Damegami to Issho ni Isekai Musou

chương 31

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hà Nôi mưa to quá chẳng đi chơi được thôi đành ở nhà dịch truyện vậy.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chỉ cần ăn cũng học được thủy thuật và phong thuật.

Chúng tôi được nhận sự đãi ngộ từ Lilina.

Chúng tôi xem những mánh với phong và thủy thuật bên cạnh những loại trái cây đắt tiền và cả núi đồ ăn.

Chúng là những mánh sử dụng nước nhiều màu sắc được bắn lên trời giống như pháo hoa sử dụng phong thuật.

Đồ ăn thì rất ngon, những màn giải trí thì tuyệt vời. Đây đúng là một lần trải nghiệm thú vị.

Có vẻ như là chúng tôi được ăn những thứ khá là hiếm vì vậy tôi đã lên cấp.

Level: 1391→1481

HP: 12473/12473(↑640)

MP: 11574/11574(↑620)

Sức mạnh: 11281(↑631)

Sức sống: 11242(↑600)

Nhanh nhẹn: 11199(↑622)

Sức mạnh phép thuật: 10732(↑630)

Kĩ năng học được:

Wind Magic (phong thuật) LV1

1/50

Water Magic (thủy thuật) LV1

1/50

Tôi cảm thấy rất hào hứng bởi vì những kĩ năng mà mình mới học được này.

Tôi nghĩ rằng định cho Femil học nữa, nhưng mà tôi sợ em ấy lại phải trải qua cơn đau phát triển lần nữa nên lần này tôi bỏ qua.

Tôi ngủ một mình ở trong 1 căn phòng đơn.

Chiếc giường được bằng lá đang nổi trên không khiến cho tôi cảm giác đây giống như 1 chiếc võng vậy.

Tối hôm đó tôi ngủ cực kì ngon.

Sáng hôm sau.

Tôi duỗi người ra một cách đầy sảng khoái.

Tôi cùng với Laura và Femil tới quán coffee hôm trước mà được Lilina giới thiệu cho.

“Em đã mang hàng được đặt đến đây.”

Cô gái người elf đứng bên cạnh Lilina lấy ra vài bộ quần áo.

1 bộ quần áo bình thường còn cái còn lại là váy một mảnh.

“Kehma boy là quần áo bình thường, còn Femil-jou tốt hơn là nên mặc dưới áo choàng của mình.”

“Eh….?”

“n?”

Lilina nhăn mắt lại khi nhìn thấy khuôn mặt bối rối của tôi.

“Tôi làm nó đêm qua thông qua sự đặt hàng của Laura-jou….”

“Tôi nghĩ là chúng ta nên bảo vệ cơ thể của mình, vì vậy chúng ta không nên tiếc rẻ quá….”

“Kể cả thế thì tại sao cô lại tự quyết định 1 mình.”

“…Nó giống như nghĩa vụ của người vợ vậy, quản lí sự an toàn của tín đồ mình?” [note4521]

“Nghĩa vụ của người vợ, nó không phải vậy đâu!”

“Eh?!....Vậy sao?”

“Đúng vậy, nhưng mà tôi không quan tâm nếu như cô có hiểu ý nghĩa của nó hay không, để tôi véo má cô đã.”

“Myaaaa!!”

Laura hét lên và lùi lại trước khi má cô ấy bị véo.

Cô ấy nói trong khi ôm lấy má của mình.

“K-K-K-Không phải là Kehma đã nói rằng…cậu sẽ cân nhắc nó sao!!”

“Cân nhắc nghĩa là 『nó khó có thể quyết định được thế nên phải đợi 1 thời gian đã』!”

“Gì vậy! Tôi không thể hiểu nổi! Cái câu nói đó đến từ đất nước nào vậy?”

“Dù sao thì lần sau đừng có mà tự quyết định khi mà chưa có sự cho phép của tôi đấy!!”

“Xin lỗi, xin lỗi, xin lô……fueeeee ~ ~ ~ ~ !!”

Laura đang bảo vệ má thì 2 bên tóc của mình bị kéo lại.

Tôi nhìn vào đống quần áo đã được chuẩn bị sẵn.

Đống quần áo này chúng tôi chỉ có thể mua 2 bộ với ngân sách bây giờ của mình, vì vậy chỉ có của tôi và Femil.

Tôi thả Laura ra trong khi thở dài.

“Thôi được rồi, lần này tôi tha thứ cho cô đó.”

“Cậu nói như vậy sau khi kéo tóc của tôi ư?”

“Nếu như mà tôi không tha thứ cho tôi thì tôi sẽ lật váy cô lên và vỗ mông cô đó.” [note4522]

“Kehma đúng là đồ bạo dâm mà!! Tôi rất lo lắng cho cậu vậy nên tôi mới đặt làm đống quần áo này đấy!!”

“Cảm ơn vì điều đó.”

Tôi vỗ nhẹ đầu của Laura và nói lời cảm ơn.

“Đồ ngốc…..”

Laura lẩm bẩm như vậy, nhưng mà má cô ấy đang ửng đỏ.

Femil và tôi mặc bộ quần áo làm bằng mithrill.

Chất liệu làm quần áo đúng là rất nhẹ và mát, nó giống như là đang mặc 1 cái áo choàng làm bằng nước vậy.

Chúng tôi tiến đến cổng làng.

Có mấy người đàn ông dwarf đang chất hàng hóa lên xe ngựa, còn Rorona đang đứng ở đấy.

“Hmph….chúng ta sẽ trở về cùng nhau hử.”

“Hãy chăm sóc chúng tôi!!!”

Cái cô nàng nữ thần ngốc nghếch Laura nắm lấy tay Rorona trong khi cô ấy đang rõ ràng nhăn mắt lại rồi vung tay của mình ra.

“Đi thôi!!”

Rorona kéo tay mình ra khỏi Laura rồi đá cô ấy đi.

“Kya!!”

“Tôi, tôi ghét những thể loại mấy người nhất!! những người được yêu thương mặc dù các người chẳng làm 1 cái gì cả!!!”

Sự căm ghét, buồn bã và tội lỗi được giấu trong đôi mắt của cô ấy.

Có vẻ như là cô ấy cùng một lúc không thể tha thứ cho sự tồn tại gọi là Laura, nhưng mà cô ấy cũng cảm thấy tội lỗi vì đã đá cô ấy đi.

Kể cả thế thì nó cũng hơi tàn nhẫn khi đá người khác đi.

Ban đầu tôi nghĩ vậy nhưng…………

“Howaaaan……♥!!”

Laura có vẻ như đang cảm thấy hạnh phúc.

[note4523]

Cô ấy ôm lấy chân của tôi và chẳng buồn đứng dậy luôn.

“Ne ~ Kehma. Cậu nghe thấy không ~? Có vẻ như là Rorona-chan nghĩ rằng tôi là một nữ thần nổi tiếng và tuyệt vời chứa đầy sự quyến rũ được yêu quý bởi nhiều người mà chẳng cần phải làm 1 cái gì cả ~ ~ ♥♥”

(Cô hiểu nó như vậy hả?!!)

“Haa~…tôi hiểu mà Rorona-chan, tôi hoàn toàn hiểu mà ~ ~...♥♥”

Cái cô nữ thần vô dụng này chẳng hiểu 1 cái gì cả đang ngây ngất trong tư tưởng của mình.

“Cái cô gái đó, tôi chắc chắn rằng cô ấy thật sự thích tôi đó ~ ~….”

Tôi cảm thấy kinh hãi.

Cái chiều không gian đó, nó hoàn toàn có thật ư?

“Tôi sẽ cố hết sức của mình để lười biếng để không phụ lòng của Rorona-chan! Kehma!!”

Cái cô nàng này, thật sự là đáng kinh ngạc mà.

Tôi cảm thấy tôn trọng và rồi chất hành lí lên xe ngựa.

Chuyến đi thật là yên ả.

Rorona quá là mạnh thế nên chúng tôi chẳng cần phải làm 1 cái gì cả.

Tôi dành thời gian của mình ăn dâu tây có hình dạng 1 cái sushi, dưa hấu hình ngôi sao và bảo dưỡng thanh kiếm của mình.

“Đây đúng là tuyệt mà…..♪”

“Đ-Đ-Đúng vậy…..”

Laura đang nằm ườn ra hết khả năng của mình, nhưng mà Femil lại lo lắng trong khi ôm lấy cây trượng của mình.

“Tại sao em lại lo lắng đến như vậy?”

“Chẳng phải là Lilina-san đã nói rằng…có 1 con quái vật lạ xuất hiện hay sao?”

“Nhưng mà chẳng có gì được tìm thấy khi mà nhóm điều tra tìm hiểu về chuyện đó hay sao?”

“Chị ấy đúng là nói như vậy, nhưng…….”

Tôi bảo Femil người còn nhỏ hơn cả Laura.

“Đúng là khá rắc rối nếu như chúng ta quá vô tư, nhưng mà lo lắng quá cũng không tốt đâu đấy?”

“V….Vâng!....”

Femil gật đầu, nhưng mà em ấy vẫn rất cứng nhắc.

Tôi dùng 1 cái cành cây để thử kiếm của mình.

Có cắt cành cây như bơ vậy và rồi tôi tra nó vào bao.

Kiếm của tôi có vẻ tốt, tôi nên kiểm tra ma thuật tiếp theo.

“Em có thể đứng bên cạnh Laura được không?”

“Vâng….”

Femil đứng dậy và tiến về chỗ của Laura.

Tôi tập trung ma thuật của mình.

Tôi tưởng tượng ra hình ảnh và rồi niệm chú.

“Wind!!” (gió)

Một cơn gió bùng lên.

Laura không hề mặc quần lót và Femil có mặc quần lót, váy của họ bị bay lên.

“ “ KYAAAAAAAAAAAAAAA!!!!! ” ”

Họ kéo váy của mình xuống cùng lúc.

Hình ảnh những cô gái xinh đẹp đang kéo váy mình xuống, đúng là tuyệt vời mà. [note4524]

“Cậu đang làm cái gì vậy!! Đồ ngốc!! Hư hỏng!”

“L-L-Làm ơn nói cho em biết nếu như anh muốn nhìn nó!!”

Laura đang thật sự giận, nhưng mà Femil đang nói điều gì đó 1 cách ngoan ngoãn trong khi má của mình đang ửng đỏ.

Kể cả thế thì cả 2 người họ đều đang kéo váy của mình xuống để không cho nó bay lên.

Đúng là đáng yêu mà.

“N-N-Nếu mà Kehma khăng khăng đòi thì, tôi có thể….”

“Nah, không muốn.”

“Tại sao?”

“Khi mà nói đến váy thì, nó không hề vui nếu như không phải trong trường hợp tôi mạnh mẽ tôi bỏ nó ra mà cô không hề muốn điều đó.”

[note4525]

“Cậu biến thái đến mức nào vậy?!!”

“Nếu như mà cô không muốn bị ép buộc thì cho tôi sờ ngực cô đi. Ngực cực kì vui kể cả khi nó không bị ép buộc.”

“Cậu đúng là….hư hỏng mà.”

Laura làm một khuôn mặt méo mó, nhưng kể cả thế thì, cô ấy vẫn ngồi bên cạnh tôi.

“Đ-Đ-Đừng có mà hiều nhầm đấy được chứ?

Lí do tại sao mà tôi lại để cho cậu chạm vào, là bởi vì cậu vẫn là tín đồ của tôi thôi đấy…được chứ?”

“Tôi biết mà.”

Tôi đặt Laura lên đùi của mình và bóp ngực cô ấy trong khi ôm cô ấy từ đằng sau.

Truyện Chữ Hay