Cơm nước xong xuôi, Lục Thủy đi về phòng mình.
Căn phòng rất đơn giản, không có trang trí lòe loẹt gì cả.
Nhưng mà khi cưới Một Tuyết về thì hoàn toàn khác. Một Tuyết thích vài thứ linh tinh trang trí khắp nhà.
Không nghĩ gì nhiều, Lục Thủy ngồi xuống, trên tay còn cầm một cuốn sách cũ. Đó chính là quyển sách lấy từ Tàng Kinh Các.
Đêm nay anh ta sẽ luyện Thiên Địa Trận Văn.
Trong sách là một đống ký hiệu kỳ quái, nhìn như bùa vẽ. Chính là vì thế nên không ai đọc hiểu.
Có người từng cho rằng đay là cái khóa, giải được khóa là hiểu được, cũng có người cho rằng nó là do các ký tự bị đảo vị trí, xếp lại cho đúng là có thể đọc được.
Có người cho rằng đây là phù văn, có thể trực tiếp sử dụng.
Nhưng tất cả đều sai.
Trong sách ghi là các chữ cái, chữ cái này không phải là chữ viết thông thường, một loại chữ chỉ có người nào ghi ra được cái này mới đọc được.
Trước đây Lục Thủy đọc hiểu, đơn giản là nhờ cơ duyên, không cách nào diễn giải ra được.
Hiểu là hiểu, không hiểu là không hiểu.
Thiên Địa Trận Văn chia 2 loại tu luyện, một loại là Hữu Vi, loại kia là Vô Vi.
Hữu Vi chính là tu theo kiểu vật lý. Tụ tập sức mạnh
loại thuộc tính, tiến hành hấp thu và thằng cấp.
Vô Vi chính là ngồi đọc Thiên Địa Trận Văn, sau đó hồi tưởng lại nội dung sách, như vậy quá trình này sẽ tự động thu hút năng lượng của trời đất.
Khi đủ năng lượng, lấy trời làm trận, lấy đất làm văn, kích hoạt thiên địa trận văn, điều khiển mọi thứ.
Khi xưa Lục Thủy hút lấy vận may chính là nhờ vào Thiên Địa Trận Văn.
Lục Thủy lập tức bắt đầu đọc Thiên Địa Trận Văn. Anh ta thấy những ký tự kia như tự chuyển động, tất cả phối hợp lại để Lục Thủy đọc được.
Lục Thủy vừa đọc sách, tay vừa vẽ phù văn, mỗi lần lật một trang sách, lại có một phù văn được Lục Thủy khắc họa thành công, rơi xuống đất.
Anh ta đã đạt đến bậc 2, có thể dễ dàng dùng linh khí vẽ phù văn.
Lần lượt từng trang từng trang, Lục Thủy vẽ từng cái từng cái phù vẵn xung quanh mình. Sau khi anh ta xem xong trang thứ 7 thì xung quanh cũng hiện lên 7 cái phù văn.
Lúc này Lục Thủy ngừng lại, không tiếp tục đọc nữa. Bởi vì anh ta muốn kích hoạt Hữu Vi tu luyện. Lúc này Lục Thủy nhìn vào những phù văn vừa mới vẽ, hai tay kết ấn, phù văn lập tức phù văn bắt đầu chuyển động.
Lục Thủy ngồi ở đó, bắt đầu hấp thu phù văn. Sau một lát, phù văn di chuyển khắp người Lục Thủy, sau đó đi đến cánh tay và dần hội tụ ở đó, lấy hai tay làm trung tâm, bắt đầu dung hợp.
Theo thời gian trôi qua, quá trình dung hợp càng ngày càng mạnh, phù văn trên mặt đất càng ngày càng ít.
Lục Thủy vẫn ngồi yên, nhắm mắt giống như là đã ngủ mất. Thật ra anh ta đang đang điều khiển phù văn dung hợp. Trong quá trình này mà để xảy ra sai lầm thì việc kích hoạt Hữu Vi tu luyện sẽ hoàn toàn toàn thất bại. Việc này ảnh hưởng rất lớn tới cơ thể.
Anh ta mới bậc 2, thất bại sẽ làm tụt cấp, không những thế, vết thương ở eo chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề. Cho nên tuyệt đối không được phép thất bại.
Qua một đêm, bầu trời đã sáng dần. Lúc này trên mặt đất đã không còn phù văn, trên người Lục Thủy cũng không thấy có dấu vết nào cả, tất cả đã hợp lại thành một trận pháp nhỏ ở giữa hai lòng bàn tay Lục Thủy. Lúc trận pháp hoàn thành, Lục Thủy cũng mở mắt.
Anh ta thả lỏng cơ thể, một tay cầm lấy trận pháp bảy màu. (Mộc hỏa thổ kim thủy âm dương)
“Thành công, giờ chỉ cần hấp thu thuộc tính Kim.”
Mấy cái này ở nhà họ Lục có rất nhiều, chỉ là cần chút thời gian mới hấp thu được.
Còn việc nói với trưởng lão, không nói, kiếp trước Lục Thủy không nói đương nhiên kiếp này cũng không nói.
Nếu nói ra, các trưởng lão sau này sẽ đồng ý cho anh ta đi ra ngoài?
Còn cho phép anh ta đi từ hôn?
Không đời nào.
Từ hôn là chuyện rất thú vị, Lục Thủy muốn tự mình đi.
Nhìn đồng hồ, đã là 5 giờ sáng, đối với Lục Thủy thì một đêm không ngủ là chuyện nhỏ. Lục Thủy dự định vừa đi ra ngoài, vừa đọc Thiên Địa Trận Văn. Quyển sách này càng đọc nhiều càng tốt, không có hại tí nào cả.
Sau khi ngồi xuống xuống ghế trong sân, Lục Thủy bắt đầu ngồi đọc sách, nếu như trời mà còn chưa hửng sáng, anh ta còn định làm một cái đèn nhỏ để đọc.
Lúc này, Lục Thủy bỗng trông thấy ngoài cổng có một cô hầu gái. Nếu không nhầm thì chính là cô gái mọi khi.
Trông thấy cô hầu gái này, Lục Thủy bỗng nhiên có một câu hỏi muốn hỏi ba mẹ mình, chẳng lẽ nhà họ Lục chỉ có duy nhất một cô hầu gái?
Tại sao luôn luôn chỉ thấy một mình cô ấy?
Kỳ Khê đi tới, trong tay mang theo 2 đĩa đồ ăn cùng một ấm trà.
“Đây là bà chủ tự tay làm cho thiếu gia.”
Lục Thủy gật đầu, nói:
“Đi lấy giúp ta một món đồ có năng lượng thuộc tính kim, khoáng thạch hay dược liệu gì cũng được. À, cả mộc nữa nhé. Chỉ cần bậc 2 là được, không cần tìm loại quá mạnh”
Kỳ Khê cúi đầu:
“Vâng, xin thiếu gia chờ một chút.”
Nói xong Kỳ Khê đi làm ngay. Cô không hề hỏi xem để làm gì, đây không phải thứ nên hỏi.
Lục Thủy vừa ăn uống, vừa đọc Thiên Địa Trận Văn. Lục Thủy rất tập trung đọc sách, vậy nên mới có thể nuốt hết đồng đồ ăn có mùi vị kinh khủng như thế.
Lục Thủy chắc chắn rằng đây là đồ ăn do mẹ anh ta làm.
Còn lấy đồ vật có năng lượng thuộc tính Kim cùng Mộc chỉ là để thử xem đã kích hoạt thành công Hữu Vi hay chưa, tiện thể kiểm tra xem bao giờ mới lên được bậc 3.
.
.
.
Đây là lần đầu tiên và cũng là duy nhất trong truyện tác giả miêu tả thằng main tu luyện, các bạn có thể bỏ qua không đọc cũng được ^^!