Nguồn convert: nothing_nhh( Tàng thư viện)
Editor: Rosebella
Thể loại: Điền văn xuyên không
Số chương: 347
Tên gốc: 花开春暖
Giới thiệu:
Trùng sinh trở thành tiểu Lolita mang vẻ đẹp cổ xưa cùng bà vú già lớn tuổi sống nương tựa lẫn nhau.
Tuy rằng mất đi chỗ dựa dẫm, nhưng cuộc sống vẫn như cũ vui vẻ nhàn rỗi ngắm nhìn nước chảy dưới chân cầu.
Thanh mai trúc mã có thể che chở được? Làm sao để giải quyết những phiền toái giàu sang của người đứng đầu ?
Hừ ! Gặp chiêu tiếp chiêu ai sợ ai?
. . . . . . .
Người nào đó đắc ý dạt dào: trước lấy về nhà, chậm rãi thu phục!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
( Bản trạm trịnh trọng nhắc nhở: bản chuyện xưa chỉ do hư cấu, giống như nói đùa, chỉ do trùng hợp, chớ bắt chước)
Đây là vài dòng nhận xét của bạn nothing_nhh bên TTV ^^
Tội lỗi tội lỗi vô cùng nhưng vẫn liên tục nhảy vào địa ngục.Truyện này ko sạch nhá. Tên nam chính bá đạo kiêu ngạo phá phách trẻ con... là Hỗn thế ma vương nổi tiếng kinh thành, tuy có tài và có trí, khi nghiêm túc lên cũng rất giỏi giang. Nhưng hắn lại nổi tiếng vì đi theo anh họ (hoàng tử) đánh nhau + gây sự + tạp tiền cho bọn thanh quan xướng kĩ...gặp nữ chính toàn muốn mang cô ấy về nhà để 'giáo huân' và làm ấm giường đáng tiếc lần nào hắn cũng ăn cật khuy:
lần 1 bị đá vào 'vận mệnh tử'
lần 2 bị lừa mang về 1 cô ngốc
lần 3 bị đá xuống hồ, cả người ngấm bùn
lần 4 bị nàng lừa tiếp, phải hứa ko tiếp tục giây dưa, kế hoạch ép hôn ngâm nước.
....
Hắn muốn nàng làm nha đầu, ko đc, vậy đổi thành thị thiếp. Nàng bảo nàng quyết ko làm thiếp, hắn khó chịu điên cuồng mấy năm, lừa cha mẹ mình thích nam nhân, tung tin cho cả kinh thành biết hắn hảo nam phong, thậm chí ko cử. Đợi nàng trưởng thành, hắn 21 tuổi, ép cha phải đến cầu hôn. Điều kiện cho nàng chấp nhận, là 3 lá hưu thư nàng bắt hắn viết sẵn, lí do : đố kị, ko con, bất hiếu với cha mẹ chồng. Chuẩn bị sẵn sàng bất cứ lúc nào nàng cũng có thể rời đi.Tội nghiệp đồng chí bá vương, sợ là cả đời cam tâm tình nguyện.
Nữ chủ mồ côi cha mẹ, xuyên qua lúc 6 tuổi. Đc 1 quý phu nhân có họ hàng xa nhận nuôi nàng, dạy dỗ nàng phát triển (phải công nhận 2 lão phu nhân trong truyện này rất giỏi và kiên cường). Cuộc sống có lúc khó khăn, có ủy khuất đau lòng, nhưng nàng ko đơn thuần dựa vào cái 'phúc phận' sẵn có. Nàng rất cố gắng, nàng thực sự tranh đấu vươn lên. Ta thích Tiểu Noãn truyện này hơn so với Triệu tiểu đông của Gả thời y,.....
chương 32: ái mộ không ngừng