảnh và hỏi.

"Vậy kia chẳng phải là…"

Yi Sunsin gật đầu.

[Ông ấy là “người sáng tạo ra Hangul[note50200]". Cậu biết cái tượng vàng to tướng ở Gwanghwamun chứ?]

Biết chứ, sao có thể không biết được.

Yi Sunshin tiếp tục nói,

[Chúng ta hoá thành biểu tượng được biết đến rộng rãi nhất của bản thân. Chắc trường hợp của ông ấy cũng giống như ta.]

Tôi hơi cúi người chào "Người sáng tạo ra Hangul", ông ta đang nhìn về phía này bằng ánh mắt u oán. Đến vua Sejong còn bị thành như thế, thì người vốn được mang biểu tượng thuyền mai rùa như Yi Sunsin cũng chỉ còn đáng 100 won. Hai vị danh nhân bị đóng khung trên đồng 100 won và tờ 10 nghìn won nên biểu tượng tượng trưng của họ giờ cũng biến thành tiền luôn.

Tôi chợt nghe thấy tiếng cười lanh lảnh vọng xuống từ lầu hai.

Tinh toạ ở trên đó đều có dạng "con người", bét nhất cũng là một sinh vật sống. Trong khi đó, ngay cả tinh toạ nổi danh nhất của Bán đảo Triều Tiên cũng không thể duy trì được hình dáng con người. Khó mà tưởng tượng nổi những tinh toạ trên kia mạnh đến nhường nào. Giờ nghĩ lại, tôi mới thấy mình quá là hên khi chỉ phải đấu với cái bóng của Yamata no Orochi.

Đúng lúc ấy, có một tinh toạ thu hút ánh mắt tôi.

"Đó là ai vậy?"

[Hửm? À, người kia ấy hả?]

Tôi nhận thấy một người ngồi uống rượu trên cầu thang dẫn lên hai lầu. Hắn mang một thanh kiếm dài và có hình dạng người thay vì biểu tượng. Nhìn kiểu gì cũng thấy người này chắc hẳn phải thuộc bậc giai thoại, vậy mà những tinh toạ bậc giai thoại khác đi ngang qua lại chỉ trao cho hắn những ánh nhìn khinh miệt.

Samyeongdang chen vào.

[Trong số tất cả các tinh toạ bậc vĩ nhân của Bán đảo Triều Tiên, không có ai vượt qua hắn cả.]

"Người đó là bậc vĩ nhân sao?"

[Có thể coi đó là kẻ mạnh nhất trong số các tinh tọa bậc vĩ nhân ấy chứ. Hắn không cần dựa vào người đời sau truyền bá danh tiếng, mà tự leo lên vị trí ấy bằng những câu chuyện chính hắn tích lũy được.]

Tinh toạ đó đủ khả năng duy trì hình dáng con người ở nơi này, điều đó cho thấy hắn chẳng thua kém gì các tinh toạ bậc giai thoại cả. Trong số các tinh tọa bậc vĩ nhân mà tôi biết thì chỉ có mỗi Sở Bá Vương[note50199] của Trung Quốc là có được tinh cách cỡ vậy thôi…

[Cậu từng nghe tới "Cao Ly Đệ Nhất Kiếm" chưa? Nghe nói dạo gần đây hắn được truyền thừa nhiều lắm.]

Cao Ly Đệ Nhất Kiếm.

"Lẽ nào là..."

Ngay lập tức tôi nhận ra đó là ai, đáng ra tôi nên nghĩ đến người đó ngay từ đầu mới phải. Tinh toạ mạnh nhất Bán đảo Triều Tiên ngoài hắn ra thì còn ai vào đây nữa.

[Tránh đường!]

Đúng lúc ấy thì có tiếng người ồn ào ở phía cầu thang. Một vài tinh tọa từ lầu hai đi xuống đang to tiếng xô đẩy dẹp đường, nhưng những tinh tọa xung quanh chẳng ai dám hó hé gì.

Yi Sunsin thở dài.

[...Cậu nổi tiếng quá. Tôi không ngờ được là họ lại muốn đưa cậu lên lầu hai đấy.]

Yoo Junghyuk cũng đã được người khác dẫn lên lầu. Mặt khác, Iris vẫn còn ở lầu một và nhìn tôi một cách ghen tị. Tôi đoán con nhỏ chỉ có thể nhận kế thừa giai thoại từ các tinh toạ bậc vĩ nhân thôi.

[Cẩn thận nhé.]

Ngay khi tôi gật đầu, các tinh tọa từ lầu hai xuống đã tới gần. Trông thấy ba chiếc lưỡi liềm, tôi liền nhận ra họ là ai.

[Vương hậu đang tìm ngươi.]

Họ là các phán quan của Địa phủ. Xét lại thì bọn họ cũng đều là những tinh tọa bậc giai thoại, nhưng mà là kiểu phải bám vào các câu chuyện của Persephone thì mới có thể duy trì được “tinh cách” ấy.

Tôi đang định đi theo họ thì người ngồi ở cầu thang lên tiếng.

[...Ngươi thật thảm hại. Sao phải cúi đầu trước những tên ở lầu hai chứ.]

Các phán quan giận điên lên trước lời nói của Cao Ly Đệ Nhất Kiếm.

[Cao Ly Đệ Nhất Kiếm, ý ngươi là gì?]

[Ngươi chán sống rồi hay sao?]

Cao Ly Đệ Nhất Kiếm cười khẩy, từ từ đứng dậy trước ánh nhìn của ba tên phán quan.

[Ta chỉ sợ không chết được thôi. Muốn gây sự thì ông đây chiều.]

Cao Ly Đệ Nhất Kiếm cao lớn hơn tôi tưởng tượng rất nhiều. Không đúng, cảm giác uy hiếp mà hắn mang lại có lẽ không xuất phát từ kích thước hình thể, mà là từ “tinh cách” của hắn mới đúng.

[Cậy mình là bậc giai thoại nên muốn bắt chẹt người khác à? Mấy tên nhãi nhép ăn bám vào câu chuyện của người khác như các ngươi cũng xứng chắc?]

Khí thế khủng khiếp của của hắn khiến sự chú ý của các tinh toạ ở cả hai lầu đổ dồn về phía này. Các phán quan hoàn toàn lép vế, nhưng vì thể diện của bậc giai thoại mà họ vẫn không chịu thua.

Đôi mắt Cao Ly Đệ Nhất Kiếm sáng rực một cách nguy hiểm, trông hắn như thể muốn lấy mạng mấy tên phán quan ngay tại chỗ vậy. Hắn ngước nhìn các tinh toạ bậc giai thoại đang ung dung ngồi phía trên.

[Olympus, Eden, Vedas... Ta không biết vì sao các người lại tham dự bữa tiệc xa xôi hẻo lánh này, nhưng đừng nghĩ rằng thần sáng thế nơi đây vắng mặt thì các người muốn làm gì cũng được.]

Bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng sau câu nói của hắn. Không cần biết Cao Ly Đệ Nhất Kiếm mạnh đến mức nào, bị một kẻ cấp bậc kém hơn chế giễu như vậy thì đám tinh tọa kia làm sao mà nhịn nổi. Ngay lúc đại sảnh chuẩn bị biến thành chiến trường giữa các tinh toạ thì…

[Dừng lại—!]

Chân ngôn hùng hậu vang vọng khắp sảnh, nhiệt độ tức khắc lắng xuống.

[Các phán quan, đừng làm việc thừa thãi. Và Cao Ly Đệ Nhất Kiếm, ngươi cũng đừng quá thô lỗ.]

Nghe giọng nói lạnh lùng đó, các thẩm phán vội vàng dẫn đường cho tôi còn Cao Ly Đệ Nhất Kiếm thì ngồi xuống với biểu cảm bất mãn rồi tiếp tục uống rượu.

Tôi nhìn người vừa lên tiếng, quả nhiên là Vương hậu của Địa phủ.

Sức mạnh của Persephone vẫn còn là một ẩn số, nhưng vợ của một trong ba vị thần đứng đầu Olympus thì không thể là vô danh tiểu tốt được. Có lẽ bà ấy phải thuộc hàng mạnh nhất trong số những tinh tọa bậc giai thoại có mặt ở đây hôm nay.

[Đã lâu không gặp, Kim Dokja.]

Persephone vẫn còn mang hình dáng của Yoo Sangah. Đúng là bà thím khó ưa.

"Ngài khoẻ chứ?"

[Ngươi lại làm mấy chuyện vô nghĩa ở Tartarus rồi.]

"Haha..."

Tôi lúng túng quay đi nhìn những tinh tọa xung quanh. Một đám tinh tọa đội lốt người khó phân biệt hơn một đám tinh tọa đội lốt các biểu tượng nhiều, vì biểu tượng luôn luôn gợi nhớ đến danh hiệu của bọn họ.

Tôi có thể thấy Tề Thiên Đại Thánh ở phía xa. Y cũng nhìn lại tôi một hồi rồi lại quay ngoắt đi.

...Bộ trước giờ tánh vẫn kỳ như vậy hả?

Quan sát một lát thì tôi dần quen với bố cục của lầu hai, đồng thời cũng nhận diện được các phe phái đang hiện diện ở đây.

Những người thuộc tinh vân Olympus ngồi xung quanh Persephone ở trung tâm, Vedas ở phía tây, còn những người không phụ thuộc vào tinh vân nào hoặc thuộc về các tinh vân quy mô nhỏ thì tập trung ở phía bắc, bao gồm cả Tề Thiên Đại Thánh.

Cuối cùng, không khó để nhận ra tinh vân Eden ở phía nam, cứ nhìn vào đôi cánh của họ là biết. Một thiên thần xinh đẹp vô cùng đang khẽ nháy mắt với tôi. Cô nàng đang mặc một chiếc váy ren đen, thiên thần gì ăn diện như ác quỷ vậy trời…

Chờ chút. Giống ác quỷ? À thế thì tôi biết đấy là ai rồi.

Bỗng dưng tôi lại nổi hứng tò mò.

Tinh tọa đó có ở đây không nhỉ, chắc là có…?

"Vương hậu, tôi muốn hỏi ngài một điều."

[Sao thế?]

"Tinh toạ tên Mưu lược gia Bí mật có đến đây không?"

[...Mưu lược gia Bí mật?]

Biểu cảm của Persephone có hơi là lạ, nhưng rồi bà lắc đầu.

[Ta cũng không biết. Hơn nữa, nghi lễ Kế thừa giai thoại sắp bắt đầu rồi. Cậu đã ra được quyết định chưa? Không thiếu tinh tọa muốn lợi dụng sự “phục sinh” của cậu đâu đấy.]

"Tôi vẫn đang cân nhắc."

Đương nhiên là tôi đã chuẩn bị đối sách rồi. Nhưng mà… Persephone cứ như là đi guốc trong bụng tôi vậy.

[Cậu định từ chối hết chứ gì? Đó giờ cậu vẫn luôn làm như vậy mà.]

Chà, đúng là người xem của kênh tôi có khác. Tôi đang tính thế thật đấy.

[Nhưng chọn thế là sai rồi. Bởi vì lần này bọn họ sẽ tranh giành bản quyền với cậu.]

"Giai thoại thì làm gì có bản quyền đâu ạ?"

[Sẽ có những kẻ đứng ra tự nhận giai thoại đó là của mình, lúc đó thì thốn phết đấy.]

Chết tiệt, đúng là một đám lưu manh.

"Ngài định khuyên tôi chọn Olympus?"

Persephone cười.

[Ta không có ý đó. Thực ra thì ta ghét bọn chúng.]

Trong Bí kíp sinh tồn cũng có nhắc đến, Persephone có mối quan hệ gần như thù địch với Olympus. Những tinh toạ của Olympus tham dự bữa tiệc này chỉ là "thế hệ thứ ba", ấy vậy mà tinh toạ từ các tinh vân khác cũng chỉ dám rụt rè tiếp cận.

Họ kiêng kị Persephone, hay chính xác hơn là họ kiêng kị Hades. Mà tính như thế thì tự nhiên tôi lại được Địa phủ bảo kê ngang. Quả là may khi tinh tọa bậc giai thoại đầu tiên tôi được gặp là Persephone.

"Vậy Vương hậu nghĩ tôi nên chọn phe nào đây? Vedas? Hay là Eden? Hay một tinh vân khác?"

Persephone lắc đầu.

[Dù cậu đưa ra lựa chọn như thế nào thì cũng sẽ luôn có kẻ ghi hận cậu. Hơn nữa, những kẻ này còn mạnh hơn tất cả mọi đối thủ mà cậu từng chạm trán. Cậu thấy đó, "giai thoại phục sinh" là căn cốt của thần thoại ở nhiều tinh vân. Chấp nhận một thần thoại đôi khi đồng nghĩa với việc phủ nhận một thần thoại khác.]

Persephone liếm môi như thể nhìn thấy một miếng bít tết ngon lành trước mặt mình. Rõ là vị Nữ vương ấy đang thưởng thức tình cảnh này. Cảm thấy hơi khó chịu, tôi hỏi bà.

"...Vậy ý ngài là gì?"

[Đây là chuyện cậu phải tự cân nhắc lấy. Hãy ngẫm lại xem. Cậu nên trở mặt thành thù với ai đây?]

Nên trở mặt thành thù với ai ấy à?

Cuối cùng, một con dokkaebi bước lên sân khấu và thông báo.

— Từ giờ phút này, nghi lễ kế thừa giai thoại xin được phép bắt đầu!

Truyện Chữ Hay