“Tôi đã luôn muốn lên du thuyền mà câu cá, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ lại dùng nó vào việc này”, Takahashi nói. Ông khoanh tay mà đứng ngắm biển cả. Khi ông quay đầu lại, thực tại đã đập vào mắt ông. Khoang chính của chiếc du thuyền hạng sang, nơi mà sẽ có một bộ ghế sofa đắt tiền, đã được lấp đầy bởi những trang thiết bị lấy từ phòng thí nghiệm của Takahashi.
“Một lối tư duy mới lạ. Nếu chúng ta không thể kiểm soát con virus, thì chỉ cần đưa nó đến nơi mà sẽ không có ai bị nhiễm bệnh nếu nó bùng phát thôi. Khi mà thuốc giải được chế xong, chiếc thuyền này sẽ là của ông, Takahashi.”
“Đần độn. Cái thứ này còn lớn hơn cả nhà tôi! Lấy đâu ra tiền mà bảo trì nó bây giờ!”
“Ăn nói như một người Osaka chính cống”, L nói, hình như đó là một lời khen.
L đi cầu thang lên buồng lái. “Anh Suruga, việc lái tàu sao rồi?”
Suruga cởi chiếc kính râm rồi nhún vai. Anh đã mag chiếc xe đi tu sửa và để nó lại ở một tiệm ngầm tại Nakoya, anh đến Osaka trước cả L và Maki. “Bắt đầu lấy lại được cảm giác rồi. Nhưng Ryuzaki này, liệu chúng ta có thể kìm hãm sự lây lan của con virus ở ngoài vùng biển này chứ?”
“Không chắc 100 phần trăm được, nhưng tia cực tím từ mặt trời vào cái hè oi bức này sẽ tiêu diệt mọi con virus trước khi gió kịp mang chúng đi.”
“Chẳng phải những sinh vật thuỷ sinh sẽ bị nhiễm và từ đó sẽ lây lại bệnh cho con người sao?”
“Virus xuất huyết qua không khí và mắc lại ở cơ quan hô hấp. Cá thì làm gì có phổi.”
“Thế cá voi hay cá heo thì sao?”
“Nếu thế thì, anh có thể đem chúng đến hội thảo nghiên cứu sắp tới với tư cách là loài thú có vú thuỷ sinh đầu tiên bị nhiễm virus xuất huyết.”
Sau khi lắng nghe hai người nói chuyện, Takahashi ném cho họ mấy bộ đồ bảo hộ. “Ngưng tấu hề lại và mau mặc chúng lên người đi. Ryuzaki sẽ làm phụ tá của ta còn Suruga sẽ lái tàu. Và đừng có làm tàu rung lắc khi bọn ta đang dùng mấy cái ống tiêm nhé.”
“Aye aye!”
Đeo lại chiếc kính râm, Suruga thăm dò vùng nước trống. Cách họ một kilomet là một con tàu khác. Với bốn chiếc mỏ neo đều hạ xuống ở đuôi tàu, họ hoặc là đang câu cá hoặc đang tắm ánh nắng mặt trời, nhưng chắc chắn là đang theo dõi L và đồng bọn. “Vậy là bọn họ mò đến tận đây. L hẳn đã doạ tổng thống sợ són ra quần. Blue Ship chắc là đã tìm ra chúng ta rồi, nhưng có FBI bảo kê rồi thì cứ yên tâm. Ai mà ngờ là sẽ được bảo vệ bởi FBI chứ… Thật mỉa mai làm sao.”