Hôm trước mình có lên mạng và tìm thấy 1 trang web 'doctruyenhot.com' đang đăng bản dịch của mình mà chưa được xin phép. Tính mình là cực kì ghét những người mà đi ăn cắp công sức của người khác. thế nên tâm trạng của mình không được tốt. Nếu ngày mai mà không có chap mới thì chắc cũng vì thế.
Nhưng dù sao thì mình cũng cảm ơn các bạn vì đã ủng hộ mình.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Laura kì lạ và cuộc nói chuyện nghiêm túc.
Nơi mà Lilina dẫn chúng tôi đến là một chỗ giống như quán coffee vậy.
Nơi đó là một cái cây đặc biệt được tạo ra để cho con người có thể sống được ở trong đó.
Chúng tôi vào trong đó và đi lên trên nhờ vào một tấm ván ma thuật.
Chúng tôi ngồi vào bàn cạnh cửa sổ chỗ này có vẻ cao khoảng tầng 3 của một ngôi nhà bình thường.
Tôi có thể nhìn rõ được cả khu rừng.
Đây đúng là một khung cảnh tuyệt đẹp.
“Đây là bánh quả mọng trắng của cậu đây.”
Cô maid đặt xuống trước mặt tôi một cái bánh được đặt trên một cái đĩa nhỏ.
Nó có màu trắng giống như là bánh kem pho mát ngon tuyệt.
Tôi dùng chiếc thìa rồi xúc vào nó, chiếc bánh thật mềm mịn khiến cho chiếc thìa của tôi tiến vào một cách dễ dàng.
Một lớp kem màu hồng lộ ra.
Nó làm cho tôi đói chỉ vì nhìn vào nó.
Chiếc bánh màu trắng trộn lẫn với lớp kem mềm mịn thạt không thể cưỡng lại được.
Tôi ăn một miếng.
Nó có một kết cấu thật là mềm mịn.
Chiếc bánh giống như tan chảy trong miệng tôi vậy.
Ngon quá.
“Fueeee ~ ~ ~ ~ , ngon quaaaaaá ~ ~ ~ ~ ~ ~ !!!”
Laura đặt cả 2 tay lên má của mình với một khuôn mặt đầy vui sướng.
“chiếc bánh đang tan chảy trên lưỡi của tôi!!
Nó thật là mềm mịn và vị ngọt của chiếc bánh đang lan tỏa khắp miệng của mình, nó đang làm tan chảy má và cơ thể của tôi, tôi sẽ trở thành 1 con slime mất ~ ~ ~ ~ ♥♥♥!!!”
Tôi vẫn chẳng thể phản ứng được với những lời nói của cô nàng này, mặc dù tôi tôi cũng đã quen với việc rồi nhưng mà Lilina, người lần đầu chứng kiến nó dường như đang hóa đá vậy.
“Ba..Bạn của cậu, Laura-jou, cô ấy đúng là có một cách suy nghĩ…độc đáo đó.”
Mặt của Lilina trông đau khổ giống như Goth khi anh ta cắt tai mình ra vì nghệ thuật vậy.
Tôi bắt đầu nói.
“Chúng ta sẽ nói về chuyện gì đây?”
“Đầu tiên sẽ nói về chuyến đi trở về của chúng ta.”
“?”
“Đã 1 sự cố đối với một nhóm mạo hiểm giả, những người đã bị mất tích gần đây trên con đường mà chúng ta đi qua. Một đội thăm dò đã được phái đi, nhưng mà vẫn chưa có thông báo cụ thể nào cả.
Nếu mà trên đường về mà nhóm cậu gặp phải 1 con quái vật chưa xác định, nó sẽ là cách tốt nhất nếu như cậu chạy trốn khỏi nó cho dù có phải bỏ lại hàng hóa. Có vẻ như nó sẽ nguy hiểm trong vòng 7 ngày quay trở lại đó.”
“Có được không nếu mà phải bỏ lại hàng hóa vậy?”
“Lý lịch của tôi sẽ có vết nhơ nếu mà cậu chết.”
“đúng là chưa có một ai chết bởi nhiệm vụ mà cô giao mà.”
“thực ra thì cái kết quả đó đúng là hơi quá mà.”
Lilina yên lặng uống cốc trà của mình.
“Và rồi cồn về thứ thứ 2 thì…nó là như này.”
Lilina đưa cho tôi xem 1 chiếc hộp.
Có những cuộn tơ bạc bên trong nó.
Lilina đổ dầu vào và rồi đốt nó lên.
“Như cậu thấy đấy, nó là tơ mithrill, nếu như cậu muốn tôi thì tôi sẽ làm trang bị cho cậu với nó.”
“Bao nhiêu vậy…?”
“nó là 600.000 Barse cho 2 hàng đặt may.”
“Nó đúng là đắt tiền nhỉ….”
“Tuy nhiên, tôi có thể đảm bảo được chất lượng của chúng.”
Và rồi Lilina lấy ra 1 con dao.
Cô ấy đặt nó bên trên sợi tơ và rồi thả tay mình ra.
Suton
Con dao rơi vào sợi tơ.
Tuy nhiên, nó dễ dàng bị bật ra như thể nó là một món đồ chơi vậy.
Chẳng nói đến việc nó bị đứt, sợi tơ còn chẳng bị làm sao cả.
Tôi nhặt lấy con dao, tôi thử độ sắc của nó bằng chiếc thìa của mình đang cầm trên tay.
Zuppa
Chiếc thìa bạc
bị cắt ngọt như là đang cắt dưa chuột vậy.
Nó đúng là sắc bén đối với một con dao mà.
“Cậu đúng là hồ nghi nhỉ.”
“Nghi ngờ là một thứ cần thiết để gây nên sự tin tưởng mà.
Tôi phán đoán những người khác thông qua những việc tôi làm, và nếu những người đó mà phàn nàn thì họ không xứng đáng có được lòng tin của tôi.”
“Fufu, tôi hiểu.”
Lilina cười 1 cách thích thú rồi ăn chiếc bánh và uống trà.
“Cậu nghĩ như thế nào? Tôi không nghĩ là cậu không thể trả được bây giờ?”
“Sau cùng thì, chúng tôi được trả 20000 Barse 1 ngày và làm trong vòng 1 tháng mà.”
“và với bộ giáp này là thứ đầu tiên, nó cũng sẽ là tốt nhất nếu như cậu cũng trở thành khách hàng mua vũ khí nữa.”
Lilina nói mà không hề thấy tồi tệ một chút nào cả.
Dù gì đó cũng là thứ mà chúng tôi đã lường trước rồi.
“Dù gì thì với tình hình bây giờ thì cứ nghĩ là tôi sẽ suy nghĩ về điều đó.”
“Fufu tôi hiểu.”
Lilina uống tách trà của mình.
“và với điều đó thì những điều mà tôi muốn bàn với tư cách là một thương nhân đến đây là hết rồi.”
“Được rồi, điều tiếp theo là với tư cách 1 người bình thường phải không.”
“…phải đó.”
Vẻ mặt của Lilina-san bắt đầu trở nên nặng nề, tối tăm.
“Mấy người các cậu…nghĩ gì về Rorona?”
“Eh…?”
“Tôi muốn cậu nói một cách thật lòng.”
“Cô ấy đúng là một cô gái tốt.”
Laura ngồi bên cạnh tôi trả lời ngay lập tức.
Cô ấy tiếp tục nói với chiếc bánh kem ở trong miệng mình.
“Cô biết không, từ khi mà nhiệm vụ bắt đầu, cô ấy nói rằng chúng tôi chẳng cần làm một thứ gì cả. cô ấy đúng là chiều chuộng người khác mà!
Tôi không hề biết một cô gái nào tốt hơn vậy!!”
Và rồi, Laura ăn một miếng bánh và nói tất cả mọi thứ ra từ tận trong lòng mình.
“Cô ấy đúng là một tổng thiên sứ hủy diệt một diệt một đất nước mà cô biết không!!!”
“Tôi không nghĩ hủy diệt một đất nước là tốt đâu…”
Lilina lẩm bẩm.
Tôi có thể dễ dàng đoán được từ biểu hiện và lời nói của Laura rằng cô ấy đang thật sự khen Rorona.
Tuy nhiên, ví dụ của cô ấy không được tốt cho lắm.
Nó đúng là tệ mà.
Tôi xác định lại một lần nữa Laura tệ đến mức nào.
“Ư-Ừ thì nếu mà cô ấy thích em ấy thì tôi cũng vui nữa.”
Lilina nói tóm lại như thế.
Cô ấy đúng là trưởng thành mà.
Tôi véo má Laura hộ Lilina.
“Ouuuuchhh~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~”
Lilina bắt đầu giải thích.
“Có rất nhiều thứ đã xảy ra trong quá khứ của Rorona.
Em ấy là một cô gái tốt, nhưng mà em ấy đã trở thành một người không thể thể hiện ra được điều đó.”
“Mặc dù cô ấy là một cô gái tốt, người có thể được ghi vào lịch sử ngay bây giờ…?”
“Được nghe một điều như vậy làm tôi cảm thấy rất hạnh phúc.”
Lilina uống tiếp cốc trà của mình.
“Không phải là tôi muốn cậu muốn làm một điều gì đó bởi vì điều tôi nói, nhưng mà tôi sẽ rất biết ơn nếu như mọi người hòa thuận được với nhau.”
“Tôi hiểu rồi.”
Tôi gật đầu một cách nhẹ nhàng.