Con Rể Quyền Quý

chương 2978

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 2978

“Đại nhân, Cổ Cơ chạy rồi! Cô ta leo lên mảnh đại lục kia rồi!” Một tên Thú Nhân chỉ vào phía trước Thành Thánh, đường chân trời nghiêng của chiến trường cổ đại.

“Chạy? Cô ta chạy không thoát đâu! Chẳng ai có thể cứu nổi cô ta cả!” Trong mắt Cổ Lực Đơn tràn đầy sát ý: “Đánh về phía đó đó, đánh thẳng về phía đó!”

Một chiếc kèn lệnh cực to được một tên Thú Nhân cầm trong tay, sau khi tiếng kèn lệnh thổi lên, lập tức có vô số tiếng kèn lệnh khác đáp lại, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, tiếng kèn lệnh này đã lan tràn tới bốn khu vực lớn ở tâm trái đất, có thể thấy được, có bao nhiêu Thú Nhân.

Tất cả Thú Nhân đang tàn sát bừa bãi, đều thống nhất dừng tay lại, chạy như điên về phía chiến trường cổ đại ở chéo đường chân trời.

Trên một đỉnh núi, có người đứng ở đó, nhìn bóng dáng những Thú Nhân này, miệng phát ra tiếng lẩm bẩm: “Thật là một đám sinh linh biến dị đáng thương, sống ở trong thế giới người khác tạo ra, bây giờ lại làm chó chăn cừu, xua đuổi những thứ này vào lồng. Nền văn minh bồi dưỡng lâu như vậy cũng đến lúc phát huy tác dụng rồi, hòa hợp với mặt đất, sinh ra nền văn minh mới, mọi người sẽ có tín ngưỡng mới, Thần Tộc chúng tôi sẽ thống trị toàn bộ thế giới! Mau đi đi, mau đi xua đuổi những con cừu non kia đi, tôi sắp không chờ nổi ngày đó đến rồi.”

Đang ẩn nấp trong một hang núi, Lạc Thiên Cơ kéo lê cơ thể bị thương nặng đi ra, cô ta nhìn lên bầu trời, mây đen dày đặc, quơ quơ cánh tay cứng ngắc của mình, Lạc Thiên Cơ cười tự giễu một tiếng: “Cái gì mà số mệnh nữ thần chứ, ngay cả bản thân cũng không chữa được, Trương Thác à, sự việc đã đến thời điểm mấu chốt rồi, hiện tại chẳng ai có thể giúp anh được nữa, mọi việc chỉ có thể dựa vào bản thân anh, hi vọng anh có thể chống đỡ được, chống đỡ được đến lúc bọn họ trở về… Anh Linh Điện, Thần Tộc, những người này cũng không dễ đối phó đâu”

Nền văn minh tâm trái đất, đang dần dần vỡ thành từng mảnh nhỏ.

Lúc này, bầu trời đã hoàn toàn tối sâm xuống, cả đám Trương Thác, Triệu Chính Khải, Lam Vân Dương đang ở tuyến đầu chiến trường cổ đại, bọn họ đang đợi đám người Thiên Nhã Trúc đến.

Đột nhiên, mặt đất dưới chân bắt đầu rung chuyển, cơn rung chấn này vô cùng mãnh liệt, khiến mọi người đều cảm nhận được rõ ràng.

Sắc mặt đám người Trương Thác lập tức trở nên khó coi, ở chiến trường cổ đại đang không có máy móc hạng nặng, có thể khiến cho mặt đất rung chuyển chỉ có một nguyên nhân!

“Mau! Thông báo cho tất cả mọi người, chuẩn bị nghênh chiến!” Triệu Chính Khải hét lớn một tiếng, đồng thời cũng nhanh chóng phi về phía sau trận doanh.

“Sài Vạn Hoành, người của ngũ đại gia tộc, mấy người cũng mau đi đi, bảo tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng!”

Trương Thác hét lớn một tiếng, anh đã sớm chuẩn bị sẵn Thú Nhân có thể sẽ xâm nhập bất cứ lúc nào.

Sài Vạn Hoành và người của ngũ đại gia tộc không dám chần chờ, lập tức lùi về phía sau, tiến hành bố trí.

Rung chấn dưới chân càng ngày càng mãnh liệt, Lam Vân Dương nhìn về phía phương xa, lúc này mây đen ùn ùn kéo đến, mang theo một cảm giác áp bách không cách nào nói rõ.

“Không ngờ lại tới nhanh như vậy, sớm hơn tôi dự tính ba ngày lận” Lam Vân Dương sờ lên mũi: “Điều này khiến tôi rất mất mặt đó.”

“Cưồng Sỉ, ông ở lại đây! Không được để bất kỳ kẻ nào đi qua!” Trương Thác thấp giọng ra mệnh lệnh.

Thân hình như cột điện sắt của Cuồng Sỉ xuất hiện trong bóng tối, đứng yên ở đó, rõ ràng ông ta chỉ là một con người, nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác cứ như pháo đài.

Trương Thác nói xong, lập tức nhanh chóng phi đến bên tâm trái đất.

Lam Vân Dương thở dài: “Cổ Vũ Thành, ông cũng ở lại đây đi, tôi và tên nhóc kia đi qua đó xem thử một chút, nhớ kỹ, tuyệt đối không được va chạm với người này, ông ta sẽ xé nát ông đấy”

Sau khi Lam Vân Dương nói xong, đuổi theo Trương Thác.

Ở đây không thể Ngự khí, hai người chỉ có thể dùng cách nguyên thủy nhất, chạy nhanh tới đó, bây giờ vốn chẳng thể cưỡi ngựa, động đất quá mãnh liệt, những con ngựa kia đã sớm sợ hãi không ngừng rồi, nếu không phải trước đó đã buộc chặt, hiện tại chắc sẽ chạy lung tung tứ phía mất.

Càng đến gần tâm trái đất, cảm giác rung chuyển kia càng mãnh liệt.

Truyện Chữ Hay