Kẻ thù của cô chính là kẻ thù của anh, dù ở chân trời góc biển, anh cũng sẽ đuổi giết. Cô là một nữ sát thủ rất có năng lực thuộc tập đoàn sát thủ, kiêu ngạo, tao nhã, tự tin, luôn nhận những nhiệm vụ nguy hiểm cấp cao, tính tình biến thái cuồng nhiệt, đàn ông, đối với cô mà nói tiện tay thì sẽ có, bất kể là quý công tử, hay hoàng tử, hay các soái ca và cũng có thể là những người đàn ông mạnh mẽ.
Anh là tổng giám đốc của tập đoàn Lãnh thị, một tập đoàn đa quốc gia, lãnh khốc, âm u, phúc hắc, nhân vật được cả hai giới thiện ác (hắc bạch) cung kính như Phật, đàn bà, chỉ cần anh ngoắc tay một cái sẽ có vô vàn người chạy đến, bất kể là siêu minh tinh hay người mẫu xinh đẹp, đứng ở top đầu, anh chỉ cần muốn là được. Có nhiều tiền như vậy, nên dùng như thế nào, mới có ý nghĩa?
Hai người tự tin hết sức, tự kỷ cực độ, lại có nét tương đồng là sự cuồng vọng. Nếu ở cùng một chỗ, sẽ có kết quả gì?
Một lần trong khi thực hiện nhiệm vụ, cô lựa chọn anh làm mục tiêu để lẫn vào yến hội, đêm hôm đó, cô xinh đẹp quyến rũ, phong tình bắn ra bốn phía, ưu tú mười phần, ngăn đón anh từ xa, ở trên người anh thực hiện đủ loại hấp dẫn.
Một đêm đó, vừa lúc anh đang thiếu một cô bạn gái, đối mặt với sự chủ động, đưa đến tận miệng của cô gái xinh đẹp kia, anh không hề cự tuyệt, biết rõ cặp mắt này tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm, nhưng anh vẫn dẫn cô tiến vào yến hội, bởi vì, đối với cô, anh nảy sinh cảm giác thú vị.
Một đêm đó, màn đấu súng kịch liệt diễn ra trong yến hội, một mình cô đối đầu với mười người, ung dung tự tại. Khi nhiệm vụ kết thúc, thời điểm cô định rời đi, lại bị hai tên áo đen ngăn lại.
"Không muốn chết thì tránh ra." Cô lạnh lùng nheo mắt, tức giận bừng bừng.
"Tiểu thư, theo lời của tổng giám đốc, hiện tại, cô nên báo đáp ngài ấy." Hai áo đen bình tĩnh nói.
Cô nghiêng đầu nhìn chiếc xe màu đen cách đó không xa, khóe miệng nở nụ cười mê người, "Nói với hắn một tiếng, hắn không có tư cách."
"Vậy xin đắc tội." Hai tên áo đen tiến lên, cô ra trận với hai bàn tay không, lại phát hiện sự tình có vẻ nghiêm trọng hơn, đầu của cô bắt đầu choáng váng.
Cái gì? Đáng ghét, cái tên đàn ông thúi này, sao lại động tay chân với mình chứ?
Lúc cô tỉnh lại, có hai người đang nằm trên chiếc giường rộng, đang tiến hành một bộ phim hành động mà thiếu nhi không nên xem, cô trình diễn màn dạng chân hình chữ Đại - chơi đùa rất vui vẻ, còn một người đàn ông đè lên người cô, hướng về phía cô, nở nụ cười đắc ý, "Tiểu thư, tôi làm ăn không thể để lỗ vốn."
"Thả tôi ra, tôi sẽ hầu hạ anh thoải mái hơn." Cô nhíu mày, không hề hứng thú.
Giống như chịu đựng sự khiêu chiến, anh buông cô ra, xem cô gái kiều mỵ, khó bảo trước mắt. Anh tà mị nhếch môi, hưởng thụ trò chơi thuần phục thú cưng.
Hai người ở trên giường, kịch liệt chiến đấu, đàn bà ngoan độc, đàn ông tà ác, từ trên giường rồi xuống dưới giường, khiến người ta phải bội phục, mãi đến khi cô bị anh chặt chẽ đè trên mặt đất, một trận địa khác lại sắp được triển khai.
Đoạn ngắn đặc sắc:
"Làm người phụ nữ của tôi."
"Anh xác định trái tim của mình rất khoẻ." Cô cười lạnh nhìn anh.
"Chỗ mạnh mẽ và lạnh nhạt nhất của tôi, là trái tim." Anh nheo mắt trả lời.
"Phải xem tâm tình." Cô khinh thường xoay người đi.
"Trừ tôi ra, không được lại gần bất kể tên đàn ông nào hết."
"Anh xác định bản thân mình có thể thỏa mãn được tôi?" Cô nhíu nhíu mày, theo bản năng hướng tới nơi nào đó, cực kì hoài nghi.
"Có thể." Anh tự tin đáp.
Đêm hôm đó, anh liễu mạng thực hiện một đêm tám lần.
"Thu tay lại đi! Chúng ta kết hôn?"
"Kẻ thù của em ở khắp nơi, anh khẳng định mình có năng lực bảo vệ em chứ?" Cô đón đầu, trong mắt loé ra vẻ hạnh phúc.
"Ở bên cạnh tôi, em sẽ được an toàn." Anh nhếch môi.
Mỗi lần đi đâu, đằng trước và phía sau cô, cũng có không ít hơn 20 người bảo vệ bậc cao đi theo mình.
Kẻ thù của cô chính là kẻ thù của anh, dù ở chân trời góc biển, anh cũng sẽ đuổi giết.
chương 107: đại kết cục