Đây là một bộ phản xuyên, tiểu thụ chết đi và xuyên đến hiện đại, nhập vào xác một thiếu niên dã tâm bừng bừng, muốn dùng thân xác để thượng vị. Công là một người cực kỳ tàn bạo, không dễ tha thứ cho kẻ lừa dối mình, cho nên ban đầu tiếp nhận thụ (khi đó còn là nguyên chủ), cũng chỉ vì muốn thụ nếm mùi đau khổ. Liệu khi Phương Huyên tới, có thể làm tan chảy trái tim sắt đá của công hay không? Hay là sẽ tiếp tục một cuộc sống u ám, đau đớn như kiếp trước? Thể loại: Đam mỹ, phản xuyên, ác bá biến trung khuyển công x nhút nhát, ngây thơ thụ, sinh tử
Vào sinh thần 8 tuổi, Phương Huyên không hiểu vì sao mọi người đều đột nhiên thay đổi, mẫu thân lãnh đạm, phụ thân cay nghiệt, huynh muội tàn độc, hạ nhân cậy quyền ức hiếp.
Cậu không biết mình đã làm sai chuyện gì, không phải chỉ vô ý dìm chết một con chó thôi sao, tại sao phụ thân lại đánh y, y đau quá, nhưng không ai xin tha giúp y cả, ngay cả mẫu thân yêu thương y nhất cũng lạnh lùng không thèm nhìn y một cái.
Phương Huyên cũng không ngờ, đó chỉ là bắt đầu của những chuỗi ngày đau khổ về sau. Y bị nhốt vào nhà củi, phải làm việc thật vất vả, không được ăn no, còn luôn bị hạ nhân đánh đập. Nhưng y không thể phản kháng hay tố giác, bởi vì phụ thân sẽ không tin lời y, sẽ dùng roi quất y vì tội nói dối.
Ngồi co ro vào một góc, y không biết tại sao lại thế này, chẳng lẽ y thật sự làm sai việc gì rồi sao, nếu vậy y nhận lỗi là được, đừng bán y đi có được không?
Mệt quá, thật muốn ngủ, y ước gì mọi chuyện xảy ra trong mười năm qua chỉ là một giấc mơ, chờ khi y tỉnh lại, phụ mẫu, huynh muội đều vẫn yêu thương y, y hứa, lúc đó mình sẽ thật ngoan ngoãn, sẽ thật nghe lời.
Mở mắt ra lần nữa, nhìn thấy người đàn ông kia, y thật sự không biết có người lại đẹp đến vậy, nhưng dù là mỹ nhân, thì cũng thật đáng sợ. Y sợ hãi co người nhìn người đàn ông kia, trong đầu nghĩ mình sắp lại bị đánh nữa rồi, chẳng lẽ suốt đời suốt kiếp y đều phải chịu dằn vặt, đau khổ như thế này hoài sao, chẳng lẽ ông trời thật sự không thể thương xót y dù chỉ một lần thôi sao?
…
Đây là một bộ phản xuyên, tiểu thụ chết đi và xuyên đến hiện đại, nhập vào xác một thiếu niên dã tâm bừng bừng, muốn dùng thân xác để thượng vị. Công là một người cực kỳ tàn bạo, không dễ tha thứ cho kẻ lừa dối mình, cho nên ban đầu tiếp nhận thụ (khi đó còn là nguyên chủ), cũng chỉ vì muốn thụ nếm mùi đau khổ. Liệu khi Phương Huyên tới, có thể làm tan chảy trái tim sắt đá của công hay không? Hay là sẽ tiếp tục một cuộc sống u ám, đau đớn như kiếp trước?
chương 23: ngoại truyện 3