Như ca về tới phủ trời đã tối mọi người bận rộn chuẩn bị cho hôn lễ ngày mai Còn Như ca đã lăn ra mà ngủ,
sáng hôm sao trời vừa hừng sáng đã bị lôi ra chảy chuốt Cả Canh giờ, Chỉ còn hơn một nén nhan nữa là Kiệu rước dâu tới mà Như Ca đói sắp chết rồi
"A Tâm ta đói muội kiếm gì ta ăn đi"
"Tiểu thư người ránh đợi cô gia sắp đến rồi"
A Tâm Chỉnh Mủ Phượng Đội khăn Voan Lên Vừa Lúc Kiệu hoa tới, Như Ca được Bà Mai dẫn lên kiệu Dật Thần Mặt đầy ý cười một thân giá y đỏ nét mặt lạnh lùng giờ phần ôn hòa Kiệu hoa được dẫn đi khắp kinh thành bái tổ món sính lễ gánh đọc theo ai cũng trầm trồ khen những thiếu nữ tiếc núi.
Cuối cùng kiệu cũng Tới phủ đại vương gia Dật thần nhanh chóng Đá kiệu, Ba mai chưa kịp đở tân nương xuống Dật thần đã vén màn trực tiếp bế ra bước qua chậu lủa Mái ngối.
Ai ai cùng tò mò vị cô nương này Ra sao mà vương gia có thể sủng ái như vậy.
Lễ đã làm xong Như Ca được đưa vào Tân phòng nén khăn Voan xuống gương mặt trắng nõn Hiện ra tay xoa cái bụng đang ầm Ỷ
"A Tâm Ta đói"
Như Ca ầm Ỷ A Tâm Từ ngoài vào "Tiểu Thư để em kiếm gì cho người ăn"
Một lúc sao A Tâm bưng tô cháo thơm phức Đưa trên Tay như Ca Nàng nhanh chóng chén tô cháo ăn no A Tâm Lấy khăn Voan đội lên nhắc nhở"Tiểu Thư Cô Gia sắp vào người yên lặng một chút"
A Tâm lui ra ngoài căn phong yên ắng Két.. tiếng mở cửa bước chân loạn choạng Hơi thở đầy mùi rượi Dật Thần Tay vén khăn voan lên Biểu tình trên mặt Tiểu vương phi vô cùng đáng yêu.
"Bổn Vương để nàng đợi lâu Đừng giận"
Dật Thần dè lên thân ảnh nhỏ nhắn tay không yên phận sờ mó lung tung
"Ngài...Ngài đang làm gì?"
Như Ca hai má nóng phừn lắp bắp hỏi như vầy quá gần nha!
Dật Thần Buồn cười nhìn hai má phiến hồng của Như Ca cuối xuống cắn một cái.
"Ngài là cẩu sao căn ta"
Như Ca oán giận Trừng mắt hai tay diều bị khóa lại Y phục đã mất một Nữa muốn lấy tay che ngực nhưng vô ít "Ngài Nhìn cái gì đó aaa sắc lang"
Dật vương bình tỉnh trả lời"Đêm xuân đáng giá ngàn vàng Tiểu Vương Phi ta nhịn không nỗi nữa động phòng thôi"
Như Vốn đã xấu hổ vô cùng vì giờ nàng trần như nhọng thêm câu nói của Dật Thân Hai má càng thêm đỏ giận dữ mắng"Chàng vô sỉ"
Dật vương khẽ cười"Ta còn vô sỉ hơn"
Dật vương Hôn xuông đôi môi kiều diễm răng môi quất quýt đế người ở dưới sắp.không thở nổi mới lưu luyến buông ra, Tay không yên phận rong ruổi khắp trên người Nàng.
Sáng hôm sao Nắng len lỗi vào phòng cố đánh thức con mèo lười biếng dậy, Như Ca Cau mày Lại Mắt khe khẽ mở ra Toàn thân đau như ai xẻo thịt Chuyện tối qua như cuốn phim chận chập tua lại Như Ca hai tay run run nắm chặt gương mặt trắng Nõn đỏ lên vì giận nhìn vào gương Chi chít dấu hôn"TIÊU DẬT THẦN BỔN VƯƠNG PHI GIẾT NGƯƠI"
Như Ca hung hăng xông ra thấy một Nô Tỳ đi ngang sảng nắm lại"Vương Gia của các người đi đâu"
Nữ nô Ty khẽ nhìn ánh mắt như Dao của như ca run run trả lời"Nô Tỳ không biết"
"Bổn vương Phi cho ngươi nén nhan tìm tên vương gia đó nếu không ta phá sặp cái phủ này"bg-ssp-{height:px}
Như Ca hừng hực lửa giận ra lệnh vừa lúc thân ảnh cao ngạo bước vào tà mị cười"Ái Phi cả đêm la giờ vẫn còn sức nhỉ"
câu nói như Xăng châm vào lửa phừn phừn cháy lơn"Tên vô sỉ ngươi ngươi còn dám nói hôm nay ta..ta"
Như Ca ậm ừ cả buổi không nói một câu Tức giận thành uất ức hốc mắt đỏ hoe như sắp khóc"Ngài..Ngài...Hức...Hức ức hiếp ta...Hức"
Nước mắt đang chựt chờ người kia không vỗ bảo đảm khóc ầm lên, Dật vương cuống cuồng vỗ " Ta không Ức hiếp nàng nữa mau Thay Y phục vào gặp phụ hoàng Dong ta bồi nàng đi chơi"
Như Ca thỏa hiệp gật đầu Vui vẻ lui đi từ ngày xuyên tới đây nàng chỉ quanh quẩn trong phủ hoặc thành nay đi ra ngoài chắc vui lắm.
Dật Thàn Phất Tay bảo nữ tỳ đàng nhìn mình đến chảy dải lui ra bế con mèo Này vào thây Y phục.
Hai người nhanh chóng vào cung đứng trước Tiêu đế Như Ca không hề bị Khí Thế Của Càn long Làm sợ"Nữ Nhi Tham Kiến Hoàng thượng hoàng hậu nương nương"
"Nhi Tử tham kiến phụ hoàng Mẫu Hậu"
"Miễn lễ"
Như Ca cùng dật thần đứng lên"con là Như Ca? Quả Là xinh đẹp"
Hoàng hậu Mĩn cười đưa tay ngoắc nàng lên
"Ca Nhi ta cho con cái này như là quà ra mắt"
Như Ca lễ phép nhận cây trâm làm bằng ngọc lưu ly mĩn cười"Tạ Nương nương"
Tiêu đế ngầm đánh giá Trên người Nữ Nhi này tỏa ra khí thế bức người thầm vui trong lòng nha đầu nay chính là con dao sắc nhọn cửa Nhi Tử.
Sao khi ra khỏi cung dật thần để xe ngựa ra khỏi thành mùa xuân Ấm Ấp Hoa anh đào nở rộ Nhuu Ca Vô cung yêu thích môi nở nụ cười vui vẻ Xuống xe như đứa trẻ chạy quanh cây anh đào những hoa anh đào rơi lã chả dưới tiếng cười Những bông hoa như Nhay múa Dật Thần Yêu chiều Nhìn Nàng Nàng vẫn như trước yêu thích Anh đào nàng từng nói muốn có một căn nhà dưới cây anh đào, Nhưng chưa thực hiện đã âm dương cách biệt Sao khi đâu thay nhờ ngọc bội nhớ lại kiếp trước rông ruổi khắp nơi để tìm khó khăn lắm mới thấy sao này Hắn nhất định Tâm Tâm Niệm Niệm Theo nàng dù có ra sao.
Như Ca nhìn ánh mắt say mê kia lòng không khỏi rung động nhưng lại trấn an mình không được yêu,Hai người là hai thế giớ một ngày nào đó nhất định nàng sẽ về hiện đại nơi đó thù nàng chưa báo.
"Dật Thần Ngài lại đây"
Như Ca nhẹ giọng gọi lại, Dật Thần Hơi sửng người lần đầu nàng gọi hắn nhẹ nhưng vậy ngoan ngoãn chạy lại ngồi kế bên gối đầu mình lên đùi nàng "Tiểu vương phi có chuyện gì bảo"
"Ta..Ta Thật ra ta có chuyện phải nói thật ra Lục Như Ca Đã chết Ta đã xuyên từ thế giớ khác tới đây sống trong cơ thể nàng ấy níu như ngài thích nàng thì người nên quên đi......"
"Nàng nói Láo" Dật Vương Bật dạy ánh mắt lạnh như băng nhìn nàng
"Ta biết chuyện này hơi Hư cấu hay vô lí hoặc là... Nhưng điều là thật sự Nơi Ta sôngq mang tên là trái đất nơi đó ta còn thù giết mẹ chưa báo thù đôi cẩu nam nữ đó Đẩy ta phải nhảy vực ngài nên..."
Câu nói dứt đoạn Ánh mắt lạnh lẽo nhìn nàng Dật Vương hai tài ù ù không nghe gì nữa"Nàng...Nàng Gạt Ta "
Như Ca đau lòng nhuu kim đâm Khi thấy Hắn như vậy"Một ngày nào đó ta sẽ đi lúc đó ngài và ta sẽ cách biệt bởi bức tường của không gian"
"Bổn Vương Không Cho nàng đi Nàng là của ta"
Dật Vương Ôm lấy ôm chặt Như nếu buông ra người nọ sẽ biến mắt
cháp này hơi nhạt nhẽo chắp sao sẽ có chút muối