1 lần say rượu, anh rốt cục bộc phát dục vọng kìm nén bao năm, đè em ra chiếm đoạt bằng cách tàn bạo nhất. Không hay biết một màn này đều lọt vào cặp mắt kinh hãi cùng căm phẫn đến tột độ của Băng Tà – người mà kiếp trước anh từng gọi là phụ vương. Chờ anh bối rối rời khỏi, Băng Tà không chút lưu tình liền cho anh một đao xuyên ngực. Đối với Băng Tà/ Huyền Dật mà nói, bất cứ ai thương tổn em đều phải chết, cho dù kẻ đó có là con ruột của chính mình. Thể loại: cổ trang, cung đình, ngược, công sủng thụ, nhất thụ đa công, kết thúc 1×1, 2 kết cục
Edit + Beta: Tiểu Bạch
Câu chuyện xoay quanh một Quản Tử Lê với tính cách ôn nhu trọng tình thụ: Em thụ là con quan, sinh ra thể nhược nên từ nhỏ được nuôi dưỡng như con gái. Đêm nọ nhà mở tiệc đón thái tử, em lén chạy ra vườn chơi, vô tình đụng phải Nhiếp chính vương Huyền Dật. Trái với vẻ ngoài Lôi thần dọa em khóc thét, anh cử chỉ ôn nhu lau nước mắt cho bé con xinh đẹp, từ đây để lại trong em ký ức khó quên.
Lớn lên em được điều vào cung làm tỳ nữ, thỉnh thoảng bắt gặp nam nhân xưa nhưng chỉ dám đứng từ xa ngó lại. Ngờ đâu anh yêu em cũng tự thuở nào, vừa thấy em liền ôm chặt như bảo vật đã tìm kiếm bấy lâu. Em hạnh phúc nép vào lòng anh, nhận lời cầu hôn trở thành Vương phi cao quý, bên anh tận hưởng những ngày tháng ngọt ngào chỉ tiếc là quá đỗi ngắn ngủi.
Huyền Dật (Băng Tà) – tà mị ngoan độc công: Anh là Nhiếp chính vương của Huyền Khế quốc, tài ba xuất chúng quyền khuynh thiên hạ, từ lần đầu gặp em đã trúng tiếng sét ái tình, suốt bao lâu vẫn không ngừng tìm kiếm hoa tiên ngày đó. Rốt cục ôm được em trong tay, anh mặc kệ em là nam hay nữ đều quyết lấy em làm vợ. Đem em về ra mắt nhi tử, lại chẳng ngờ ánh mắt Tư Dịch nhìn em cũng ấp ủ thứ sân si giống hệt cha mình.
Chiến tranh nổ ra, anh cùng con trai phải dẫn quân nghênh địch, đành để em lại trong lo âu thấp thỏm. Thực lực chênh lệch quá lớn, anh dù ở thế hạ phong vẫn gắng cầm cự mong trở về bên em, đáng tiếc bại trận, thủ cấp bị lấy, trước lúc chết chỉ có thể không ngừng gọi tên người anh luôn tưởng niệm.
Những tưởng đất diễn của anh đến đây đã hết, ai ngờ ý chí anh quá cường, chấp nhất ôm mối tình si lội ngược hoàng tuyền quay trở lại nhân gian, tìm em tiếp tục lời hẹn ước mà 1 đời lỡ cô phụ. Chỉ không ngờ kiếp này anh lại đầu thai làm hoàng tử của Băng Luyện quốc – con trai kẻ thù kiêm tình địch lớn nhất đời mình.
Băng Khôi – bá đạo thâm tình công: Anh là Băng Luyện quốc hoàng đế, là 1 vị vua tài giỏi anh minh, vì muốn mở rộng đất đai nên đem quân xâm lược Huyền Khế, chính tay anh đã chặt đầu Huyền Dật cùng san bằng Huyền cung, khiến em thụ chưa dứt bàng hoàng khỏi nỗi đau mất chồng đã bị đày sang nước anh làm nô lệ.
Do thể nhược từ bé, em không lết được bao xa đã quỵ ngã giữa đường, anh tình cờ đi ngang nên cứu em một mạng, giả làm thường dân đem em tới căn nhà nhỏ săn sóc. Em tỉnh dậy nhưng chẳng còn thiết sống, cũng chính anh là người đã vực em dậy, ôm em và nói cần em. Em tìm thấy ở anh chút điểm giống với Huyền Dật nên hơi thả lỏng dựa dẫm, sau biết anh là đế vương nước địch, em hiển nhiên biến xa cách lạnh lùng.
Anh thấy em như vậy cũng không nửa lời ép uổng, chỉ phong em làm phi cùng ban cho cung viện đặc hữu, kiên nhẫn chờ ngày em chuyển ý hồi tâm. Bất quá em một lòng vẫn nhớ tới Huyền Dật, sợ làm anh tổn thương nên luôn tìm cách tránh né. Phải đến khi anh nhẫn không nổi, thà làm kẻ thế thân để trong mắt em mình tồn tại, em mới bị hết thảy làm động rung, quyết định mở lòng nhận tấm chân tình ấy.
Đã chính thức yêu nhau, anh nhanh chóng lập em làm hậu, tiếp tục đối mình em độc sủng, còn để em nuôi 1 hoàng tử cho ấm áp thêm vui, không thể nào ngờ đứa nhỏ Băng Tà đó chính là Huyền Dật trọng sinh, kẻ từ địa ngục về đây cướp lại ái nhân của chính mình.
Huyền Tư Dịch – si cuồng quỷ súc công (thực ra anh này không hẳn là công, chỉ mang trái tim bên lề thôi, nhưng tại tác giả cũng xếp ảnh vào đội nên ta không dám bỏ (_ _!!)): Anh là con trai duy nhất của Huyền Dật, năng lực cùng tình yêu đối em thụ đều không kém gì cha, từng là Võ Trạng Nguyên và tham gia trận chiến với Băng Luyện quốc. Khi Huyền Dật tử trận, anh cũng bị thương nặng gần chết, sau hồi phục lại không thể trở về cố hương đã mất, anh đành ở rừng núi làm săn bắn thổ dân.
Lần nọ tình cờ cứu công chúa Băng Luyện, anh được cô đưa về ra mắt “chị dâu” (cũng chính là em thụ). Gặp lại người mình từng yêu say đắm, rung động khát khao lại ùa về. Biết mình không thể đấu lại Băng Khôi, anh liền coi công chúa làm vật thay thế, dùng danh hiệu phò mã làm cớ được bên em thân cận.
1 lần say rượu, anh rốt cục bộc phát dục vọng kìm nén bao năm, đè em ra chiếm đoạt bằng cách tàn bạo nhất. Không hay biết một màn này đều lọt vào cặp mắt kinh hãi cùng căm phẫn đến tột độ của Băng Tà – người mà kiếp trước anh từng gọi là phụ vương. Chờ anh bối rối rời khỏi, Băng Tà không chút lưu tình liền cho anh một đao xuyên ngực. Đối với Băng Tà/ Huyền Dật mà nói, bất cứ ai thương tổn em đều phải chết, cho dù kẻ đó có là con ruột của chính mình.
chương 1: tự