[Ký sự sinh tồn chốn cung đình - Thϊếp Tại Sơn Dương]
Tags: đam mỹ, 1x1, HE, cung đình, xuyên không, xuyên thư, song khiết, huyền huyễn
Người kể chuyện: An
Thang truyện mạng cá nhân: 7.5/10
---
Giới thiệu:
Sau khi chết, Hạ Thanh bị cưỡng chế xuyên sách và trở thành một linh hồn lảng vảng bên cạnh bạo quân. Hệ thống nói rằng chỉ cần cậu chiếm được cơ thể bạo quân, diễn hết nội dung bộ truyện là có thể hồi sinh.
Nhìn vị Hoàng đế nước Sở bạo ngược, tàn nhẫn, tính tình tréo ngoe trước mặt, Hạ Thanh trợn trắng mắt: "Sống lại bố khỉ. Mi không biết đời trước ta chết nghèo à? Cút, đừng cản đường đầu thai của ta."
Hệ thống co rúm người rồi liều mình nói: "... Ký chủ, hay là ta giới thiệu cốt truyện cho ngươi nghe đã nhé, biết đâu nghe xong ngươi lại đổi ý thì sao."
Hạ Thanh bịt miệng nó: "Không muốn nghe, im miệng, đưa ta trở về."
Nhưng mà hệ thống không những không im mồm, mà còn nhanh nhảu lải nhải một câu chuyện máu chó vạn nhân mê ngay trước mặt cậu. Trong truyện, ban đầu bạo quân cứ đâm đầu vào chỗ chết, để rồi về sau lại thành một gã si tình yêu mà không được, bị nhân vật chính ngược thân ngược tâm ngược luôn đến chết.
Hệ thống rụt rè hỏi: "Ngươi không muốn biết kết cục à?"
Biết khỉ.
Hạ Thanh tiếp tục bịt miệng nó: "Không muốn!"
"Nhưng mà ta muốn," Một tiếng cười khẽ khẽ từ bên bàn truyền tới.
Hạ Thanh và hệ thống ngẩng phắt đầu.
Phía đối diện, bạo quân với ngoại hình như hoa như ngọc và mái tóc đen dài tựa gấm đặt sách xuống, chống cằm, mỉm cười vô tội: "Tiếp tục đi, để cho nó nói."
Hạ Thanh: "..."
*
Vì một vài nguyên nhân, hai người ký kết với nhau một thỏa thuận.
# Bàn về trải nghiệm một xác hai hồn chung với bạo quân #
# Bàn về ký sự sinh tồn (tìm đường chết) chốn cung đình #
*
Lâu Quan Tuyết lạnh nhạt và tà ác bẩm sinh, thù hận thấu xương chôn sâu trong máu thịt, hệt như ma quỷ.
Lần đầu gặp linh hồn đến từ thế giới khác, hắn không có cảm xúc gì, chỉ muốn lợi dụng.
Lại chẳng ngờ trời xui đất khiến, khiến cho đối phương thấy được toàn bộ quá khứ của mình- chứng kiến những mặt thảm hại xấu xí nhất, hèn hạ nhất khuất nhục nhất của hắn, để rồi tự tay cứu hắn thoát khỏi vực sâu ký ức ngập đầy máu tươi và bùn đất.
Lâu Quan Tuyết từng muốn gϊếŧ chết đối phương.
Thế nhưng vào ngày tháp Phù Đồ sụp đổ, giao nhân thành yêu, nhân gian gặp họa, người nọ buông kiếm, hồn phi phách tán.
Còn hắn, hắn quỳ trước trận, hai mắt đỏ thẫm, tóc đen hóa bạc, phút chốc nhập ma.
*
Sau đó hoa linh vi nở khắp Biển Thông Thiên, khắp cùng trời cuối đất, để kiếm một người.
(3 điểm dưới đây đã được lược gọn)
1. Không dài, luyện bút, có dàn ý
2. Thử viết mỹ nhân công. Sẽ không để nhân vật chính quá độc ác, thụ bị hồn phi phách tán không phải công làm hại, chủ yếu là để trở về thân thể ban đầu, trên thực tế phương diện tình cảm không ngược.
3. Lập ý "Thấy bản thân thấy đất trời thấy chúng sinh" lấy cảm hứng từ phim điện ảnh [nhất đại tông sư]
4. 1x1, rất ngọt!
Tags: Niên hạ, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung
Nhân vật chính: Hạ Thanh | Lâu Quan Tuyết| Khác
Một câu tóm tắt: chốn đi chốn về đều là ngươi
Bản gốc: Hoàn 75 chương + 1 PN
---
Chỉ có công thụ thích nhau, không có nam phụ nữ phụ trong mặt tình cảm. Có 1 cp phụ nam nữ.
Phải lòng bộ này vì kết cấu chặt chẽ, gọn gàng, không bị đầu voi đuôi chuột, công thụ hợp ý, và quan trọng là mình đồng cảm với thụ một cách kỳ lạ và tác giả hợp quan điểm với mình ở mọi mặt thể hiện ra trong truyện. Không phải một câu chuyện xuất sắc toàn diện, nhưng hay, hợp gu là chính. Tình tiết nhanh gọn nhưng văn phong thi thoảng kiểu tả cảnh ngụ tình, triết lý, lồng quá khứ,....
Nhược điểm: Văn phong có thể dài dòng với 1 số bạn; thiếu cao trào triệt để. Việc thụ hồn phi phách tán như trong phần giới thiệu chỉ là để về với cơ thể thật nên có hơi... miễn cưỡng. Sẽ có nhân vật phụ gây ức chế- cho mỗi người đọc thôi chứ không động được đến hai nhân vật chính. Xin hãy tự cân nhắc trước khi xem.
chương 1: lâu quan tuyết