Đại Vương Phi Phúc Hắc

chương 5: nghĩa muội

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngày thứ mọi chuyện điều im ắng tỷ muội Lục nhi trong ngày cứ kiếm chuyện đến , lần diều bị nàng chỉnh còn nữa cái mạng.

lão thái thái luôn mạng lạnh hay kiếm chuyện để mắng nàng nay mắt nhấm mắt mở cho qua Khiến trần phù hận nàng thấu xương.

ngày nay Như Ca Chả thấy mặt mũi Y nhiên Mới sáng sớm đã Lôi A tỏa đi mất dạng cả A Tâm cũng bị lôi kéo mà ngày nay cái tên vô sĩ kia cứ nữa đêm canh là mò vào phòng nàng cả đánh nhau một trận Như Ca hậm hực Mặc kệ hắn nằm xuống ngủ tên kia vậy mà mặt dày mày dạn ôm nàng ngủ ngon lành

"Buông"

Như Ca với tư Thế vô cùng không Thục nữ đánh nhau

"Tiểu vương phi nàng xem là ai bám ai"

Tiêu Dật Thần cười cười nhìn nàng

Như Ca nhìn tư thế ái muộn vội vàng buông chân ra mắng"Vô sĩ"

"Ta làm sao bằng nàng "

Như Ca nghẹn họng cải không lại dùng bạo lực hai người đánh nhau như cơm bữa ở lục phủ không còn diều gì lạ.

"Nàng bạo lực quá hôm này đùa với nàng như vậy thôi bổn vương ngày mai lại tới"

"Ngươi đi chết đi bổn tiểu thư không gả"

Như Ca thở phì phò dậm chân mấy cái lửa giận chưa nguôi Lục Y lại dạo trước mặt Như Ca vô cùng Nhức đầu "Muội còn sức tìm ta không ngại để ta chỉ lại mấy đốt xương"

Lục Y nghe Vậy mặt tái mét nhưng vẫn lớn họng"Hừ biểu ca vài hôm sẽ về coi ngươi bị trừng trị thế nào"

"ờ ờ"

Như Ca ngoáy lổ tay ngáp một cái rồi bỏ mặt nàng ta lên cửa chính ra ngoài.

Trong thành náo nhiệt nàng chì thấy trong phim hôm nay tận mắt quả là không khí trong lành để chịu dạo quanh thành Như Ca vô cùng Thích Thú

Hoa Tuyết Liên ba chữ này liền thu hút nàng chân không tự chủ bước vào bên ngoài tuy đơn sơ nhưng bên tronng vô cùng thanh nhã làm người ta vô cùng thích mắt.

"Tỷ sao lại mò đến đây"

Y nhiên hớn hở hỏi "Chán nên ra đây quán của Muội à?"

Y nhiên cười Tươi ra mặt"Ừm Tỷ thấy sao đây là ước mơ của muội mà"

Như Ca nhìn nụ cười của Y nhiên lòng khẽ run nhẹ lấy tay xoa đầu nàng cưng chiều nói"Rất tốt sao này tỷ không có ai nuôi liến bám lấy Muội"

"Y nhiên Tỷ Tỷ Đây là ai vậy"

Một cô gái khoản , Tuổi ngọt ngào hỏi, Y nhiên cười trả lời"Đây là Tỷ Tỷ ta"

" Y Nhiên ngươi có vị Tỷ Tỷ xinh như hoa thế này mau giớ thiệu đi"

Nam Nhân mắt phát sáng nhìn Như Ca" Giới thiệu với mọi người đây là Lục Như Ca Tỷ Tỷ ta"

"Tỷ Tỷ Y nhiên Tỷ Tỷ võ công rất lợi hạ một tay quật hay tên to con vậy tỷ có võ công không"

Thi Ý non nớt hỏi Như Ca phóng thẳng anh mắt dao râm vào Y nhiên tay nắm chiếc mũi nhỏ của Y nhiên"Xú nha đầu muội lại đi geo họa hôm nay xem tỷ xử muội ra sao"

"Oan ức quá muội thấy Thi Ý bị một đám người bắt nạt nên ra tay đau...đau tỷ mũi muội sắp dứt rồi"

Y nhiên khóc không ra nước mắt, Như Ca mền lòng buông ra người kia nhìn một màng rùng mịnh một cái.

"Sao này Ý Nhi kêu Như Ca tỷ Tỷ có được không"

Gương mặt non nớt lòng Như Ca mền như bún dịu dàng hỏi"Ý Nhi Nè người nhà muội đâu sao lại ở đây"

"Muội không có người nhà Ý Nh là cô Nhi"

Thi Ý Yếu ớt nói, Như ca dịu dàng xoa đầu Thi ý"Ý Nhi chịu Làm Nghĩa muội của ta không"

Thi Ý Mắt sáng rỡ Gật đầu"Tỷ Tỷ thật tốt"

Như Ca cười Tươi nhìn Y nhiên"Muội về bảo với phụ thân Ta muốn nhận Thi Y làm nghĩa muội nó sẽ là lục Tiểu thư ở lục phủ"

"Hả? Sao lại là muội"

Y nhiên trợn mắt nhìn tỏ vẻ không vui

"Không phục?"

Như Ca lạnh lùng nén ra hai từ

"Nào dám"

Y nhiên rở hòa liền

"Nè nè đừng nén ta ra ngoài cuộc vui như thế"

Tư Hạo trong đám người chui ra oán trách " Như Ca muội Muội Ta đây cũng là cô nhi đây"

Như Ca bật cười nhìn cách ăn mặc sang trọng như vậy mà là cô nhi nhìn đâu ra"Không biết là công tử nhà nào "

Y nhiên Thầm cười giả mù che mắt vịt"Hắn là tứ hoàng tử Tiêu Doãn Danh"

Như Ca ngạc nhiên như không biểu hiện đang suy nghĩ một giọng lanh lãng khiến nàng rùng mình "Tiểu vương phi nàng lại chạy loạn trêu hoa ghẹo nguyệt bổn vương gia đây ăn phải dấm rồi"

Như Ca tức giận quay ngang mắng "Ngươi là chó sao ta đi đâu ngươi cũng biết"

"Nàng mắng ta là cẩu"

Dật Thần bóp má nàng, Tiêu Doãn Danh trợn mắt nhìn trến thế gian này chỉ có Nàng ta là không để mặt mũi cho hắn

"Đại vương Gia Ta sai rồi Người làm ta đau A"

Như Ca cứng không được thì mền, Dật Thần tưởng thật vội buông Ra xoa má cho nàng"Lần sao không như vậy nữa"

Như Ca như cún nhỏ ngoan ngoãn gật đầu "Vương gian Muội muội ta muốn mở quán nhưng vốn không có ngày có thể"

Như Ca trắng trợn cướp giữa đường Y nhiên muốn nói gì nhưng bị ánh mắt dọa người dọa cho sợ nín thin

Dật Thân phẩy tây cận vệ lấy bạc đưa cho Y Nhiên Cái Túi nặng trịch Dật thần bế con mèo ươn Ngạch kia"Bổn Vương đem người đi trước"

Như Ca bị bế bất ngờ Vội ôm cổ hắn như sợ té"Sắc lang ngài đem ta đi đâu"

"Đi rồi biết nàng mà nhúc nhích bổn vương nhịn không được liền ăn nàng"

Như Ca im bắt năm trong lòng hắn, đùa à tên này nói được làm được nàng không đùa nha.bg-ssp-{height:px}

Trên xe ngựa Dật Thận Nén nàng lên đùi mình, Như Ca buồn gây nhau với hắn Ngồi phịch trên đùi hắn người hắn ấm như lò sưởi vậy Như Ca chui rút vào người hắn.

Dật Thần nhìn con mèo nhỏ đang tim chổ ấm để ngủ lòng không ngừng rợn sóng trong mắt hắn bao yêu chiều.

"Nàng xem"

Dật Thần gáp ngọc Bội lại liền hiện lên dòng' Duyên trần có thể dứt, Không dứt nổi tương tư"

"Có ý gì"

Như Ca đọc xong Hai dòng khổng hiểu ngước lên nhìn vào đôi mắt vốn lạnh lẽo giờ đây chưa đựng đau thương bất giác lạnh đau lòng"Ngài...ngài đừng buồn vốn ta chỉ mơ mơ hồ hô nhớ được một ít từ từ thời gian còn dài"

Nghe được Tiểu vương phi an ủi tâm tình tốt hơn nhiều"Để Ta đưa nàng về"

Xe ngựa quay lại hướng tới phủ tể tướng trong xe Như Ca Lại ngủ mất nam nhân nhìn nàng thì thầm"Tìm nàng thật vất vả sao này ta cột nàng bên người"

"Dật Thần người lại chiếm tiện nghi bổn tiểu thư"

Như Ca mớ ngủ nhíu mày mắng người, Cái bộ dạng mắng người cô cùng đánh yêu"Bổn vương không chiếm tiện nghi mà là đường hoàng hôn"

Dật Thận hôn chuồn chuồn gió lướt trên môi nàng Như Ca há miệng cắn"Ngươi lại hôn ta"

Như Ca vốn đang ngủ vừa mở mắt bắt quả tang tại trận hung hăng cắn đến môi ai kia bật máu "Nàng là cẩu sao hay cắn người vậy"

"Đúng ta là cẩu đó vậy người đừng lấy"

Như Ca Ươn ngạch Chóng nạch lên ngẩn cao đầu nhìn người kia "Nhưng bổn vương thích"

Như Ca thật muốn tách não hắn ra coi có gì trong đó sao lại vô sỉ đến thế.

"Tiểu Vương phi đến phủ rồi sao lưu luyến không muốn xa bổn vươn sao"

Dật Thần hôn lên tràn người kia rồi thả xuống xe

"Hừ bổn Tiểu Thư không cần"

Như Ca lè lưỡi trêu người kia rồi chạy vào nhà.

Vừa vào phủ Thi Ý Chạy ù ra "Đại Tỷ người xem Thi Y có đồ mới này"

"Thi Ý xinh lắm ngoan đi tìm nhỉ tỷ học ít quy tắc đừng để người ta bắt nạt"

Thi Y ngoan ngoãn chạy lại Y nhiên Còn Như Ca vào sảnh lớn vừa vào liền nghe tiếng chanh chua "Phủ tể tướng chứ đâu phải nơi nuôi trẻ mồ côi một đứa bé không rõ lai lịch ông lại đem vào nhà"

"đứa bé không cha không mẹ quá tội nghiệp Như Ca tốt bụng mang về Y ta đã quyết đừng nói thêm"

"Ông Hừ ông có bao giờ yêu thương Lục Y và Lục Nhi chưa"

Trần phù thở hồng hộc chấp vấn

"Vậy bà có thật sự Yêu thương Ca nhi Và Nhiên Nhi chưa bà đừng nghỉ ta không biết gì chỉ là mắt nhắm mắt mở cho qua"

Lục Vương giận đùng đùng Như Ca cau mày lên tiếng" Y nhiên bên ngoài mở quá ăn Con sẽ dùng phần tiền đó nuôi dưỡng Thi Ý không cần Di nương làm hóa lên"

Lục vương nhìn con gái lúng túng"Ca Nhi con đừng để bụng"

"Phụ thân yên tâm con sẽ tự nuôi thi ý"

Như ca quay ngang đi vừa đi hai bước bắt gặp Thi đang thút thích khóc Như Ca bước lại nhẹ nhàng hỏi "Ý nhi muội làm sao vậy ai bắt nạt muội nói đại tỷ xem"

"Đại Tỷ hai tỷ tỷ xinh đẹp kia mắng tỷ là tiện nhân vô liêm sỉ muội...muội liền nói hai tỷ ấy không được mắng đại tỷ như vậy hai tỷ ấy mắng muội...Hức là đồ không có cha....Hức"

Như Ca nghe xong lửa giận bùng bùng dù sao thi Ý chỉ mới tuổi mắng như vậy chẳng khác nào dại hư Như Ca liền nhỏ giọng "Ý nhi nghe tỷ tỷ sao này tanh họ ra đừng học hư từ bọn họ"

Thi Ý ngoan ngoãn gật đầu nín khóc nở nụ cười non nớt.

"Ai nha Đại Tỷ mang đứa nhỏ không rõ lai lịch về thân gái chưa lấy chồng không sợ thiên hạ dèm pha sao hay là con rơi con rớt cùng ai rồi mang về đây"

Như Ca vừa đi tới hậu viện phía sao liền gặp ngay Lục Y "Mới mấy tiếng không gặp xương cốt có lẽ lại lệch rồi đây để Tỷ Hảo hảo Chỉnh gúp muội"

Không nói hai lời nhanh như gió Như Ca chụp hai tay nàng răng rắc một tiếng liền trật, Lục Y đau tới nổi nước mắt trào ra Thi Ý đứng kế bên che mắt lại khút khích cười.

"Tiện nhân người đợi đó"

Lục Y bò càn dưới đất Như Ca thỏa mãn dẫn Thi ý về phòng.

"Y Nhiên đâu sao muội không tìm tỷ ấy"

Như Ca đặc nàng lên ghế xoa đầu hỏi"Tỷ Ấy đi cùng với Danh Ca Ca rồi nén muội ở đây"

Thi Ý bĩu môi không vui, Nhu Ca buồn cười xoa đầu nàng ta "Để ta làm bánh kem cho muôi ăn nha"

"Bánh kem? Là cái gì"

Thi Ý ngơ ngác hỏi Như Ca quên mất đây là.cổ đại A Như Ca không nói gì xướng bế làm Thi Y cũng lon ton xuống phụ, Nữa canh giờ sao Như Ca nhìn thành quả vô cùng hài lòng lấy trông Khư Đỉnh một ít nĩa đưa cho thi ý.

"Tỷ đây là cái gì?"

Thi Y nhìn cái thư lạ hoắc kia tò mò

"Ăn Thôi để tỷ dại cách cầm, Thi Y tư chất thông minh nhanh chóng hiểu hai chị em đang ăn Thi Ý vô cùng thích vừa lúc Y nhiền về "Nha nha ăn mình nghẹn chết"

Thi Y chia ra một phần ngọt ngào nói "Cái này là Ý Nhi chừa Cho Nhiên Tỷ"

Y nhiên vuốt tóc thi ý một cái vui vẻ nói "Coi như muội có tâm hơn ai kia"

Như Ca chột dạ lườm Y nhiên một cái"Quán thế nào rồi"

"Ừm... Có thể là ngày sao sẽ khai trương"

Như Ca gật đầu đưa sổ nấu ăn cho Y nhiên "Muội làm nhưng món láy độc lạ sẽ thu hút họ"

"Hihi vẫn là tỷ chu đáo"

Y nhiên cười cả móe mỏ, Như Ca nhìn bầu trời Khẽ lên tiếng "A Tâm sao này em sẽ theo Ý Nhi dẫn theo con bé ra quán cho hiểu biết giờ đưa muội ấy về đi"

A Tâm lại bế cái người ăn xong ngủ tại chỗ về phòng.

còn như ca lẳng lặng nén Y nhiên ra ngoài Rồi tắt nến ngủ.

cho cmt nhận xét nha mian đổ họ nha

Truyện Chữ Hay