Converter: ngocquynh520
Edit: hoa hồng
Ra đường đi dạo, Lý Noãn - bậc thầy về đạo dưỡng sinh bỗng chết bởi một tai nạn "trên trời rơi xuống" theo đúng nghĩa đen - một bà bác nhảy lầu đè chết. Tỉnh lại lần nữa, lại phát hiện mình ở trong thân xác một cô bé mười lăm tuổi, nhà tuy nghèo những mọi người đều yêu thương nhau, nhưng vì cái gì. . . . . .
Cô gần như nhảy qua tất cả các bước, thành mẹ đứa bé?
Vuốt cái bụng bằng phẳng mang vẻ mặt âu lo: "Thôi thôi, con à, mẹ nhất định sẽ đối xử với con như con ruột của mình . . . . . ."
*
Làm giàu không dễ dàng, cũng may nhân phẩm còn, trí nhớ vẫn còn, dựa vào cô là bậc thầy về dưỡng sinh, bản chất vốn có của thương nhân, dạy dỗ anh trai thông minh, dạy em trai em gái, cải tạo cha mẹ bánh bao, dẫn dắt người một nhà cố gắng sống tốt hơn, không tiện duy nhất chính là thanh danh không tốt của người này, để cô làm Quỷ hồn không thể lộ ra ngoài ánh sáng trong hai tháng, hơn nữa còn không cẩn thận mở ra hình thức thăng cấp, oan hồn thay đổi thành lệ quỷ
Tịnh Liên đại sư kia, tức chết người, ông ấy còn đặc biệt sắp xếp theo phong tục trông nom là thế nào, sẽ không phải làm ta sống lại, lệ quỷ sẽ phải thăng cấp thành dạ xoa, còn là Mẫu Dạ Xoa sống sờ sờ.
*
Bán món ăn thôn quê, buôn trái cây, viết cách điều chế, quy định phép tắc, đổi gia phong, lên núi có thể hái thuốc, xuống bếp có thể tay cầm muôi. . . . . .
Cô không khỏi cảm khái, có loại cô gái tốt, lên phòng khách, xuống được phòng bếp, đấu thắng tiểu tam!
Nhà Lý Tứ càng ngày càng tốt lên, ngày trước thân thích tránh không kịp lại rối rít tới cửa, trong miệng nói lễ giáo đạo nghĩa, lại đi làm chuyện của bọn cướp, dọa dẫm vơ vét, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, đều khi dễ cha cô - Lý Đức người coi trọng thân tình, không có gì không nghe lệnh, chỉ là có Lý Noãn ở đây, sao sẽ để cho bọn họ được như ý?
Bà nội không hỏi thế sự, ông nội không muốn gặp con trai nhỏ Lý Đức, bác cả là một người ngu đần keo kiệt bủn xỉn, da mặt bác hai còn dày hơn bức tường, vợ bác hai càng thêm muốn tiền không muốn mạng vắt cổ chày ra nước. . . . . .
Người trong nhà cũ này, một người còn khó dây dưa hơn một người khác.
Chỉ là ngươi có kế Trương Lương của ngươi, ta có thang trèo tường của ta, ăn của ta, sớm muộn cũng bắt ngươi phun ra, không sợ tay ngươi nhiều, cũng không sợ ngươi không dám đến.
*
Người giàu rơi xuống mọi người cùng nhau chà đạp, người nghèo vùng lên mọi người cùng xem, rất nhiều người không cẩn thận nhìn thấu bệnh đố kị, cái này vẫn còn trị được, cho thuốc mạnh hung hăng chữa trị!
Thôn trưởng dẫn đầu tham gia náo nhiệt, thăng quan phát tài giở thủ đoạn, chỉ là ở trong mắt Lý Noãn, đây đều là trẻ con chơi đùa mà thôi, cô có thể ở trong thương trường lăn lộn được thuận buồm xuôi gió, mà không có một đôi mắt biết nhìn việc?
Cho chỗ tốt, ta thu, muốn hồi báo, ngươi suy nghĩ nhiều rồi.
*
Nuôi con trai ngoan, chế tạo vườn trái cây, xây dựng tiệm thuốc, mở ra dưỡng sinh đường, đọc lướt qua nghiệp y dược. . . . . .
Nhiều năm sau, khi cô thành phú thương thần bí, trong lúc rãnh rỗi dạy con trai một bài vè: "Có thể tin trời, có thể tin đất, nhưng không bằng tin vào mình; núi đáng hận, nước đáng hận, không đáng hận bằng cha con. . . . . ."
Một tên con trai cưỡi ngựa mà đến,trong nháy mắt đen mặt.
Tư thế oai hùng cao lớn, tung người xuống ngựa, chân đi đôi giày trắng như tuyết đi tới trước mặt cô: "Lý Noãn, nàng có đồng ý gả cho ta không?"
"Làm vợ?" Cô gái cười yếu ớt hỏi khẽ.
"Cuộc đời này ta chỉ cưới một người làm vợ, không phải là nàng." Vẻ mặt hắn âm trầm.
"Không lấy!" Chém như đinh đóng cột, đứng dậy vào nhà.
Hóa ra, cách mạng chưa kết thúc, còn cần tiếp tục cố gắng!
Cha của đứa bé, rốt cuộc ngươi đang ở đâu?
Ồ, nghĩ tới, năm năm kỳ hạn chưa đến. . . . . .
Người nào đó, ngươi khỏi phải nghĩ đến chuyện muốn cướp con trai, cưới một càng được nhiều lợi hơn, không được? Vậy ngươi nghẹn cả đời đi!
p/s: Giải thích về tên truyện
Lương điền là ruộng tốt, đồng ruộng phì nhiêu
Mỹ: tốt đẹp, thuận lợi
Thương: thương nhân, buôn bán
Tên truyện có nghĩa là "ruộng tốt, buôn bán thuận lợi"
chương 79-4: kết thúc (4)