Đại Vương Phi Phúc Hắc

chương 6: ban hôn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

kì Hạn ngày đã đến Sáng sớm như Ca thức dậy chuẩn bị thư ăn cho người Nàng vô cùng Bực mình cái tên mặt dày ăn ké ngủ ké còn coi nàng như người hầu thật muồn bóp hắn chết.

Ăn xong Đồ ăn sáng lạ lẫm của Tiểu vương phi vô cùng ngon miệng quay đi về nó là ma chiếu chỉ tới Như Ca Lườm Hắn mấy cái mặc kệ.

"Giờ này chưa tới chắc là không tới nữa đâu"

Lục Nhi Chanh Chua nói vô cùng chói tai Mà như Ca như điếc không nghe lòng còn mong hắn đừng tới Còn Thi Y sáng đã lon ton theo Y nhiên phụ quán còn mình nàng ở nhà.

Vừa đúng lúc Tiêu Dật Thần vào Lạnh nhạt nói"Ai nói bổn vương không tới?"

Lục Nhi Im bặc núp sao Mẫu Thân Mình, Thái công Công Mồ Hôi nhể Nhải bước lên cao giọng"Lục Như Ca ra Típ Chỉ"

Cả Lục Phủ quỳ xuống"Phụng Thiên Thừa nhận Hoàng đế chiếu viết Lục Như Ca Tài Sắc Vẹn Toàn Nay trẫm Tứ Hôn Cho Đại vương Gia Chọn ngày lành tháng Tốt cử hành hôn lễ Khâm Thử"

Tiếng Thái công Công Vừa dứt Cả phủ hô hào "Đa Tạ Thánh Thượng"

Nhu Ca Típ Chỉ Đứng Dậy Tiêu Dật Thần Cười Gian Trá mở miệng"Ngày mốt sẽ cữ Hành Hôn lễ lát bổn vương sai người mang sính lễ tới"

Cả Phủ Trấn động sao gắp vậy Chị Em Lục Nhi cắn răng Nghiến lợi như Muốn nuốt sống nàng vậy.

"Vương Gia như Vậy quá gắp..."

Lục Vương Hơi khó xử quá gắp khó chẩn bị kịp Đại Tiểu Thư Xuất Giá không Thể sơ sài

Tiêu Dật Thần nhếch môi lên khẽ mở miệng" Như Vậy là quá dài Bổn vương vốn muốn hôm nay cưới như lại sợ Tiểu Vương Phi mệt nên dời"

Như Ca Nhìn hắn phun lửa Hận sao lại gặp tên Yêu nghiệt mặt dày vô sỉ như vậy chứ

"Tiểu Vương Phi Trong vòng một ngày nàng phải yên phận nếu nàng có ý nghĩ bỏ trốn thì tốt như nên thôi đi thướt đất ta cũng đào lên tìm nàng"

"Như Ca tuân Lệnh không băng cung kính phủ ngài nên sây chống lửa Bổn Vương Phi không Ngại đốt phủ của tướng công"

Như Ca cười diểu một cái như Thú dữ muốn ăn Dật Thần

"Nàng muốn dốt bổn vương không ngại Dân cả thiên hạ cho nàng"

Dật thần Công môi lên Yêu Chìu nhìn con mèo nhỏ đang xù lông múa vuốt

"Hừ"

Như ca vùng vằn bỏ đi Lục vương cười khổ nói"Vương Gia bớt Giận Ca Nhi tính tình ươn bướn từ nhỏ được cưng chiều nên không không chịu thua thiệt sao này người giơ cao đánh khẽ"

"Nhạc Phụ người quá lời Cũng mai nàng ấy được cưng chiều chứ không phải bị ghét bỏ nang ấy sông trong phủ năm bổn vương biết nàng ấy chịu khổ không ngại rở bỏ bản hiệu Phủ Tướng Quốc"

Bỏ Lại Mấy Câu như Cảnh Cáo Mẹ con Trần Thị rồi quay gót Ai nấy mồ hôi ròng ròng Cả Lục Chí sống lưng cũng lạnh ai mà không biết Vị Vương Gia này là con trờ con phật Tuổi nội công đã tần tuổi cùng phụ Hoàng ra sa trường đuổi địch Vì nước quên thân Dam dùng người Đở cho Tiêu Đế mũi tên Tuổi đã có riêng cho mình vạn quân lính xôn xao khấp vùng Nhưng tính tình lạnh lùng không tim không phổi người mà Tiêu đế sung ái nhất Tiêu đế đã muốn vị vương Gia này kế thường ngai vàng triều thần trong triều nó Tiếu đế thiên vị Vị vương gia này Ngang nghiên vào điện kim loan "Thứ của mình mình phải đoạt lấy chứ không vang sinh một ai đã là nam nhi có chí thì nên"

Hắn muốn bỏ cái biển Phủ Tướng Quốc này để Như Ăn cháo.

Như Ca về phòng Nằm trên giường mờ hồ nhớ lại câu thơ lại Ngủ quên mất

"Hoa liên Muội Muội nàng xem ta đem bánh hoa quế cho nàng"

Nam nhân với vẻ mặt vui vẻ Đẩy dĩa bánh ra

"Thần Ca ca nay ta không muốn ăn hoa quế ta muốn xuống nhân gian chơi"

người tên hoa liên ngoạy ngoạy đầu

"Hoa liên Không có lệnh của Chủ Tử ta không đi được phạm thiên quy sẽ chết"

vệ Thần bún cái trán trơn mịn của hoa liên lắc đầu nói

"Nhưng..nhưng Ta"

Hoa liên buồn thiêu xụ mặt xuông

"Thôi được Ta đẫn muội đi"

"Vệ Thần To Gan Thân Là Người Canh giữ công nhân gian không làm tròn bổ phận lén lúc xuống nhân gian yêu ma sảy ra nhân gian loạn thế phạt vạn tiễn xuyên tim"

"Nữ Oa xin người giảm nhẹ hình phạt là lỗi hoa liên muôn xuống nhân gian dạo chơi có phạt thì phạt con nư oa nương nương con cầu xin người tha cho Thần Ca Ca Con xin người"

Hoa Liên ôm lấy thân ảnh đau đớn mà đập đầu.đến chảy máubg-ssp-{height:px}

"Hành Hinh"

Xẹt Xẹt

một thân nam nhân đầy màu ngã xuống Hoa liên bò lại đở lại thân ảnh máu me nam nhan nặn ra nụ cười méo mó"Hoa liê... Thật..Ra..Khụ Ta Rất yêu Muội"

Vệ Thần mang bàn tay đầy máu vuốt đi hàng nước mắt đó tay run run Rồi trúc hơi thở

"Khôngggggggggg" Tiếng gào thê lương kết thúc cho mối tình oan nghiệt nàng khóc trời đổ mưa như là mưa máu Nàng gào trời vang tiếng sấm

"Vệ Thần Chàng mở mắt nhìn ta ta còn chưa nói ta cùng yêu chàng chàng đã hứa mãi mãi bảo vệ ta mà khônggg chàng là đồ nói láo Ta không cho chàng chết chàng mở mắt ra đi....!"

Tiếng khóc bi ai gió rung chuyển đât trời như sụp đổ

"Nữ Oa người haha Người yêu cả thiên hạ vậy tại sao người không Tha cho chàng thiên hạ là mạng còn chàng là gì haha"

Nàng cười điên dại không nàng khóc chứ tại sao nàng lại khóc tại sao

"Nữ oa chàng chết ta mang theo thiên hạ làm bạn với chàng hahahaha"

Tiếng cười rợn người Nữ Nhân Tự Bạo Nữ oa chỉ kịp thốt lên đừnggggg! Trời đất rung chuyển thiên hạ thành biển máu Hoa liện phun một ngụn máu Ôm lấy thân hình lạnh cóng của vệ thần từ bước tứ bước ngoảy lại chỉ thấy máu nàng nở nụ cười cuối cùng lên đỉnh Nại Hà"Vệ Thần Chàng đừng mong thoát khỏi ta đời này kiếp này vạn kiếp chàng là của ta ta mà nữa miếng chàng một nữa năm trùng phùng chàng không được quên ta Vệ Thân đợi Ta Ta nhật định theo chàng"

Hoa liên Đùng kiếm đâm mình nằm cạch nam nhân rồi tắt thở.

Như Ca choàng Tỉnh Mồ hồi đầm đìa Nữ nhân trong mơ là ai so khuôn mặt giống nàng như tạ tượng còn người nàng ấy ôm lúc chết không buông là ai? miệng ngọc này là gì? Dật thần và nàng có liên quan?

"Aaaa"

Như Ca ôm đầu là lớn Dật Thần Đang ngồi uống trà hoảng hồn.ôm lấy nàng ôm chắt lấy Nàng Như Ca ôm Chặt Lấy Hắn nước mắt dàn dụa rời ước cả mãnh áo"Ngoan đừng khóc nàng sắp làm tân nương sao lại khóc bổn vương ở đây sẽ không ai hại nàng bổn vương bảo vệ nàng ngoan"

Dật Thần nhẹ nhành trấn an Như Ca Bám vào Dật Thần Rút vào thân Hình Run Run Dật Thần đau lòng Hắn quá vội vàng rồi Lấy trong tay cây kim nhỏ Châm vào huyệt ngủ của nàng hơi thở bất đầu điều không run nữa lòng hắn mới nới lõng

sao canh giờ ngủ ngon lành Như Ca ngủ khỏe khắn không có biểu hiện gì là nhớ chuyện đã xảy ra Như Ca vươn vai một cái đi lên sảng nay sang náo nhiệt Như Ca lon ton đi lên Nhìn đống sính lễ muốn rớt con mắt tính đi tính lại là món mẹ con Trần Thị Thấy Tiến mắt sang như đèn xe hơi Nước miếng sắp chảy mà không hay.

"Tiểu Vương Phi Nàng hài lòng không"

Dật Thần nhìn sắc mặt Tới Tắn vô cùng yên lòng Lại buông lời trêu ghẹo

"Hừ đem nhiêu như vậy muốn ta bị ám sát hay sao lờ trộm vào chôm mất"

Như Ca độc miệng mắng người Dật thần không giận ngược lại cười lớn" Nàng xem Có tên trộm mù nào dám qua mặt Tiểu vương phi?"

"Quá khen "

Như Ca dương dương tự dặc Thốt lên hai từ"Vương phi nàng mau chẩn bị cho hôn lễ ngày mai"

Như Ca Lườm một cái Lại Phô Trương nói Như Lời bị ngăn Lục Chí Cười hân hoan"Vương Gia yên Tâm ngày mai Dù phải trói cũng phải bắt Nó lên kiệu hoa"

Dật Thần không Vui lạnh giọng"Sao phải trói Ta muốn nàng tự nguyện Các người tổn thương nàng ấy không sống yên đâu"

"A vương gia nói phải là Ta sai rồi" Lục Chí hơi khự như cũng rán cười

"Tỷ Phu Huynh thật xinh đẹp"

Lục Chí nhíu mày Mắng "Nha đầu không được vô lễ còn không mau vào phòng"

Như Ca Cau mày lại Biểu hiện không vui Dật Thần Liền không Vui theo"Trẻ nhỏ không cần gì lớn tiếng"

Y Nhiên Bế Thi Ý lên nhéo chiếc mũi nhỏ"Lại chạy lung tung rồi"

"Tỷ Phu cứu muội đại tỷ Nhiên Tỷ Ức Hiếp Ý nhi rồi"

Như Ca dãn mày ra mĩn cười đứa bé này vừa gặp Như đã quen Vô cùng yêu thích"Nhiên Nhi Muội lớn lại ức hiếp nhỏ buông muội ấy ra"

Y nhiên Buông Ra cười nói" Hôm Nay khai trương Hai người mau lên ra quán Chuyện sính lễ dao chó Du Hạo Đi"

Như Ca gật đầu người bỏ lại trưởng bối không chào lục Chí giận run người Lục Nhi Cùng Lục Y Hận thấu xương.

Hehe sắp có kịch hay rồi cmt y kiếm gì đi nà lịch truyệ sẽ như sao ,, nhé! chỉ là tạm thời thui còn nhiều đổi thay lắm Thứ ,Cn xuyên thi đăng lười thì k có chương Mình cùng em mình đăng viết một truyện mới đó là Xuyên qua đại lục làm vương Phi Ủng hộ Nha chắc QTV chưa duyệt đâu

buổi chiều vui vẻ

Truyện Chữ Hay