Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, HE Nam chính: Lâm An Thâm Nữ chính: Giản Lộ Phối hợp diễn: Nhiều không đếm xuể Thâm trầm, bí ẩn, tài hoa, phi phàm. Đây là toàn bộ những gì mọi người biết về Lâm An Thâm. Thân làm trợ lí của anh nhưng những gì cô hiểu về anh chỉ nhiều hơn người khác hai điều. Một, Lâm An Thâm không bao giờ tiếp chuyện với bất kì ai bằng bất kì phương thức nào, vô luận là lời nói, ánh mắt hay cử chỉ. Hai, Lâm An thâm ghét tất cả các loại âm thanh, vô luận là giọng nói, tiếng hát dễ nghe hay không cũng vậy. Giới thiệu nhân vật vắn tắt: Lâm An Thâm. Nam chính. Giản Lộ. Nữ chính. Giới thiệu tình tiết vắn tắt: Một nam một nữ, không có pháo hôi (ý chỉ kẻ chen ngang đó mà) chỉ có yêu. Lí do yêu: Ngọt ngào. Trải qua: ngọt ngào. Cao trào: ngọt ngào. Giới thiệu xong , over! (nguyên lời tác giả) Độc giả có hiểu, tin tưởng tôi. (lời tác giả) Giản Lộ trợn mắt: Ai cũng không thể nói chồng ta tự kỉ! Anh ấy chẳng qua chỉ là yên lặng mà thôi! Lâm An Thâm: … Giản Lộ trợn trừng mắt: Ai cũng không thể nhúng chàm vợ của chồng ta! Anh ấy có ghen! Lâm An Thâm: … Giản Lộ chống nạnh: Ai cũng không thể câu dẫn chồng ta! Anh ấy có ép ta ghen! Lâm An Thâm: … Giản Lộ phóng hỏa: Ai cũng không thể ép Tiểu thư Điên viết văn án! Bả thật sự viết không hiểu! Lâm An Thâm: … Tiểu thư Điên: … Cám ơn. Rút dao tương trợ… Nội dung chính: ngôn tình hiện đại. Thông tin cơ bản: Nhân vật chính: Giản Lộ, Lâm An Thâm Phối hợp diễn: nhiều không đếm xuể Warning: Xin nhớ lấy, bệnh tâm lý, không phải bệnh thần kinh! Tác giả: Tiểu Thư Điên. Lâm An Thâm nói: Làm bạn gái của anh. Trích: Lời tác giả: Kỳ thật đây cũng không phải một truyện tôi mới viết xong, tôi đã xếp nó trong máy tính rất lâu rồi. Một ngày âm thịnh dương suy nào đó mở ra, rồi phải lòng một người đàn ông tên là “Lâm An Thâm”. Lâm An Thâm, anh yêu một người phụ nữ, chính là cả đời. Lâm An Thâm, anh yêu một người phụ nữ, chính là âm thầm, im lặng đợi chờ một cơ hội không biết bao giờ tới, đây là một người đàn ông biết tuân thủ nguyên tắc trong tình yêu lại si tình. Anh trầm mặc ít lời lại tài hoa hơn người, cộng thêm vài phần phúc hắc, thật đáng tiếc chỉ có một người đàn ông như vậy trên đời. Vậy nên tôi cảm thấy đọc xong quyển truyện này hẳn ai cũng phải rống lên một tiếng: Ban cho tôi một người đàn ông như vậy đi, nhất định tôi sẽ tìm được anh nhanh hơn nữ chính! Lúc anh thầm mến tôi, tôi sẽ cho anh hy vọng, không để anh dày vò nhìn tôi bên cạnh người đàn ông khác cãi nhau ầm ĩ. Tôi sẽ đến và nói với anh: Lâm An Thâm, em cũng thích anh từ rất lâu rồi, cưới em đi!!
Thể loại: Quân nhân Nhân vật chính: Trần Mặc x Miêu Uyển Thời gian gần đây, đàn ông tử tế hoặc là đã kết hôn còn không thì là gay Nếu một người đàn ông đã bước sang tuổi ba mươi hai, anh ta chưa kết hôn cũng chẳng phải gay, thậm chí chưa từng có cả bạn trai lẫn bạn gái, vậy thì chắc chắn anh ta có thiếu sót về sinh lý rồi. Nếu không có thiếu sót về sinh lý, thì tâm lý nhất định bị tổn thương, nếu như chỗ nào cũng không có khiếm khuyết, vậy chỉ còn lại một lời giải thích mà thôi, anh ta là người sao Hỏa. Miêu Uyển chưa bao giờ nghĩ là có một ngày cô sẽ cùng người sao Hỏa nói chuyện yêu đương! Thời gian gần đây, con gái ngoài hai mươi luôn có vô số những ý tưởng kỳ quái. Các cô khi thì giận dỗi lúc lại vui vẻ, khi thì giống mèo con ngoan ngoãn, lúc lại khóc lóc đòi chia tay. Trần Mặc cho rằng các cô gái đều là sinh vật đến từ ngoài hành tinh, anh chưa từng nghĩ tới có một ngày, anh sẽ cùng sinh vật ngoài hành tinh sống trên Trái Đất. Anh là một tay súng bắn tỉa, lặng lẽ tiếp cận mục tiêu, trăm phát trăm trúng chưa bao giờ thất bại, anh trời sinh là quân nhân, thứ duy nhất anh từng yêu là một cây súng thon dài. Cô là chuyên gia về bánh ngọt, trên đầu ngón tay tràn ngập hương thơm bánh kem và mật đường, dịu dàng mềm mại, nụ cười trong trẻo, giống như hoa tường vi mới nở. Khi họng súng băng giá gặp gỡ hoa tường vi dịu dàng. Khi bơ ngọt ngào hòa tan vết máu loang lổ. Cuộc sống, khiến cho những người không thể yêu nhau, yêu nhau. Đó là một thời khắc vô cùng kỳ diệu, trong lòng Trần Mặc nghĩ: một tay anh cầm súng, cây súng này vừa mới bắn ra một viên đạn đoạt mạng một người, còn tay kia lại nắm tay một cô gái, một cô gái đơn thuần mà tốt đẹp, trong cuộc đời mình, có lẽ cô chưa từng tưởng tượng đến giết chóc và cái chết. Trong những câu chuyện này, thứ tình cảm chỉ từng xảy ra trong câu chuyện của người khác, thứ tình cảm từng ghi lại trong sách của kẻ khác, vốn tưởng rằng nhiều năm bụi phủ như vậy đã sớm mất đi, nhưng khi bất chợt xuất hiện trong đời anh lại tựa như một đóa hoa ngượng ngùng, bừng nở nơi góc tường. Lãng mạn, chính là bạn sẵn lòng vì một ai đó, làm chuyện mà bình thường bạn sẽ chẳng bao giờ làm. Ngọt, là những ký ức hạnh phúc dịu dàng nhất, gần gũi nhất, non nớt nhất trong đời anh. Anh muốn giấu em đi, chỉ thuộc về mình anh, giấu em trong chiếc hộp vững chắc, bỏ vào túi áo bên trái. Thoạt đầu, chúng ta đều không hiểu yêu là gì, cũng không biết cảm giác yêu thương một người ra sao, cứ ngỡ rằng tình yêu rất bí ẩn, nó đến từ chốn ảo tưởng hư không. Chúng ta cho rằng yêu tựa như sấm sét vang dội, như cuồng phong bão táp. Chúng ta làm rất nhiều việc, có rất nhiều nguyện vọng, chúng ta lo lắng bồn chồn, đau xót miên man, vừa hạnh phúc vừa đau khổ, cuối cùng mới hiểu được, tình yêu cũng không giống như tưởng tượng.
Nàng - Tà Y là người thế kỷ hai mươi mốt, làm mưa làm gió trong cả hai giới hắc bạch đạo, lạnh lùng vô tình không có tâm, nhưng là một nữ nhân tuyệt mỹ. Hắn là Chiến Thần của Phong Mâu đế quốc, tung hoành sa trường - Nhiếp Chính Vương, cùng lạnh lùng thị huyết giống nhau, là một nam nhân tuấn mỹ. Nàng là thần y cũng độc y, một thanh ngân đao đi dọc thiên hạ, độc y song tuyệt, tài năng kinh thế. Nghe đồn, nàng cứu người chỉ xem tâm tình, không làm theo lẽ thường, làm cho người ta vừa yêu lại vừa hận. Nghe đồn, trên đời này, chỉ có người nàng không muốn cứu, không có người nàng cứu không được . Nghe đồn, hắc bạch đạo đối với nàng tôn kính như thần, e ngại như ma. Hắn là chiến thần cũng là ma chủ, một phen tà ma ngạo nghễ quần hùng, quyền khuynh thiên hạ, tà mị vô song. Nghe đồn, hắn là Ma chủ Ma Vực, là Thần Long quanh năm thấy đầu không thấy đuôi. Nghe đồn, hắn không gần nữ sắc, nữ nhân nào gần hắn ba thước tất phải chết. Nghe đồn, hắn độc sủng Vương phi, ba ngàn giọt nước chỉ chọn lấy duy nhất một giọt. Đoạn ngắn nhất: “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: “Nữ nhi Trấn quốc Tướng quân U Tà, dịu dàng hiền thục, trí tuệ hơn người, quả thật là tiểu thư khuê các nổi bật, đặc biệt ban thưởng là ‘Lan U công chúa’, ngày hôm đó phải đến Phong Mâu quốc hòa thân với Nhiếp Chính Vương Liệt Hỏa Kình Thương, khâm thử!” “Thần, tạ chủ long ân “ “Quản gia, lập tức phái người tiến đến Diệp Thành đưa đại tiểu thư hồi phủ!” “Ân, tướng quân!” Đoạn ngắn nhị: Ngày đại hôn, Nhiếp Chính Vương Phong Mâu quốc Liệt Hỏa Kình Thương đã đi biên cảnh bình định chiến loạn. Bốn chữ cứng cáp hữu lực “Nhiếp Chính Vương phủ” ở dưới nắng vàng càng thêm rạng rỡ, “Vương phi đi đường ngày đêm chắc đã mệt mỏi, Vương Gia nhà ta đã đi đến biên cảnh bình định chiến loạn, không tiếp đón Vương Phi được, xin Vương Phi thứ lỗi!” Hồn Thiên, Hồn Ảnh hai người vừa nói xong, bốn phía một mảnh yên tĩnh, sau đó một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng từ trong hỉ kiệu truyền ra “Không ngại” . “Nghe nói không, Phong Mâu quốc Chiến Thần Nhiếp Chính Vương trước mặt tứ quốc tuyên bố cuộc đời này chỉ thú một người này làm Phi” “Còn có a, nghe nói thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Hoa Lộng Ảnh trước kia nhục mạ Nhiếp Chính Vương Phi, liền bị Nhiếp Chính Vương móc hai mắt!” “Cái này cũng không tính cái gì, các ngươi biết không, Nhiếp Chính Vương Phi là chủ nhân phía sau của Lưu Ly trai a!” Đoạn ngắn tam: Rèm lụa tung bay, một mỗ nam tuấn mỹ đến cực điểm đang ủy khuất nhìn người bên cạnh trong trẻo nhưng lạnh lùng . “Tà Nhi, thời gian ba tháng đã qua, có thể chứ?” Dứt lời, nữ nhân nhăn mày liễu nói “Ta thượng ngươi hạ”, sau đó không để cho nam nhân này từ chối đã xoay người mà lên. Đoạn ngắn tứ:Một cái nam nhân tuấn mỹ đến vô cùng đang đứng khoanh tay ở ngoài cửa phòng, khớp xương bàn tay giờ phút này gắt gao nắm chặt, đó là biểu hiện của việc hắn đang lo âu cùng bất an. “Mẫu thân, nghe nói thiếu trang chủ Long Tứ Thiên của Ngự Long sơn trang là nam nhân tuyệt đỉnh yêu nghiệt nha “ “Đúng vậy mẫu thân, còn có Vụ Ảnh Khuynh Thành lạnh lùng như băng kia cũng là nam nhân hiếm có trong thiên hạ ” hai tiểu nam hài phấn điêu ngọc trác vây quanh mỹ nữ đang dựa ở trên xích đu lải nhải. Đột nhiên, một cái thân ảnh cao lớn lửa giận ngập trời xuất hiện ở phía sau bọn họ, mà hai tiểu nam hài kia vẫn không hề phát hiện, vẫn cao hứng như trước nói, trong giây lát, lại phát hiện chính mình không đứng trên mặt đất , sợ hãi quay đầu nhìn lại, đến khi nhìn rõ người đằng sau là ai lại lập tức nịnh nọt nói: “Phụ thân, ngươi đến đây lúc nào a”, “Chết tiệt, hai thằng nhóc này, dám đục khoét chân tường của lão tử!” Vừa dứt lời hai thân ảnh nhỏ lập tức bay ra ngoài cửa.
Thể loại: hiện đại, nhẹ nhàng, thanh mai trúc mã, HE
Tân Hạ Noãn thầm mến Lục Tử Ngân từ nhiều năm trước nhưng lại chưa bao giờ dám nói. Bởi anh luôn coi cô như em gái. Lúc anh xuất ngoại, tâm tình khó đoán để lại cho cô một câu hỏi như thực như hư: “Sau này, nếu em chưa cưới ai, anh chưa lập gia đình, chúng ta kết hôn nhé?” Cô trong lòng chất đầy phiền muộn, không khỏi cười trừ cho tình cảnh của mình, tùy ý gật đầu: “Được.” Thế rồi, trong lúc cô cô đơn sầu não nhất, anh trở về, câu đầu tiên nói cùng cô là: “Hạ Noãn, kết hôn đi.” Anh, không còn gọi cô là em gái nữa … Mọi người cũng như cô đều nghĩ, cô được ở bên cạnh anh, là may mắn của cô. Nhưng rồi cô bỗng phát hiện, cô đã sai lầm. Anh từ rất lâu đã khắc sâu hình ảnh cô trong lòng mình, cả cuộc đời chỉ cần có cô: Tân Hạn Noãn, cả cuộc đời này dành tặng cho em. Lời của Kat (editor): một câu chuyện tình nhẹ nhàng, lắng đọng tâm hồn. Mong rằng các tình yêu sẽ thích câu chuyện tình này như ta và nàng Xanh nhá.
Cái gì ? thị nữ bên người ??? Hắn cơ bản là một nam nhân nha ! Mọi người như thế nào lại không thể phân biệt được nam nữ ? Được rồi! được rồi! Nếu bộ dạng xinh đẹp như vậy, nam nhân thì nam nhân cũng rất tốt. Chính là …chính là, hắn cũng quá là đẹp đi, tính tình thì cũng hỏ bạo không kém. Nàng thật sự không nghĩ qua chính mình liền liền liền yêu thích người ta a !!!
Cuộc đời có lẽ giống như một chuyến tàu, có rất nhiều trạm dừng, nhưng mỗi con người lại chỉ có một bến đỗ, có người nhầm, có người không, nhưng điều quan trọng nhất là mạnh mẽ để bước tiếp, cho đến khi tìm được bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời mình. Lâm Hiểu Khiết là một cô gái bình thường như bao cô gái khác, làm nhân viên của một công ty, vô tình được cấp trên tỏ tình trong một bữa tiệc, rồi trước lễ cưới lại phát hiện ra một sự thật đau lòng. Sự xuất hiện của một nữ minh tinh nổi tiếng đã khiến cô nhận ra rằng, câu chuyện của chàng hoàng tử và lọ lem vĩnh viễn chỉ là những câu chuyện có trong cổ tích, thực ra, người con trai kia chẳng hề yêu cô. Chạy trốn với vết thương lòng, một vết thương không hẳn vì tình yêu, mà bởi lòng tự trọng, bởi lòng tin, cô đến Thượng Hải. Lâm Hiểu Khiết đã gặp được hành khách thực sự quan trọng trên chuyến xe cuộc đời mình, người khiến cô lấy lại niềm tin và tiếp thêm cho cô sức mạnh. Nhưng cuộc sống với những lo toan bộn bề, gánh nặng của công danh, sự đeo bám của quá khứ, liệu cô gái nhỏ Lâm Hiểu Khiết có thực sự tìm được bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời mình?
Diêu Mật bị dồn đến đường cùng, hô hấp vừa gấp lại vừa nóng phải hé miệng thở ra một hơi, chỉ nghe một tiếng “Rầm” vang lên, chàng trai trước mắt thân hình mềm nhũn, hai mắt mê mang như bị trúng mị hương, trong chớp mắt đã nằm oặt xuống đất!
Vũ Hoàng Minh: nó là nv chính, rất thu hút, hờ hờ, giống như 1 quả bóng nảy tưng tưng, thường xuyên lướt trên chiếc ván trượt màu xanh dương, là đại ca bí mật của Dark Moon
Vũ Hoàng Anh: anh trai nó, tính cách mạnh mẽ nhưng luôn núp mình trong vỏ bọc khác, có vẻ biến thái (=.=") nhưng rất thương em
Lục Tiểu Thiên: hơi khùng khùng, hắn nghĩ những điều ko ai biết được, làm những việc kì quái, siêu đẹp trai
Lý Nhã Nhã: xinh, cố chấp, luôn cho rằng Hoàng Minh là 1 nửa số phận của mình
Nếu biết sớm tình yêu sẽ mang đến những nỗi đau, những sự điên cuồng như vậy, anh tuyệt đốt sẽ không yêu cô. Bọn họ vốn dĩ là hai người thuộc hai thế giớt khác nhau, cô lại đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống của anh Sau khi tàn sát bừa bãi trong lòng anh như một cơn lốc mãnh liệt, cô lại đột nhiên rời bỏ anh không chút lưu luyến. Cô đối xử với anh tàn nhẫn như vậy, khiến anh mười một năm qua chỉ có thể lẳng lặng mà chữa thương, Và sau đó là cẩn thận chờ đợi đến một thời cơ hoàn mỹ, anh sẽ sự xuất hiện lần nữa với một tư thái cô hoàn toàn không thể ngờ đến…. Thế nhưng, cái mùi vị của sự trả thù nó lại không ngọt ngào như anh tưởng, cũng không có chút nào gọi là thống khoái Hóa ra, là chính anh chưa bao giờ thoát khỏi 3 chữ “Ân Hải Sắc” này. Hóa ra, anh chưa bao giờ thật sự muốn làm tổn thương cô, làm mất đi cái hy vọng duy nhất và cuối cùng của chính mình. Anh chân chính chỉ muốn cô có thể nhìn thấy anh lận nữa, thầm vụng trộm mà hy vọng cô có thể …. yêu anh … một lần nữa. Văn Án: Anh có rất nhiều vấn đề muốn hỏi cô. Mà phần lớn những vấn đề đó đều mở đầu bằng câu hỏi “Vì sao?”. Vì sao năm đó cô, một người con gái xuất thân danh giá, lại đi yêu một thằng nhóc chưa thành danh như anh? Vì sao cô có thể không để ý tất cả mà bỏ trốn cùng anh, thậm chí còn kết hôn với anh? Vì sao khi anh thật vất vả mở cửa trái tim đang khép chặt của mình, chờ đợi thứ hạnh phúc mà bấy lâu anh không dám mơ tưởng thì cô lại bỏ anh mà đi? Đến cuối cùng là vì cái gì, vì yêu anh sao? Anh có rất nhiều vấn đề muốn hỏi. Nhưng anh không có cơ hội hỏi, hoặc cũng có thể nói anh chưa nghe được câu trả lời của cô vì anh chưa có đủ tự tin. Anh không muốn phát điên trước mặt cô, không muốn cô cho rằng anh không hề có chút lí trí, giống như loài dã thú, lòng tự tôn không cho phép anh nhìn thấy được một tia coi thường trong mắt cô. Bởi vậy anh kiên nhẫn chờ đợi. Anh biết, để đến cái ngày bản thân anh có thể hỏi cô, anh nhất định phải kiên trì. Anh phải có được địa vị để cùng ngồi ăn với cô, thậm chí phải ở vị trí cao hơn của cô thì anh có thể thoải mái nhìn xuống cô. Hiện giờ, anh đã không phải thằng nhóc không ai biết đến như ngày xưa, anh bây giờ trong giới thượng lưu tung hoàng một góc trời, tiếng tăm vang dội, có tiền có quyền. Có lẽ, anh cuối cùng đã có thể hỏi cô rồi. Anh sắp xuất hiện trước mặt cô, cố gắng dùng dáng vẻ trái ngược với tâm tư để thản nhiên hỏi cô một câu….. Chẳng lẽ. ..em chưa từng hối hận sao?
Lần nữa nhìn thấy Chu An An, Giang Diễn Đường cảm giác tim một hồi rung động! Năm đó nàng đột nhiên mất đi tin tức, làm cho thương thế của hắn hoảng hốt loạn không thể làm gì, Hoàn toàn không ngờ tới nàng sẽ dứt bỏ nhiều năm tình cảm, làm cho hắn khổ không chịu được. Hôm nay chuyện cách nhiều năm lại lần nữa trùng phùng, tình yêu hắn đối với nàng như xưa không thay đổi, Hắn nói cho nàng biết: “Ta một mực chờ nàng, ta chỉ muốn nàng một cái.” Nghe thấy câu tỏ tình này tỏ tình, Chu An An cảm giác mình giống như đột nhiên bước vào một cái dòng nước xoáy, Nhớ lại ban đêm gặp phải hắn, trong lòng đột nhiên một hồi chua xót… Hiện tại, cách biệt nhiều năm nàng gặp lại hắn, tim vẫn đập nhanh cuồng loạn, Hắn luôn có thể khinh địch như vậy ảnh hưởng nàng… Đúng là, kia lại có thể đại biểu cái gì? Chẳng lẽ hắn nói hắn chỉ muốn nàng một cái, nàng thì phải tin sao? Nhất định hạnh phúc...
Bản giới thiệu cẩu huyết: Một trận say rượu phong nhã làm dây dưa ra một cuộc tình đơn phương thầm mến dài hơn mười năm, một người đàn ông lớn tuổi chưa lập gia đình từng bước từng bước hướng dẫn cho nữ thần ngày xưa tự động nhảy vào phần mộ hôn nhân.
Bản giới thiệu đau khổ: bác sĩ Tạ bị làm nô dịch trong hôn nhân.
Bản giới thiệu đứng đắn: Lần này gặp lại, với cô là lơ đãng, nhưng với anh lại là đất rung núi chuyển, giờ phút này Thiên Thời Địa Lợi Nhân Hòa, anh dùng quan tâm làm vận mệnh, vì không muốn lại để lỡ mất, sao anh dám không tuân.
Dạo quanh mười năm, chúng ta trở thành người thích hợp nhất để ở bên nhau.
Nhắc nhở nhỏ để nhảy hố:
1. Song xử, 1v1, HE.
2. Ấm áp không ngược, kết hôn rồi nói chuyện yêu đương sinh bảo bối ~~
Nội dung: Đô thị tình duyên, bản tình ca nhất kiến chung tình và hôn nhân.
Tags: Nhân vật chính: Trần Yên Thực, Tạ Cảnh Thâm┃ phối hợp diễn: Tiết An An ┃cái khác: Chưa kết hôn mà có con
Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, sạch, sắc (có 1 chút), HE Khi học trung học, bọn họ như nước với lửa, đối chọi gay gắt. Khi đi làm, cuộc chiến giữa "thái tử " và nhân viên nhỏ càng ngày...
Kim Dung gác bút, Cổ Long qua đời, làng kiếm hiệp dường như hiu hắt đi vì thiếu vắng những cây đa cây đề. Tuy nhiên, khi Phượng Ca xuất hiện với bộ truyện Côn Luân, độc giả nghiền võ hiệp nhận ra bóng dáng một "đệ tử chân truyền" của Kim Dung.
Phượng Ca tên thật là Hướng Kỳ Cương, sinh năm 1977 tại Trùng Khánh, tốt nghiệp chuyên ngành Quản lý Tài chính Đại học Tứ Xuyên, hiện làm Tổng biên tập tạp chí Kim cổ Truyền kỳ - Võ hiệp. Ngoài Côn Luân, anh còn là tác giả của Thương Hải, Mạn dục Vương triều. Côn Luân vừa được NXB Phụ Nữ mua bản quyền và ấn hành tại Việt Nam qua bản dịch của dịch giả Bạch Liên - người từng chuyển ngữ bộ truyện Tru Tiên gây xôn xao trên các diễn đàn online.
90 chương truyện của Côn Luân lấy bối cảnh thời Nam Tống, xoay quanh cuộc đời vào trải nghiệm của nhân vật chính Lương Tiêu. Gia đình ly tán từ nhỏ, mang nặng thù nhà, Côn Luân một mình dấn thân vào sóng gió giang hồ, lĩnh hội được nhiều kiến thức khoa học ở Thiên Cơ Cung, sau này ứng dụng vào hoạt động quân sự, gây ảnh hưởng sâu sắc đến độ thay đổi được cả lịch sử.
Lần đầu tiên gặp hắn ta, tôi một thân phong trần, làm ra vẻ gió thoảng mây trôi nhẹ nhàng khuyên nhủ:
“Chàng trai, sau này không có việc gì thì đừng có mà trưng bộ dạng đẹp trai như thế nữa nha! Ra ngoài đường chẳng an toàn chút nào!”
…
Lần thứ tư gặp hắn, tôi mặc nguyên bộ đồng phục cấp ba, lưng đeo balô, cung kính gập người chào hắn: “Chú thật đẹp trai, rất xứng đôi với cô giáo Diệp của cháu! Khi nào hai người kết hôn cháu sẽ làm hoa đồng đi tung hoa có được không?”
Lần thứ năm gặp lại, hắn đuổi theo tôi suốt cả một con phố, cuối cùng giam tôi vào góc tường của một con hẻm nhỏ chết tiệt, khẽ nheo mắt, khàn giọng hỏi: “Lại còn nói muốn làm hoa đồng cho tôi ư? Em đã 24 tuổi rồi, vẫn muốn làm hoa đồng sao?”
Tôi: “Đại ca à, xin đừng kích động!”
Hắn: “Tôi đương nhiên phải kích động rồi! Em đã thấy có cô dâu nào lại muốn đi làm hoa đồng chưa hả?”
Đã một tuần tôi làm osin cho hắn Hắn vẫn thế Mặt lạnh như tiền Ko biểu lộ tí cảm xúc gì Hắn vẫn thế Đua xe (luôn lôi tôi theo, sợ chết được *______*) Đánh bài (he he ^_______^ tôi là thần mai mắn của hắn đế) Đại loại những trò của giới thượng lưu, mà tôi ko biết tuy tôi cũng là một đứa thuộc thế giới ấy Hắn vẫn thế Quá đỉnh trong mắt mọi người Là một hotboy của trường Học thì khỏi nói, giởi như hắn ăn chơi vậy --- Còn tôi Vẫn là một con nhỏ hỏng biết gì cứ như một đứa trẻ vậy
Ngưu lang? Hắn bất quá là trước theo mẹ của hắn ăn cơm. Tiếp theo lại bị mẹ hắn bắt đi xem mắt một thiên kim tiểu thư nhàm chán. Nàng chỉ là một chủ tiệm cà phê gần đó, lại có thể tận tình khuyên bảo hắn phải hiểu lấy đạo lý. Nói cái gì là làm Ngưu Lang không đáng xấu hổ, đáng xấu hổ là không có đạo đức nghề nghiệp. Nàng còn nhiệt tình đến nỗi bỏ bê việc chính của mình, thậm chí đắc tội với khách nhân để đến khuyên giải hắn, thật tốt a! Cứ nói như vậy, nàng đã thức sự đắc tội hắn rồi! Bất quá không sao, xem ở nàng giúp hắn chọc tức trái Boring khiến cho đối tượng xem mắt phải bỏ đi. Hắn cũng hiểu được cái cách nàng thoát thân thật buồn cười, sẽ không cùng nàng tính toán. Chính là lần đầu tiên này, lại có thể khiến cho hắn hứng thú đối với nàng nhanh chóng đâm chồi nảy lộc như vậy. Từ nguyên bản ban đầu muốn giễu cợt nàng , lại thành dính chặt lấy nàng với động cơ không trong sáng. Cũng bởi vậy, hắn thật sự “Xuống biển” , chủ động giả làm một Ngưu Lang tới cửa nhà nàng. Ngang ngược lừa gạt bên tai mềm mại ngây thơ của nàng để nàng thu nhận và giúp đỡ hắn. Còn cưỡng bách nàng bao ăn bao ở cùng đóng dấu trên tờ hôn thú…
Dịch Tiểu Liêu là 1 người không thông minh, nó có lối suy nghĩ rất đơn thuần. Cho nên … vào ngày ấy khi nó bị người anh thuở nhỏ mình cướp đi nụ hôn. “Bách Sanh, tại sao phải duỗi đầu lưỡi.” “Câm miệng.” “Dịch Tiểu Liêu, sao lại ngậm miệng nhanh thế?” “Anh kêu em, câm miệng mà.” “…. Ngoan, mở miệng ra đi.” “Bách Sanh.” “Sao?” “Tại sao … hả, tại sao phải duỗi đầu lưỡi?” “…..” “Bách Sanh.” “Là vì …giúp đỡ nhau, anh muốn cùng với Tiểu Liêu… giúp đỡ nhau, bên nhau cho đến suốt đời …” “Bách Sanh, anh biến thái, muốn em ăn nước bọt anh cả đời sao.” “……”
Võ Hiệp Trùng Sinh - Võng Du Thế Giới Thần Cấp Player - Lâm Dật xuyên vào trò chơi "Đại Giang Hồ " Thế Giới Nơi này có vô số môn phái chính tà ---- Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi, Toàn Chân, Hoa Sơn, Tung Sơ...
“Truyện Dịch” - là các truyện thuộc nhiều thể loại như light novel, tiểu thuyết, truyện ngắn, v.v… được dịch từ ngôn ngữ gốc sang ngôn ngữ tiếng việt. Các truyện này được các nhóm dịch, người dịch với mục đích giới thiệu và phổ biến truyện đến với cộng đồng và người đam mê đọc truyện chữ hay.