Kudanshita. [note54725]
Tại trụ sở chính Ngân hàng Saiken.
Do chức năng của ngân hàng hiện đang được chuyển giao lại cho chi nhánh của Ngân hàng Keika, tòa nhà hiện đang bị bỏ trống, tuy nhiên bên trong không gian bị bỏ trống này đã được quyết định để tái cấu trúc lại.
Và ở bên trong căn phòng tiếp tân của tòa nhà đó, tôi, Eiichi-kun, Yuujirou-kun & Matsuya-kun, tức Bộ tứ học viện quý tộc Teito, cùng với quản gia Tachibana đang phải thực hiện cuộc đối chất đầy áp lực với một vị khách.
「Chắc hẳn mọi người có thể giải thích cho tôi biết về chuyện gì đang xảy ra đó nhỉ?」
Đặt trước mặt vị khách, tức thanh tra Maetou Shoichi từ sở cảnh sát, là một tờ báo với một tiêu đề được viết rất lớn ngay trên trang nhất 『Bộ trưởng Bộ Tài Chính Izumikawa từ chức! Ông phải chịu trách nhiệm cho việc các thành phần tham nhũng bên trong Bộ Tài Chính bị bắt giữ……』.
Về vụ án tham nhũng này, khởi nguồn là từ hoạt động thu lời của những kẻ được gọi là cổ đông đặc biệt [note54726]. Và khi đi sâu vào điều tra, họ phát hiện ra rằng chúng có liên quan phần nào tới MOF-tan [note54727], hay nói cách khác là nhân viên phụ trách ngân hàng và cũng như là quan chức của Bộ Tài Chính có dính vào hoạt động tham nhũng này.
Bên cạnh việc Bộ trưởng Bộ Tài Chính và Thống đốc Ngân hàng Nhật Bản phải từ chức ra, trường hợp tệ hơn cả khi một số người bị bắt hay thậm chí là tự tử. Trong khi cuộc khủng hoảng tài chính Châu Á vẫn đang trên đà tiến triển thì Bộ Tài Chính Nhật Bản lại phải hứng chính kịch bản tồi tệ nhất khi cơ quan đầu não đã bị hoàn toàn trở nên tê liệt.
「Thế, dù ông có nói vậy đi chăng nữa, miễn là kẻ xấu vẫn còn đang nhởn nhơ ngoài kia thì nhiệm vụ của cảnh sát vẫn sẽ là phải bắt họ đúng chứ」
「Bản thân tôi hiểu rất rõ điều đó. Nhưng điều mà tôi đang muốn đề cập là, họ muốn lợi dụng tôi để đạt được bước tiến trong cuộc điều tra này cũng như là các vấn đề ẩn giấu đằng sau đó」
Thanh Tra Maetou Shoichi trưng ra lớp mặt nạ tươi vui, nhưng duy chỉ có ánh mắt là không hề biết cười.
Tối thiểu thì ngoài tôi ra, ba cậu nhóc kia vẫn chính là bộ óc của cả cái lớp học gian lận kia.
Chỉ khi có thể thực sự nắm được vấn đề thì họ mới được mời tham gia cuộc đối chất áp lực này.
Tạm bỏ qua Eiichi-kun, cha của Yuujirou-kun vì đã bị buộc phải từ chức Bộ trưởng Bộ Tài Chính nên quyết định sẽ dừng tham gia tranh cử Thủ tướng.
Và mặc dù cũng nằm trong danh sách điều tra, cha của Mitsuya-kun lại không gặp phải bất cứ chuyện gì, tuy nhiên Vụ Ngân Sách thì đang ở trong tương lai mịt mù sau khi bị giáng một đòn rất nặng.
Còn với tôi thì ngoài trải nghiệm kinh hoàng vừa mới xảy ra với bản thân mình kia, vụ bê bối bên trong gia tộc Keikain cũng đang khiến bác lẫn Nakamaro-oniisama đang phải tất bật xử lý hậu quả.
Việc tôi bất ngờ xuất hiện ở đây cũng chính là vì muốn biết được xâu chuỗi các sự kiện này.
「Phía cảnh sát tiến hành điều tra hai người họ có phần khá sớm phải chứ?」
Tối thiểu thì câu chuyện này vẫn được coi như là vấn đề nội bộ của gia tộc Keikain, đã có sự nhúng tay để phía cảnh sát không công khai chuyện này ra ngoài.
Bao gồm cả vấn đề này, khó mà tôi có thể không thực sự nghi ngờ rằng vụ việc lần này có sự nhúng tay của phía cảnh sát.
「Ngay khi xe của tôi bị bám đuôi, việc ông xuất hiện chính là bằng chứng cho vấn đề này. Hay như Quỹ Moonlight là một phần nằm trong kho báu của gia tộc Romanov. Không thiếu những lý do khiến cho tôi bị những kẻ khác nhắm đến. Dẫu vậy, tôi đã bị một người để mắt đến từ trước」
Một học sinh tiểu học đang dõng dạc đưa ra những lập luận một cách thản nhiên.
Cảm giác tôi cứ giống như một vị “thám tử lừng danh” nào đó vậy.
「Phía các ông là cảnh sát mà phải chứ. Chắc hẳn phía cảnh sát cũng phải nắm rõ được chuyện Văn phòng công tố Toukyou đang nhắm tới Bộ Tài Chính đúng không. Cả Ngân hàng Keika lẫn Chứng khoán Keika do vấn đề xử lý nợ xấu nên đều là một phần trực thuộc Bộ Tài Chính mà. Nếu vụ bê bối này mà khiến cho Bộ Tài Chính đánh mất quyền lực thì Tập đoàn Keika sẽ lại nắm thế đằng chuôi đấy. Điều đó nghe chẳng phải giống một vở kịch quá sao」
Ngắt lời, tôi uống lấy một ngụm nước nho.
Dù cho không tận hưởng được chút dư vị nào, tôi vẫn tiếp tục uống.
「Và vấn đề ở đây chính là, hai thủ phạm thực sự có mưu bán tôi đó. Bên trong kho báu của gia tộc Romanov có chứa một số tiền khổng lồ mang tên Quỹ Moonlight, và vở kịch bắt cóc đó cũng đã suýt chút nữa trở thành sự thật rồi à. Vậy nên là tôi mới quyết định duy trì tình trạng hiện tại」
Tôi liếc nhìn sang phía ba cậu nhóc.
Dường như cả ba đều có khả năng nhận thức được vấn đề, chỉ là có thể họ không biết phải làm gì hơn.
Chỉ đơn giản là họ không biết.
Cuộc chiến giữa người lớn đối với họ chẳng hơn gì là những trận cãi vã.
「Chính vì vậy nên chúng mới phải tìm mọi cách để đưa tôi lên tàu đấy. Bằng chứng là chúng đã lợi dụng nhóm 3 người các cậu ấy để đạt được mục đích mà. Và nếu đã đóng kịch rồi thì chúng sẽ phải đề cao cảnh giác một khi thanh tra Maetou hành động. Chúng liền trở thành những quân cờ mất cảnh giác khi đã bắt được tôi và ở đó khi ấy cũng chỉ là nhóm 3 người các cậu ấy thôi」
Bộ trước Izumikawa đã nhận trách nhiệm từ chức và rút khỏi cuộc tranh cử Thủ tướng nên không có tội, cũng không thể đổ lỗi cho cha của Mitsuya-kun là Vụ trưởng Vụ Ngân Sách kiếm Thứ trưởng kế nhiệm của Bộ Tài Chính cũng có mặt ở đó được.
Trong trường hợp cả hai đều bị bắt giữ, văn phòng công tố có thể sẽ nhận được tín nhiệm rất lớn.
Và bên mà đã thành công bưng bít việc này lại không đâu khác chính là Sở Cảnh Sát của thanh tra Maetou, ngay cả vụ tôi bị bắt cóc cũng có liên quan tới điều này.
Tuy nhiên tôi sẽ không nói ra những điều như vậy ở đây.
Eiichi-kun?
Đáng lẽ vì là nhân vật theo kiểu ore-sama nên cậu ấy phải tự ý xen vào câu chuyện chứ.
「Nếu đây là một cuốn tiểu thuyết trinh thám thì hẳn đã là một cốt truyện thú vị rồi. Dẫu vậy, không có bằng chứng xác thực nào và mọi thứ chẳng hơn gì là mang tính suy luận cả」
Thanh tra Maetou trông chẳng khác gì một tên tội phạm cả, hay nói chính xác là ông ta chỉ đang lợi dụng vẻ thờ ơ của tôi.
Tự kiểm điểm hay không thì trông vẫn giống như con thằn lằn đang tự cắt đuôi thôi [note54728], chuyện xảy ra hiển nhiên là một thất bại to lớn đối với Gia tộc Ookura [note54729].
Vụ bê bối này có thể để lại hậu quả khiến họ mất quyền quản lý tài chính, đến cái tên lâu đời như Ookura có thể cũng sẽ bị phế bỏ.
「Sự kiện Hồng Kông được trao trả cho Trung Quốc Đại Lục [note54730] và sáng kiến Quỹ tiền tệ Châu Á」
Chiếc mặt nạ tươi cười mà thanh tra Maetou trưng ra cuối cùng cũng vỡ vụn.
Dường như giờ mới là vùng chủ đạo đây.
「Nợ xấu cả cả nước Nhật phần nào đã có thể trụ vững nhờ có hệ thống bảo hộ doanh nghiệp của Bộ Tài Chính. Nhưng cứ cái đà này, nếu khủng hoảng tài chính Châu Á thực sự được ngăn chặn thì cũng sẽ có chuyện không hay khác nhỉ. Cùng thời điểm lúc Hồng Kông được trao trả cho Trung Quốc Đại Lục, liệu ông có biết rằng một nguồn đáng kẻ dòng vốn ngầm đang dần chảy sang các nước Châu Á khác không? Và nơi hấp thu chúng chính là các quỹ bảo hộ doanh nghiệp tại Hoa Kỳ đấy」
「Tiểu thư. Dù chỉ là một cuộc trò chuyện nhưng tôi vẫn muốn khuyên tiểu thư về một số điều mà tốt nhất là không được nói ra đấy」
Khoảng thời gian này cũng là lúc mà các quỹ bảo hộ doanh nghiệp tại Mỹ thực sự đang nháo nhào hết cả lên.
Và đồng thời, đây cũng là thời điểm thích hợp cho cái được gọi là “lợi ích quốc gia Hoa Kỳ”.
Thú vị ở chỗ ngay cả những nghị sĩ bảo thủ hiện cũng đang có tham vọng muốn khiến 『Nhật Bản suy yếu』.
Vì chịu thất bại trong chiến tranh Thái Bình Dương, đây là lần cuối cùng trong lịch sử mà thế hệ từng sống ở thời chiến thực sự không muốn phải đối đầu với Mỹ lúc nào cũng nằm trên lằn ranh tiền tuyến chút nào.
Khái niệm về Quỹ tiền tệ Châu Á là kế hoạch do một trưởng lão thuộc “Gia tộc Ookura” kiêm Thủ tướng tiền nhiệm đề xuất. Một bản kế hoạch khổng lồ, trong đó Nhật Bản không chỉ tự bảo vệ mình thông qua các quỹ bảo hộ trong nước mà còn cung cấp khả năng hỗ trợ tài chính cho các nước khác.
Mặc dù vậy, ngay cả khi chỉ giới hạn trong khu vực Châu Á, Mỹ vẫn phản đối kế hoạch này vì nó chồng chéo với hoạt động của họ tại IMF.
Kết quả là “Gia tộc Ookura” này bị bán đứng nhằm duy trì liên minh Nhật-Mỹ.
Và khi mà gia tộc Keikain có mối liên hệ lịch sử đối với phương Đông mà người trong cuộc ở đây chính là tôi, chúng tôi bị chọn để đưa lên sân khấu này của họ.
Hay nói cách khác, đó chính là câu chuyện ở đây.
「Vậy là ổn rồi. Cảm ơn thanh tra đã làm người trò chuyện với học sinh tiểu học như chúng tôi đây
「Không không. Cuộc trò chuyện này rất thú vị đó. Tiểu thư à」
Cả ba cậu nhóc đều có khả năng nhận thức được câu chuyện, cả Yuujirou-kun và Mitsuya-kun đều rất tức giận đến mức còn để lộ ra sát ý.
Thế, con Eiichi-kun thì đang trừng trừng ánh mắt lạnh lùng mà nói đúng hơn phải là trịch thượng lườm về phía thanh tra Maetou.
Và người đã lôi kéo cả ba đến với trò hề này, dẫn đến cái kết khi tôi bị bắt trong chính ending hủy diệt của mình, không ai khác ngoài thanh tra Maetou và dường như cũng chính là người sẽ bắt tôi sau này.
Dù cho đó chỉ là một bức ảnh với cái tên cũng chẳng có, thế nhưng tôi lại phần nào có thể đoán ra điều đó dựa trên bầu không khí này.
Thế, từ việc tự tạo ấn tượng xấu, chính họ cũng không biết rằng tôi đang tự cắm flag cho cái ending hủy diệt bị bắt giữ của chính bản thân mình.
「Tôi hiểu rồi. Cuộc trò chuyện rất thú vị nhỉ」
Và khi mà thanh tra Maetou đang chuẩn bị rời đi, cánh cửa phòng chợt mở ra mang theo giọng nói của Nakamaro-oniisama tiến vào phòng.
Thay vì vẻ mặt lạnh lùng của một quý tộc, gương mặt anh ấy lại đang hiện rõ cảm xúc lên.
「~!」
Sau đó, Nakamaro-oniisama đấm thẳng vào mặt thanh tra Maetou.
Cú đánh khiến cho thanh tra Maetou ngã vật xuống sàn nhà.
「Đừng có lôi đứa em gái yêu quý của ta vào mấy câu chuyện bẩn thỉu của các người ! ! Từ giờ trở đi ngươi đừng hòng mà bước một chân nào vào gia tộc Keikain nữa! Về mà nói với cả cấp trên của ngươi ấy」
Thanh tra Maetou lấy tay quệt máu chảy ra từ mũi, sau đó cúi đầu rồi rời đi mà không nói thêm lời nào.
Dẫu vậy, thôi hiểu rất rõ.
Nakamaro-oniisama sau đó ôm chặt lấy tôi.
「Anh xin lỗi. Runa. Anh không thể ngờ rằng em đã phải trải qua sợ hãi đến vậy. Nhưng anh mừng rằng em vẫn vô sự. Không cần biết ngoài kia người ta có nói điều gì, em vẫn là một phần của gia tộc Keikain và là đứa em gái quý giá của anh mà thôi ! !」
Lăn dài trên má tôi là những giọt nước mắt của Nakamaro-oniisama.
Việc trở thành một thanh tra của sở cảnh sát có nghĩa họ buộc phải học võ thuật cho công tác truy bắt tội phạm.
Ngay cả như vậy, thanh tra Maetou vẫn bị Nakamaro-oniisama đánh.
Hay nói cách khác, vụ án này hoàn toàn được đưa về thẩm quyền xử lý nội bộ giữa Sở Cảnh Sát và gia tộc Keikain.
「Đừng khóc nữa mà. Runa. Nào. Mấy đứa có thể nói điều gì đó để khiến Runa cảm thấy vui lên không?」
Trông thấy nước mắt trên má tôi, Nakamaro-oniisama lẫn cả ba cậu nhóc đều tỏ ra hoảng loạn.
Mọi người ơi, có phải vậy đâu mà.
Nè. Keikain Runa.
Khi đã chứng kiến những việc khiến cô nghi ngờ và mất hết niềm tin vào nhân loại, thực sự thì cô ghen tị điều gì với nhân vật chính vậy?