Công Chúa Giả Điên

chương 14: chiến tranh kế vị (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Tama07

______________

Năm ngày trở lại đây, trong Hoàng cung Valdimar chẳng có lấy một ngày yên ả.

Ngay từ đêm

Vua Lucifer chính thức thông báo về chiến tranh kế vị thì nỗi sợ hãi và sự căng thẳng cực độ như sợi dây sắp đứt, vây bủa lấy Hoàng cung. Nơi nơi khắp Hoàng cung

là những lưỡi kiếm sắc bén, đầu mũi lên và mũi thương sắc nhọn lóe sáng.

Binh lực của Công tước Garrnet, người hậu thuẫn Đại hoàng tử, vào trong Hoàng Cung dù không có lệnh của Vua. Quân đoàn kỵ sĩ Richelite của Hoàng gia đã thề trung thành với Nhị Hoàng Tử cũng vào thế chiến đấu. Lần đầu tiên hai bên xung đột là vào đêm khuya 4 ngày trước.

Mùi máu nồng nặc trong không khí. Hàng chục cái đầu bị chặt lăn long lóc khắp nơi này nơi nọ trong cung. Những người làm ở trong cung không thể nào an tâm được. Tất cả những người làm việc trong cung của Đại Hoàng Tử là kẻ địch

đối với thế lực của Nhị Hoàng Tử. Và ngược lại.

Đây không chỉ là cuộc nội chiến với hình thức quái dị, mà là chiến tranh đấm máu diễn ra giữa anh em vì ngai vàng.

Và là chiến tranh được Nhà Vua chấp thuận.

Đây rõ ràng không phải cuộc chiến vì Valdimar. Toàn bộ thảm kịch này là vì một người duy nhất, là vì nhà Vua đang chết dần.

Trận chiến để chọn ra đứa con duy nhất mà người cha cần.

"........."

Có lẽ người bị điên không phải là em gái út mà là toàn bộ cái Hoàng Gia này. Roses

suy nghĩ như vậy trong khi bước vào điện trung tâm.

Kíttt----

Mũi kiếm kéo lê trên mặt đá cẩm thạch tạo ra âm thanh gây ớn lạnh. Cánh tay phải của Roses ướt đẫm máu. Anh không có thời giờ để có thể cảm nhận được cơn đau hay sự nhức nhối từ vết thương dài ở tay.

Giọng nói lạnh băng phát ra.

"Đến rồi à"

Người đang đứng quay lưng tại trung tâm của sảnh là đứa con trai đầu và cũng là đứa con duy nhất còn sống sót cho đến bây giờ của Vương phi, Jikal.

Jikal chậm rãi quay đầu lại và nhìn Roses.

"Em trai yêu dấu"

"Vâng, Huynh trưởng"

Roses đáp lại bằng chất giọng nghe thoáng qua rất bình yên. Jikal

vẫn đang đứng quay lưng lại và tò mò hỏi.

"Trong số chúng ta, ai sẽ trở thành người chiến thắng nhỉ?"

"Em sẽ trở thành người chiến thắng"

"Thế hả? Mày nghĩ khác tao đấy"

Dường như Jikal vừa cười khẩy. Cuộc đối thoại quá sức bình thường để có thể tin rằng mới rạng sáng hôm nay hai người họ đã chiến đấu với khí thế như muốn găm kiếm đục thủng tim của đối phương.

Vậy nhưng cuộc đối thoại giữa anh em họ luôn là vậy. Roses nhìn tấm lưng của người anh trai duy nhất còn lại với khuôn mặt vô cảm.

Thật ra Roses không có lòng thương cảm nào lớn đối với Jikal. Với cả những người anh chị em đã chết cũng vậy.

Anh chỉ là đi theo cái định mệnh tàn nhẫn phải chém giết lẫn nhau để sống sót.

Có một người mà các thành viên Hoàng Tộc của Valdimar e sợ. Việc có thể chém bay đầu nhau không chút do dự thực ra cũng không hẳn là thế.

Lucifer, bạo chúa độc ác nhất trong lịch sự của Valdimar. Người cha tàn nhẫn coi tính mạng của con cái và ruồi mỗi là như nhau.

Bởi vậy nên anh em họ không còn cách nào khác ngoài chĩa mũi dao vào nhau. Vì họ không muốn phải chết dưới tay cha. Vì họ phải trở thành đứa con duy nhất phù hợp với yêu cầu của cha.

Về chuyện đó thì cả Roses hay Jikal đều giống nhau.

Vậy nhưng Jikal hơi khác Roses một chút. Khác với một Roses luôn duy trì trạng thái 'vô cảm', Jikal hiếu chiến và liều lĩnh hơn.

Với cả.

"Mày luôn khiến tao thấy bực bội"

Jikal đặc biệt ghét Roses. Và cả Ngũ công chúa điên, Lizbel.

Bộp. *Lóc cóc, lóc cóc*

Thứ gì đó rơi xuống và lăn tròn dưới sàn nhà.

Roses hướng mắt xuống nhìn thứ gì đó đang lăn tròn một cách thê lương dưới chân của Jikal.

".........."

Khoảnh khắc xác nhận đó là thứ gì, một sự rạn nứt xuất hiện trong giây lát trên khuôn mặt vô cảm của Roses

Cái đầu của Kỵ sĩ được định sẽ trở thành Đoàn trưởng Quân đoàn kỵ sĩ Richelite của Hoàng gia, lăn lóc trên mặt đá cẩm thạch lạnh lẽo.

Anh ta chính là người đã thề trung thành với Roses. Roses cũng là người lãnh đạo của những kỵ sĩ trong Hoàng cung.

"Dù thế này nhưng vẫn có vẻ là mày sẽ thắng sao?"

Jikal từ từ quay người lại. Mái tóc vàng đậm với ánh mật ong. Đôi mắt xanh lam. Chàng trai được đánh giá là chiến binh mạnh nhất trong số các thành viên Hoàng Tộc đang nở nụ cười dịu dàng với đứa em trai.

Phập. Đầu kiếm của Jikal đâm phập vào đầu của Đoàn trưởng Kỵ sĩ đoàn. Roses thở một hơi sâu và hướng ánh mắt lên.

"Tao biết bí mật của mày đấy, Roses"

Jikal cười tươi rói.

*Vụt*

Khoảng cách thu hẹp trong chốc lát. Trước khi Roses kịp chớp mắt thì lưỡi kiếm bạc đã lóe sáng ngay trước mắt anh.

Nhờ vào phản xạ đã ăn sâu vào trong cơ thể mà Roses có thể kịp đỡ ngang đường kiếm của Jikal.

Kíttt, lưỡi kiếm va chạm và phát ra tiếng ồn. Khuôn mặt vừa sụp đổ trong chốc lát của Roses lại trở nên cứng rắn như đá cẩm thạnh. Việc biểu cảm trên mặt càng biến mất khi tình thế càng nguy cấp là thói quen đã ăn sâu vào trong cơ thể của Roses.

"Bí mật gì chứ......"

Thế nhưng rất khó để Roses có thể đỡ hết cả sức mạnh của Jikal.

Nếu chỉ xét về sức mạnh đơn thuần

từ cơ thể thì Jikal vượt trội hơn Roses. Thêm nữa, Roses lại bị thương ở tay phải nên đương nhiên là Jikal chiếm ưu thế áp đảo.

Jikal cười.

"Em gái duy nhất còn lại của chúng ta ấy. Lizbel, cái thứ điên ấy"

"........"

Lizbel. Cái tên ấy đột nhiên xuất hiện trong cuộc đối thoại. Cái tên được đề cập tới một cách đường đột, nhưng khoảnh khắc ấy,

Roses đã nhận ra là Jikal định nói gì.

Jikal cười và nói.

"Mày và con bé ấy"

"..........."

"Từ cùng một bụng chui ra chứ gì?"

Thứ gì đấy quặn lại trong lòng Roses. 'Cùng một bụng'. Người vợ thứ ba của Vua xuất thân là vũ nữ thấp hèn.

Jikal chế nhạo.

"Thì ra mẹ của mày đã che giấu. Ta cứ tưởng mày và Issac là anh em ruột cơ đấy"

".........."

"Ta đã gợi ý cho Issac, cái tên nhãi ngu ngơ ấy giết Lizbel. Bảo rằng nếu nó làm thế thì sẽ dời việc giết nó lại cuối cùng, thế là nó đi luôn mà không do dự"

Issac là Ngũ Hoàng Tử mà Roses đã giết chết mấy tháng trước.

"Vậy nhưng mày.....đã chém bay đầu Issac không chút do dự vào lúc nó siết cổ Lizbel. Loại người như thế lại không chạm vào một sợi lông tơ của con nhãi đấy và bỏ đi"

Roses nghe lời giễu cợt của Jikal và cắn mạnh phần thịt phía trong môi.

Jikal đã nhìn thấy cảnh đó. Không phải, từ đầu Jikal đã lợi dụng Issac để xác nhận lại linh tính của hắn.

"Khó xử thật đấy......."

Roses chấn chỉnh lại tinh thần vừa trở nên hơi choáng váng.

Mẹ của Roses chết vào khi anh được 5 tuổi. Người phụ nữ ấy che giấu Roses bằng cách nguy tạo để con trai đầu lòng của mình trở thành đứa con chết đi sống lại của người vợ khác của Vua.

Vậy nhưng cô đã không thể che giấu hay đem đứa con gái sinh ra vào năm Roses 5 tuổi sang nơi khác. Bởi vì vào năm con gái sinh ra thì mẹ của Roses đã bị chồng mình sát hại.

Jikal cười chế giễu.

"Vậy nhưng ta cũng khá công nhận mày đấy. Trong số các anh em thì chỉ có mày là đứa có thể đối đầu với ta. Vậy nhưng mày lại mang cùng dòng máu với 'sự hổ thẹn của Valdimar' sao?"

"........."

"Vì thế nên từ đó tới giờ mày đã không thể giết con nhãi ấy hả? Vì nó là con gái của mẹ mày?"

Roses không hề chớp mắt và trả lời vô cảm.

"Điều đó thì có ý nghĩa gì sao?"

Kítt. Hai thanh kiếm đang va chạm phát ra âm thanh rùng rợn. Đường gân nhô lên trên bắp tay. Cánh tay bị thương hơi co giật nhẹ nhưng khuôn mặt của Roses vẫn vô cảm như thế.

Roses lặng lẽ nói.

"Huynh trưởng cũng đã giết chị Alea đó thôi"

Đại công chúa Alea, đứa em gái ruột của Jikal, người bị giết trong tay hắn.

Roses nói lời ấy và đồng thời đột ngột trở kiếm. Thanh kiếm của Jikal phát ra âm thanh chói tai và trượt ra.

Nhờ phản ứng ấy, Roses nhanh chóng lùi lại phía sau. Jikal sáp lại gần nhanh như chớp.

Cheng----

Hai thanh kiếm lại va chạm một lần nữa. Rồi họ vung kiếm như thế thêm mấy lần nữa.

Cheng!

Cùng với âm thanh cuối cùng phát ra, một lưỡi kiếm bay lên trên không.

"............!"

Một giọt mồ hôi rơi xuống lưỡi kiếm của Jikal.

"............."

Roses cụp mắt xuống và nhìn vào lưỡi kiếm đang chĩa thẳng vào cổ mình. Jikal thở một hơi và nói.

"Đúng thế. Chẳng có ý nghĩa gì. Thứ anh em ruột thịt chẳng có ý nghĩa gì cả. "

"............."

"Ngay đến cả người đưa chúng ta tới thế giới này còn phớt lờ chúng ta nữa là"

Đâu lý nào lại tồn tại thứ như là tình nghĩa anh em chứ. Lời nói Jikal phát ra còn lờ mờ mang theo cả tiếng nghiến răng.

Roses đảo mắt, anh nhìn thanh kiếm đang dí vào cổ mình, rồi nhìn khuôn mặt nhăn nhó của anh trai, và nhìn lưỡi kiếm bị văng ra xa của mình.

Rồi cuối cùng, anh liếc nhìn lên phía trên.

"Huynh trưởng muốn nói gì vậy?"

Roses lặng lẽ hỏi. Jikal nâng kiếm lên, cũng theo đó mà Roses ngước cằm lên.

Bụp.

Jikal đá vào chân của Roses. Đầu gối của Roses bị gập xuống.

Jikal dễ dàng kiến cho đứa em trai phải quỳ gối, hắn nói với ánh mắt rực sáng.

"Con nhãi ấy đã bỏ trốn rồi"

"Huynh trưởng đang nói tới Ngũ công chúa sao?"

"Phải. Cái con nhãi dám cả gan nhảy múa trước mặt ta, trước mặt cha. Đứa em ruột của mày"

Roses chậm rãi chớp mắt. Jikal tiếp tục nói.

"Con nhãi ấy rõ ràng còn run rẩy trước mặt ta mà lại biến mất trong tích tắc. Cản lại đường kiếm của ta, và được bao bọc bởi thứ ánh sáng màu vàng lần đầu tiên ta nhìn thấy"

"............"

"Ngày hôm đó, cái bàn ăn khổng lồ gãy làm hai. Đèn chùm cũng rơi xuống sàn và vỡ nát. Cả cánh tay của ta nữa"

Lúc ấy, Roses mới nhận ra là cánh tay phải của Jikal đang quấn băng gạc trắng. Jikal rống lên.

"Ta phải chịu cái vết bỏng thế này đây"

"........"

"Roses Valdimar. Mày

biết gì về thứ ánh sáng không?"

"Không"

Roses đáp lại một cách vô cảm.

"Trừ việc được cùng một mẹ sinh ra thì mối quan hệ của

em và Lizbel không bằng người dưng. Em không biết về sức mạnh của con bé. Nếu từ đầu 'Sự hổ thẹn của Valdimar' mà có sức mạnh thì làm sao con bé còn sống để có thể khiến huynh trưởng bị thương được chứ."

"Thế nên mày không biết hả?"

Một vết thương giống như vết rạn hình thành trên cổ của Roses. Trong tích tắc, thanh kiếm của Jikal phủ đầy sát khí.

Jikal cao giọng lên một cách nóng nảy.

"Làm gì có chuyện mày không biế---"

"Huynh trưởng có ý định nhường ngôi cho Lizbel không?"

Giọng nói lạnh lùng của Roses cắt ngang lời của Jikal. Jikal cau mày và nhìn xuống Roses.

"Lảm nhảm cái quái gì thế?"

"Nếu huynh trưởng không có ý định ấy"

Roses gượng người dậy. Thanh kiếm của Jikal vẫn đang dí vào cổ của Roses.

Vậy nhưng trong đôi mắt của Roses không có sự nguy cấp chứ đừng nói tới sự sợ hãi.

"Thì tốt hơn là nên dừng lại tại đây"

Ngón tay của Roses từ từ chỉ lên trên. Jikal liếc đôi mắt xanh lam đậm lên trên.

Và hắn đông cứng lại trong giây lát. Những ánh sáng bạc lấp lóe tại khoảng giữa cột trụ và trần nhà.

Những mũi tên bạc đang chĩa thẳng vào người hắn.

"..........."

Không chỉ có một. Hàng chục mũi tên bạc đang nhắm vào đầu Jikal.

Lần đầu tiên có một biểu cảm xuất hiện trên khuôn mặt của Roses khi đối đầu với Jikal. Đó là một sự khinh bỉ rất rõ ràng.

Truyện Chữ Hay