Cách viết văn sinh động đáng yêu, lối suy nghĩ mới mẻ độc đáo, ngoài sử dụng bối cảnh sống lại còn chèn thêm yếu tố thú cưng đáng yêu, khiến bộ truyện càng thêm thú vị. Tư Quân Đạc ôn nhu bao dung, Ôn Minh Dịch thẳng thắn lạc quan, hai người hiểu rõ lẫn nhau, tôn trọng lẫn nhau, giành được lẫn nhau, tình cảm ấm áp tự nhiên, vẽ ra trước mắt người đọc một tình yêu vô cùng cảm động lòng người. Tác giả viết văn trôi chảy, nhịp điệu thoải mái, ngôn từ hài hước dí dỏm, tình tiết phấn khích thú vị, nhân vật thiết lập sinh động, ở trong phần đông các bộ truyện thể loại giới giải trí, có thể được xem như là một tác phẩm xuất sắc. Tác giả: Lâm Áng Tư
Editor: miu_s2_booV | Trợ giúp: QT, Google Translate, Baidu Baike
Thể loại: Hiện đại, giới giải trí, sống lại…
Nhân vật chính: Ôn Minh Dịch, Tư Quân Đạc | Phối hợp diễn: Khương Tử Mặc, Văn Bác…
Văn án:
Ôn Minh Dịch có một người anh trai trúc mã hàng xóm, anh trai trúc mã xuất thân hào môn, tướng mạo anh tuấn, có quyền có thế, đối với cậu vô cùng cưng chiều, nhưng mà, Ôn Minh Dịch lại bởi vì bị tiểu thuyết gốc ảnh hưởng, cùng anh trai trúc mã chiến tranh lạnh, châm chọc khiêu khích suốt ba năm.
Thật vất vả ba năm này mới kết thúc, Ôn Minh Dịch đang chuẩn bị cùng anh trai trúc mã nối lại tình xưa, lại bị thụ chính trong tiểu thuyết gốc đẩy một cái, bẹp, qua đời.
Sau khi Ôn Minh Dịch chết đi mới biết được, cậu và anh trai trúc mã chẳng qua chỉ là nhân vật phụ trong một cuốn tiểu thuyết, vì tác thành cho tình yêu của nhân vật chính cùng chân ái của hắn ta, cậu mới phải chết, anh trai trúc mã cũng sẽ bởi vì cái chết của cậu mà hắc hóa trở thành nhân vật phản diện, trở thành hòn đá kê chân cho chân ái của nhân vật chính, khốn cùng chán nản, nhà tan người mất.
Ôn Minh Dịch không cam lòng, sau đó! Cậu phát hiện mình sống lại! Sống lại ở thời điểm nhân vật chính bạch liên đang chuẩn bị quyến rũ anh trai trúc mã của cậu.
Ôn Minh Dịch vội vàng chạy đến trước mặt anh trai trúc mã, muốn nói với hắn rằng quý trọng sinh mạng, rời xa bạch liên.
Tiếng chuông đồng hồ lúc 9 giờ vang lên, cậu kinh ngạc phát hiện bản thân đã biến thành một chú mèo.
Ôn Minh Dịch khiếp sợ, dựa sát vào người anh trai trúc mã của mình hô to: “Anh, anh ơi, Quân Đạc ca ca…”
Thế nhưng âm thanh phát ra lại là, “Meo, meo, meo meo meo meo…”
Tư Quân Đạc nhìn em trai đột nhiên biến thành mèo, vẻ mặt ngây ngốc.
Ôn Minh Dịch oan ức kêu to “meo meo meo” hồi lâu, trực tiếp cắn chặt ống quần của hắn, không cho đi!
Tư Quân Đạc: …
Tư Quân Đạc vươn tay ôm lấy chú mèo nhỏ trên mặt đất.
Hầu hết tất cả những người quen biết Tư Quân Đạc đều biết, người hắn quan tâm nhất chính là Ôn Minh Dịch từ nhỏ cùng hắn đồng thời lớn lên. Mặc kệ Ôn Minh Dịch đối với hắn gây sự náo loạn thế nào, hắn cũng đều không so đo tính toán.
Bạn bè tỏ vẻ, “Cậu thích cậu ta, là loại thích muốn cùng cậu ta yêu đương hẹn hò ấy.”
Tư Quân Đạc lạnh nhạt nói, “Không hề.”
Nửa năm sau, tại thời điểm Ôn Minh Dịch tỏ ý muốn chuyển về phòng ngủ của mình, Tư Quân Đạc mỗi ngày đều cùng mèo ngủ chung giường liền túm lấy tay cậu, “Ở lại đây đi, lúc em biến thành mèo và chó là của anh, vậy thì khôi phục lại thành người, đương nhiên cũng là của anh.”
Ôn Minh Dịch:???
Tư Quân Đạc sờ sờ đầu cậu, “Ngoan.”
—– Anh thích em, là loại thích muốn cùng em yêu đương hẹn hò.
…
Tóm tắt nội dung:
Sau khi Ôn Minh Dịch ngoài ý muốn qua đời, lại phát hiện hóa ra bản thân vốn sống trong một cuốn tiểu thuyết, cậu chỉ là một nhân vật phụ, người hại chết cậu là nhân vật chính. Sau đó, cậu sống lại. Sống lại rồi, Ôn Minh Dịch một bên ‘vả mặt’ nhân vật chính thụ trong tiểu thuyết gốc, một bên phát triển sự nghiệp trong giới giải trí của mình. Cùng lúc đó, di chứng sau khi sống lại làm cho cậu cứ đúng 9 giờ tối sẽ bị biến thành mèo hoặc chó, từ đó bất ngờ kéo gần quan hệ giữa cậu và trúc mã Tư Quân Đạc. Cuối cùng, Ôn Minh Dịch thành công thoát khỏi vận mệnh trong tiểu thuyết gốc, thu được cả sự nghiệp lẫn tình yêu.
Cách viết văn sinh động đáng yêu, lối suy nghĩ mới mẻ độc đáo, ngoài sử dụng bối cảnh sống lại còn chèn thêm yếu tố thú cưng đáng yêu, khiến bộ truyện càng thêm thú vị. Tư Quân Đạc ôn nhu bao dung, Ôn Minh Dịch thẳng thắn lạc quan, hai người hiểu rõ lẫn nhau, tôn trọng lẫn nhau, giành được lẫn nhau, tình cảm ấm áp tự nhiên, vẽ ra trước mắt người đọc một tình yêu vô cùng cảm động lòng người. Tác giả viết văn trôi chảy, nhịp điệu thoải mái, ngôn từ hài hước dí dỏm, tình tiết phấn khích thú vị, nhân vật thiết lập sinh động, ở trong phần đông các bộ truyện thể loại giới giải trí, có thể được xem như là một tác phẩm xuất sắc.
chương 1