Chương 2979
Một cái bóng đen cực lớn, hiện lên lờ mờ trong bóng tối.
“Thú Nhân!” Trương Thác chú ý tới bóng đen to lớn đó, bóng đen quơ quơ cây gậy Lang Nha trong tay, trong bóng tối, tựa như dã thú Hồng Hoang.
“Cùng to phết đấy nhỉ, để tôi đi lên thử thăm dò trước đã”
Lam Vân Dương vọt lên từ bên cạnh Trương Thác, đi thẳng đến về phía bóng đen kia.
Mà ngay dưới chân bóng đen đó, có vô số con người đang kêu gào thảm thiết, chạy trốn, những người đó đều là cư dân ở tâm trái đất, lúc này bọn họ đang đối mặt với Thú Nhân to lớn này, chính là một con cừu non đợi bị làm thịt, không có một chút cơ hội phản kháng.
Trương Thác sắc mặt âm trầm, những cư dân tâm trái đất này đã trải qua rồi, rất có thể trong tương lai gần, cư dân ở mặt đất sẽ phải trải qua chuyện như vậy, những Thú Nhân này, tuyệt đối không được để bọn chúng đi ra khỏi chiến trường cổ đại!
“Bành!” Một âm thanh trầm đục truyền đến.
Thân người Lam Vân Dương, tựa như một viên đạn pháo ngã ngay bên cạnh Trương Thác, khiến mặt đất cũng bị lún thành một cái hố to.
“Khinh địch, khinh địch rồi” Lam Vân Dương bò dậy từ dưới đất, lau máu tươi nơi khóe miệng đi: “Sức tên Thú Nhân này mạnh thật đấy!”
Nói xong, Lam Vân Dương lại phi về phía tên Thú Nhân không được chạy!” Trương Thác rống to với đám Tập hợp, chống địch, chống địch!”
người: Nhưng đám người đó bây giờ đang chạy trốn, nào có ai thèm nghe Trương Thác, hiện tại bọn họ không yêu cầu xa vời mình sẽ chạy lại tên Thú Nhân này, chỉ hy vọng mình chạy vượt qua người bên cạnh là được rồi. Trương Thác tận mắt nhìn thấy có người ném một đứa bé ra sau lưng, hi vọng đứa bé có thể kéo chân Thú Nhân, có người vốn đang cõng con cái nhưng đến thời điểm then chốt lại ném con cái đi, có người đẩy người yêu của mình ngã xuống mặt đất, đứng trước sự sống và cái chết, nhân tính biểu hiện vô cùng tỉnh tế.
“Húu!”
Một tiếng gào thét vang lên, lại thêm một bóng đen to lớn xuất hiện, xông vào giữa đám người, tiện tay vơ một cái, tóm hai người lên, sau đó ném vào trong miệng nhai nuốt, máu tươi văng tung tóe khắp nơi.
Trương Thác nhắm thẳng đến mặt Thú Nhân kia mà phi đến, sau đó tung liên tục mấy cú đá, chính giữa mắt phải Thú Nhân.
“Đùng!”
Mắt phải Thú Nhân nổ tung, nó tru lên, tiếng kêu rất dọa người, nó vung vẩy lung tung cây gậy trong tay, khuôn mặt thú bởi vì đau đớn mà trở nên vặn vẹo.
Trương Thác thừa dịp này, tóm lấy lông tóc trên trán Thú Nhân, sau đó đạp xuống một cước vào đỉnh đầu, dưới cú đá này của Trương Thác, đỉnh đầu Thú Nhân vỡ tung, cơ thể †o lớn ngả về phía trước mới ngã xuống.
Một con Thú Nhân, cứ như thế bị Trương Thác giải quyết, trông có vẻ đơn giản, nhưng phải biết rằng, trên thế giới này, có thể có mấy người giống như Trương Thác chứ? Mà Thú Nhân thì rất rất nhiều, số lượng Thú Nhân khổng lồ như vậy, dù đứng ở đó để Trương Thác lần lượt giết chết, cũng phải giết tới mỏi tay!
Trương Thác lại nhìn về phía sau, vô số bóng hình to lớn, đen nghịt đi về phía bên này.
Thú Nhân, hoàn toàn xông lên chiến trường cổ đại!
Ở nơi này không có cách nào vận dụng khí, cũng không có cách nào sử dụng chỗ vũ khí nóng, Thú Nhân có được ưu thế trời cho, cho dù là tôn chủ cấp bậc thực lực, đặt ở trước mặt Thú Nhân, cũng trông vô cùng nhỏ bé.
Trương Thác nhìn thấy, Lam Vân Dương đánh ngã một tên Thú Nhân, có điều không dễ dàng chút nào.