“Woooooo.”
Khói ngào ngạt bốc qua môi của tôi.
Trước mặt tôi là một cô gái xinh đẹp đang say, má ửng hồng như trái táo chín mọng. Tay phải đang cầm ly rượu. Trong tay trái của cô ấy, nhưng sợi chỉ vẫn còn đang đeo trên tay. Đây là cuộc sống, đây là con người, đây là thiên đường.
Cuộc sống thật tuyệt vời.
Để diễn tả cảm giác hiện tại, tôi phải mượn miệng của cả hai người để có thể nói về nó.
Tôi đang nhìn vào làn khói thuốc tàn trong không khí, và nó thấm đẫm một chút cảm xúc của tôi. Ivar cười như thể cô ấy đang nhầm lẫn điều gì đó.
“Thư ngài, ngài có thể ngừng uống được không?”
“Không, dù tôi đã say, nhưng vẫn còn quá sớm để có thể từ bỏ chuyện này.”
“Em vẫn ổn, nhưng còn ngài….”
“Ta cũng ổn.”
Ah, miệng của cô ấy đang tan chảy hết rồi, nên cô ấy hoàn toàn không thể kiểm soát được bản thân.
Tôi cầm chai rượu lên uống tiếp. Khuôn mặt tự tin của cô gái vốn tự tin nay đã đen hơn vì rượu đang cạn dần trong chai của cô ấy. Theo thời gian, chai rượu dần vơi đi và khuôn mặt của Ivar trở nên đỏ hơn rất nhiều.
Chúng ta sẽ bắt đầu uống tiếp chứ?
“Phooolh…”
Như không thể cầm lòng được nữa, tôi cúi đầu. Giọng nói của cô gái như nhẹ hơn rất nhiều.
“Cô đang gặp rắc rối à?”
“Oh, vâng. Không, hơn nữa…. Thật khó để nói ra.”
Tôi đánh rơi một chai rượu như để cứu cánh cho cô gái, chai thủy tinh hạ cánh êm ái vì có tấm thảm. Ivar dù sau cũng đã cố gắng đứng lên và quý xuống bên cạnh tôi.
Cô gái vỗ lưng tôi và nói.
“Bệ hạ? Ngài sẽ dừng lại chứ? Sau đó, liệu em có thể là người chiến thắng hay không?”
Thoạt nghe thì tôi có thể biết được có sự lo lắng, nhưng ẩn sâu bên trong đó là sự vui mừng.
Nó khá dễ thương khi mà cảm xúc của cô ấy đã trở thành một mớ hỗn độn. Tôi đã nghĩ rằng mình cần đánh sập sự vui sướng đó nhưng tôi đã sớm dừng lại. Ivar là một người khôn ngoan, vậy nên vẫn còn quá sớm để có thể làm được chuyện đó. Cô ấy sẽ sẵn sàng quan hệ với tôi, nhưng đổi lại sẽ đạt được cái gì đó về mặt chính trị.
Nhưng vẫn còn quá sớm để thực hiện nó. Tôi không thực sự say sưa với cơ thể trắng nõn đến mức mất hết toàn bộ sức sống của Ivar. Là ác mộng thực sự khi mà tôi đang phải đối mặt với một người được coi là nữ chính của .
Tôi lắc tay và cúi đầu.
“Được, được rồi… Tôi đầu hàng. Tôi không thể uống tiếp được nữa. Tôi đầu hàng, hãy hỏi bất cứ thứ gì cô muốn, cứ tự nhiên. Tôi sẽ trả lời bất cứ điều gì.”
“Vâng… xin thứ lỗi. Em sẽ hỏi bất cứ thứ gì theo như những gì ngài cho phép.”
Ivar vuốt ve lưng tôi.
“Tại sao ngài lại biết về quá khứ của em… Nó là khi đem giấu xác của mình hay em mất người thân?”
“Ah? Đơn giản thôi. Tôi có khả năng nhìn thấy quá khứ.”
Tôi nói những điều mà tôi đã chuẩn bị từ trước.
“Khả năng nhìn thấy quá khứ?”
“Nếu tôi nhìn vào một người, tôi có thể nhìn thấy người đó từng trải qua những gì… Điều
đó sẽ hiện lên trong tâm trí của tôi. Nhưng cô biết không? Nó không phải là một khả năng tuyệt vời. Và nó không phải lúc nào cũng có thể sử dụng được. Ví dụ như những quá khứ của những kẻ có hạng cao hơn tôi. Nó rất hiếm khi xảy ra.”
Cô ấy lẩm bẩm ‘ ra vậy… nó không phải là khả năng tiên tri’.
“Có phải đó là lúc mà ngài đã dùng để chống lại người phụ nữ ở Habsburg không?”
“Thành thật mà nói. Đó mà điều thực sự may mắn. Tôi không biết tại sao nhưng tôi đã nhìn thấy nó ngay lần đầu tiên tôi nhìn thấy người đó. Đúng vậy, nó là quá khứ mà người kia cảm thấy xót xa nhất…. Tôi tự hỏi tại sao tôi có thể may mắn đến như vậy cơ chứ?”
Ivar đã bị thuyết phục.
“Bệ hạ… Ngài nói rằng, sự quan trọng của việc những Chúa Quỷ tồn tại là sao? Tại sao lại như vậy?”
“Không giống như những Quỷ tộc khác hay con người. Nó khiến Chúa Quỷ tách biệt hoàn toàn so với những chủng tộc đó.”
Tôi nói chuyện với tiếng rên rỉ ngắt quãng như thể đầu tôi rất đau. Tôi thỉnh thoảng giả vờ quên mình đang nói cái gì. Có vẻ như cô ấy đang tưởng tượng rằng tôi đang say rượu và nói linh tinh về mọi chuyện đang xảy ra.
“Về mặt lý do… được chứ? Về mặt lý trí, không có quá nhiều sự khác biệt giữa người và Quỷ tộc. Một sinh thể có lý trí là gì? Chúng ta là những tồn tại tự do. Chúa quỷ đang can thiệp vào sự tự do đó…”
“....”
“Một quỷ tộc có thể tái sinh thành một quỷ tộc, và trước hết, những Chúa Quỷ cần phải biến mất. Được chứ… Mục đích của tôi… là làm cho những Chúa Quỷ biến mất.”
Tôi nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhõm của cô ấy.
“Tất cả các Chúa Quỷ sao…?”
“Đó sẽ là khởi đầu của mọi thứ. Và không chỉ như vậy mà chỉ có Quỷ tộc mà thôi. Chúng ta có thể sống như một sinh thể có lý trí hoàn toàn tự do.”
“Vậy sao? Nhưng không phải ngài là người dẫn đầu đội quân của Quỷ tộc tấn công con người hay sao?”
“Điều quan trọng là sự cân bằng.”
Tôi ngước lên là cười nhẹ rồi nhìn cô ấy.
“Chỉ có một điều mà những Chúa Quỷ đúng… Đó là những Địa Ngục quá cằn cỗi để có thể cho Quỷ tộc sinh sống. Nhìn vào lúc Orge đi. Lũ Orge đi ra ngoài khỏi Địa ngục phát triển hơn rất nhiều ở đây… Còn nhìn lại ở Địa Ngục đi…. Sự khác biệt rất lớn có thể thấy bằng mắt thường của chúng ta…”
Tôi đặt cái chai lên bàn và nói.
“Điều gì sẽ xảy ra khi tất cả các Chúa Quỷ đều sẽ chết ở trạng thái như vậy? Sẽ là một sự kiện chưa bao giờ có. Và loài người sẽ đánh đuổi Quỷ tộc ra khỏi lục địa. Trước khi giảm bớt sức mạnh của các Chúa Quỷ, chúng ta cần giảm bớt sức mạnh của con người đã.”
“Cân bằng…”
Ivar kêu lên trong hoảng hốt.
“Đó là sự cân bằng. Thông qua chiến tranh, lực lượng của cả hai bên phải được giảm đi một cách cân bằng. Đợt chiến tranh này sẽ là khởi đầu. Tôi chỉ cần đánh nó một cách nhẹ nhàng nhất cũng có thể thay đổi toàn bộ cục diện rồi.”
Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy.
“Vậy nên chúng ta sẽ có một cuộc nội chiến sau đó.’’
“Ý ngài là sao…?”
Ivar nói với giọng run rẩy.
“Cuộc chiến giữa Agares và Samigina là một ví dụ điển hình đã xảy ra…”
“Chắc chắn rồi. Dù tham gia chiến tranh, nhưng Samigina lại không bị trừng phạt. Barbatos đã tách các vùng đồng bằng ra. Cô có nghĩ rằng đó là một sự trùng hợp sao?”
“Không thể nào? Ngài đã lên kế hoạch cho mọi thứ ngay từ đầu sao?”
Tôi cười.
“Agares khá ngốc, nhưng cô ta không ngu đến mức có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy. Cuộc chiến sẽ không xảy ra nếu như một đồng minh không bị tấn công. Để thuyết phục Samigina tôi đã cho cô ta vùng Moravia, nhưng sao? Nhưng nó lại là một thỏa thuận không tồi một chút nào.”
“... …!”
Đôi mắt màu tím của cô gái rung động.
“Giờ đây, tôi đã giảm đi sức mạnh của những Chúa Quỷ, họ không còn đủ sức để có thể chiến tranh với con người để có thể chiếm thêm lãnh thổ nữa. Không, ngay cả khi chúng có thêm lực lượng, chúng cũng sẽ không sẵn sàng làm như vậy dễ dàng dâu.”
“... Thật không thể nào…”
“Huh, nó là thật đó cô bé. Nếu không say tôi có thể nói chi tiết hơn nhiều. Đơn giản là mối nghi ngờ đã in sâu vào lòng của những Chúa Quỷ. Agares đã từng gây chiến một lần. Làm sao để có thể chắc chắn rằng người kia sẽ trở thành đồng minh của mình cơ chứ?”
Trên thực tế phe Trung Lập đã đứng lên đàn áp sau cuộc nội chiến.
Đồng minh có thể phản bội bất cứ lúc nào. Trong lịch sử, tiền lệ đã có rất nhiều và gần đây nhất chính là sự phản bội của Agares. Có thể nói rằng quân đoàn Quỷ tộc đang dần tan rã.
“Kết quả là. Có một cơ hội để cho con người có thể thở. May mắn thay, đó là nhờ tôi.”
“Nếu loài người phục hồi sức mạnh, ngài sẽ lại ra trận chứ?”
“Tất nhiên.”
Tôi khẳng định.
“Trong cuộc chiến tiếp theo, tôi sẽ khiến cho con người lẫn Chúa quỷ có thể diệt vong. Cho dù toàn bộ Chúa Quỷ đều chết, loài người cũng sẽ không còn có thể chống chọi được lâu hơn. Sẽ tốt hơn nếu tôi khiến cho con người không còn khả năng chống cự lại nữa… Khi đó mọi thứ sẽ cân bằng.”
“Đó là sự phản bội, nó không thể xảy ra.”
Cô gái hét lên trong giận giữ.
“Ngài nghĩ rằng sẽ có bao nhiêu người sẽ ngã xuống… không phân biệt về chủng tộc… Sẽ có hàng triệu sinh mạng sẽ ngã xuống… Ngài nói rằng sẽ trả tự do cho Quỷ tộc… nhưng làm vậy chỉ là đẩy họ vào chỗ chết mà thôi… ngài nói quá hay rồi!”
“Hừ? Nếu theo cô, mọi chuyện sẽ cứ diễn ra như hiện tại hay sao?”
Tô chế nhạo cô ấy. Dù sao, Ivar cũng không hề có thiện cảm với người của mình. Và chuyện này có thể giải quyết dễ dàng hơn rất nhiều.
“Trong hàng nghìn năm qua, hàng triệu con người và quỷ tộc đã chết trong những cuộc chiến, mọi chuyện vẫn sẽ tiếp tục trong hàng nghìn năm tới? Chúa Quỷ vẫn sống và Quỷ tộc vẫn không được tự do.”
“... …”
“Nếu hàng triệu sinh mạng biến mất, ngay cả Chúa Quỷ sống cũng không còn ý nghĩa nào cả! Cách này không phải tốt hơn hay sao?”
Tôi nắm lấy tay cô ấy. Bàn tay cô ấy khá nhỏ.
“Ivar… cô không oán hận hay sao? Hãy cho ta biết có chuyện gì xảy ra với cô trong quá khứ. Cô đã phải chịu bất công như thế nào. Nói cho ta biết, tại sao cô lại căm thù Chúa Quỷ như vậy?”
“Em...Em…”
Miệng của cô ấy run rẩy.
“... Lúc đó chúng tôi vẫn còn là một bộ lạc nhỏ. Chúng tôi nhỏ nhưng hạnh phúc… Em đã hứa với gia đình và những đứa em. Và một người đã đến, người đó nói với chúng em rằng, hãy giúp đỡ ta và ta sẽ ban cho ngươi sự thịnh vượng trong tương lai.”
Cuối cùng tôi đã nghe mọi thứ từ chính miệng của cô ấy. Đúng là thật buồn, Chúa Quỷ ở hạng thứ 3. Cô ấy đã từng thề trung thành với hắn.
“Rồi cuối cùng, trận chiến với tộc rồng đã đến… và cái giá phải trả là…”
“Cái giá có đáng không?”
Tôi hỏi cô ấy.
“Vassago đã làm gì?”
“Gia đình của em… mọi người đã bị vứt bỏ…”
Ivar đã khóc.
“Bằng cách cưỡng bức…. Trong khi chúng tôi đã chết, từng người một không thể thoát ra, chỉ có Vassago trốn thoát… Cha mẹ tôi, người yêu của tôi, tất cả mọi người… Tôi chỉ còn lại một mình. Trốn dưới xác chết, và tôi là người còn lại duy nhất….”
“... …”
“Dù sao thì Chúa Quỷ cũng là một loài… em đã thề! Em sẽ trả thù vào một ngày nào đó. Em sẽ trả lại mọi thứ cùng sự thù hận của mình cùng với kẻ đã phản bội em, kẻ đã xúc phạm và phản bội em…”
Vậy nên, cô gái đã từng mất tất cả đã hành động để chờ cơ hội.
Vì tất cả những Chúa Quỷ đều cần tiền. Cô gái đó đã tạo ra một công ty lớn nhất thế giới quỷ và nắm lấy đường kiếm tiền của các Chúa Quỷ. Bằng một cách và mọi cách, cô gái đó đã vứt bỏ cơ thể thật và giấu nó đi cho đến hiện tại.
Trong Ivar đã phản bội và hậu quả rất lớn.
Công ty lớn nhất sập trong vòng một đêm. Nhiều doanh nghiệp khác cũng đã phá sản theo, bản thân nền kinh tế của Quỷ tộc cũng đã bay theo gió. Và tất nhiên, những Chúa Quỷ đã trở nên hoang mang tột độ.
Ivar đã đạt được sự trả thù của mình.
“Uh… uhuhuh….”
Cô ấy đã khóc.
Rung nhẹ bờ vai nhỏ bé của mình, cô ấy nhớ về gia đình của mình trong quá khứ. Thời gian hàng nghìn năm đủ có thể nguôi đi mối hận đó, nhưng lần này nó lại bùng lên. Tuy nhiên, Ivar lúc này lại trầm ngâm về lời thề của mình vào ngày hôm đó.
“Được rồi.”
Tôi ôm cô ấy.
“Tôi hiểu, những chuyện em đã trải qua và em cảm thấy như thế nào. Vậy nên tôi đã cố gắng ở bên cạnh em từ trước. Tôi tin rằng chúng ta có thể tin tưởng và sát cánh bên nhau.”
“... Bệ hạ.”
“Ivar. chúng ta là đồng chí. Ta của em và em là của ta, nhưng bất chấp điều đó, chúng ta luôn cùng chiến tuyến.”
Tôi thì thầm vuốt mái tóc vàng của cô gái. ( Mày đang muốn quất nó thôi.)
“Hãy tiêu diệt các Chúa Quỷ. Hãy tạo ra một thế giới mà các quỷ tộc không bị ảnh hưởng bởi Chúa Quỷ. Hãy tin rằng đó là lý do vì sao chúng ta được sinh ra trên thế giới này….”
Tôi cảm thấy cô ấy đang gật đầu trong ngực tôi.
Chắc chắn rồi.
Tất cả mọi thứ đều là dối trá.
‘Kugh’
Cô ấy không biết rằng tôi đang cười vào lúc này. Thoát khỏi các Chúa Quỷ dễ thôi. Nhưng liệu có nghĩ được rằng làm thế nào để thoát khỏi tôi chưa? Một trò đùa chỉ cần nghĩ đến thôi cũng thấy buồn cười.
Tôi không muốn chết và chuyện này chỉ để làm hài lòng cô ấy mà thôi.
‘Tốt thôi! Cô đã hỏi xong mọi thứ chưa?’
Tôi có thể biết được điều kiện để có thể phá vỡ được giới hạn thiện cảm của cô ấy.
Nhân vật và người chơi phải uống ‘Chỉ hai ly’.
Phải qua ít nhất ba tiếng đồng hồ theo giờ của trò chơi.
Ít nhất là sau một năm khi mà người chơi gặp Ivar.
Người chơi phải được kể một câu chuyện trong quá khứ của Ivar.
Thỏa mãn được 4 điều kiện thì giới hạn thiện cảm của Ivar sẽ tăng lên hơn 50. Sau đó tôi có thể tăng thiện cảm lên 99 một cách dễ dàng. Và chỉ cần một điều kiện nữa để có thể tăng thiện cảm lên hơn 100.
Điều kiện để có thể phá vỡ giới hạn 99 đã được mong đợi từ lâu.
‘Đó là để có thể xem được chân thân của Ivar!’
Đúng, ngay cả khi Ivar đứng về phe tôi chăng nữa, cô ấy cũng sẽ không dễ dàng sử dụng cơ thể thật của mình. Cô ấy đã sử dụng cơ thể mà trước đây mà cô ấy cho thấy với một màu mắt đen. Quả thực là tôi đã làm được điều này từ trước cả bốn điều kiện kia.
Cái này thì sao?
Tôi nhìn cơ thể của cô ấy.
‘Có thể nói rằng… hai thành tích đã được thực hiện trong 1 lần duy nhất.’
Vì mục đích này, tôi đã yêu cầu cô ấy cho tôi xem chân thân của mình rất nhiều lần. ‘Mọi thứ đã được định đoạt’ khi mà Ivar cho tôi xem cơ thể thật sự của cô ấy.
Đúng như những gì tôi mong muốn.
「Một tình bạn sâu sắc! Đối phương đã coi bạn là một người đồng hành chân chính. Vì tình bạn này, một danh hiệu đã được trao cho người kia.」
「Hoàn toàn tin tưởng và hoàn toàn chấp nhận bạn. Người kia coi bạn là một người bạn đời Tình bạn và sự tin tưởng của đối phương sẽ tạo cho đối phương một danh hiệu mới.」
Thông báo xuất hiện khi thành tích đã đạt được hiện lên trước mặt tôi. Mặc dù thiện cảm của Ivar với tôi chưa đến 20 nhưng giới hạn đã phá vỡ.
Quả thật tôi đang lừa cô ấy.
Từ bây giờ, mọi thứ dễ dàng hơn rất nhiều. Vì hiệu ứng danh hiệu, mối quan hệ sẽ chặt chẽ hơn rất nhiều. Tấn công vào trái tim đối phương cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
‘Đen… Uh, Ugh….”
Ôm cô gái khóc trong tay tôi mỉm cười sảng khoái. Tôi đã nói dối, nhưng lúc này không phải là lúc tự vấn bản thân. Cảm giác chinh phục được nữ chính của thật là tuyệt vời.
Đây là một cuộc tấn công nhanh nhất mà tôi có thể làm được.