Jinshi chạy ra khỏi phòng khám và hướng về phía Cung Thạch Lựu nơi Quý phi Rouran sống.
Các cung nữ khác đều bị sốc khi thấy Shenryu tự cắn vào lưỡi, nhưng họ vẫn cố gắng điều trị cho bà ta bằng cách này hay cách khác. Ít nhất thì họ đều đáng tin cậy hơn so với lão thái y với bộ ria mỏng dính kia.
Không ai trong số họ biết tại sao Shenryu lại tự cắn vào lưỡi. Có vẻ như là bà ta không có đồng phạm ở trong phòng khám. Và dù có đi chăng nữa, thì còn có vấn đề khác cần được ưu tiên hơn lúc này.
Nơi đây đã biến thành một tòa nhà tuyệt đẹp theo một chủ nghĩa kỳ lạ. Không còn dấu vết nào còn lại của Cung Thạch Lựu tối giản năm ngoái nữa.
Jinshi gõ lên cánh cửa có phần mạnh bạo.
Một khoảng thời gian ngắn sau, một người hầu mở cửa cho y.
Jinshi thở ra một hơi ngắn và tập trung duy trì nụ cười thường thấy của y. Người nữ hầu xấu hổ cúi đầu và để y vào.
Bước qua hành lang được xếp đầy những món đồ xà cừ được làm thủ công và như thường lệ, họ đưa y tới phòng khách. Chủ nhân của cung điện này đang đợi sẵn. Ngài ấy đang nằm dài trên ghế trường kỷ, vô tư đánh bóng móng tay của mình.
Jinshi nheo mắt. Có sáu cung nữ xung quanh ngài ấy và họ đang chăm sóc cho Quý phi Rouran.
Tất cả bọn họ đều mặc y phục sặc sỡ - những chiếc váy truyền thống của một quốc đảo phía đông. Bộ y phục này có nhiều lớp vải rực rỡ rất bắt mắt.
Những bộ y phục của các cung nữ tuy không hào nhoáng như của Quý phi Rouran, nhưng y phục của họ cũng có rất nhiều lớp, che đi vóc dáng cơ thể của họ. Họ cũng sử dụng cách trang điểm tôn lên phần khoé mắt khiến gương mặt họ trông khá sắc sảo. Thật kỳ lạ.
Jinshi muốn nghiêng đầu thắc mắc tại sao họ lại ăn mặc loè loẹt đến mức này? Y biết rằng sự hào nhoáng này hẳn khiến hoàng đế thất vọng.
Không, Jinshi chớp mắt. Không phải MaoMao đã nhắc đến trước đây rồi sao? Về một người hầu tên Shisui. Và chẳng phải là Quý phi Rouran đã hóa trang thành một người hầu và diễn một vở kịch sao?
Khi nghe thấy lần đầu tiên, Jinshi đã nghĩ rằng điều đó thật vô lý.
Quý phi Rouran mà Jinshi biết là con gái của tể tướng Shishou và là một quý phi bậc cao, ngài ấy hoàn toàn hiểu rõ điều đó.
Quý phi Rouran che miệng ngài ấy bằng một cái quạt và thì thầm vào tai của một người hầu. Y ngạc nhiên trước cách trò chuyện khá nhã nhặn của ngài ấy, nhưng vấn đề không phải ở điều đó.
Nếu như MaoMao không thể nhận ra Quý phi Rouran chính là người cung nữ tên Shisui, thì Jinshi cũng không thể làm được.
Nói về chuyện đó--.
Jinshi không ngồi xuống chiếc ghế mà người hầu đã chuẩn bị mà tiến thẳng đến chỗ của Quý phi Rouran.
“Chuyện gì vậy ạ? Dù là Jinshi đại nhân, thì đó không phải là hơi vô lễ sao?”
Một trong số những cung nữ nói, khóe mắt nhướn lên. Tên của cô ta là gì? Jinshi đã ghi nhớ trong đầu gần như đầy đủ tên và nơi sinh của những người hầu và số lượng của họ trong mỗi cung điện. Tuy nhiên, những người hầu trong Cung Thạch Lựu lại mặc y phục và lớp trang điểm mỗi lần một khác, và khó hiểu thay, vóc dáng của họ cũng rất giống nhau.
Bởi vậy, dù cho y nhớ được tên, nhưng y không thể liên kết chúng với gương mặt của họ được.
Jnshi vươn tay ra, nắm lấy chiếc quạt của Quý phi Rouran đang giữ bằng những đầu ngón tay, và ném nó đi.
“Ng-ngài đang làm cái gì vậy?!”
Một trong số những cung nữ hét lên.
Quý phi Rouran quay lưng lại với Jinshi trong sợ hãi. Những cung nữ đứng xung quanh che chắn cho ngài ấy. Hành động này trông như là họ đang nghĩ cho chủ nhân của mình, nhưng không phải như vậy.
Jinshi liếc mắt về những người thái giám đang đứng phía sau. Các thái giám tiến tới giữ lấy những cung nữ và kéo họ ra khỏi Quý phi Rouran.
Jinshi mạnh bạo nắm chặt lấy hai vai của Quý phi Rouran. Y kéo gương mặt của ngài ấy về phía mình.
Gương mặt được trang điểm rực rỡ, nhưng hai má ngài ấy đang đỏ rực.
“Ta khá chắc chắn là Quý phi Rouran có bảy cung nữ thường chăm sóc cho ngài ấy.”
Jinshi hỏi lại để xác nhận
Người thiếu nữ được nuông chiều này là con gái của tể tướng Shishou, và đã cung tiến cùng với hơn năm mươi người tùy tùng.
Jinshi, giữ lấy gương mặt của Quý phi Rouran, dùng ngón tay của mình xóa đi lớp trang điểm ở khóe mắt của ngài ấy, để lộ ra đôi mắt đầy đặn hai mí.
[note25017]
“Sourin [note25000]. Không, có phải là Renpuu [note25001]? Tên của ngươi.”
Jinshi mỉm cười để không biểu lộ sự giận giữ trên gương mặt. Tuy nhiên, người cung nữ được ngụy trang thành Quý phi Rouran - gương mặt của cô ấy chuyển từ đỏ rực sang tái mét. Toàn bộ cơ thể cô ấy đang run rẩy.
“Ji…”
Một trong số những cung nữ cố gắng xen vào một lần nữa, nhưng Jinshi liếc xéo cô ta. Cô ta ngạc nhiên sững người, rồi thu mình lại.
“Quý phi thực sự đã đi đầu rồi?”
Chuyện này đã được lên kết hoạch ngay từ ban đầu? Mang một số lượng lớn tùy tùng vào Nội Cung, chọn những cung nữ trông giống với mình, và mặc những bộ y phục kỳ dị mỗi lần để đảm bảo không ai nhận ra những thay đổi khi có người nào đó đổi vị trí với Quý phi Rouran?
Liệu đó có phải mục đích của ngài ấy ngay từ đầu?
Và vị quý phi thực sự đã đi đâu?
“Ngài ấy đâu rồi?”
“…”
Người cung nữ giả trang thành Quý phi Rouran chỉ run rẩy. Cô ấy không có vẻ gì là sẽ nói.
Jinshi siết chặt tay.
“Ngài ấy đã đi đâu rồi?”
Lần thứ ba y hỏi, người cung nữ đã từng cố xen vào lúc trước đã chạy tới. Cô ta ôm lấy người quý phi giả mạo như thể đang bảo vệ cô ấy, rồi nhìn vào Jinshi, hạ thấp lông mày.
“Nô tỳ xin lỗi. Đứa trẻ này thực sự không biết ạ.”
Y từng không để ý vì mọi người đều mặc những bộ y phục giống nhau, nhưng có vẻ người cung nữ này lớn hơn Quý phi Rouran giả mạo vài tuổi.
“Xin hãy tha cho chúng nô tỳ.”
Người cung nữ xấu hổ nhìn xuống đôi chân của quý phi giả mạo.
Bộ váy dài của cô ấy đã bị ướt. Nước nhỏ ra đến tận ngón chân.
Jinshi bỏ tay khỏi cằm của người quý phi giả. Đôi mắt của người quý phi giả đang mở to và đồng tử của cô ấy giãn ra. Cô ấy thở hổn hển, run rẩy.
Có những vết hằn của dấu tay Jinshi trên cổ và cằm của cô ấy.
***
Việc cung tiến con gái của các thượng quan vào Nội Cung thực ra là một điều tốt cho hoàng đế.
Với các thượng quan, nếu như con gái của họ mang thai, thì cháu của họ có thể còn là thiên tử nữa. Tuy nhiên, cũng có một nhược điểm.
Việc này không hẳn đúng với tất cả bậc phụ mẫu, nhưng có những người coi con gái của họ như những đứa trẻ bé bỏng. Cái lồng chim được gọi là Nội Cung là một nơi đối xử với những cô con gái như là với những tù nhân.
Với Shisou, ngoài đứa con được sinh ra bởi một người vợ lẽ - Shisui, thì chỉ còn một người con duy nhất của người vợ cả - Rouran.
Dù xem xét đến cái cách mà ông ta hối thúc cô phải vào Nội Cung, có vẻ như là ông vẫn yêu thương cô rất nhiều.
Cô con gái ấy, có vị trí của một quý phi bậc cao.
Trong khi lo lắng về điều đó, Rouran chắc chắn cũng đã duy trì những tiêu chuẩn tối thiểu.
Giờ đây cô không còn cần phải lo lắng đến cái danh hiệu ‘Quý phi’ nữa vì cô đã phá vỡ những tiêu chuẩn đó.
“Ngài ấy nói rằng ngài ấy sẽ không quay trở lại đâu ạ.”
Là người cung nữ đã chen vào lúc trước đó nói. Người cung nữ đó là cung nữ trưởng; đã thay Quý phi Rouran giả trả lời những câu hỏi của Jinshi. Người quý phi giả đang không thể nói, thậm chí còn không thể thở bình thường được. Hầu hết thời gian, cô ấy đã đóng thế cho quý phi chỉ bởi vì cô ấy giống với Rouran nhất, nhưng có vẻ là cô ấy không biết rõ lắm về tình hình.
Cô ấy hẳn đã được bảo làm người thay thế của Rouran như thường lệ.
Jinshi nắm chặt tay.
Thật không ổn. Y nhận ra chuyện mà y vừa làm là một sai lầm đối với vị thái giám Jinshi sở hữu nụ cười dịu dàng. Tuy nhiên, cảm xúc của Jinshi không bình tĩnh đến mức y có thể suy nghĩ đến việc dùng một phương thức khác ở đó.
‘Không quay trở lại’. Liệu y có nên coi đó là việc đào thoát khỏi Nội Cung không?
Đào thoát khỏi Nội Cung là một tội nghiêm trọng, đôi khi còn có nghĩa là tử hình. Và nếu là một quý phi bậc cao, thì tội trạng còn nặng hơn nữa.
Giống một kỹ nữ bỏ trốn. Như người nữ dược sư đã nói trước đó - với cô thì nơi vị thiên tử tương lai được sinh ra cũng chẳng khác gì một khu phố đèn đỏ đầy ắp các kĩ nữ cả. Jinshi nở một nụ cười cay đắng.
Tiểu nữ đó, cũng đang mất tích.
Y đoán rằng có vẻ là nàng đã rời khỏi Nội Cung cùng với Rouran.
Trong trường hợp của MaoMao, xét về tính cách, có khả năng nàng tự mình đi theo. Tuy nhiên, thể trạng của tiểu nữ đó vẫn còn yếu do bị dị ứng nặng với kiều mạch. Khả năng nàng bị bắt đi trái với ý muốn là cao hơn.
Chỉ là, vì lý do gì cơ chứ?
Và bằng cách nào mà họ ra ngoài được?
Câu hỏi vẫn còn đó.
Dù cho y đã tra hỏi người cung nữ trưởng, y chỉ có thể lắc đầu. Cũng thể sử dụng biện pháp tra tấn, nhưng việc đó chắc cũng vô dụng, Jinshi nghĩ.
Đôi mắt của người cung nữ trưởng không nói dối.
Các cung nữ của Cung Thạch Lựu, người hầu, thái giám, tất cả mọi người liên quan đến Quý phi Rouran đều bị giam vào một chỗ. Khán phòng từng tổ chức buổi học Nội Cung vừa đúng kích cỡ.
Để chắc chắn, y sử dụng các thái giám, thẳng thừng kiểm tra từng nữ nhân trong Nội cung, nhưng hiện tại họ vẫn chưa tìm ra người cung nữ nào có vẻ là Rouran.
Hiện y hoàn toàn không ở trong điều kiện để có thể đứng ra làm chứng việc cho hạ sinh của Quý phi Gyokuyou. Y đành quyết định để việc đó cho Gaoshun, dù cho phần tóc gáy của y đang bị kéo ngược lại [note25002].
Jinshi ôm đầu trong thư phòng của mình.
Vì họ đang trong tình trạng khẩn cấp, Basen đang ở cùng với Jinshi.
Y không có thời gian rảnh để mà bán dầu ở đây [note25003] [note25004]. Trong lòng y đang tràn ngập sự nôn nóng muốn chạy ngay ra ngoài và tìm kiếm Rouran. [note25005]
Tuy nhiên, có quá ít thông tin. Lúc này y có lao ra ngoài, thì cũng chỉ như là mò kim đáy bể.
Bởi vậy, y không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi loanh quanh trong thư phòng.
Giữa lúc đó, Basen liếc nhìn Jinshi. Có vẻ như có một vị khách ở trước thư phòng. Anh hẳn muốn nói với y rằng hãy dừng hành động đáng xấu hổ đó lại.
Không thể làm gì khác, y ngồi xuống ghế và giả vờ bình thản.
Người bước vào căn phòng và một nam nhân lùn với đôi mắt cáo - Rahan.
“Ngươi phát hiện ra điều gì sao?”
Rahan, đang làm việc dưới trướng của Jinshi, như một món tài sản thế chấp cho khoản tiền của việc sửa chữa lại bức tường Nội Cung đã bị phá hủy bởi người thúc và cũng là cha nuôi của mình.
Anh ta là một người khá hà tiện. Cùng với việc để Jinshi đảm nhận một nửa chi phí sửa chữa, anh ta có khả năng giảm đi 30% khoản tiền còn lại bằng việc đàm phán với những người thợ.
Rahan nheo mắt - đôi mắt của anh ta hệt như một người đang cảm thấy khó chịu - và trải ra một tấm bản đồ lên bàn.
“Thứ này khoảng mười lăm năm về trước. Dù chỉ từng chút một, nhưng chắc chắn có một khu vực nơi sự phân phối đá, gỗ, kim loại, v.v. đang gia tăng.”
Rahan chỉ vào phía bắc của kinh thành. Băng qua các đồng bằng, nó nằm trên sườn của một dãy núi.
Khu vực đó không có một thành phố lớn nào đáng để bàn tới. Nếu có, thì chỉ có một pháo đài được sử dụng như một đồn trú quân đội từ thời của tiên đế. Thêm nữa, y nhớ rằng đó là một nơi đã bị bỏ hoang nhiều thập kỉ để giảm chi phí duy trì bởi họ đang trong thời bình. Đó không phải là một nơi mà kẻ thù sẽ xâm chiếm, và y nghe nói rằng thực sự khó khăn để chống chọi với tuyết rơi và những thứ khác vào mùa đông vì đó là vùng cao nguyên.
“Ngài có biết về nơi đó không? Khu vực xung quanh đây từng thịnh vượng như một khu nghỉ dưỡng trong quá khứ. Lúc này thì, tuy bị cách xa khỏi tuyến đường thương mại, nhưng đó vẫn là một khu vực bị bỏ hoang được biết đến với các suối nước nóng bí mật.”
“Vậy thì sao?”
Basen - hơi nóng tính - cắt ngang Rahan đang nói một cách vòng vo.
“Hạ quan đang nói rằng đó là một nguồn lưu huỳnh. Chất lượng và số lượng tuy kém hơn so với khu vực núi lửa phía nam, nhưng hạ quan nghĩ họ có thể lấy được một sản lượng hợp lý trong suốt cả năm.”
Nhắc đến lưu huỳnh, tai của Jinshi vểnh lên. Đó là một loại nguyên liệu thô để làm thuốc súng.
Pháo đài bị bỏ hoang. Đá. Gỗ. Kim loại. Và lưu huỳnh.
Và nói xa hơn về phía bắc, thì gần với lãnh địa của Shishou. Dù có xem xét về lãnh thổ của các vị quan đã được Rahan chỉ ra, thì nó cũng không quá tệ.
Việc này ngày một đáng ngờ.
“Ngài thấy thế nào? Liệu hạ quan có có cần chuẩn bị thêm những số liệu đáng tin cậy hơn nữa không?” [note25006]
Jinshi không còn cách nào khác ngoài thở dài trước một câu trả lời còn hơn cả những gì y mong đợi. Ngay lập tức, Basen cầm lấy tấm bản đồ và đưa cho một người thuộc hạ của mình.
Có vẻ như nam nhân thấp lùn này có thể nhìn các con số dưới một hình dạng khác. Các thành viên trong gia tộc ‘Ra’ đều thực sự đáng sợ.
“Với việc đó, ngươi có thể điều tra xem liệu có một con đường bí mật nào trong Nội Cung được không?”
Y vô tình nói ra.
“Nội Cung? Nếu hạ quan nhớ chính xác thì, công trình xây dựng lớn nhất là việc mở rộng vào bốn mươi năm trước. Bức tường bao ngoài hiện tại hẳn cũng được xây dựng lúc đó, vậy nếu có thì khả năng nó sẽ nằm ở đó chăng?”
“…vậy sao?”
Y biết rằng Shishou đã xúi giục hoàng hậu mở rộng Nội Cung ra cho đến như bây giờ. Không chừng, khả năng cao ông ta cũng can dự vào công trình này.
Tuy nhiên, nếu đó là bốn mươi năm về trước, thì cũng đã rất lâu rồi. Chắc chắn ông ta sẽ không nghĩ là chính người con gái của mình sẽ sử dụng nơi đó để trốn thoát vào bốn mươi năm sau.
“Nếu chúng ta nhìn vào các nguyên vật liệu hồi ấy, hạ quan sẽ biết được nhà thầu nào đã từng sử dụng lúc đó. Bởi vì có khả năng họ sử dụng nhiều hơn một lần, vậy hạ quan có nên chọn ra những nơi có con số đáng ngờ không?”
“…Ta sẽ để chuyện đó cho ngươi.”
“Vậy...”
Nói đoạn, anh ta lấy ra một cái hoá đơn - một nửa còn lại của chi phí sửa chữa những gì Rakan đã phá hủy. Jinshi đã trả một nửa, nửa còn lại đáng ra là phần của Rakan.
“…Ta biết rồi.” [note25007]
Jinshi, ôm đầu, hứa sẽ trả toàn bộ số tiền. Cái cảnh Suiren lên án y với nụ cười không thể diễn tả được, thốt lên “Ôi trời”, và cảnh những nếp nhăn trên trán của Gaoshun còn hằn sâu hơn nữa xuất hiện trong tâm trí y một cách sống động.
Thật dễ sợ khi để Rakan trở thành kẻ thù. Nhưng mình cũng không muốn để người con nuôi của ông ta cũng trở thành kẻ thù nữa, Jinshi nghĩ.
Sở hữu tài năng đó, thật là bí ẩn khi tại sao anh ta lại chỉ chơi đùa bên một cái bàn tính như một vị quan nhỏ không đáng chú ý. Y vô tình đã thốt ra thắc mắc đó thành lời.
“Nếu ngươi có khả năng đến như vậy, tại sao ngươi không hướng tới một cấp bậc cao hơn?”
Với những lời đó, Rahan lắc đầu trong khi cười với y.
“Nếu là vậy, thì hạ quan sẽ không thể sửa lại dòng tiền bị bóp méo rồi, phải không ạ?”
Các con số, chúng thật đẹp bởi vì chúng không hề tối nghĩa.
Một lần nữa y cảm thấy nam nhân này chính là họ hàng của Maomao.
Có vẻ như anh ta có một khiếu thẩm mỹ đặc biệt.
------------------------------
Trans: ĐM
Edit: THK
Eng note: tên của chương này: 穴, có nghĩa là người bị mất tích, lỗi lầm, lối đi ẩn, lỗ hổng trong túi của người nào đó,…