Tôi đang cười ‘fưfưfư’ một mình ở phòng khách.
(Note: Lưu ý hiện đang kể dưới góc của Hitotsuba)
“Cuối cùng……Cuối cùng thì Yuuya cũng gọi mình bằng tên rồi. Hôm nay là ngày kỷ niệm~”
Tuy rằng bẽn lẽn, nhưng anh ấy đã gọi mình là ‘Kaede’. Chỉ gọi mỗi tên thôi vậy mà cảm xúc lại trở nên hạnh phúc như thế này. Cứ cười toe toét mãi không thôi.
Yuuya hiện bây giờ đang tắm. Tôi quyết định sử dụng thời gian này để tập luyện tập mỗi ngày và dưỡng da.
Dù nói như thế, cái mà tôi đang làm dùng cái máy steamer để làm ấm toàn thể gương mặt bằng xông hơi kết hợp với sương lạnh và đắp mặt nạ dưỡng ẩm mà thôi. Thế nhưng từ khi bắt đầu bằng những thứ này, tôi có cảm giác làn da của tôi trở nên lán bóng và giàu độ mềm mại hơn. Thế này thì lúc nào bị Yuuya sờ cũng không sao hết đó! Ehehe.
“Hà~……Dễ chịu quá. Đã để em phải chờ, Hitotsuba. Em đi tắm được rồi——Mà, cái máy gì thế?”
Hả~!? Không được. Vui mừng do được gọi tên làm mình suy nghĩ nhiều thứ quá thành ra Yuuya đã tắm xong mất tiêu rồi! Sự quyến rũ của Yuuya vừa tắm xong, mình không nhịn được. Mái tóc thì ẩm ướt. Làn da thì co thoang thoảng hơi nóng. Mùi hương thì tỏa ra dễ chịu. Súp*.
(*Âm thanh húp nước dãi lên)
“Sao thế Hitotsuba. Em đang lơ đễnh đấy, có làm sao không? Số thì……hình như không có nhỉ.”
“Hyaa~!? Yuuya!? Đột nhiên anh làm cái gì vậy!?
Yuuya lấy tập đặt lên trán tôi rồi so nhiệt độ với trán của bản thân. Tấn công bất ngờ như thế là hèn hạ lắm đó!? Nhưng mà gương mặt cũng gần nữa, mình có thể thấy nụ cười an tâm tỏ sáng lấp lánh ở ảnh!
“E-, em không sao! Không có gì đâu mà! Hơn hết thì về chuyện cái máy này ấy nhỉ!? Là đồ gia dụng thẩm mỹ tên là steamer đó——”
Tôi vừa trở nên hơi hoảng loạn trước sự việc đột ngột, vừa nói ra. Yuuya thì ‘ừm ừm’ gật đậu và ngạc nhiên. Nghe chuyện như thế này vui lắm sao?
“Phải rồi đó……nói là hạnh phúc hơn là vui chăng? Anh biết được độ dễ thương của Hitotsuba được tích lũy qua nỗ lực mỗi ngày. Chuyện này chỉ mỗi mình anh biết thôi đúng chứ? Thế nên anh mới cực kỳ hạnh phúc đó.”
Yuuya vừa nói gãi má, vừa nói với nụ cười thẹn thùng. Aa, thật tốt khi mỗi ngày đều cố gắng. Còn gì vui hơn khi được Yuuya nghĩ là mình dễ thương chứ. Nhưng mà, mình có một đề nghị!
“L-……là gì thế?”
A~, ánh mắt của anh ấy lảng đi rồi ha? Tức là anh ấy đang biết yêu cầu của mình là gì, nhưng mà lại dám bắt mình nói ra chứ!
“Ka・e・de. Đã hứa lại gọi bằng tên rồi mà? Anh đã quên rồi sao?”
“Sẽ nghe theo.”
Yuuya vừa cúi xuống vừa nói bằng giọng bé tí. Gương mặt trở nên giống như lá đỏ ấy của anh cũng dễ thương lắm đó.