Độc thoại của người dược sĩ

chương 29. mang ra ánh sáng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dù cho có chữ ‘lễ hội [note24462]’, MaoMao hiểu rằng việc đó không phải là thứ gì đó thú vị. Cũng phụ thuộc vào việc thờ cúng điều gì, nhưng nàng được nghe rằng nghi thức này [note24463] cấm nữ nhân. Đó là một phong tục chung khi thờ cúng nữ hiền triết và nữ thần.

“Xin hãy đổi sang bộ y phục này.”

Bộ y phục Gaoshun đưa cho nàng là của một đồng nam [note24464]. Anh thực sự muốn nàng mặc y phục người lớn, nhưng có lẽ MaoMao sẽ không vừa kích cỡ đó. Việc thử đồ ăn xem xét cả đến loại và lượng chất độc, vậy nên người thử thường có cùng giới tính. Không thể khác được. Bởi nghi lễ này cấm nữ nhân, nên cũng cần xem xét mặc y phục thích hợp trong bữa tiệc.

MaoMao được sắp xếp để làm người thử độc cho hoàng đệ.

Gaoshun hẳn có sức thuyết phục rất tốt. Việc này thực sự tiện lợi, MaoMao nghĩ.

‘Vóc dáng’ của MaoMao đã bằng phẳng ngay từ ban đầu, nên nàng không gặp trở ngại khi bó ngực. Với mái tóc được cột lên thành búi trên đỉnh đầu của mình, nàng trông không bị nổi bật khi mang một cái mũ.

Nhìn vào gương, nàng thấy bản thân thật phù hợp đến mức tự phát ra một nụ cười khô khốc.

Khi Jinshi đến và nhìn thấy nàng, y không nói nên lời với cái cách mà bộ dạng đó thật phù hợp với nàng.

(Yeah, chắc chắn rồi.)

Nàng không muốn bị gộp lại với Jinshi, người luôn nổi bật dù đang mặc bất cứ y phục gì.

Nói về Jinshi, rõ ràng, y sẽ tham dự nghi lễ này. Y nói với MaoMao đợi ở phòng chờ. Các nghi lễ được thực hiện tại một trong số những địa điểm tổ chức trong triều đình. Hầu hết, các địa điểm của các nghi lễ thường được lựa chọn để phù hợp với các hướng theo mùa. Việc đó cũng có thể quyết định thông qua bói toán, nhưng MaoMao hoàn toàn không biết tiêu chí là gì, nên nàng không quan tâm đến chuyện đó.

Khoảng thời gian đợi trong phòng chờ, nàng thực sự không có gì để làm cả.

Để thanh tẩy cơ thể trước lễ hội, nên không có đồ ăn và thức uống, và dù có đi nữa, MaoMao cũng không được phép ăn trước lúc thử đồ ăn.

Không có việc gì cụ thể để làm nên nàng quyết định suy nghĩ về những chuyện sẽ xảy ra sau này.

***

Khi đến thời điểm nghi lễ kết thúc, con trai của Gaoshun, Basen, đến đón MaoMao. Với biểu cảm không mấy thân thiện như thường lệ, anh ta chỉ gật đầu.

MaoMao vâng lời và di chuyển.

Địa điểm của bữa tiệc nằm ở gần nơi tổ chức nghi lễ. Không giống như Tiệc Hoa Viên, nàng rất biết ơn khi việc này không được tổ chức ngoài trời. Trong đại sảnh hẹp và dài khoảng một dẫn [note24465], có hai hàng bàn được sắp xếp. Như một nghi thức cảm ơn những phước lành cuối cùng trước khi mùa Đông qua đi, các món ăn chắc chắn phải xa hoa.

Nàng có thể nhìn thấy chỗ ngồi với một bức màn treo ở vị trí trong cùng. Đó hẳn là nơi mà hoàng đệ sẽ ngồi.

(Mình nghe nói rằng người hoàng đệ này có tính tình kỳ dị.)

Ít nhất ngài nên lộ diện trong bữa tiệc, đó là chủ tâm của MaoMao. Chà, nếu trong trường hợp đó là một người nhút nhát thì liệu họ có động lực để tham dự một bữa tiệc hay không?

Người hoàng đệ ấy được đồn rằng bị đối xử bất công, nhưng MaoMao không có cảm giác đó. Nàng chưa từng nhìn rõ người ấy, nhưng theo như những gì nàng đã thấy về hoàng đế, nàng không thẻ nghĩ rằng ngài ấy lại đối xử với người em trai như vậy. Không, thậm chí đúng hơn là người em này có thể đang được bảo bọc quá mức.

(…)

Đột nhiên, nàng nhớ lại chuyện đã xảy ra vào năm ngoái, về Quý phi Ah Duo trước đây.

Nàng không thể quên được gương mặt mà người nữ nhân ấy khi ngài rởi khỏi Nội Cung. Gương mặt tự hào của một người mẹ.

(Mình nên dừng những suy đoán kỳ lạ.)

MaoMao thấy xấu hổ về những nhận xét không mấy thân thiện trong quá khứ. Không quan trọng nó đúng hay sai. Sự thật chính là những gì được công bố rộng rãi.

Nàng chậm rãi bước đến chỗ ngồi phía trước trong khi cúi đầu.

“Hãy giữ im lặng.”

Basen thì thầm vào tai nàng và chỉ cho nàng chỗ đứng cạnh chiếc ghế hàng đầu.

Basen thì đứng ở phía đối diện, chiếc ghế của vị hoàng đệ nằm giữa hai người.

(Hử?)

Khi các vị quan chức đến và lần lượt ngồi xuống, Jinshi vẫn chưa xuất hiện.

Ôi trời, nàng nghĩ vậy khi nam nhân trông như con chồn tanuki - Shishou - ngồi ngay bên cạnh MaoMao. Ông ta liếc nhìn MaoMao, nhưng có vẻ như ông ta không chú ý gì đến nàng.

Có vẻ như MaoMao trong y phục nam không quá nổi bật.

Những chỗ ngồi nhanh chóng được lấp đầy. Chỉ có chỗ ngồi chéo với MaoMao vẫn còn trống. Một nam nhân đứng tuổi đeo kính một tròng bước tới và ngồi vào đó.

Khi nam nhân đứng tuổi đó nhìn xung quanh, đôi mắt sắc bén của ông ta tìm thấy MaoMao. Đôi mắt nhỏ xíu của ông mở lớn, và ông mỉm cười. [note24466]

Ông ta lắc lư cơ thể một cách hạnh phúc, và không che giấu sự bồn chồn của mình. [note24467] Shishou, đang ngồi phía chéo phải với ông ta, nhìn với ánh mắt nghi ngờ. Cái hành động đáng ngờ của ông ta không phải là mới, nhưng cũng gây kha khá sự chú ý của những người xung quanh.

Không cần phải nói, MaoMao mặc kệ ông ta.

(Đừng có lại đây, đừng có lại đây.)

Như thể lời mong ước của nàng được thực hiện, đột nhiên có âm thanh từ phía bên trong. Nhìn cách Basen chậm rãi cúi đầu, vị hoàng đệ hẳn đã xuất hiện phía sau tấm màn.

Mọi người làm theo, đứng dậy từ chỗ ngồi và cúi đầu. Với thân vương, ngồi và chờ đợi cũng có vẻ bị coi là vô lễ, nhưng đây không phải là một bữa tiệc thân mật để gặp mặt nhau à, MaoMao nghĩ vậy.

Có vẻ như là có một cánh cửa ở phía sau. Ngài ấy có thể tiến vào từ chỗ đó mà không ai nhìn thấy được.

MaoMao nghĩ rằng nàng cũng là một người có xu hướng phản xã hội, nhưng xem xét những gì xảy ra tới giờ, có vẻ người này nghiêm trọng hơn nàng nhiều.

(Nếu đúng như vậy, hoàng thượng cũng nên chăm chỉ hơn để sinh thêm những đứa con nữa.)

Với ý nghĩ rằng đây là thân vương, thì tương lai sẽ không dễ dàng đâu. Theo như những gì nàng biết, hoàng đệ vẫn chưa có một người nào để gọi là quý phi cả. Dù cho ngài ấy đã đến độ tuổi mà không có gì lạ khi có con.

Tuy nhiên, theo một nghĩa nào đó, với tính cách hướng nội như thế, không ai có thể nghĩ rằng người hoàng đệ này có thể soán ngôi hoàng đế đương thời. Điều đó nghĩa là, sẽ không có đổ máu.

Một lúc sau, tiếng chuông trưa vang lên. Cùng lúc đó, Basen đứng dậy và nhìn vào phía bên trong tấm màn.

Mọi người đã làm việc vất vả, Basen nói những câu hoa mỹ. Xin mời thưởng thức bữa tiệc, cùng với những lời đó, âm nhạc từ phía góc phòng bắt đầu vang lên.

Giữa những chiếc bàn được đặt hai bên trái phải, các kịch sĩ xuất hiện và vở kịch bắt đầu. Có một nữ nhân xinh đẹp trong số họ, nhưng xem xét độ rộng phần vai của họ, đó hẳn là một oyama [note24468] [note24469]

Trong lúc mọi người theo dõi buổi diễn, những người hầu mang đến món rượu khai vị. Chiếc chén đầu tiên được đưa cho Basen, sau đó anh ta dâng lên vị hoàng đệ phía sau tấm màn. Sau khi mọi người đã nhận được rượu, nàng cũng nhận được một chén rượu nhỏ từ Basen.

Nàng ngửi món rượu. Có mùi hương của cồn và trái cây. Đó là một hỗn hợp của shaojiu [note24470] và trái cây.

Nàng nghe được từ Gaoshun rằng rất nhiều món ăn sẽ được phục vụ trước tại bữa tiệc.

Gaoshun đang ngồi cách đó một khoảng xa.

Jinshi vẫn chưa thấy đâu.

(…)

MaoMao cau mày, nhưng nàng chỉ có thể tập trung vào công việc hiện tại của mình. Đưa chiếc chén lên miệng, nàng uống một chút để thử vị. Một hương vị nhẹ nhàng, không quá đặc biệt lan tỏa trong miệng nàng.

(Nó cực kỳ ngon.)

MaoMao uống, thưởng thức hương vị, và chậm rãi nhắm mắt.

Nàng thử thức ăn chậm hơn bình thường.

Khi chiếc cốc đã trống không, nàng đưa nó lại cho người hầu và xúc miệng.

Có lẽ đã xác nhận điều đó, người phía sau tấm màn tạo ra tiếng loạt xoạt. Sau khi xác nhận tiếng nuốt, Basen hơi giơ tay lên.

Có lẽ nhìn thấy điều đó, các vị quan xung quanh họ cùng cầm chén rượu lên.

Chỉ có Rakan giả vờ uống rượu, và nhanh chóng đặt nó trở lại bàn, nhưng đó không phải là điều nàng quan tâm.

Món khai vị được dâng lên, và một lần nữa MaoMao thử thức ăn. Nàng nhai nhiều hơn thường lệ, thực hiện việc đó từ từ.

(Yeah, rất ngon.)

Thật đáng tiếc khi nàng chỉ có vài miếng. Nàng tự hỏi liệu có thể ăn chỗ còn lại vị nó là thức ăn thừa hay không, nhưng rồi nàng nhếch môi lên khi nghĩ rằng điều đó là bất khả thi.

Món canh được mang lên tiếp theo. Thời điểm nàng múc lên chúng bằng cái thìa súp [note24471], cả cơ thể của nàng thấy khó chịu.

(…)

Nàng bị thôi thúc bởi mong muốn cào xé cơ thể. Nếu như đang không có ai nhìn vào, nàng hẳn sẽ găm móng tay vào hết sức có thể. Có âm thanh của chiếc thìa chạm vào cái bát.

Hơi thở của nàng cũng trở nên khó khăn. Nàng cảm thấy khó thở và chóng mặt.

Không thể chịu đựng nổi nữa. Nàng đẩy cái bát vào tay của người hầu đang đứng cạnh đó.

Nàng nhìn vào tay của mình, vết phát ban đỏ đã lan ra. Vì người hầu đang nhìn nàng với biểu cảm kỳ lạ, nàng chạm vào mặt mình và cảm thấy những vết nhỏ nổi lên. Vết phát ban hẳn đã lan ra cả gương mặt của nàng.

(Aah, ôi trời.)

Tầm nhìn của MaoMao trở nên quay cuồng.

Khi nàng nghĩ rằng trần nhà đang chao đảo, mọi thử trở thành một màu đen. [note24472]

***

Người hầu thử độc đã đổ gục và chỉ có hai người duy nhất phản ứng lại.

Người đầu tiên là người ở phía sau tầm màn. Gaoshun có thể nhìn thấy những chuyển động lớn ngay từ ghế ngồi của mình. Basen đang ở đó ngay lập tức chắn đường và giữ lại mọi người lại phía sau. [note24473]

Người phản ứng còn lại là vị quan đeo kính một tròng.

Trên gương mặt luôn thường trục một nụ cười nhạt của nam nhân đó, sự điềm tĩnh của ông ta đã biến mất.

Đôi mắt hí mở to, ông ta cố gắng tiến đến chỗ người thử độc.

Bởi vì Basen phải giữ lại cả người đó, Gaoshun không còn cách nào khác ngoài tự mình làm một nhiệm vụ bất lợi.

Một thái y được triệu gọi ngay lập tức, và người đồng nam với gương mặt bị tấy đỏ rời khỏi bữa tiệc.

Gaoshun chỉ có thể nhìn. Anh không thể làm gì khác với vị trí của mình.

Đó là thời điểm có âm thanh thủy tinh vỡ.

Rakan, người đang bị giữ lại bởi vài vị quan – Basen và những người khác – đã đập vỡ chiếc chén thủy tinh ở trên bàn. Dịch đỏ chảy ra từ bàn tay trái của ông ta.

“Đại Nguyên soái!”

Không có người nào khác ở đây đạt được chức vụ này ngoài Rakan, nhưng có vẻ như âm thanh đó không lọt vào tai ông ta.

Rakan duỗi cánh tay trái nhuốm máu, và ánh mắt điên loạn hướng về người ở phía bên kia.

Cuối hướng tay chỉ của ông ta, là Shishou.

“Ông đang có ý định gì?”

Rakan chỉ nói vậy, và sau đó lần lượt chỉ vào từng vị quan khác nhau.

Gaoshun ghi nhớ những người mà Rakan chỉ vào. Những người bị chỉ vào đều trợn mắt. Và sau đó, họ đảo mắt đi mà không dám nhìn lại.

Giữ lại sự bồn chồn, chỉ có Shishou nhìn lại Rakan một cách thờ ơ.

Thật sự khó chịu khi có một người tên Rakan là đồng minh. Tuy nhiên, không bao giờ được để ông ta trở thành kẻ thù.

Nam nhân đó thật điên rồ, nhưng phần còn lại của ông ta thì được bổ khuyết bởi tài năng.

Nam nhân này là thành viên của gia tộc Ra – gia tộc sản sinh ra những kẻ điên và những thiên tài - và đây chính xác là biểu hiện của điều đó. Ông ta có một cách nhìn khác người, có thể đoán ra bằng cách nhìn vào tài năng thiên phú của ông ta. Kết quả là, rất nhiều quan chức xuất sắc đã được tiến cử.

Ông ta có thể làm điều đó như thể đó là một tác phẩm nghệ thuật thực sự.

Đồng thời, cũng có thể nói như thế này:

Rằng ông ta có thể đoán được bản chất thực sự của con người.

Với những người làm việc đáng ngờ, ông ta cũng có thể được coi là cái gai trong mắt. Trong quá khứ, có vẻ như đã có những người mặc kệ chuyện đó và cố gắng xoá bỏ sự tồn tại của Rakan, nhưng nhìn cái cách mà ông ta đã sống sót, ông ta hẳn đã nghi ngờ và nghiền nát họ trước.

Cấp dưới của ông ta chỉ toàn người có năng lực.

Trên hết, vì người con nuôi của ông ta quản lý tài chính của quốc gia, ông ta càng trở nên khó chịu hơn.

Không may, xét về tính cách của Rakan, nếu không ai khơi mào, thì ông ta cũng không gây sự. Ông chỉ có hứng thú với những nước đi trên bàn cờ, những lời đồn và một số lượng nhỏ những người xác định.

Ngay cả công việc trong quân đội, hay thậm chí là chiến tranh, thì cũng chỉ là một trò chơi với nam nhân này.

Và nếu như ai đó đặt viên ngọc mà ông ta trân quý vào vòng nguy hiểm…

Không cần phải nói.

Trong khi máu tiếp tục chảy, Rakan tiếp tục mỉm cười.

Nụ cười của ông ta như một con thú đang nhe nanh.

Tất cả mọi người ở đó đều đông cứng, nhìn vào nụ cười của Rakan.

Chỉ có Shishou nhìn lại Rakan trong im lặng.

Liệu có phải là do ông ta ngạc nhiên với hành động của Rakan? Không ai ở nơi này để ý đến điều đó.

Một lúc sau đó, Gaoshun và Bashen để ý rằng người phía sau tấm màn đã biến mất.

------------------------------

Trans: ĐM

Edit: THK

Quả này nhà Ra với nhà Shi đánh nhau to rồi :v

Truyện Chữ Hay