Dungeon Defense Web Novel Version

chương 187: con đường hành hương (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

*

*

*

Có đất nước nào chưa từng gây thù chuốc oán với đất nước khác?

Chưa từng có đất nước nào ghét vua, giới quý tộc hay cả chính người dân của một quốc gia khác sao? Ở một lục địa có nhiều quốc gia tồn tại, điều này không phải là điều mới mẻ.

Đế Chế Frank và Vương Quốc Bretagne không chỉ đơn thuần trao đổi ân oán với nhau mà còn bồi đắp những mối hận thù từ thế hệ này qua thế hệ khác và trở thành hai thế lực đối đầu lẫn nhau. Bất cứ khi nào Đế Chế Frank đối đầu với một quốc gia nào thì Vương Quốc Bretagne đều là kẻ đứng đằng sau lên kế hoạch cho quốc gia đó. Hai quốc gia này không hề ưa nổi nhau.

Vậy nên.

“Nhìn này, Zacquelene, Hoàng đế đã gửi cho tôi một bức thư tình.”

Nữ hoàng Henrietta của Bretagne không thể không cười.

Cô ấy đọc bức thư trên lưng ngựa,và có rất nhiều biểu hiện bối rối hiện lên trên khuôn mặt. Tóc của cô ấy xõa xuống vai có màu đỏ như máu. Với tư cách là một nữ hoàng, cô ấy biểu hiện cảm xúc của mình rất thẳng thắn, và những người xung quanh Henrietta biểu hiện một cách rất hấp dẫn.

“Này, nó thật thú vị đấy!”

Jacquelene Longwei, một nữ tu của đền thờ nữ thần Athena, tiếp quản bức thư.

“Ở đây sao? Chúng ta sẽ đọc bức thư của Hoàng Đế Bệ hạ…..?”

Nữ tu đọc to bức thư trong khi dùng tay phải vuốt ve mái tóc của mình một cách kiêu kỳ. Nói cách khác đây là một hành vi thô lỗ biểu hiện sự khinh thường đối với chủ nhân của bức thư khi cầm nó bằng tay trái. Mặc dù có mười hai quý tộc đang đi bên cạnh nhưng không có một ai dám đứng ra nhắc nhở việc đó.

“Nữ Hoàng! Khi những kẻ bạo loạn gần đây gây ồn ào khó chịu trong chính Đế Chế của họ và trong vương quốc của nữ hoàng…. Cái này. Chúng dường như là những kẻ bạo loạn kỳ quặc. Rất tiếc, ta thấy rất khó chịu!”

“Hahahahaha!”

Mọi người cười ồ lên. Không ai khác, chính là mẹ của hắn, người đã nổi dậy chống lại Đế Chế Frank. Vì cho rằng bức thư này chính là một văn bản ngoại giao, nên thực tế, hoàng đế đang gặp vấn đề với chính người mẹ của mình.

Jacquelene hắng giọng đọc lại bức thư.

“... Trong khi chúng làm ầm ĩ, Nữ Hoàng đã viết thư cho tôi. Sau đó, Nữ Hoàng Đã kiên quyết đứng về phía tôi. Mặc dù những kẻ bạo loạn đang nói về nhiều lý do khác nhau. Nhưng cuối cùng, những kẻ bạo loạn không chỉ cố gắng lôi kéo những người hầu cận và quyền lực của Đế Chế, mà chúng còn cố gắng cướp và sử dụng tài sản của họ và sử dụng nó như của riêng mình.”

Giọng điệu của Hoàng Đế nói rõ rằng hắn ta nghĩ gì về những người theo Chủ Nghĩa Cộng Hòa. Nói tóm lại, Chủ Nghĩa Cộng Hòa vô dụng với quyền lực của Đế Chế và là một kẻ ăn cắp vặt, kẻ ăn tươi nuốt sống sự giàu có của Đế Chế.

“Giờ đây, những kẻ bạo loạn đang thể hiện bản chất thật của chúng và cố gắng chiếm lấy Đế Chế, giống như một con chim cướp hang rắn, và một tên cướp giả làm chủ sở hữu của ngôi nhà. Khi tôi nhìn xung quanh với trái tim đau khổ, ta chỉ thấy được được những kẻ phản bội và yếu đuối và bóng tối đang bao trùm lấy trái tim của bọn chúng.”

“Này, tôi không thể không khâm phục tài năng viết thư của Hoàng Đế Bệ hạ!”

Nữ Hoàng Henrietta cười toe toét. Jacquelene cũng gật đầu. Hai người phụ nữ này là bạn thanh mai trúc mã, họ không quan tâm đến thân phận, chức vụ và thỉnh thoảng qua lại với đàn ông. Nếu đếm những bức thư tình của họ, nó phải lên tới hàng trăm.

“.... Vậy nên, dưới bầu trời này, chỉ có hai người chúng ta là bạn. Trong lịch sử quá khứ, tuy các nữ thần đã khiến Đế Chế và Vương Quốc đối đầu với nhau, nhưng nếu như Hoàng Đế và Nữ Hoàng của Frank đã đối đầu với nhau, làm sao có thể bỏ qua cơ hội này chứ? Tôi vô cùng khao khát bàn tay của một người bạn….”

Jacquelene đã chụp được bức thư.

Nữ hoàng Henrietta lấy lại bức thư. Cô ấy quay đầu lại. Mười hai Đại Quý tộc vây quanh Nữ Hoàng trong bộ giáp nhẹ. Đây là bức tường bảo vệ đầu tiên, có thể nói đây chính là cận vệ Hoàng Gia.

Các hiệp sĩ của các quý tộc lớn đang vây quanh họ. Các hiệp sĩ nắm chặt mũi giáo của họ và những lá cờ đại diện cho các gia tộc tung bay trên những ngọn giáo. Đây chính là bức tường phòng thủ thứ hai.

Một lần nữa, ở khu vực xung quanh, trên một vùng đồng bằng rộng lớn có khoảng một vạn binh lính đang đứng xếp hàng. Chọ đang đứng xếp hàng dài mà không hề có lỗi theo lệnh của các sĩ quan. Đây chính là bức tường thứ ba của Nữ Hoàng, một pháo đài có thể đè bẹp bất cứ kẻ thù ngoại bang nào.

“Con trai và con gái của Brittany!”

Nữ hàng Henrietta de Brittany nhìn xuống ba bức tường phòng thủ của mình. Pháp sư, đã chuẩn bị từ trước, khuếch đại giọng nói của Nữ Hoàng. Giọng nói tràn đầy năng lượng của Henrietta vang vọng khắp vùng đồng bằng.

“Hôm nay, chúng ta vượt qua biên giới của Đế Chế, không phải với tư cách của kẻ xâm lược, không phải kẻ săn mồi, không phải kẻ thù. Đây chính là bức thư của người đứng đầu Frank thừa nhận sự tiến quân của chúng ta!”

Nữ hoàng tóc đỏ mạnh mẽ đưa tay lên.

“Không có gì bên dưới thiên đàng có thể khiến các bạn vấp ngã. Đôi khi, sự do dự làm nới lỏng bàn tay khốn khổ của các bạn. Sự nghi ngờ sẽ làm câm lặng tiếng hét lớn của bạn. Tuy nhiên, các con trai và con gái của Brittany! Tôi, Henrietta, xin cam đoan với bạn rằng bạn luôn như vậy! Khuất phục kẻ thù mà bạn không do dự. Tuân theo mệnh lệnh của các sĩ quan mà không hề thắc mắc. Tất cả thứ chúng ta cần là một thứ, sự thống nhất! Brittany - Đoàn Kết!”

Những người lính đáp lại bằng sự cổ vũ cho nữ hoàng xinh đẹp và quyền lực của họ.

Henrietta de Brettage đã phải thỏa hiệp với vô số quý tộc để lên ngôi. Tuy nhiên, cô ấy đã tiêu diệt vô số quý tộc không chịu thỏa hiệp với cô ta.

Nhiều người trong vô số một vạn binh lính đã tận mắt chứng kiến cảnh Nữ Hoàng chà đạp những kẻ đó như thế nào. Có rất nhiều binh lính tin rằng Henrietta là nữ thần chiến tranh hiện diện trên Trái Đất. Họ tôn thờ Burning Queen of Caught của họ. ( dù tôi biết tiếng anh những cũng chẳng có từ nào có thể phù hợp, ai chuyên gia ngôn ngữ học hay giỏi mây từ hán việt thì gợi ý cho tôi)

“Đoàn kết! Đoàn kết!”

“Brittany, muôn năm!”

“Nữ Hoàng vạn tuế!”

Không cần thêm bất cứ lời nói nào khác.

Henrietta de Bretagne quay đầu và hướng con ngựa về phía trước.

Ngựa của Henrietta di chuyển hai chân về phía trước của nó. Nữ Hoàng đã vượt qua biên giới của Frank. Không có biên giới nào được vẽ trên mặt đất, nhưng tại thời điểm này, chắc chắn rằng Nữ Hoàng đã bước chân lên đất của Đế Chế. Mọi người đều biết điều đó.

Ngay sau đó chính là mười hai Đại Quý tộc, kỵ sĩ, rồi hàng ngàn người vượt qua biên giới. Jacquelene Longwei cất tiếng hát.

“Ah Ah…...”

Một giai điệu tuyệt đẹp tuôn ra từ đôi môi thánh nữ. Linh thiêng và tao nhã, nhưng ngay thẳng. Nó giống như một nữ chiến binh.

Bài thánh ca của nữ thần Athena là một bài chiến ca. Mượn sức mạnh của phép thuật, bài hát vang lên trên đầu của tất cả người lính. Nữ thần đã ban phước cho họ….

Chín nghìn người trong quân đội của Brittany.

Dưới sự lãnh đạo của nữ Hoàng Henrietta, cuộc tuần hành bắt đầu

*

*

*

Sau khi trở về tư trận chiến căng thẳng với Leraje, tôi ngay lập tức đi ngủ.

Tôi có vẻ mệt mỏi hơn tôi nghĩ rất nhiều. Tôi đã thôi đi ngủ muộn. Khi tôi tỉnh dậy, tôi là người duy nhất trên xe ngựa. Không ai đánh thức tôi dậy và tôi hông biết mọi người đang làm gì….

Tôi hơi ngần ngại bò lên khỏi toa xe. Sau đó tôi nhận được một số tin tức mới.

“Quân đội của Brittany đã vượt qua biên giới!”

Zacry đã báo cáo với vẻ mặt nghiêm túc rằng đối phương có khoảng mười nghìn quân đang chuẩn bị tấn công.

“Thậm chí còn có cả một nữ tu dưới sự chỉ huy của Nữ Hoàng Henrietta. Jacquelene Longwei, một thánh nữ của đền thờ Athena.”

“Đó không phải là một người phụ nữ bình thường đã tham gia vào đống bùn lầy chính trị này….”

Thánh nữ Longwei cũng từng xuất hiện như một kẻ địch trong . Việc Brittany chiến đấu chống lại Habsburg mà anh hùng đi theo công chúa Elisabeth là điều đương nhiên. Ngay cả khi không phải như vậy, thật khó chịu khi phải đối phó với đội quân của Laura những Thánh nữ Longwei liên tục tăng cường sức mạnh cho nó, đó là một sự phiền phức vô tận.

Tôi hầu như không thể giết nổi một đơn vị địch nào, và sau đó chúng còn được phép thuật hồi phục để phục hồi lại trạng thái bình thường…. Trong bất cứ game nhập vai nào, đơn vị giáo sĩ luôn là con mồi được ưu tiên số một. Đối với game này cũng vậy. Không có thể còn khó chịu hơn rất nhiều.

“Ái chà!”

Tôi rửa mặt bằng bòng bàn tay. Điều này khiến tôi ngủ ngon hơn một chút.

“Việc một thánh nữ được bảo vệ như thể rằng họ có chính nghĩa đứng về phía mình.”

“Theo thông tin thu được, Hoàng Đế Frank đã gửi một bức thư yêu cầu chi viện.”

“Thật ngu ngốc, để trở thành Hoàng Đế nhờ sự giúp đỡ từ ngoại bang sao?”

Đó chỉ đơn giản là vấn đề thừa nhận Chủ Nghĩa Cộng Hòa. Sự kiêu hãnh của một vị Quân Chủ đã hủy hoại chính đất nước của mình.

Tôi bật cười và nhấp một ngụm dung dịch giấm từ chiếc túi da.

“Ngay cả khi mượn sức mạnh của Brittany để áp đảo phe Cộng Hòa, thì có ý nghĩa gì chứ? Đó sẽ là một đất nước được hình thành dựa vào thế lực Ngoại Bang. Sẽ không có ai thực sự tôn trọng một đất nước như vậy. Hoàng Đế sẽ tự tay bóp chết đất nước của mình…..”

Ngay cả những người ủng hộ Chủ Nghĩa Cộng Hòa như Hoàng Thái Hậu và mẹ ruột của bà ta. Có nghĩa là họ đang phạm tội tham nhũng, đang hủy hoại chính đất nước của họ. Xét cho cùng, mỗi vị Quân Vương đều giống nhau, tôi sẽ nói rằng thang điểm một cộng một là khác nhau. Trong mọi trường hợp, tên của Hoàng Đế sẽ được ghi là Hoàng Tử Bóng Đêm trong sử sách.

“Chúng ta sẽ thực hiện một cuộc hành hương đến phía Bắc của Frank như đã dự định.”

“Vâng.”

Có lẽ Nữ Hoàng Henrietta không muốn cuộc chiến kéo dài.

Cô ta muốn ngay lập tức biến mất sau khi hoàn thành mục đích của mình. Những người

thuộc phe Bảo Hoàng chiến thắng và những người theo phe Cộng Hòa sẽ thua. Kết quả là cô ta sẽ đạt được một phần nhỏ ở rìa Đế Chế Frank, hoặc nhiều nhất có thể, đó là kế hoạch của cô ta.

Nhưng khi vào thì có thể tùy ý, nhưng ra thì không…. Tôi định biến Franks thành một vũng bùn. Cô sẽ được lăn lộn trong đống bùn đó, Henrietta de Bretagne.

“Và thưa bệ hạ, điều này không bình thường chút nào!”

“Đó là gì?”

“Chàng trai mà ngài đã giao phó cho tôi!”

Ồ, nhân tiện, chuyện về Luke sao?

Tâm trí của tôi bị dồn vào công việc của Leraje. Tôi đã cảm thấy ít buồn ngủ hơn một chút. Lắc đầu, tôi bỏ đi phần còn lại của giấc ngủ. Nó không có nhiều tác dụng, nhưng đó là một vấn đề của tư duy. Vấn đề của Brittany

và cuộc nội chiến, vấn đề của hai đứa trẻ, từng người một, phải giải quyết từng chút một.

“Luke đang làm gì vào lúc này?”

“Những người anh em của tôi đang phụ trách việc dạy kiếm cho thằng nhóc!”

“Hừm!”

Tôi vuốt má.

“Zacry. Nếu là một cậu bé mười một tuổi, chẳng phải đây là lúc mà thằng bé bắt đầu dậy thì sao?”

“Vâng?”

Zacry đảo mắt.

“..... Ngài đang nói một điều không phải hiển nhiên sao? Ngay cả một cây sồi đủ già để trông giống như một người phụ nữ!”

“Tốt lắm. Hãy gọi Jeremy cho tôi!”

Ngay sau Zacy rời đi, Jeremy đến chỗ xe ngựa của tôi. Bên cạnh cô ấy là Daisy. Sau khi thiết lập quan hệ Sư phụ - Đệ tử. Daisy trở thành sai vặt của Jeremy. Daisy ngơ ngác nhìn tôi. Tôi tự hỏi khuôn mặt đó có thể tồn tại được bao lâu.

Jeremy nói.

“Bệ hạ, ngài gọi tôi sao?”

“À, đúng vậy. Hãy tiếp tục câu chuyện chúng ta đã nói về ngày hôm qua.”

“Ôi trời, hãy nói nhanh đi nào!”

Cô ta cười nhẹ. Có lẽ đó không phải là lỗi của tôi mà tôi đang cảm thấy một sự xấu xa nào đó, mặc dù nó có chút buồn cười.

“Vậy thì tôi có lẽ nên rời khỏi chỗ ngồi của mình. Tôi có thể làm nó ngay hôm nay không?”

“Tất nhiên. Hãy nói với Zacry đó là lệnh của tôi và làm bất cứ điều gì theo ý muốn của cô!”

“Fufu, cảm ơn, Bệ Hạ.

Tôi chắc chắn sẽ trông đẹp hơn sau một thời gian dài!”

Jeremy mỉm cười và quay lưng lại. Khi Daisy cố gắng đi theo, Jeremy vẫy tay lại.

“Ồ, không cần phải đi theo tôi. Hãy ở lại và phục vụ Bệ Hạ là được rồi!”

“.... Vâng, được rồi!”

Daisy hơi nhíu mày. Nhưng con bé nghĩ rằng đó là một mệnh lệnh và gật đầu. Khi Jeremy rời đi, chỉ còn tôi và Daisy.

Tôi vuốt tóc Daisy và chậm rãi như chải tóc của con bé vậy. Daisy trở nên vô cảm hơn nghĩ rằng đó chỉ là một phản ứng nhẹ cũng khiến mình hạnh phúc. Nó không giống như một đứa bé trắng trợn, đó là một cảm giác gì đó.

“Ta nói rằng ta sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện đó đâu, hiểu chứ?”

“......”

“Hãy kiên nhẫn, mọi chuyện sẽ rất vui đấy!”

Tôi cười hiền hậu.

Truyện Chữ Hay