“các huynh thấy chưa? Tuyết Băng của muội nhỏ tuổi như vậy mà đã có định kiến rõ ràng! Thật đáng hổ thẹn” – ta đang bắt đầu liên tưởng đến các bộ phim kiếm hiệp thời xưa để trau chuốt cho kế hoạch của mình _”các huynh hãy nghe muội nói: đầu tiên muốn đánh bại Hắc Nhật Tà Bang nhiều người giỏi võ k phải là chuyện dễ dàng. Vậy nên muội muốn chúng ta hãy thành lập danh môn chính phải của mình, rồi đạp đổ các phụ phái trong giang hồ. Sau đó rồi dùng lại tính tiếp” – cả người ngu ngơ gật đầu xong mắt chữ a mồm chữ o. “Cơ muội tưởng đấy là chuyện nhẹ nhàng như lông tơ à? Nhân lực thì k có mà bày đặt tạo ra danh môn chính phái!” _ Âu Dương huynh bĩu môi _ “muội đã nói xong đâu? Hiện tại muội đang có một việc cần làm mới có thể trả thù đc, nhưng thời gian e hơi lâu. Trong lúc đó, hai huynh hãy dốc sức luyện võ công, Băng Băng phải luyện kiếm. Lăng huynh sẽ tìm những người ăn xin trên Mộc quốc quy tụ lại để lập thành thuộc hạ, nam nữ j k cần thiết. Muội sẽ cầm cố trang sức và bạc của mình, người bọn huynh k biết làm thế nào nhưng cx phải có đóng góp đấy!...Băng Băng sẽ đi theo huynh. Còn Âu Dương huynh thì thám thính tình hình của giới giang hồ- ghi chép lại. tháng sau Tuyết Băng sẽ đưa người đến chỗ ẩn nấp của ta. Hiểu rồi chứ?” _ “đã hiểu” _ “tỉ tỉ tên của phái chúng ta?” _”tính sau đi! người bọn huynh hãy gắng sức mà làm nhá! Ta còn phải đi gặp Nhược su phụ! Tạm biệt” _ “chúng ta chưa nói chuyện xong mà tỉ đi đâu?”_ “ tháng sau gặp lại”. RẦM BỊCH BỊCH...ta bị trượt cầu thang do thềm mọc rêu ẩm ướt. “ vị sư huynh thứ lỗi. Tỉ tỉ vốn có tính hậu đậu sẵn trong người” _ “Băng Băng, ý muội là j?”.....
(kể từ đoạn này, mình muốn thay ngôi sang ngôi . Vì sau này sẽ lồng ghép suy nghĩ nội tâm của rất nhiều nhân vật. SORRY^_^)
THÁNG SAU...
Dưới ánh sáng mờ ảo của hang động rộng lớn, một nữ tử trong tư thế ngồi thiền điềm tĩnh trên một tấm thảm trắng muốt, đôi mắt nhắm nghiền. Đối diện k xa là một người phụ nữ lớn tuổi quý phái, mái tóc trắng muốt đc búi lên bằng cây trâm bạc. Hiển nhiên, bà đang vận luồng khí công màu trắng truyền sang cho cô gái kia cách nhẹ nhàng. Được một lúc luồng khí biến mất, người đối diện chợt chao đảo trên thềm đá. Nữ tữ mở mắt thoạt bay sang
chỗ đó, dịu dàng đỡ sư phụ của mình: “xin người đừng truyền chân lực cho con mà ảnh hưởng sức khỏe!” _ “Cơ nhi! Ta đã sống đến từng tuổi này thì giữ gìn làm j nữa? Cuộc đời ta coi như mãn nguyện vì có một đồ đệ giỏi giang, chân chính như con!...con biết k, bây giờ chân lực của con đã tăng lên gấp bội; đã luyện đc / Huỳnh Uyển Cửu Ca. Nên nhớ rằng trong thế giới này, kẻ thiện nhân luôn chiến thắng kẻ đại đạo, bảo vệ kẻ yếu. Cũng như tình chính là thứ thuốc độc nhất thế gian có thể đè bẹp bất kì người nào mạnh nhất. K bao giờ con đc dấn thân vào nó, hiểu chưa?” _ “Cơ nhi đã nhớ lời sư phụ căn dặn!” _ “tiếp tục thôi!” _ “vâng” – Trắc Cơ dùng khinh công, nhẹ đặt mình về chỗ cũ _ “để đảm bảo chân lực của mình k bị người khác hút con phải niệm Thi Ngược Mãn Đồ ngày”.....
Đến tận chiều mới kết thúc thời gian hạ đạo của nàng, Trắc Cơ chỉ ngồi trước dòng suối chảy róc rách theo khe hòn long bộ, khẽ mỉm cười. Bây giờ nàng đã đổi khác, vẻ đẹp của nàng trở nên ủy mị, bí hiểm hơn. Đôi mắt nàng mang màu xanh ngọc phủ thêm tầng sương mờ nhạt do luyện Huỳnh Uyển Cửu Ca. Tính tình cũng trở nên lạnh lùng, băng giá. Thời gian qua nàng đã phải gắng gượng rất nhiều để học võ công. Nhiều hôm người nàng hiện lên vết bầm tím chi chít vì đòn tấn công của sư phụ. Cũng k ít lần nàng ốm thập tử nhất sinh do ngồi lâu dưới nc lạnh, hộc máu vì vận khí công. Chỉ cần Trắc Cơ cô nghĩ đến mối thù to như quả đất thì k có j là rào cản. Lúc sau cửa động mở, nam nữ bước chầm chậm tới chỗ cô ngồi, chắp tay: “bái kiến giáo chủ!” – cô chỉ giơ tay đáp lại - “Báo cáo, hiện nay phái Võ Mị Tâm Sơn chúng ta đã hạ đc nhiều phái khác, xếp thứ trong giang hồ”_ “nhân lực hiện tại?” _ “ người” _ “tốt hãy thông báo phái ta cần tuyển thêm người!” _ “theo tin tức của muội, một tháng nữa tam phái giang hồ sẽ tổ chức tuyển tứ phái ở trên núi Thanh Nhai. Mời phái ta và Độc Giang phái tới dự” _ “hừm tên cẩu nhân đó thật tốt! Ngày mai hãy chuyển toàn bộ phái chúng ta về đây để ta gặp mặt. Kể từ bây giờ sơn đông này chính là của Võ Mị Tâm Sơn!”.
---------------------------------------------------------------------------------------------
Bạch Trúc giáo....
“thuộc hạ tham kiến giáo chủ” _“bổn giáo chủ nghe nói ngươi ngã xuống núi? Giờ k sao chứ?”_“k những k sao mà còn đem về cho giáo chủ tin tốt”