Thiên hạ này là một ván cờ, nàng là một quân cờ, và hắn là người chơi cờ.
Chỉ với một quân cờ, hắn lại có thể khống chế toàn bộ cục diện trong tay, một người như vậy làm sao có thể vì một ai đó mà tim đập lạc nhịp?
Đôi mắt hắn sâu thẳm, tâm tư hắn sâu không đáy, một năm bên cạnh hắn, nàng mới biết đôi mắt đó kinh tâm động phách đến cỡ nào.
Một năm chính biến, hồng y nàng là lửa, thiêu đốt tận thiên nhai, từ ấy Kính An tuyết bay khắp trời, tàn dương thoang thoảng mùi máu như rượu nồng, là ai vô tình dùng kiếm cắt đứt đoạn tương tư?
Yêu hắn là nàng tự nguyện, buông tay cũng là nàng cam tâm, cùng mệnh phượng cùng là hoàng, nhưng ai mới là phượng, ai mới cầu hoàng?
chương 11