Hai chiếc thuyền rẽ nước khiến mặt biển Osaka về đêm mất đi sự tĩnh lặng. Đi đến chỗ chiếc du thuyền phía trước, Kujo, ngồi trong chiếc thuyền dẫn đầu, lầm bầm, “Khá khen cho cậu vì đã nghĩ đến vùng nước trống. Như vậy thì con virus sẽ ít lây lan hơn.”
Hoshibi, với cặp ống nhòm trong tay, nói với thuỷ thủ đoàn trên cả hai chiếc thuyền qua bộ đàm. “Con bé đang ở trên chiếc du thuyền đó. Năm phút nứa chúng ta sẽ tách ra và tấn công vào hai mạn tàu. Phải làm thật nhanh trước khi L dùng đến Tử Ký”. Yoshikawa nhìn thấy mấy người ở con thuyền bên cạnh gật đầu.
Một chiếc thuyền thứ ba gia nhập vào cuộc chơi, nó cắt ngang mặt biển và chắn lấy hai chiếc thuyền kia. Trước khi có ai nắm bắt được tình hình, kẻ phá đám đã chiếu thứ ánh sáng chói lóa lên boong tàu.
Những kẻ đó không mặc đồng phục quân đội, mà là kính râm và khẩu trang. Chẳng cần di chuyển nhiều, con thuyền đã ngăn chặn hai phương tiện của Blue Ship và ngăn chúng đến gần với chiếc du thuyền.
“Mấy thằng này cũng giỏi đấy. Chết tiệt! Chúng ta không đến gần hơn được!” Yoshikawa nói qua bộ đàm.
Kujo lấy tay che mắt và hé nhìn đầy thận trọng. “Kính râm và khẩu trang… để chống lại Tử Ký. Lũ FBI đang bảo vệ L”, Kujo nói với sự kinh ngạc.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy, Kujo? Tôi tưởng cô nói là đã thao túng FBI giết L.”
“L… Lần này ngươi đã dùng bùa phép gì vậy?” Kujo hoàn toàn không biết tại sao bên phía FBI lại đổi ý. Dù cho cô vẫn hack được vào Trụ sở Điều tra Kira, sẽ thật là lạ nếu Kujo, người đang giả danh L đe doạ tổng thống, đi hỏi ông ta là tại sao vẫn chưa giết được L.
“Làm gì đây, Kujo? Tay trắng đi về gặp Matoba là không xong với lão đâu.”
Kujo nhìn về chiếc du thuyền. Nó không được canh phòng cần mật, nhưng vẫn không có cách nào để đến được đó. Kujo chỉ biết cắn môi… và tính toán đường đi nước bước.
Ở trên chiếc du thuyền, L và Maki đang mải xem TV, hoàn toàn không biết gì về huyên náo ngoài kia. Đội Tigers đang đấu với kình địch là đội Giants. Maki đội một chiếc mũ Tigers và một chiếc điện thoại khổng lồ bằng nhựa trên tay, hú hét trước mọi chuyển động của cầu thủ trên sân. Khác với cái nhìn đầy hơi ấm của Hitomi, L, cũng đội một chiếc mũ Tigers, lại quan sát Maki một cách hiếu kỳ.
“Trúng bóng! Một cú homerun!”
“Tỉ lệ đập trúng bóng của cầu thủ này là 0.251, tức là cứ năm nghìn trận thì anh ta mới đánh trúng quả bóng.”
“Em biết rồi!” Maki nhìn L đầy khó chịu. “Nhưng anh phải cổ vũ đội ngựa ô nhiều nhất có thể! Ôi, em muốn một quả bóng có chữ kí quá!”
“Em thực sự thích đội này nhỉ?”
“Dĩ nhiên! Làm gì có ai ở Osaka lại không thích Tigers chứ!”
Nhìn Maki hào hứng với trận bóng, L hướng mắt về chiếc máy tính rồi bỏ một miếng manju vào miệng.