Chương 2980
Giống như Trương Thác, trong quá trình Lam Vân Dương đánh bại Thú Nhân, đầu tiên là tiến hành tấn công chỗ mềm yếu nhất trên cơ thể Thú Nhân, cuối cùng là bồi thêm cho Thú Nhân một cú trí mạng.
Lam Vân Dương quay đầu, đúng lúc bắt gặp Trương Thác, hai người liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong ánh mắt của đối phương mà thấy được vẻ ngưng trọng.
Có điều, hai người cũng không có quá nhiều thời gian giao lưu, các cư dân ở tâm trái đất phát ra tiếng hét chạy qua bên cạnh hai người, đó là bởi vì phía sau bọn họ, có Thú Nhân to lớn đang tiến hành truy đuổi.
Cây gậy Lang Nha trong tay Thú Nhân dính đầy máu tươi và thịt sống, bọn chúng đang thu hoạch mạng người trong tiếng gầm thét, bọn chúng tựa như là từng cỗ máy chiến tranh, ở trong này, đánh đâu thắng đó.
Lam Vân Dương lại phi tới một con Thú Nhân, bây giờ có thể giải quyết một con Thú Nhân, ở tương lai gần sẽ có thể đối mặt ít đi một con, mặc dù bọn họ biết rõ, điều này đối với đại quân Thú Nhân mà nói, cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc, mà muốn hoàn toàn chống lại Thú Nhân, phải bắt đầu từng chút một như thế.
Trương Thác liếc nhìn, anh cũng không nhìn thấy bóng dáng Thiên Nhã Trúc và Võ Vương.
Trương Thác tiếp tục phi về phía lối ra tâm trái đất, kia bóng đen rậm rạp chẳng chịt của Thú Nhân hiện lên trong đêm tối, có điều khiến Trương Thác nghi ngờ chính là, những bóng đen Thú Nhân này, cũng không có ý định xông vào chiến trường cổ đại, bọn chúng tựa như tháp cao, đứng vững trong bóng đêm, khiến cho người ta thấy áp lực, Thú Nhân thật sự tiến hành truy đuổi, chỉ có mười mấy con như vậy, đang trên đường tới, Trương Thác cũng giải quyết bốn năm con như vậy, còn lại đều để lại cho Lam Vân Dương giải quyết.
Lúc Trương Thác sắp tới lối ra tâm trái đất, mười mấy tên Thú Nhân tiến hành truy đuổi săn giết cư dân của tâm trái đất đã bị anh và Lam Vân Dương giải quyết toàn bộ. Lúc này Lam Vân Dương đã mệt mỏi đến mức thở hổn hển, dù sao thì Lam Vân Dương cũng không có thể chất như Trương Thác, lại càng không có Diệt Thế Đồ Lục làm hậu thuẫn, dựa vào cơ thể của mình thì đây là một gánh nặng cực lớn.
Càng tiến về phía tâm trái đất sẽ càng phát hiện, mình đang đứng bên trên một mảnh đại lục ở giữa không trung, đại lục nghiêng cắm vào lòng đất, nhìn về phía trước là có thể nhìn thấy toà Thành Thánh đổ nát kia.
“Cái này!” Lúc Trương Thác nhìn thấy toà Thành Thánh đổ nát kia thì đột nhiên sửng sốt một chút, anh không ngờ hiện tại tâm trái đất đã biến thành dáng vẻ này, ngay cả thế giới thần thánh Thành Thánh cũng trở nên tàn tạ không chịu nổi như thế, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà có thể biến Thành Thánh thành dáng vẻ này, chỉ mình Thú Nhân là chuyện tuyệt đối không thể!
Không để Trương Thác có quá nhiều thời gian suy nghĩ.
“Nhìn kia!” Lam Vân Dương chỉ xuống phía dưới hét lớn một tiếng.
Chỉ thấy, Anh Linh mấy trăm mét đang giao chiến với mấy tên Thú Nhân, mà trước đó nhìn thấy bóng đen Thú Nhân còn chưa hoàn toàn xông vào chiến trường cổ đại, nhưng đang dàn thành đội ngũ phía trước lối vào chiến trường cổ đại, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào chiến trường cổ đại.
Chủ nhân của Anh Linh mấy trăm mét đó, chính là Kiếm Thanh Quân, Võ Vương, Thiên Nhã Trúc, Lãng Trung Hiếu cùng với Thế Gia Khiêm.
Lúc này mấy người họ, toàn thân đều đang bị thương nặng, trên cơ thể mỗi người đều dính đầy máu tươi, ngay trước mặt bọn họ tổng cộng là mười tên Thú Nhân, thân hình to lớn, trong tay bọn chúng năm vũ khí khác nhau, có rìu to, có búa lớn, chỉ cần nhìn lên một cái, cũng khiến trái tim run rẩy.
Trương Thác để ý thấy, ở trên bầu trời, một bóng người ngồi trên lưng Hắc Hổ, nhìn cuộc chiến lớn phía dưới, làm một quần chúng, hiển nhiên, những Thú Nhân đang giao chiến với đám người Thiên Nhã Trúc, đều là quân lính của anh ta.
“Cổ Lực Đơn!” Trương Thác híp mắt lại, lần đầu tiên bản thân nhìn thấy thủ lính của Thú Nhân này, biểu hiện vô cùng thần bí.
Cổ Lực Đơn dường như cảm nhận được sự xuất hiện của Trương Thác, ánh mắt của anh ta đột nhiên liếc về phía Trương Thác, phất phất cánh tay với Trương Thác, coi như là chào hỏi.
Trương Thác nhanh chóng chạy tới phía dưới, anh đột nhiên tăng tốc, sau đó bật người nhảy lên, cơ thể rơi thẳng xuống phía dưới đại lục.
Lam Vân Dương cũng học theo Trương Thác, tăng tốc bật nhảy một cái, cơ thể hạ xuống.