Để cứu lấy nhân vật yêu thích của mình, tôi đã quyết định phá cốt truyện game

chương 04 : rõ ràng là những việc có thể tự làm cũng có giới hạn của nó.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

[note48286]

“---Chủ ơi. Cậu chủ ơi.”

Ngay khi tỉnh dậy, tôi liền chạm mắt với cô hầu gái tóc đen đó. Gương mặt dễ thương thứ nhì thế giới đang lo lắng nhìn tôi. Mặt cô nàng làm tôi nhớ lại cảm giác chóng mặt kì lạ bị dính ngay sau khi bắt đầu luyện ma thuật.

Tôi liền nhận ra rằng đấy là triệu chứng của việc cạn ma lực nhờ vào đống kiến thức trong game. Cảm giác mệt mỏi kinh khủng cùng với chóng mặt và buồn nôn Tôi nhớ là đã đọc đống kiến thức ấy, cơ mà lại có sự khác biệt rõ ràng giữa việc đọc và thực sự cảm nhận được nó.

“Cậu chủ có bị đau ở đâu không vậy ạ?” Nhân lúc tôi không hé nửa lời thì cô hầu gái ấy liền lo lắng lên tiếng hỏi han.

“Đau ư?”

“Vâng, tôi không chắc liêu cậu chủ có nhớ không, cơ mà cậu đã mất ý thức rồi ngã lăn đùng ra sàn đấy. Nếu bị đau thì, bác sĩ–”

“Không cần đâu.”

Chắc chắn là tôi vẫn cảm nhận được dư âm của cơn mệt mỏi hồi nãy, nhưng hơn thế nữa, tôi có thể cảm nhận được dòng chảy năng lượng nào đó đang chạy trong mình. Chắc chắn phong độ hiện giờ tốt hơn trước rất nhiều, và tôi nghĩ là mình biết lý do đấy.

—-Nguồn ma lực tăng lên. Giống như cơ bắp,

càng dùng nhiều thì lượng ma lực sẽ càng tăng lên thôi.

“Nhưng mà đó có thể là triệu chứng của căn bệnh nghiêm trọng nào đó đấy ạ, Nam tước cũng sẽ lo lắng lắm đó.”

“Trường hợp đó thì tôi cũng không phủ nhận.”

Tôi không buồn đâu. Cơ mà nói thế nghe như là khát khao gia đình đang bỏ rơi mình ấy, cô hầu gái tóc đen liền gục đầu bất lực.

[Vậy ra mình thực sự bị gia đình ghẻ lạnh à.]

“Đó là lý do vì sao, cô có thể để tôi một mình lát nữa không? Nếu cần gì thì tôi sẽ gọi cô.”

Sau đó, cô hầu gái ấy bắt đầu miễn cưỡng lui đi. Dù sao, cô cũng là hầu gái riêng của thằng cha Norwin mà, làm sao mà không thể không tuân theo mệnh lệnh trực tiếp đưa ra đó được. Nên là dù có miễn cưỡng nhưng cô vẫn rời khỏi phòng.

“Được rồi!”

Sau khi chắc chắn rằng cửa đã đóng hoàn toàn. Tôi liền rời khỏi giường để bắt đầu luyện ma thuật lần nữa. Để kiểm tra nguồn nước, tôi liền bắt đầu niệm câu thần chú nãy mới thử:

“Hỡi hỏa tinh linh! Xin hãy trả lời ta…”

Lần trước là tôi niệm chú thất bại bởi lượng ma lực không đủ để thực hiện.

[Mình tự hỏi lần này sẽ xảy ra chuyện gì nhỉ.]

Tôi có thể cảm nhận được rằng lượng nhiệt dư thùa đang chạy trong mình.

“...Nghe theo mệnh lệnh của ta, và ngọn lửa khởi nguyên hãy hiện lên đi.”

Tôi xoay sở truyền hơi nóng chạy trong cơ thể đến ngón tay và ngay khi niệm chú xong. Ngọn lửa xuất hiện ở đầu ngón tay này còn nhỏ hơn cả bật lửa.

[Làm được rồi! Mình vừa dùng ma thuật này! Uầy! Thứ ma thuật lúc nào cũng mong ước đây rồi!]

Ngọn lửa nhỏ bé ấy ít khi được dùng trong game lắm, nhưng việc tôi thực sự niệm chú ngoài đời đúng là vĩ đại thật. Việc này chỉ có thể diễn ra trong giấc mơ hồi ở Nhật Bản mà thôi. Cảm thấy hứng thú, tôi bắt đầu niệm cùng ma

thuật

hồi nãy, và thấy kinh ngạc vô cùng. Làm lại một, hai lần, nhưng khi niệm phép lần ba, tôi lại bị triệu chứng của cạn ma lực hành hạ.

“Ự!”

***

Ngay khi tỉnh dậy, tôi đang nằm sõng soài trên sàn.

[Lại mất ý thức rồi.]

Đầu tôi đau như đập xuống sàn ấy.

[Lần tới tập luyện trên giường thôi. Với cả, mình mong là mình thận trọng hơn. Phải cần đến sức mạnh và mưu trí thì mới có thể cứu Crescentia được. Từ giờ mình cần phải tập suy nghĩ. Mình có còn là tên NEET nhốt mình trong phòng nữa đâu.]

“Được rồi.”

Với lời nhủ như thế, tôi bắt đầu nghĩ về những việc đã làm gần đây. Bắt đầu thì, tôi cần tóm tắt kết quả của việc thử luyện ma thuật. Đầu tiên, nguồn ma lực trong cơ thể này thậm chí còn không đủ để dùng hỏa ma thuật.Điều này thể hiện rất rõ khi tôi bị cạn ma lực ngay sau khi thử gọi Hỏa tinh linh. Nếu như coi lượng ma lực cần để gọi Hỏa tinh linh là một đơn vị, thì lượng ma lực của tôi còn thấp hơn cả một đơn vị cơ.

Nhưng, lần thử thứ hai, tôi đã có thể niệm chú hai lần và chỉ khi thử lần ba mới thất bại. Tức là ma lực giờ đang ở đâu đó giữa ba và bốn đơn vị rồi. Nghĩa là

chỉ với một lần thử thôi mà ma lực của tôi đã tăng lên rất nhiều rồi.

[Nếu cứ tăng lên như thế này thì trong tương lai mình sẽ sở hữu nguồn ma lực khổng lồ—Mình tự hỏi mọi chuyện sẽ diễn ra như nào đấy.]

Cái việc tăng ma lực được xác định lúc mới sinh ra này có mức độ nào đó như một thiên tài không nhỉ?

Yếu tố ảnh hưởng đến việc tăng ma lực của người nào đó là gì?

Có phải là cách tôi thúc đẩy bản thân không? Vậy ra nếu ngày nào cũng thúc đẩy mình cho đến khi cạn ma lực thì là tốt nhất à?

Hay là chuyện đó có liên quan đến loại ma thuật tôi niệm? Thời gian dành cho việc luyện tập,

tần suất và nhiều yếu tố khác. tôi đã cân nhắc tất cả những điều này để tìm ra cách rèn luyện bản thân hiệu quả nhất có thể rồi.

Tôi không biết liệu cơ thể này có tài năng tài cán gì không. Nếu không có thì, việc theo cùng khóa luyện tập như người khác có thể làm sẽ chả có ý nghĩa gì hết. Tôi phải tóm gọn lại quá trình đào tạo của mình một cách chất lượng và cung cấp mọi thứ mình làm được mỗi ngày.

Nhưng việc tìm ra phương pháp luyện tập tối ưu sẽ mất rất nhiều thời gian. Không có thông tin nào về điều đó trong trò chơi cả. Nếu không biết bắt đầu như thế nào thì tôi sẽ chỉ loanh quanh vớ vẩn thôi. Mặc dù biết điều đó, nhưng tôi có rất ít lựa chọn về phương pháp của mình.

[Hiện giờ thì cứ thực hiện từng bước, tích lũy kinh nghiệm và thu thập dữ liệu đã.]

Trong lần thử tới, tôi quyết định thử sử dụng thủy ma thuật.

------

Vài ngày sau, tôi đã thu thập đủ dữ liệu về tốc độ tăng của ma lực bằng việc luyện đi luyện lại cho đến khi mất ý thức thì thôi. Và kết luận đưa ra thì:

Có không hết hẳn đi nữa thì ma lực vẫn sẽ tăng lên.

Nhưng, tốc độ tăng sẽ cao hơn đáng kể nếu cạn hoàn toàn.

Dùng ma thuật đa dạng không hề có ảnh hưởng gì tới lượng ma lực tăng lên.

Nói cách khác, tôi cần trải qua triệu trứng tệ hơn cả ốm hàng chục lần mỗi ngày. Nếu đó là cái giá phải trả để cứu Crescentia thì đấy là món hời đó. Tôi đã đặt hết mọi thứ vào lời nói này để cố gắng cứu lấy cô nàng hàng ngàn lần liền.

Tuy vậy, tôi bắt đầu thấy giới hạn của mấy việc luyện tập vớ vẩn vô lý đấy rồi.

Hóa ra khoảng thời gian tôi bất tỉnh sau khi cạn kiệt ma lực phụ thuộc vào lượng ma lực. Thời gian trôi qua, tôi sẽ thức dậy sau khoảng một giờ, nhưng giờ thì phải mất hơn hai giờ để lấy lại ý thức. Nếu tôi lãng phí quá nhiều thời gian bất tỉnh, tôi sẽ bỏ bê mọi lĩnh vực khác ngoài ma thuật mất. Nên là tôi quyết định rằng mình sẽ chỉ để cạn ma lực ngay trước khi nghỉ ngơi hàng ngày thôi.

[Giờ thì, đống thời gian này nên làm gì đây nhể?]

Bài học, rèn luyện thể chất, khả năng là vô tận. Tuy nhiên, một cậu bé năm tuổi không thể sắp xếp môi trường và nhân sự cần thiết cho những việc như vậy. Tôi sẽ phải nhờ ai đó giúp đỡ. Câu hỏi về ai không bao giờ được đặt ra bởi vì tôi chỉ có thể hướng đến một người duy nhất mà thôi.

●●●

"Xin lỗi."

"Vâng?"

Sáng hôm sau, tôi thử hỏi ý kiến của cô hầu gái tóc đen về việc hợp tác. Tôi sẽ biến cô hầu gái dễ thương này thành một đồng đội xứng đáng vì mục tiêu của mình.

Truyện Chữ Hay