- Được....được rồi.. - dù muốn hay không, nhưng để tốt cho anh, cô buộc phải gật đầu đồng ý.
- Cảm ơn em....- anh siết chặt tay cô.
Cảnh nắm tay đó đập vào mắt hắn, như một ngọn lửa đang châm vào bụi rơm chuẩn bị cháy. Hắn cố kiềm chế, tay cầm ly nước trên bàn, uống một hơi hết sạch.
Thấy sự việc xảy ra trước mắt không ổn cho lắm, bọn người giúp việc bèn lên tiếng.
- Mời thiếu gia, cậu Hàn Phong và cô Tiểu Băng vào dùng buổi sáng ạ. - bọn họ cúi đầu.
- Tiểu Băng.....chúng ta đi ăn thôi. - tay anh đưa lên quẹt nước mắt, tay kia nắm tay cô.
- Tiểu Băng, anh đưa em đi. - hắn cũng lên tiếng.
- Em....- lòng cô rối như tơ, hai người này sao có thể nhẫn tâm đẩy cô vào hoàn cảnh này.
- Để bọn tôi cho ạ.. - bọn người hầu chạy lại dìu cô đứng dậy.
Anh tức giận, bọn người này lại phá đám rồi, nhưng lại phải cố tỏ ra ngô nghê. Hắn nhìn anh, cười khẩy rồi cũng bỏ đi.
- Tiểu Băng mời cô ngồi. - kéo ghế, giúp cô ngồi xuống.
Hai người đàn ông tiến vào, nhanh chân,kéo ghế ngồi cạnh hai bên cô.
- Em ăn món này vào..../Tiểu Băng..món này ngon lắm... - hai đôi đũa cùng chạm vào một miếng thịt, hai giọng nói cùng vang lên.
Ánh mắt hai người như nảy lửa, nhìn nhau gây chiến, khung cảnh này đang rất choáng ngợp, do cô không nhìn thấy,vẫn thản nhiên cười nói.
- Vâng..hai người ăn đi ạ.
Anh và hắn tranh nhau gắp thức ăn cho cô, chén cô tuy không có cơm nhưng đổi lại là vô số thức ăn ngon.
- Aaa nào...để anh đút em ăn. - hắn nhìn cô, tràn ngập yêu thương.
- "A" - cô há to miệng, đón nhận thức ăn từ hắn.
Anh nhìn cảnh đó tràn ngập nỗi căm phẫn.
- Huhu...anh cũng muốn....được đút... - anh giãy giụa.
- Ơ.....- bốn ánh mắt của hắn và anh chạm nhau.
Ý anh muốn nói, anh cũng muốn đút cho cô, nhưng không hiểu sao, lại thành muốn được đút.
- Hàn Phong, anh đút cho cậu ấy ăn đi. - cô nhẹ nhàng.
Tay hắn chầm chậm đưa đũa xuống gắp thức ăn, nhìn anh chờ anh lên tiếng.
- "A" - anh cũng há to miệng, lỡ phóng lao thì đành phải theo lao.
Mai liền có chap mới?
Đợi chờ chứ?