Chương 6: Băng cướp ②
Những tên cướp với vẻ mặt như hổ đói hướng ánh nhìn chế nhạo về phía Lambert, hoàn toàn phớt lờ cô gái kế bên. Cô gái hết nhìn Lambert rồi lại nhìn bọn cướp.
Thoạt nhìn, Lambert hoàn toàn bị áp đảo bởi số lượng. Hơn nữa, Lambert hiện đang mặc một bộ giáp toàn thân được trang bị đến tận răng, bọn cướp cho rằng anh không thể chạy với bộ dạng đó.
「K-...Kỵ sĩ-sama , ngài mau đầu hàng đi.」
Cô gái khóc lóc, sợ hãi van xin. Tuy nhiên, bất kể việc cô gái sợ lũ cướp đến mức nào thì đối với Lambert, chúng chỉ là những chú cún dễ thương.
「Cô không cần phải lo lắng vô ích đâu.」
Lambert rút thanh kiếm và tiến về phía bọn cướp. Tốc độ bước đi của anh khiến bộ giáp nhìn tưởng chừng rất nhẹ. Nhưng, âm thanh từ bước chân của anh khiến ba tên cướp cảm giác như khu rừng đang chuyển động, giống như một con Orge đang lao về phía chúng.
Không một ai có thể nghĩ bộ giáp đó chỉ để làm màu.
「T- Ta sẽ vòng qua phía bên phải hắn! Chúng ta sẽ bao vây và đánh bại hắn! Vứt phi tiêu đi và cầm lấy con dao của ngươi! Hắn ta sẽ không thể di chuyển tiếp nếu ta đâm vào khớp giáp!」
Tên cướp đứng đầu cầm lưỡi hái chỉ đạo những tên khác.
Sai lầm đầu tiên của hắn là cho rằng Lambert không thể di chuyển với bộ giáp nặng nề đó, đó là lý do tại sao hắn đã lên kế hoạch khiến Lambert kiệt sức khi phải đối phó với số lượng áp đảo tuyệt đối. Tuy nhiên, hắn chợt nhận ra kế hoạch đó không thể thực hiện khi thấy Lambert chạy với tốc độ cao.
Vì vậy, trước khi chúng có cơ hội di chuyển, Lambert lao vào tầm ngắm của chúng với thanh kiếm hạng nặng của mình.
「 Hả」
Điều tiếp theo tên cướp cảm nhận được là một nỗi sợ hãi tột cùng được sinh ra từ sát khí và chướng khí của Lambert khi anh chuẩn bị tấn công.
Không cho chúng chút thời gian nào, Lambert vung thanh kiếm của mình.
「HAAAAAA! 」
Cùng với một tiếng gầm lớn, đòn đánh được tung ra, cổ của tên đứng trước bay cao lên không trung. Ngay sau đó, nhát chém thứ hai lập tức được tung ra từ bên dưới hướng lên.
Tên thứ hai và thứ ba cũng bị chia đôi bởi khối lượng áp đảo của thanh kiếm. Cơ thể của chúng bị đánh bay về các hướng khác nhau.
Từ một vị trí tách biệt khỏi cuộc chiến, cô gái đã mở to mắt vì kinh ngạc. Cô không thể nhìn thấy gì khác ngoài sự thật rằng Lambert đã hạ ba tên cướp chỉ trong một đòn tấn công. Bởi vì những đòn tấn công của Lambert quá nhanh, nó đã khiến cô gái lầm tưởng anh hạ chúng chỉ bằng một đòn.
「T-… Thật tuyệt vời.」
Dù đã tận mắt chứng kiến nhưng cô vẫn nghi ngờ sức mạnh đó của Lambert. Bởi nó quá áp đảo đến mức phi thực tế.
Lambert tra lại thanh kiếm của mình vào vỏ, cái đầu của tên cướp đầu tiên rơi xuống ngay phía sau anh. Cú rơi làm nó vỡ tung và xịt máu ra xung quanh như một quả cà chua bị nghiền nát.
「Thật đáng thất vọng. Những kẻ này không có chút kỹ năng nào. Nhưng thật kỳ lạ. Trông chúng không giống như đang gặp rắc rối với thức ăn, vậy sao chúng lại… Mình hy vọng đây không phải là một điềm báo xấu… 」
Trong thời kỳ chiến tranh, Vương quốc Regios và các Vương quốc khác đã đặt quân đội trên khắp đất nước để chống lại các thế lực ngoại bang. Vào thời điểm đó, vô số dân làng đã được huấn luyện ở một mức độ nào đó để đáp ứng lời kêu gọi quân dịch của đất nước.
Hơn nữa, để phân tán sức mạnh của quân đội kẻ thù, họ đã phải tạo ra một đội vũ trang để cướp bóc những ngôi làng của nước thù địch. Vì vậy, ở một khía cạnh nào đó thì quân đội đôi lúc cũng cần hành động như những tên cướp. Và vào lúc đó, sức mạnh trung bình của những người sống trong thời chiến tranh thống nhất tám quốc gia cao hơn nhiều so với hiện tại. Vì vậy, Lambert đã có sự nhầm lẫn. Rốt cuộc, anh không biết thời đại đã thay đổi như thế nào. Vậy nên anh cảm thấy những tên trộm đó hành động như lũ nghiệp dư.
Lúc đầu, cô gái đã không đồng ý đưa Lambert về làng. Tuy nhiên, sau khi chứng kiến những điều Lambert đã làm, cô buộc phải xem xét lại quyết định của mình. Cô nghĩ về những điều có thể xảy ra nếu Lambert đối đầu với ba mươi tên trộm, cuối cùng cô đã bị thuyết phục và đưa Lambert về làng.
Lambert cảm nhận được Mana của một con quỷ ở phía trước họ, nhưng anh không nói bất cứ điều gì với cô gái.
Cảm giác này…. Có lẽ mức độ nguy hiểm ngang với Goblin… nhưng nó có vẻ không mạnh mẽ và mất cảnh giác…
Đi thêm một lúc, họ tìm thấy một con quỷ trông giống như con một con sói ngắn hai chân.
Một con Kobold.
Người ta thường tìm thấy chúng sống trong hang và sống bằng cách nhặt quặng. Chủng tộc của chúng không quá mạnh nhưng lại khá tinh ranh. Chúng thường tấn công con mồi trong lúc mất cảnh giác và ăn thịt chúng.
Hai con Kobold ngồi dưới đất, dùng những ngón tay đào bới tìm kiếm thức ăn cho bữa ăn.
Khoảnh khắc nhìn thấy những con Koblod đó, Lambert nhận ra một điều. Lý do tại sao anh không gặp một con quỷ nào ngoại trừ con Orge đêm qua là do chướng khí từ cơ thể anh bị rò rỉ.
Bất cứ thứ gì phát ra chướng khi đều là một loại quỷ.
Lambert ghi nhớ nó trong đầu bởi anh nghĩ sau này nó sẽ hữu ích.
「Dù chúng ta đang đi đường vòng nhưng mà ... tốt hơn ta nên tránh chúng.」
Lambert phớt lờ những lời thì thầm mà cô gái nói với anh. Theo anh, để những con quỷ sống ở gần ngoi làng như này là một mối nguy hiểm tiềm tàng. Hơn nữa, anh muốn thử một thứ mà anh vừa nghĩ ra.
Khi hai con Kobold phát hiện ra Lambert, chúng lập tức bật dậy và gầm gừ đe dọa.
「GUOOOO! 」
Lambert giải phóng luồng chướng khí đáng sợ và nhìn chằm chằm vào chúng . Cảm nhận được nó, hai con Kobold cụp đuôi xuống và nằm yên tại chỗ. Lambert không có phản ứng gì. Những con Kobold đang thể hiện tư thế phục tùng như đối với cấp trên.
「Kyan… .. Kyan! 」.
Chúng nằm ngửa bụng lên trời. Nó thể hiện rằng nó sẽ không phản kháng bằng cách đưa ra điểm dễ bị tổn thương nhất, phần bụng. Cho thấy mạng sống của chúng hiện đang nằm trong tay anh. Bản năng đã mách bảo chúng dù có chiến đấu hay chạy trốn thì cũng sẽ không thể sống sót bởi cách biệt quá lớn về sức mạnh.
「N- Nhìn chúng... khá đáng thương. 」
Cô gái lẩm bẩm như vậy.
Mình vẫn chưa giải phóng chướng khí đến mức tối đa mà chúng đã sợ như vậy rồi. Vậy mình có thể sử dụng chướng khí theo cách này ...huh.
Lambert tiến về phía hai con kobold và dùng kiếm chém đứt đầu chúng.
「…………」
Cô gái bàng hoàng trong im lặng. Lambert nhìn khuôn mặt cô, tự hỏi liệu cô ấy có ổn không nếu không giết chúng.
「… Kobold có thể lợi dụng tình hình và phóng hỏa ngôi làng. Trừ khi đã được thuần hóa, không thì phải giết chúng để trừ hậu họa. Mặc dù ta có thể bỏ qua nếu chúng không ở đây… Làng của cô ở phía bên phải. 」
「V-Vâng….」
Cô gái xấu hổ vì sự thiển cận của mình. Vì nhiều con quỷ thường gây hại cho con người, giết chúng ngay khi gặp là điều nên làm. Trong làng cô cũng có những điều luật như vậy.
Nhưng cuối cùng, cô lại thương hại cho hai con Kobold bởi những tiếng kêu sợ hãi của chúng.