Đây là câu chuyện kể về một người làm nghề giám định pháp y kiêm nhà tâm lý biểu cảm vi mô (*), tìm được chân ái trên đường tìm kiếm hung thủ, báo thù cho cha.
(*) Biểu cảm vi mô Microexpression: Là một biểu cảm trên khuôn mặt chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc ngắn.
***
Nghe thì hơi đơn giản, nhưng thật ra lại có phần lắt léo. Được rồi! Mời các bạn đọc tóm tắt truyện một cách đứng đắn nhé.
***
Mở quan tài nghiệm thi, điều tra nội tình, an ủi vong linh, khiến người chết mở miệng nói chuyện - Đây là chuyện Ngỗ Tác (*) nên làm.
(*) Ngỗ Tác: Chức quan khám nghiệm tử thi thời xưa.
Mộ Thanh làm!
Nhập ngũ đến Tây Bắc, cứu chủ soái, giết đầu lĩnh phe địch, đảo triều đình, lật Thịnh Kinh, nghiêng quyền mưu - Đây không phải việc một Ngỗ Tác nên làm.
Mộ Thanh cũng làm!
Nhưng nàng cảm thấy những thứ này không phải việc mà nàng muốn làm.
Việc mà nàng muốn làm nhất đời này là mổ người sống.
Mổ một đường - tiểu nhân khinh nàng, phụ nàng trên thế gian này.
Mổ một đường - quý nhân có địa vị mở miệng ra là muốn lật đổ công lý.
Mổ một đường - đế quân ngàn mặt trên ngai vàng, Bộ Tích Hoan.
Nhưng mà, nàng mổ được người chết, mổ được người sống, mổ được vương triều thiết huyết này, nhưng làm sao mổ xẻ được chân tình trong cuộc đời này?
Đợi núi sông nứt, khói lửa lên, nàng khoác lên mình bộ đồ rực cháy dấn thân vào thiên quân vạn mã: “Ta cầu tình cảm trọn vẹn cả đời, không lừa dối, không rời bỏ. Kẻ lừa dối ta, ta vĩnh viễn từ bỏ!”
Giông tố lên, khắp nơi hoảng, thiên hạ nghiêng, giờ phút này truyền kỳ về cuộc đời nàng đã mở ra…
***
Giới thiệu phiên bản hồi hộp:
Thời Nguyên Long Đại Hưng, đế quân u mê, Ngũ Hồ xâm phạm biên giới. Mộ Thanh xuôi Nam xuống Biện Hà, tìm hung thủ giết cha, tuyển Nam Phi ở hành cung, hành thích đế quân Đại Hưng!
Nam Phi làm việc khó hiểu, bản lĩnh của đế quân ngoài dự tính. Rốt cuộc ai mới là hung thủ giết cha? Nội gián ẩn mình trên đường hành quân, cơ quan địa cung Đại Mạc rất kỳ lạ, sứ giả nghị hòa bỏ mình giữa đường, Lặc Đan Vương thật giả xuất hiện ở Thịnh Kinh…
Là ai lấy thiên hạ làm bàn cờ, một tay đảo loạn thế cờ? Là ai lấy lưỡi dao làm đàn, tấu lên một khúc thịnh thế?
Từ biên quan đến Thịnh Kinh, từ dân gian đến triều đình, đến xem một vở kịch khó bề phân biệt, nghe một khúc truyền kỳ thịnh thế về nữ Ngỗ Tác.
***
Lời giải thích:
1. Tác giả cuốn sách này là người không chuyên. Nội dung pháp y và tâm lý học được đề cập trong truyện đều được tham khảo trong sách, có hơi khoa trương. Xin đừng miệt mài theo đuổi kiểm chứng.
2. Ưu điểm duy nhất của tác giả là lảm nhảm. Phàm là bạn đọc để lại lời nhắn, khi rảnh ắt trả lời. Nếu gặp việc bất khả kháng (sinh bệnh, xin nghỉ phép, vân vân…), hãy coi như không có ưu điểm phía trên.
3. 1vs1
chương 50: ta muốn tòng quân!